CHAP 9

Tên của tôi là Velzard, là một Chân Long của thế giới này. Tôi được sinh ra khoảng  15 năm về trước.

Tôi là thực thể thứ tư được sinh ra, nói sao nhỉ? Tôi khá là hãnh diện vì khi vừa mới có được nhận về mọi thứ thì tôi đã khá hoảng hốt khi biết được ông anh của mình là Thần Sáng Tạo.

Chị tôi thì….

“Buổi sáng vui vẻ nhé, chị Katsuga”.

“…”.

Như mọi khi, chị ấy không lơ đi thì cũng im lặng khi tôi chào chị ấy. Chị ấy là một con người lạnh lùng và dứt khoát. Tại sao lại nói vậy thì… Có lần, tôi thấy anh tôi rón rén chạy lại một căn phòng, anh ấy ngó nhìn xung quanh quan sát, tôi lúc đó ngồi trên cửa hang nên không quan tâm lắm, chỉ liếc nhìn xem. Anh ấy bước từng bước chậm rãi, tay run run, mặt lo lắng liên tục nhìn quanh. Khi chắc chắn không có ai anh ấy mới nuốt nước bọt rồi nắm lấy tay nắm cửa.

Ngay sau đó, tôi thấy chị Katsuga từ khi nào đã xuất hiện đằng sau lưng anh tôi, tay chị ấy bóp mạnh vào gáy anh rồi nhấc bổng anh lên.

Cho dù anh tôi có dãy dụa cầu xin chị thì kết cục vẫn là 1 trận đòn. Tôi thấy nhiêu đó vẫn còn khá nhẹ với anh ấy, có lúc anh ấy đã bị chị treo lên cọc hình chữ thập trước cửa hang, anh ấy bị bỏ đói và phơi nắng suốt hơn một tuần.

Tôi đã rất cố gắng để nói đỡ giúp anh ấy.  Nhưng chị không trả lời và giống như  không muốn nghe. Lúc đó, do tính cách cao ngạo và có phần bốc đồng, tôi cũng không ngần ngại lao lên, suy nghĩ của tôi khi đó còn quá non nớt. Với cái suy nghĩ luôn cho rằng “chỉ có thể giải quyết bằng vũ lực” của tôi thì kết quả tôi đã bị treo lên cọc chữ thập trong 4 ngày.

Có lúc, tôi với anh đã thử hai đánh một. Ban đầu nghĩ là dễ ăn vì nghĩ rằng anh tôi có thể sáng tạo và loại bỏ đi mọi thứ. Nhưng không…

Tôi chị ấy vô hiệu hóa, thao túng mọi đòn tấn công, thậm chí tôi và anh không thể chạm vào được chị ấy. Áp lực từ đôi mắt của chị đủ để đè bẹp tôi cùng anh tôi. Áp lực ấy như có một vũ trụ tồn tại trong đôi mắt tuyệt đẹp của chị. Tôi cùng anh đã thua thêm một lần nữa.

Lần này, tôi cùng anh đã bị chị nhốt vào hòm bằng gỗ rồi….tôi nghe thấy những tiếng lạch cạch cùng những tiếng gì đó êm êm.

Khi tôi biết được đó là tiếng gì thì đó cũng là lúc lần đầu chị ấy mở miệng nói chuyện với tôi.

“Chỉ là tiếng đất đá khi chị gạt chúng xuống cái lỗ mà chị đào trước đó thôi”.

“Cái lỗ đó là của con thằn lằn kia, nhưng có thêm em nên chị đào thêm cái lỗ mới cho hắn”.

Chị ấy cười mỉm giải thích, vậy là…. TÔI ĐÃ BỊ CHÔN SỐNG SAO!?.

“K-khoan đã chị!! Vậy còn anh em thì sao?”

Tôi chợt nhớ ra, nãy giờ không thấy anh tôi đâu. Thế nên tôi mới tức tốc hỏi chị ấy.

“Chị không nói…”

“…chắc em cũng biết mà?”.

Chị ấy trả lời tôi với giọtôiđiệu có phần gì đó như trêu chọc, nghe thấy thế tôi mới nhìn ra gần đó. Kế bên một bãi đất còn mới bỗng thọt ra 1 thứ, nó…giống như 1 bàn tay nhô lên từ mặt đất.

“Chị khá bận, em có thể giúp hắn hoặc không”.

Chị ấy nhìn khuôn mặt hoảng hốt của tôi mà điềm tĩnh nói. Khi nhìn chị, tôi không thể thấy được một tí cảm xúc gì trên mặt chị.

