Chapter 3: Thế giới của Kiếm thuật và ma thuật sao!!!

Sau khi cùng với Milim đưa hiana và eiama về nhà của cô bé thì Rimuru đã bất ngờ với hoàn cảnh của cô.

– đây… đây, thật sự là nhà em sao, hiana.

[ rimuru đang đứng trước một ngôi nhà, không nó không phải là nha, nó chẳng khác gì một đống đổ nát cả, cậu ấy không tin vào mắt mình nữa.]

– hiana, em với chị đã sống ở đây sao.

[ rimuru vẫn không tin và hỏi lại một lần nữa ]

* vâng, đây là nhà em, em với eiama san đã sống ở đây.

[ hiana, nói nhưng cô bé cũng không kìm nổi nước mắt của mình nữa, thật sự cô bé rất buồn và đau lòng khi nói về nó ]

– ba và má của em đâu, tại sao lại có 2 chị em em ở đây.

[rimuru kéo cô bé về phía mình, cậu từ từ ngồi xuống để hỏi cô bé về những gì đã xảy ra trước đó.]

[ dù cậu có hỏi bao nhiêu thì cô bé cũng không nói, điều duy nhất mà cậu nghe được là Ba và Má của hiana đã mất. Nghe đến đây thôi, cậu cũng không muốn hỏi thêm, vì cô bé còn quá nhỏ, cậu không thể để cô bé nhớ về những ký ức đau thương nữa.]

+ ri… ri… muru, cậu có cách nào giúp cô bé không,

– điều duy nhất cần thiết bây giờ là, giúp em ấy có một ngôi nhà khác để che mưa che nắng.

+ chúng ta phải làm gì bây giờ, cậu nói đi tớ sẽ ngay lập tức đi làm, rimuru.

– Milim, việc này cậu cứ để cho tớ, hãy chăm sóc hiana và đợi chị của cô bé tỉnh dậy, tớ sẽ quay về sớm thôi.

+ cậu định đi đâu thế, tớ cũng muốn giúp cậu.

– Milim mà chịu ở yên đây, đó cũng là giúp rồi đó.

+ à ừm…

[ Milim đang nói thì đột nhiên ngừng lại ]

+ ở yên đây là giúp cậu rồi sao, cậu nói thế là có ý gì hả, rimuru.

– à không có gì đâu.

– mà này hiana, lãnh địa của bọn chuyện bắt và bán người cho bọn buôn bán nô lệ ở hướng đằng kia đúng không

* dạ

– thế là được rồi, Milim tớ giao cô bé cho cậu nhé.

[ rimuru nói xong thì cậu ngay lập tức chạy ra khỏi thị trấn, cậu tìm một chỗ vắng không người và bắt đầu dùng đôi cánh và bay lên trên cao. ]

<< báo cáo… >>

( có chuyện gì sao Ciel )

<< báo cáo… không có chuyện gì ạ >>

( thế thì cô báo cái làm cái gì kia chứ )

<< tôi định báo cho ngài một tin vui, nhưng tôi nghĩ lại rồi, không nói thì tốt hơn ạ, thưa chủ nhân >>

( tin vui sao, là chuyện gì thế… cô nói cho ta nghe đi, Ciel )

<< không có gì ạ >>

( cô đang chọc ta đúng không Ciel )

<< hmmm… hmmm >>

( cô học được cái tính đó của ai vậy hả )

<< của ngài đấy ạ >>

( ta nhớ là ta có bao giờ chọc cô đâu kia chứ )

<< ngài nên nghĩ cho kĩ rồi hãy nói, thưa chủ nhân yêu quý >>

( à… ừm, thì cũng có lúc ta chọc cô thật ahahaha.)

