Chap 14

Ngày qua ngày cậu thường xuyên qua Hoa Hướng Dương để thăm Mika và Rona cũng như chơi với lũ trẻ

Có một điều thú vị là lũ trẻ đều gọi Rimuru là Rimi-oneechan

 

Chúng còn nói cậu quá dễ thương nên không tin cậu là con trai nên thành ra chúng đều coi Rimuru là chị của chúng

 

Cậu cũng không muốn phải đôi co với lũ trẻ này nên cũng cho chúng gọi bằng cái tên đầy sự xúc phạm một người đàn ông như cậu

 

Và hôm nay là ngày chúng tôi đến trường Ebius để chuẩn bị cho đợt tuyển chọn năm nay

 

Phải nói rằng năm nay những người muốn vào trường Ebius đông kinh khủng….Hình như là năm nào cũng vậy nhưng nó cũng đã làm cậu kinh ngạc trong thoáng chốc bởi vì cậu không nghĩ trường Ebius lại nhiều muốn học đến vậy

 

Rimuru: Tớ không ngờ là nhiều người vậy luôn đấy Mika-san (Cậu lướt nhìn một lượt thì có thể đếm được sơ sơ 10000 người)

 

Mika: Mình có nghe rằng rất nhiều người tham gia đợt tuyển chọn mỗi năm nhưng như thế này thì cũng quá nhiều rồi đấy!

 

Mika thì cũng phải há hốc mồm trước cảnh tượng này vì cô được nghe rằng có rất nhiều người nhưng như thế này thì quá lắm rồi đấy

 

Rimuru: Nhưng điều đặc biệt là không chỉ người nhật mà còn có cả một số lượng lớn người ngoại quốc đấy (Cậu đã để ý rằng có những người không phải người Nhật mà là người ngoại quốc)

 

???: Đúng rồi đấy , những người ở đây phần lớn đều là con của những quân nhân tài năng trên khắp thế giới (Một giọng nói quen thuộc vang lên)

 

Mika: Á , cậu tới rồi sao , Mai-san (Cô nhanh chóng chạy lại chổ người đó)

 

Rimuru: Hoá ra là Mai-san sao , mà cậu nói con của những quân nhân khắp thế giới là sao?

Mai: Đây là học viện được đánh giá là tốt nhất thế giới , những quân nhân muốn con mình trở thành những chiến binh Ma Kiếm Sư mạnh mẽ đều sẽ gửi con họ vào đây!

Rimuru: Hoá ra là vậy , cậu biết nhiều thông tin hay thật đấy Mai-san! (Cậu khá ngạc nhiên khi Mai biết được nhiều như vậy)

Mai: Đơn giản vì tôi muốn tìm hiểu mọi thông tin trước làm việc gì đó thôi (Cô cũng không ngần ngại kể cậu nghe vì cô biết cậu là người đáng tin cậy)

(Một cô gái cực kì cẩn thận sao , cô gái này thú vị thật) Rimuru vừa nghĩ vừa cười một cách man rợ nhưng may là không ai nhìn thấy nếu không thì…

Rimuru: Hay thật đấy , mà cậu ở đậy tức là cũng muốn tham gia đợt tuyển chọn này sao?

Mai: Chỉ đúng một phần thôi , tôi vào đây là để bảo vệ Mika khỏi những kẻ quấy rồi (Vừa nói cô vừa liếc nhìn những người xung quanh bằng ánh mắt giết người)

Những kẻ đang có ý đồ xấu xa với 3 người họ liền lập tức bỏ đi suy nghĩ ấy khi nhìn thấy ánh mặt cực đáng sợ của Mai , họ có thể cảm nhận được lượng sát khí khổng lồ mà Mai phát ra

(Không , hết thú vị rồi , đây là sự đáng sợ của con gái trong truyền thuyết sao??) Rimuru vô tình cảm nhận được sát khí ấy nên cũng rùng mình trước Mai

Mika: Thôi nào , mình đâu có còn trẻ con nữa đâu mà cậu nói vậy (Cô phồng má hờn dỗi mà nhìn Mai)

Mai: Không , cậu quá vô tư và trong sáng nên sẽ có kẻ lợi dụng cậu đấy (Vừa nói cô vừa cóc đầu Mika)

Mika: Rimi cứu tớ , Mai ăn hiếp tớ hức..hức…(Cô chạy lại cầu cứu Rimuru trong khi rưng rưng nước mắt)

(Dễ thương quá đi!!) Cả hai người Mai và Rimuru đều đỏ mặt trước biểu cảm đáng yêu đó của Mika