Sau đó, tôi đã chạy lại và kéo tay anh trai tôi lên. Người anh ấy lấm lem bùn đất, nước mắt anh ấy chảy ròng nằm trên mặt đất, trên mặt hiện lên sự không cam tâm.

Nhớ lại những khung cảnh đó khiến cho tôi vừa vui vừa có hơi hối hận. Nhờ đó, tôi đã rút ra được rất nhiều kinh nghiệm và ghi nó ra một cuốn vở.

“Haizz”.

Từ đâu, tôi nghe thấy một tiếng thở dài mệt mỏi, cũng chính tiếng thở dài ấy đã kéo tôi về với hiện thực.

“Chào buổi sáng, anh hai”.

Tôi cười nhìn anh trai đang chuẩn bị ngồi xuống kế bên chỗ tôi.

“Ừm, buổi sáng tốt lành”.

Anh trai tôi đáp lại với giọng uể oải, cuống mắt anh thâm quần. Nhìn đã biết phải làm giấy tờ xuyên đêm rồi.

“Anh không nên thức xuyên đêm như vậy đâu”.

“Mặc dù chúng ta không biết mệt nhưng anh cũng không nên tắt [Kháng trạng thái bất lợi] chứ!!”.

Tôi rất lo lắng cho anh ấy, đống giấy tờ ấy ghi chép về những dự định của anh về thế giới này. Tôi cũng không biết anh tôi viết gì, đơn giản là vì tôi không quan tâm lắm.

“Biết sao được. Em thử hỏi chị em đã làm gì anh?”.

“Chị ấy làm gì anh?”.

“Bị phong ấn hầu hết sức mạnh rồi chứ sao”.

Hể? Chị ấy có thể phong ấn sức mạnh của đấng sáng tạo sao? Lần đầu tiên tôi nghe anh tôi nói thế đấy!! Chị ấy có vẻ rất mạnh nhưng giống như chị đang che giấu thực lực của mình. Hay chị ấy không thích phơi bày ra nhỉ?.

“Haizz~~số tôi sao lại khổ thế này, vốn dĩ nghĩ có đứa em gái sẽ cùng anh trai “kề vai sát cánh” để đánh bại “Phù thủy độc ác, ai ngờ nó phản bội lại anh trai mình”.

Khi tôi đang suy nghĩ, anh tôi lại nằm ườn ra bàn và lại tiếp tục than thở. Cơ mà khoan, “Phù thủy độc ác”?. Anh ấy từ khi nào đã đặt ra cái biệt danh đó cho chị ấy thế?. Còn nữa, tôi phản bội bao giờ?. Là do anh ấy táy máy rình trộm căn phòng đó nên mới bị chị ấy tẩn cho thôi mà.

“Em muốn biết trong căn phòng đó chứa gì mà anh luôn muốn vô thế?”.

Tôi nhìn anh mà hỏi với vẻ mặt ngây thơ. Đây là một câu hỏi mà tôi luôn muốn hỏi anh. Nhiều lần, tôi đã muốn thử hỏi nhưng khi thấy bộ dạng mệt mỏi của anh tôi lại nuốt những lời tính phun ra vào lại trong bụng. Tôi đã từng hỏi chị, nhưng chị ấy im lặng sau đó liếc nhìn tôi bằng ánh mắt sắt bén.

“…”.

Anh tôi khi nghe được lời đó thì ngồi thẳng người dậy. Vẻ mặt nghiêm túc đến lạ kỳ. Anh liếc nhìn nhìn bằng đôi mắt sắc bén không khác gì chị, ánh mắt của anh khiến cho tôi lạnh sống lưng. Tôi đã hỏi thứ gì không nên hỏi chăng?

“Hừmm…đó là bạn anh”.

“Bạn? Anh cũng có bạn sao!?”.

“Tất nhiên”.

Anh ấy trả lời tôi với giọng điệu bỡn cợt. Tôi có hơi bất ngờ và hỏi lại để xác nhận, anh ấy đã đáp lại tôi khi lời tôi vừa dứt. Tôi không ngờ và cũng không biết là anh ấy cũng có bạn đấy.

“Bạn của anh tên gì?”.

Tôi nhìn anh và tiếp tục hỏi. Không phải là tôi muốn biết về người bạn của anh trai tôi đâu. Cơ mà hình như là thế thật, tôi nghĩ mình đã hỏi câu quá ngốc rồi.

“Sao em lại hỏi thế?”.

“Ờm…..”.

“Đừng nói là….”.

Mép miệng anh nhểnh lên, khuôn mặt và ánh mắt đều hiện lên vẻ trêu chọc. Chết rồi, anh ấy hình như đang suy nghĩ về một thứ gì đó rất đen tối rồi!!