( mà này Ciel, ta đã cho cô một cơ thể vật lý, vậy tại sao cô lại không ra ngoài thế )

<< tôi thích ở trong này hơn, ở đây có thể thoải mái làm việc mà chẳng sợ ai nhìn thấy >>

( lý do của cô cũng hay đấy nhỉ, Ciel)

( mà thôi, ta đang có một chút chuyện cần làm. Lát nói chuyện với cô sau )

<< ngài càn tiền ấy gì, tôi có thể cho ngài mà thưa chủ nhân >>

( ể, ta có nói ra cần tiền đâu, sao mà cô biết hay vậy.)

<< vậy ngài hiện tại đang định đi đâu vậy ạ >>

( ta chỉ định đi đến lãnh địa của bọn chuyên bắt cóc và buôn bán người thôi )

<< ngài không cần đến đó để lấy tiền đâu ạ >>

( không đến đó, chẳng nhẽ cô bảo ta đi cướp hả )

<< đúng, chính xác là như thế ạ >>

( đây không phải là lúc để đùa đâu nha, Ciel )

<< tôi cũng đâu có đùa đâu, tại ngài không chịu để ý chứ bộ >>

<< ngài thử nhìn xa một chút xem, có một đám người đang di chuyển bằng ngựa kìa >>

( hửm… đúng thật, có một đám người đang cưỡi ngựa ở đằng trước. Tay hắn cầm thứ gì kia??? Nó… nó là áo choàng của tên lúc nãy hả)

<< đúng vậy, rất có thể bọn chúng là đồng bọn, hơn hết tôi thấy trên người bọn chúng có vẻ khá nhiều tiền đó ạ >>

( như thế thì tốt quá, ta không cần phải đi xa nữa rồi )

( cảm ơn cô nha ciel, may mà cô nhắc đấy ahahaha )

<< không có gì ạ >>

<< vậy tôi xin phép ngắt kết nối ạ!!! >>

[ nói xong thì cô ấy cũng ngắt kết nối luôn, nhưng hình như trước khi ngắt kết nối, cô ấy còn lẩm bẩm điều gì đó ]

[[[ đúng là, nếu không có mình ở bên cạnh, không biết ngài ấy sẽ thành ra thế nào nữa ]]]

( này Ciel, cô nói cái gì đấy hả.)

*** bụp ***

( chẳng bao giờ để cho người ta hỏi hết câu gì cả )

[ rimuru hiện tại đang bay trên đầu của đám người cùng gia tộc với tên buôn người ]

* khi về lãnh địa, các ngươi hãy nhanh chóng đi thu thập tin tức, xem có kẻ nào tình nghi ra vào thị trấn nhỏ kia không.

* đã rõ, thưa heryus sama.

* ta phải băm hắn thành trăm mảnh để rửa hận cho gia tộc nhà koeni.

[ sau khi nghe cuộc nói chuyện của bọn chúng, thì rimuru ngay lập tức đáp xuống trước mặt của heryus ]

– ta nghe nói, có kẻ nào đó muốn năm một người nào đó ra thành 100 mảnh thì phải.

* ngươi là kẻ nào, sao dám ngang nhiên chắn đường của heryus sama, ngươi chán sống hả.

– Hừm, sao ngươi phải nói to thế, chỉ cần nói nhỏ là ta cũng có thể nghe thấy cơ mà.

[ chẳng hiểu từ lúc nào, mà rimuru đã cưỡi lên ngựa của kẻ vừa lên giọng với cậu ]

– nào, giờ thì nói nhỏ thôi nhé, ta đang ngồi cạnh ngươi rồi, không cần phải hét lên như thế đâu.

* ….

[adrotate banner=”8″]

[ tên vừa lên giọng với rimuru, hiện tại đang run rẩy và sợ hãi, hắn ta không thể nói lên một lời nào, cảm đám người xung quanh cũng thế, chẳng ai dám hé miệng ra nói lấy nửa câu. ]

– hmm không nói nữa sao, các ngươi thật buồn chán mà.