(Mà khoan đã tại sao Mai cũng đỏ mặt vậy , lẽ ra chỉ có con trai mới cảm thấy kích thích bởi nó thôi chứ , không lẽ…) Rimuru đã thấy được khuôn mặt đỏ như gấc sắp bốc khói của Mai nên đã biết được một điều thú vị

Rimuru: Nín đi nào , tớ sẽ bảo vệ cậu mà Mai (Cậu cười tươi như hoa nhìn cô bé Mai tội nghiệp đang ôm cậu)

Mika: Chỉ có Rimi là tốt với tớ nhất (Cô liền siết chặt cậu trong vòng tay mình hơn)

Mai: Ri-mu-ru cậu quyến rũ Mika đúng không hả (Vừa nói cô vừa toả sát khí kinh khủng nhắm thẳng vào Rimuru)

Rimuru: Khoan…đã ng..he tớ nói đã (Cậu sợ hãi mà nói không thành lời hoàn chỉnh)

Mai: Đừng nói nhiều nữa , chết đi tên khốn [Phong Đao Loạn Trảm]

Cậu thấy không ổn liền đẩy Mika ra và dùng Uriel để chặn đòn tấn công đó

Rimuru: Nghe tớ giải thích đã Mai-san (Cậu vội vàng cố gắng giải thích cho Mai)

Mai: Im đi [Phong… (Đang đọc chiêu thức cô liền bị ngắt lời bởi ai đó)

???: Đủ rồi đấy , đây là lúc học viện chứ không phải đấu trường mấy đứa kia (Người đó điềm tĩnh nói như thể chuyện này rất bình thường)

Những học sinh xung quanh bất đầu xôn xao trước người bí ẩn vừa bước ra này..

Học sinh: Không thể nào , tại sao ngài ấy lại ở đây!!
Học sinh: Chắc hẳn phải có lí do gì đó đặc biệt nên ngài mới ra tận đây
…..

Rất nhiều những lời bàn tán vang lên cùng với những biểu cảm khá ư là nghiêm trọng

Mai: Ngài là… là… (Cô lắp bắp không nói nên lời trước người bí ẩn đó)

Rimuru: Ông là ai hả?? (Cậu thắc mắc rằng người này là ai mà những người kia bàn tán như vậy)

???: Hoho , thú vị thật , ta là Shagumi Kochiro , Viện trưởng của học viện Ebius , kẻ can đảm dám gọi ta như vậy kia xưng danh đi (Vừa nói người đó cầm điếu xì gà lên hút)

(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)

Rimuru: Tôi là Rimuru , Tôi có thể giúp gì cho ông đây (Cậu trả lời thản nhiên trước người đàn ông đó)

Mai: Nè , ngươi nên trả lời cung kính hơn đi , đây là người đứng đầu học viện đấy (Cô bỏ qua sự tức giận hồi nãy mà lo lắng khuyên cậu)

Rimuru: Thế sao! (Cậu cũng chả quan tâm vì cậu chưa từng cúi đầu trước một ai cả)

Shagumi: Chàng trai trẻ này ta muốn gặp riêng cậu ấy , sắp xếp phòng đi (Shaga nói với người bên cạnh mình)

Học sinh lại bắt đầu bàn tán xôn xao hơn nữa vì người vĩ đại như viện trưởng đây lại muốn gặp riêng một người lạ mặt

Cậu cũng chả quan tâm lắm vì cậu biết tên đó không có ác ý nên cứ để nó thuận theo tự nhiên

Lúc này cũng là lúc bất đầu đợt tuyển chọn của học viện Ebius nên cậu cũng chia tay Mai và Mika rồi đi theo người tự gọi mình là Viện trưởng học viện Ebius này

Đi một hồi khá lâu thì mới đến nơi cần đến , trên đường đi cậu đã quan sát xung quanh học viện này thì cũng rất ngạc nhiên vì nó cực kì rộng , rộng đến mức kinh khủng , công nghệ ở đây cũng thuộc hàng tiên tiến nhất thế giới nên bây giờ cậu đã hiểu tại sao nơi này lại nổi tiếng khắp thế giới như vậy

Nơi cậu đến là một văn phòng khá rộng , cứ tưởng nó sẽ hiện đại lắm nhưng không

Tên viện trưởng này có sở thích khá kì dị là đồ cổ và cách trang trí của hoàng gia Anh cổ nên nhìn cái văn phòng này như một cung điện xưa thu nhỏ vậy

Đến nơi cậu cũng không rảnh tham quan cái văn phòng kì dị này mà ngồi xuống bộ bàn ghế mời khách ở giữa gian phòng và viện trưởng cũng ngồi xuống luôn

