CHAP 8

Hiện tại Veldanava đang ngồi trên ghế, tay chống cằm, vẻ mặt hiện lên chút gì đó chán nản.

Sau cái ngày hôm đó, Veldanava đã phải từ bỏ việc gì tạo ra luật, cậu cần phải suy nghĩ kỹ trước khi áp dụng luật lên thế giới này.

Nó không quá khó, thứ khó ở đây là…

“Này Yu, tôi có thể áp dụng việc các chủng tộc sống bình đẳng không?”.

Veldanava liếc nhìn sang Yu mà hỏi với giọng điệu thắc mắc.

“Ngươi nghỉ bình đẳng của các chúng tộc có thể áp dụng bằng luật của ngươi sao? Thử nghĩ xem những thứ mà ngươi tạo ra không nếu không đấu đá thì cũng gây ra nhiều thứ kinh khủng khác”.

Yu gần đó ngồi trên ghế đá bình thản bác bỏ câu hỏi của Veldanava.

Phải, thứ khó ở đây là Yu, cậu luôn bác bỏ mọi thứ mà Veldanava đề xuất ra, nghe thì thấy nó khá chi là hợp lý, nhưng có thể tìm ra các khoảng trống và vặn ngược lại câu nói của Yu. Veldanava có thể thấy, nhưng cậu không viết vặn lại như nào cho hợp lý.

Và cứ mỗi lần như thế, người con gái đứng bên Yu đều nhểnh miệng lên mà cười, nụ cười ấy như đang khiêu khích cậu vậy. Điều đó thật sự khiến cho Veldanava cắn răng cay cú trong ầm thầm. Cậu thầm thề với lòng mình rằng một ngày nào đó không xa, thù mới lẫn cũ đều phải tính cho trót.

“Cứ đợi đó đi”.

Nhìn Katsuga, cậu nghiến răng, cho dù có cay bao nhiêu vẫn phải nhịn.

===========

……

Thời gian cũng đã qua không lâu, cụ thể là ba tháng tính từ khi thế giới được tạo ra. Công việc thì vẫn là công việc, đôi lúc Veldanava đã cực kỳ suy sụp với đống công việc cao hơn cả núi kia, đầu óc của cậu đã hoạt động hết công xuất để vừa phải tạo luật, vừa phải tạo ra sự sống trên hành tinh, chỉ riêng những thứ liên quan đến hai thứ này đã đè bẹp và lấy hết thời gian nghỉ ngơi của Veldanava rồi.

….

Trong lúc Veldanava đang chăm chú viết ra những kế hoạch cùng với những dự định trong đầu ra giấy thì…. Từ đâu, một bóng người bước gần về phía Veldanava, do quá chăm chú nên Veldanava hoàn toàn không nhận biết được có người đang bước đến mình..

“Haaaa– cuối cùng cũng xong!!”.

Bỗng Veldanava đặt cây bút lông xuống bàn, vươn hai tay lên trời và ưỡn người thở dài.

“?”.

Cậu bỗng chú ý đến người con gái đang ở trước bàn làm việc của mình, đó là Katsuga.

“Có chuyện gì thế?”.

Veldanava nhìn Katsuga mà hỏi với giọng điệu khó hiểu và đôi chút ngạc nhiên, cậu không biết từ khi nào mà Katsuga đã ở đây. Nhưng thứ cậu nhận lại được chỉ là một nụ cười mỉm đặc trưng của cô ấy.

Cô ấy không nói gì, tay cô cầm một thứ gì đó khá sáng bóng. Nó có dạng như là một chiếc ly thủy tinh nhỏ dùng để uống trà vậy.

Cô đặt nó lên trên bàn gỗ của Veldanava rồi quay lưng bỏ đi dưới đôi mắt khó hiểu của cậu.

(Chuyện gì vừa mới xảy ra thế!? Hôm nay có bão à!?).

Veldanava không hiểu và cũng biết chuyện gì vừa sảy ra cả. Katsuga, cô ấy hôm nay rất kỳ lạ, trong ấn tượng của cậu, Katsuga thường đi kè kè sau lưng Yu và không rời nửa bước. Cô ta giống như kiểu người lạnh lùng với người khác nhưng lại hết lòng quan tâm hầu hạ chủ nhân của mình. Nhưng hôm nay, cô ta lại tách ra khỏi Yu, điều mà Veldanava chưa thấy bao giờ kể từ khi cô ta xuất hiện và nhận định Yu là chủ nhân của mình.