<< báo cáo… xin phép ngài cho tôi được phép điều khiển cơ thể >>

( có chuyện gì sao Ciel )

<< tôi hơi khó chịu một chút ạ >>

( được. Rồi, vậy ta giao cơ thể này lại cho cô, nhưng đừng mang nó đi mà nghịch phá lung tung nha.)

<< đã rõ, thưa chủ nhân >>

[ sau khi xin phép được điều khiển cơ thể của rimuru, thì đôi mắt của rimuru cũng đã thay đổi, nó chuyển từ màu vàng sang màu đỏ ]

<< nào, giờ thì nói đi, ta cho phép các cậu được nói những lời cuối >>

* thằng khốn, ngươi đừng có mà láo.

* giết hắn cho ta.

[ heryus ra lệnh cho đám lính dơ kiếm và chém vào Rimuru (Ciel), nhưng cậu không né, cứ chế những nhát chém chạm vào người của cậu, nhưng… nó chẳng xảy ra điều gì cả ]

-<< các ngươi, nghịch như thế là đủ rồi, hiện tại ta đang cần một cơ thể vật lý như các ngươi để đem về nghiên cứu… >>-

* thằng khốn này… tao sẽ giết mày

[ heryus tức giận, hắn niệm chú và trên tay hắn xuất hiện một ngọn lửa… nhưng thật sự, nhìn ngọn lửa mà hắn tạo ra… đến nỗi Ciel chán chẳng thèm nói ]

-<< các ngươi vừa định giết ta nhỉ, thế nên ta chẳng có lý do nào để tha cho các ngươi cả >>

[ nói xong, rimuru ( Ciel ) dơ tay da, vô số những vết cắt nước bay ra từ tay của cậu với tốc độ rất nhanh, những vết cắt nước đó chém qua người của bọn chúng nhanh đến nỗi bọn chúng không kịp la lên. ]

-<< thế là xong, ở đây có 10 cơ thể luôn, như thế là đủ để chi mình nghiên cứu rồi >>

*** BEELZEBUB ***

[ Rimuru ( Ciel ) dùng kỹ năng beelzebub để hấp thụ cơ thể của bọn chúng, ngay sau khi xong việc, ciel đã trả lại quyền kiểm soát cơ thể cho rimuru ]

( xong rồi sao, nhanh thật đó ciel )

– hả, ủa…. Bọn chúng đâu cả rồi.

( này ciel, bọn chúng đâu cả rồi, )

<< báo, tôi thả bọn chúng đi rồi, thưa chủ nhân >>

( thả đi rồi sao, thế tiền của ta đâu, cô có lấy tiền của bọn chúng không đấy )

<< ngài yên tâm ạ, tôi đã lấy được tiền của bọn chúng, nhờ vậy mà bây giờ ngài muốn có bao nhiêu tiền cũng được, thưa chủ nhân >>

( ừm, cô làm tốt lắm ciel, ta có lời khen cho cô đó nha )

<< cảm ơn ngài >>

– được rồi, giờ thì quay trở về thị trấn thôi.

******

Quay về thị trấn

+ đừng khóc nữa Hiana, chị em sẽ tỉnh lại sớm thôi.

* dạ, em cảm ơn chị.

+ rimuru, cậu ấy quay lại rồi, chắc chắn cậu ấy sẽ có cách giúp em thôi.

[ từ đằng xa, một bóng người quen thuộc đang chạy đến chỗ của Milim và hiana. ]

– Milim, tớ về rồi đây.

+ cậu làm gì mà lâu thế hả Rimuru.

– à… ừm… tớ có chút việc riêng, xin lỗi vì đã để cậu đợi lâu, Milim.

+ hmm, không có gì đâu, nhưng cậu đã nghĩ ra cách để giúp hiana chưa.

– cậu nghĩ tớ là ai chứ, Milim.

– tất nhiên là có cách rồi.