Rimuru: Vào thẳng vấn đề đi , ông mời tôi đến nơi này có ý đồ gì? (Vừa nói cậu cầm ly trà trước mặt mà uống)

Shagumi: Thẳng thắng lắm , thật ra ta đã điều tra về cậu và biết cậu là người đã giết tên Cảnh Sát Trưởng kia (Ông làm vẻ mặt nhiêm túc nói với cậu)

Rimuru: Thế sao? Vậy ông muốn tôi đầu thú hay là bắt tôi ngay tại đây (Cậu vẫn làm vẻ mặt bình thản nhìn ông ta)

Shagumi: Cậu vẫn bình tĩnh nhỉ? Quả nhiên là người được ta nhìn trúng , thôi được rồi ta có một yêu cầu cho cậu (Viện trưởng cũng đã giản cơ mặt ra vì thấy được sự kiên định và điềm tĩnh của cậu)

Rimuru: Cứ nói nếu thú vị tôi sẽ làm! (Cậu thấy khá thú vị vì người đàn ông quyền lực này lại tìm cậu mà giao yêu cầu)

Shagumi: Ta muốn cậu làm giáo viên của học viện và quan sát cũng như bảo vệ an toàn cho đứa con của ta (Ông làm một vẻ một buồn rầu mà nói)

Rimuru: Đứa con của ông?? (Cậu khá tó mò vì theo như cậu nghe nghóng được là Viện trưởng chưa có đứa con nào cả)

Shagumi: Tên của nó là Mika , Mika Kojima (Vẻ mặt của ông càng đau buồn hơn)

Rimuru: Cái…Ông nói dối , Mai nói cô ấy không có cha và mẹ!! (Cậu rất tức giận với lời nói của ông mà đứng dậy quát lớn)

Shagumi: …. (Ông im lặng cứng họng không nói được gì cả)

Rimuru: Ông nói gì đi chứ , chuyện này là sao hả!! (Cậu càng tức giận khi viện trưởng không trả lời cậu mà chỉ im lặng)

Shagumi: Th..Thật ra là…. (Đôi mắt rưng rưng không kìm được nước mắt mà kể lại sự việc của 15 năm về trước)
_______________________________

Vào thời điểm của 15 năm trước cũng là cuối thời điểm của sự kiện Đại Thảm Hoạ toàn cầu…

Lúc đó Shagumi Kochiro chỉ là một chỉ huy nhỏ trong quân đội Nhật Bản được gửi đến chiến trường Thái Bình Dương để trợ giúp những nước liên minh…

Trên chiến trường khốc liệt đẫm máu ấy đã nở ra một đoá hoa tình yêu tuyệt đẹp giữa Shagumi và một sĩ quan dưới trướng . Tình yêu này được nảy nở một cách rất đột ngột như một đoá hoa nở muộn vào cuối mùa của nó vậy

Chỉ là một khoảng thời gian ngắn nhưng đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của họ trong hoàn cảnh chiến trường đẫm máu này . Họ đã cùng nhau ăn , cùng nhau chiến đấu , cùng nhau tận hưởng chiến thắng của mỗi chiến dịch , ….

Đoá hoa nở muộn cuối mùa rất đẹp nhưng cũng rất chóng tàn , những đoá hoa ấy chỉ đẹp khi mới bắt đầu còn khi kết thúc lại là một cậu truyện bị kịch…

Vào cuối mùa đông cũng là thời điểm của chiến dịch cuối cùng để tiêu diệt quái thú cấp S đã gây ra sự kiện Đại Thảm Hoạ toàn cầu..

Mọi chuyện cứ tưởng đã thuận lợi theo kế hoạch từ các tướng lĩnh cấp cao của những quốc gia tham chiến nhưng không , một điều không ngờ đã khiến cho kế hoạch gần như sụp đổ

Vào lúc ấy , Shagumi và đội của mình cùng những đội khác đã vào sâu trong cứ địa của con quái thú cấp S

Theo như tình báo thì nó đã yếu đi do những đợt tấn công dồn dập của những đại đội ma kiếm sư và bây giờ nó đang trú ẩn trong cứ địa để hồi phục và gần như không có khả năng phản kháng

Nên giờ đây , đội của Shagumi cùng những đội khác đang vào sâu trong cứ địa của nó để tiêu diệt nó và giành lấy hoà bình cho thế giới

Tưởng chừng thì nhiệm vụ này khá dễ nhưng một điều không hay đã xảy ra . Khi sắp hạ được quái thú thì lồng ngực của nó phát sáng màu đỏ chói , cả đội đều biết nó là gì vì từng trứng kiến trước đây rồi , nó đang tự sát…