“Hóa ra em gái của anh đã lớn rồi à”.

“Em cứ yên tâm, câu ta rất đẹp trai, tóc cậu ta cũng màu trắng, anh sẽ cố gắng mai mối cho”.

Anh ấy ghé sát vào tai tôi và thì thầm, giọng nói cùng vẻ mặt của anh ấy có phần gì đó rất gợi đòn và châm chọc.

“K-kh…không, a-anh hiểu sai ý em rồi, k-không phải…k-không phải như anh nghĩ đâu!!”.

Mặt tôi đỏ tái, lời nói lắp bắp, tôi lập tức phủ định vì tôi biết anh ấy đang ám chỉ gì.

“Ahahaha—-đợi khi cậu ta tỉnh dậy rồi em sẽ biết”.

Anh ấy thấy vẻ mặt tôi đỏ vậy thì không kìm được mà cười to. Tôi không thể để chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa.

Đến lúc dùng tuyệt chiêu rồi!!

“CHỊ KATSUGA, ANH VELDA CHUẨN BỊ GÂY CHUYỆN KÌA!!”.

“Ơ?”.

Tôi hét to, nụ cười trên môi anh tôi chợt tắt, thay vào đó là 1 tiếng “Ơ” vô cùng ngây thơ và không hiểu gì.

“K-khoan đ-!!”.

Anh ấy nhìn nụ cười cùng vẻ mặt đắt thắng của tôi nói, nhưng chưa kịp nói thì đã….

“….”.

Người anh ấy bị nhấc bỗng lên, đằng sau là bóng hình chị Katsuga đã xuất hiện từ bao giờ, tay chị ấy đang nắm gáy của anh và nhấc lên 1 cách thô bạo.

“Cảm ơn em đã nói cho chị nhé”.

Chị ấy nhìn tôi cười mỉm và nói. Nụ cười ấy khiến mặt tôi có chút đỏ, chết thật rồi!! Tôi mê nụ cười ấy mất.

“Dạ vâng, không có gì đâu, đó là chuyện em “nên làm” thôi”.

Tôi cũng cười và đáp lại.

Liếc nhìn thì thấy người anh tôi đang run cầm cập. Nước mắt chảy thành dòng, anh ấy cũng đã nhìn tôi với đôi mắt long lanh như đang muốn cầu cứu.

Tôi quay đầu nhắm mắt làm ngơ, cũng chấm dứt hy vọng của anh ấy.

“KHÔNGGGGG!!”.

Anh ấy bị chị Katsuga kéo đi, miệng không ngừng la lên những tiếng hét vô vọng.

TẠM BIỆT ANH TRAI, CHÚC ANH MỘT NGÀY VUI VẺ, EM GÁI NÀY SẼ LUÔN NHỚ VỀ NGƯỜI ANH TRAI YÊU DẤU.

NGƯỜI EM GÁI MANG TÊN VELZARD LUÔN CHÀO ĐÓN ANH KHI VỀ NHÀ.

===============

Ok nhé, tôi đã thử viết 1 chap nhân vật dưới góc nhìn thứ nhất. Nó khá tệ nhỉ?

Tôi đã cố gắng thêm những khung cảnh hài hước mà tôi có thể nghĩ ra được.

Cảm ơn đã đọc, tôi hiện đang viết thử phần đoạn end arc 3.

Dự định hiện tại của fic là này 4 arc.

Arc 1: Sự xuất hiện và gặp gỡ Veldanava.

Arc 2: Sự xuất hiện và gặp gỡ Rimuru của thế giới này

Arc 3: Mở đầu cuộc chiến sống còn.

Arc 4: kết thúc cuộc chiến sống còn.

==========

Arc 2:

Ai cũng biết là gặp Rimuru của thế giới này rồi. Số vol là 20, thế nên khá dài đấy.

Arc 3:

Gặp những kẻ “lang thang”, khai thác một tí về thế giới quan( Cosmology)….v.v.

Arc 4: khai thác 40-50%  Cosmo. Quá khứ của Katsuga cùng phản diện….v.v

Bộ truyện này sẽ rất dài, tôi cần làm mọi thứ ổn định.

Có thể sẽ có vài laolank vô bash tôi vì một số chỗ không hợp lý. Bash thoải mái đi, tôi đã sẵn sàng để bị bash rồi.

Và còn nữa, có thể tương lai quyển này cũng sẽ bị tế lên youtube. Nếu ai phát hiện bị tế lên thì báo tên kênh cho tôi nhé.

Cảm ơn anh em nhiều.

—–White174200—–

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.