[ rimuru vừa nói vừa cho tay vào túi lấy ra một túi tiền to ]

– giờ chúng ta có thể mua một căn nhà nhỏ, và sống tạm ở đó.

+ wao~~~ đúng là bạn thân của tớ. Thế này thì hiana sẽ không phải chịu cảnh nắng mức nữa rồi nhỉ.

[ bọn họ bắt đầu rời đi, và tìm một nơi thích hợp và mua một căn nhà nhỏ, nhưng rimuru vẫn không quên, thuê người và xây lại căn nhà cũ của chị em Hiana.]

Đi đến cuối của của thị trấn, thì nhóm của rimuru nhìn thấy ở đó có mấy căn nhà đang rao bán.

Mỗi căn nhà đều có giá là 5 đồng vàng nhỏ.

[ tỷ lệ quy đổi tiền :

+ 10 đồng( đồng ) = 1 đồng ( bạc )

+ 10 đồng ( bạc ) = 1 đồng ( vàng nhỏ

+ 10 đồng ( vàng nhỏ ) = 1 đồng ( vàng lớn )

( đồng vàng nhỏ thường dùng được dùng cho tầm lớp khá giả, đồng vàng lớn thì dùng cho giới quý tộc )

[ như thế, với số tiền hiện tại có trong túi của rimuru thì nó rơi vào khoảng 43 đồng vàng nhỏ ]

Cậu có thể mua cả cái khu này.

[ rimuru từ từ đi đến một ngôi nhà… nó có một khu vườn nhỏ… và bên cạnh đó, ngôi nhà cũng rộng vừa đủ, không quá to mà cũng không quá nhỏ, nói chung là đủ để cho bốn người bọn họ ở đó. ]

[ rimuru nhìn trên của thì có một tờ giấy được dán ở đó, nó có ghi thông tin liên hệ, và ngay lập tức rimuru đã đi tìm và liên hệ người bán đề mua lại ngôi nhà đó. ]

**** một lúc sau ****

– xong rồi mọi người, giờ ngôi nhà này là của chúng ta.

[ nói xong, rimuru bế eiama vào bên trong ngồi nhà, còn Milim thì vừa đi vừa lườm cậu, đến cả Ciel cũng thế, cô cứ than ngắn thở dài trong tâm trí của rimuru. ]

– eiama, eiama, mau tỉnh lại đi nào, cô ngủ lâu lắm rồi đó.

[ rimuru có lay thế nào thì cô ấy cũng không chịu tỉnh ]

* anh đừng gọi nữa m, chị ấy là như thế đó, một khi đã ngủ thì trời có sập chị ấy cũng không tỉnh đâu ạ.

– hả, bộ chị em là trâu hả, sao mà ngủ được như thế kia chứ.

* chị ấy lúc nào cũng như thế, chị ấy còn nói, chị phải ngủ như thế để còn có sức chăm sóc hiana.

– em có một người chị gái tốt thật đó hiana, hãy luôn trân trọng điều đó nhé.

* dạ vâng, em biết rồi ạ

[ hiana nở nụ cười hồn nhiên nhìn rimuru ]

– này, cậu bị sao đấy hả, Milim. Sao cậu cứ nhìn tớ chằm chằm thế, bộ trên mặt tớ có gì à.

+ hu ừm… không có gì

[ Milim làm bộ mặt giận dỗi quay đi chỗ khác ]

( chẳng hiểu Milim làm sao nữa, còn cả Ciel…. Cô ấy cứ than ngắn thở dài trong tâm trí của mình. )

– này Milim, có chuyện gì thế, tớ làm gì sai hả.

+ cậu là đồ ngốc, tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa.

– ơ

[ rimuru vẫn đang không hiểu chuyện gì sảy ra ]

Ục~~~ ục~~~ ục~~~

– hiana, em đói rồi sao, để anh đi mua chút thúc ăn nhé.

* em cảm ơn anh, tại 2 ngày nay em chưa ăn gì, nên vừa rồi mới … xảy ra chuyện xấu hổ như thế.