Shagumi: Tất cả nghe đây , tình huống khẩn cấp mau ra khỏi cứ địa ngay lập tức (Shagumi hét lớn cho đội của mình cũng như những đội khác nghe thấy)

Nghe như vậy họ cũng cảm thấy được điều không lành nên liền lập tức rút lui chỉ còn đội của Shagumi ở lại bao gồm cả người ông yêu

Shagumi: Các ngươi không nghe thấy gì à , mau rời khỏi đây ngay!! (Ông tức giận quát lớn với đám binh sĩ trong đội của mình)

???: Thưa ngài , chúng tôi biết ngài sẽ ở lại để đảm bảo con quái thú chết nên mong ngài có thể cho những kẻ này được chết cùng ngài! (Một binh sĩ bước lên thay mặt tất cả mà nói cho Shagumi)

Shagumi: Ta đã bảo…(Ông định bật lại lời nói đó của binh sĩ kia thì liền bị ngắt lời)

Cả đội: Chúng tôi xin ngài hãy chấp nhận (Tất cả đều đồng lòng mà hô to)

Họ đồng lòng cùng quyết tử với Shagumi như vậy cũng vì ông là một người lãnh đạo giỏi và tài năng nhưng lại không vì thế mà ngông cuồng rồi lợi dụng quyền lực để làm điều xấu

Họ kính trọng ông bằng tất cả tấm lòng như một vị thánh thật sự vậy…

Shagumi: Các ngươi..(Ông trầm mặc mà không thể nói gì hơn)

Bổng có một tiếng nói của một binh sĩ nữ vang lên trong hàng ngũ..

???: Nếu anh mà chết ở đây thì cả đời này em sẽ không tha thứ cho anh! (Giọng nữ đó vang lên hướng mặt đối mặt với Shagumi)

Shagumi: Em….Đúng là ngốc thật mà . Tất cả nghe đây , không còn nhiều thời gian nữa , chúng ta phải cùng sống sót ra khỏi đây và ăn mừng chiến thắng cùng nhau , rõ chưa!! (Ông cũng đã động lòng trước những binh sĩ kia và người con gái ông yêu)

Cả đội: Rõ! (Toàn đội vui mừng mà hét lớn)

Nói là làm , cả đồi liền chạy thật nhanh ra khỏi cứ địa nhưng điều không ngờ đã xảy ra , con quái thú kia nó chưa gục hẳn mà cố chạy đến để đồng quy vu tận với đội của Shagumi

Shagumi: Chết tiệt! Đã gần ra khỏi cứ địa rồi cơ mà! (Ông không nhịn nỗi mà nói ra)

Cả đội cũng dần hoảng loạn mà giảm tốc độ chạy ra khỏi cứ địa . Thấy được tình cảnh ngặt nghèo này , Shagumi và người con gái ông yêu quyết định ở lại cầm chân để nhóm binh sĩ tiếp tục chạy ra khỏi cứ địa để tìm trợ giúp

Khi cả nhóm binh sĩ chạy khỏi tầm nhìn thì cũng là lúc con quái thú kia đã tới nơi

Shagumi: Không ổn rồi , nó sắp phát nổ rồi , em mau chạy đi để anh cầm chân nó (Ông nói với người bên cạnh nhưng đã quá muộn)

Người con gái đó đã đi lên trước và dùng Kim Ma Pháp của mình tạo ra một mái vòm bằng sắt kiên cố bao trùm lấy cô và quái thú

Shagumi: Em làm cái quái gì vậy , Khôngggg! (Nhưng tất cả đã không kịp nữa rồi)

Một tiếng nổ vang trời kêu lên cũng là lúc đoá hoa tình yêu này lụi tàn…

Thật chóng vánh và cũng thật đau đớn khi nhìn người mình yêu chết đi mà mình không làm được gì…

Một mối tình chỉ diễn ra một thời gian ngắn nhưng nó là mối tình đẹp nhất và cũng là mối tình đau khổ nhất…

Lúc này ông đã suy sụp không còn sức sống nữa mà quỳ trước mái vòm sắt bị thủng một lổ to trên đỉnh…

Khi đội cứu viện tới , người ta chỉ thấy một người đàn ông đang quỳ trước một cái mái vòm sắt khổng lồ mà khóc…

Họ dường như cũng đoán được tình hình mà im lặng rồi làm công việc của mình , còn người đàn ông kia thì chỉ quỳ ở đó mà không nói một lời nào…

Nhưng một tia sáng đã xuất hiện cứu lấy cuộc đời của ông , đó là Mika , một sinh linh đã được sinh ra trong bí mật mà cả Shagumi cũng không biết vì người con gái ông yêu đã giấu nhẹm chuyện này đi để không ảnh hưởng tới chiến dịch cuối cùng này…

Khi nhận được tin tức này , ông ngay lập tức chạy đi đến nơi của Mika . Nơi đó là một phòng kín có một buồng chứa hình con nhộng ở giữa căn phòng và bên trong là Mika .

Ông từ từ đi lại rồi đặt tay lên tấm kính ngăn cách ông và Mika…

Shagumi: Ta..ta xin lỗi , tại ta mà bà ấy đã ra đi , ta thực sự không xứng đáng làm ba của con… (Nước mắt của ông không ngừng lăn dài trên má)

Kể từ đó trở đi , ông luôn âm thầm quan sát và bảo vệ Mika từ trong bóng tôi . Ông hận bản thân vì mình mà con bé đã mất đi người mẹ , mất đi thứ mà mọi đứa trẻ đều mong muốn có được nên ông đã gửi Mika vào Hoa Hướng Dương , đó là nơi mà mẹ của Mika lớn lên và cũng là nơi mà Mika có thể có được tình thương của một người mẹ…
_______________________________

Trở lại với hiện tại thì Shagumi đang trầm mặt khi kể lại quá khứ đen tối đó…

Shagumi: Chuyện là như vậy , giờ cậu hiểu lí do ta yêu cầu rồi chứ.

Rimuru: Tôi hiểu rồi , nhưng tại sao ông lại muốn tôi là giáo viên mà không phải là học sinh cùng với Mika (Cậu cũng không vui vẻ gì mấy với quá khứ đó)

Shagumi: Vì cậu là một người lai lịch và sức mạnh rất bất thường nhưng trong thâm tâm ta mách bảo rằng cậu là người phù hợp hơn bất cứ ai trong việc này. (Ông trả lời bằng một giọng chắc nịch)

Rimuru: Cảm ơn vì ông đã tin tưởng mà giao cho tôi trọng trách này và còn một điều tôi muốn hỏi nữa (Mặt cậu trở nên nghiêm túc hơn khi nói đến đây)

Rimuru: Ông có nghĩ rằng Mika có hạnh phúc với những điều ông đã làm??

Shagumi: Ta nghĩ nó rất hạnh….(Chưa kịp trả lời gì ông liền bị ngắt)

Rimuru: Ông sai rồi! Mika sẽ không hạnh phúc nếu ông cứ tiếp tục lãn tránh nhiệm vụ của một người cha! (Cậu tức giận mà nắm cổ áo ông ta và nói)

Shagumi: Nhưng con bé sẽ hận ta nếu con bé biết tại ta mà mẹ con bé mất…(Ông trầm mặc buồn bã khi nói)

Rimuru: Tại sao ông lại nghĩ như vậy hả tên khốn! Ông có biết 15 năm qua Mika vẫn luôn đau buồn vì tưởng rằng cha và mẹ đã bỏ rơi cô ấy không hả? (Cậu lại càng giận thêm khi ông ta nói)

Shagumi: Ta..ta…(Ông hiện tại đang rất bối rối vì không nghĩ những điều mình làm lại khiến Mika đau khổ như vậy)

Rimuru: Tôi thật hết nói nổi với ông , mau đối diện với con gái ông một lần đi . Còn nếu như không muốn , tôi sẽ giết ông để rửa hận cho cô ấy (Cậu nói bằng một giọng lạnh băng)

Shagumi: Ta..ta hiểu rồi , khi thời điểm thuận lợi ta sẽ đối diện với mika (Ông cũng đã suy nghĩ lại và chấp nhận đối diện với mika)

Rimuru: Tốt , vậy thì không còn gì nữa tôi đi đây! (Cậu định rời đi vì không có việc gì nữa)

Shagumi: Này , ta hỏi cậu một câu , tại sao cậu lại quân tâm đến mika như vậy? (Ông nói bằng một giọng trầm như một người cha)

Rimuru: Vì tôi yêu cô ấy! (Nói rồi cậu cũng rời đi luôn)

Để lại một mình viện trưởng Shagumi trầm ngâm trong văn phòng của mình

Shagumi: Mika , ta mong con có thể hạnh phúc với cậu ấy vì ta biết , cậu ấy quý trọng con hơn cả bản thân mình (Ông nói và nhìn ra bầu trời xanh rộng lớn)

Ông biết được điều này vì những hành động mà cậu đã làm trong cuộc nói truyện này , ông nhận ra cậu thức sự đau buồn vì quá khứ của mika và cũng thực sự tức giận vì những gì ông đã làm cho mika….

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.