[ hiana đỏ mặt và cúi xuống.]

– không phải ngại đâu hiana, để anh đua mua chút đồ ăn, cho em và eiana.

+ mua cả cho tớ nữa nhé rimuru, tớ cũng muốn có đồ ăn. Nha… nha… nha…

– được rồi, tớ sẽ mua đủ hết mà.

[ rimuru đứng dậy và đi ra ngoài, cậu chạy tới một nơi bán đồ ăn, mặc dù nó không có nhiều đồ ăn sẵn như ở tempest. Rimuru đi đến chợ, và mua về 2 xộn gà quay. Và một chút thức ăn có tinh bột, như thế mới giữ cho hiana và eiama được no lâu, chứ ăn mỗi thịt không thì họ sẽ rất nhanh đối, với cả, như thế cũng không đủ chất dinh dưỡng. ]

Tối hôm đó, bọn họ ăn uống và cười nói rất vui vẻ với nhau.

<< báo cáo…. Tôi đã phân tích xong dữ liệu ở thế giới này. >>

( ủa, mà ta có nhớ là ta nhờ cô phân tích đâu Ciel )

<< đấy là lý do mà tôi không muốn tách khỏi ngài đấy, chủ nhân. Tôi thật sự rất quan ngại về vấn đề này. >>

( hmm, cô lại lên giọng rồi đó, chẳng biết ai là chủ của ai nữa.)

( thế cô phân tích được gì rồi, Ciel )

<< nơi này là một thế giới, với sự phát triển của ma thuật và kiếm thuật( hay còn nhiều các loại vũ khí khác) trừ súng ống, bom mìn. Không giống như ơ thế giới hiện đại đâu nha mọi người >>

( thế giới, với sự phát triển của ma thuật và kiếm thuật ư… thật thú vị, nếu thế thì tôi phải tìm hiểu về nơi này thật kỹ mới được.)

( cảm ơn cô nha Ciel )

<< không có gì, thưa chủ nhân >>

– mọi người ăn xong chưa, xong rồi thì mau chóng đi nghỉ ngơi nha, tôi hôm nay hơi mệt, nên có lẽ tôi sẽ lên phòng ngủ trước.

– hiana, em cũng nên đi ngủ sớm đi nha.

[ nói xong, rimuru đứng dậy và đi ra đóng cửa lại. Và bước lên tầng 2 và đi vào phòng của mình ]

+ đợi tớ với Rimuru

[ Milim cũng đứng dậy và chạy theo rimuru, còn hiana thì đi vào phòng của eiana và nằm cạnh cô ấy ]

– Hả, cậu vào phòng tớ làm gì Milim.

+ ưmmm, tại tớ không quen ngủ một mình á, thế nên cậu cho tớ ơi chung phòng với cậu nha, rimuru.

– thôi được rồi, nhưng ngủ thì im mà ngủ đừng có mà phá phách đó.

+ tớ biết rồi, cảm ơn cậu nha Rimuru

[ nói xong hai người họ nhảy lên giường và lăn ra ngủ ]

Ở một nơi cách thị trấn này gần 10km là lãnh địa của gia tộc koeni. Một gia tộc khá lớn

* sao rồi, chưa tìm thấy 2 thiếu chủ sao.

Các ngươi còn đứng đó làm gì hả, mau chóng đưa người đi tìm nhanh lên.

Các ngươi không tìm được, hay không có tin tức gì của hai vị thiếu chủ, thì ta sẽ giết các ngươi, nghe rõ chưa.
* đã rõ.

Nói xong thì bọn họ ngay lập tức rời đi, chỉ còn duy nhất một người đang đứng và nhìn về hướng thị trấn, nơi mà rimuru đang ở.

****** END CHAPTER 3 ********

Kênh YouTube: Milim Anime FC
Mỏi tay luôn á mọi người @@

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.