Nhìn đồ vật sáng bóng kia, Veldanava xoa cằm nhìn chằm chằm vào nó. Mắt cậu sáng lên như thấy một đồ vật thú vị.

Cậu với tay cầm vào thứ có dạng như quai cầm rồi nhấc nguyên cả chiếc ly lên.

Thứ mà chiếc ly đang đựng ấy là nước, nhưng nước này có màu nâu đất và có mùi khá thơm.

Nhấp thử ngụm nhỏ, điều cậu cảm thấy đầu tiên khi nuốt thứ nước đó là vị đắng. Phải nó khá đắng ở cuống họng cậu. Điều thứ hai cậu cảm thấy được là sự tỉnh táo trong gang tấc, từng tế bào trong não cậu như hoạt động trở lại và muốn sẵn sàng với đống công việc kia.

Veldanava hơi ngạc nhiên với thứ nước “thần thánh” này, nó đánh bay cơn mệt mỏi chỉ trong chốc lát.

Ngay khi cậu đặt chiếc ly ấy xuống, chuẩn bị tiếp tục công việc thì….

Đôi mắt cậu dần trở nên mơ màng, mọi thứ xung quanh cậu dần lòe đi.

“C-chuyện g..!?”.

 

Cậu loạng choạng đứng dậy, bóng hình xảy Katsuga đã đứng đó từ khi nào, đôi mắt lạnh lẽo của cô ta đang nhìn cậu với khuôn mặt không một tí cảm xúc.

“Đồ kh…–“.

Chưa kịp nói, Veldanava đã ngã xuống nền đất và mất đi ý thức.

….

“Nhiều lúc….”

“…có rất nhiều thứ mà những kẻ trong câu chuyện này như ngươi không nên biết quá nhiều”.

“Đơn thuần mà hiểu thì đây là một điều cấm”.

Katsuga nhìn Veldanava lạnh lùng thốt lên.

Rồi cô quay nhẹ người bước đi hướng về cậu thiếu niên nằm trên chiếc giường đá, cậu ta có lẽ đã mất ý thức.

Vừa bước, cô vừa lấy từ trong hư không ra một thứ hình cầu, nó giống y đúc quả cầu lúc trước vậy.

Dừng bước chân tại đầu chiếc giường đá, cô hạ người đặt quả cầu ấy vào ngực Yu.

=============

“….”.

Không biết đã bao nhiêu lâu, mí mắt của Veldanava dần hé ra. Cậu nặng nhọc ngồi dậy, đầu của cậu vẫn còn choáng váng, thế nên ít phút sau cậu với có thể tỉnh táo được.

Thứ đầu tiên lọt vào mắt cậu khi nhìn rõ là bóng lưng của Katsuga đang ngắm mặt trời lặn, đồng thời là những hình ảnh trước khi cậu ngất đi.

“ĐỒ KHỐN KIA, CÔ ĐÃ LÀM GÌ TA HẢ!?”.

Veldanava gầm lên đầy tức giận, chắc chắn là do cái thứ nước đó là nguyên do, tuy cậu không biết nó là gì, nhưng chắc cậu cá rằng Katsuga đã bỏ một thứ gì vào trong đó.

Nhưng Katsuga lại hoàn toàn không trả lời, điều đó càng khiến cậu càng tức giận.

“NÀY, CÔ CÓ MIỆNG KHÔNG THẾ HẢ!?”.

“Ngậm cái mồm của ngươi vào đi con thằn lằn chết dẫm, đừng làm phiền ta”.

Veldanava tiếp tục gầm lên khi Katsuga không trả lời mình, nhưnglần này, thứ lọt vào tai cậu một giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ. Chỉ với câu nói “nhỏ nhẹ” của người con gái ấy đã khiến Veldanava ngậm miệng lại và im lặng bỏ đi.

Không phải cậu sợ hay gì, mà thật sự có đôi chút sợ, có lẽ chỉ là bản năng thôi.

Bất chợt, đôi mắt Veldanava lại liếc nhìn thấy một thứ gì đó. Nó bất ngờ xuất hiện tại nơi đây và cậu không nhớ là mình có tạo ra nó.

Một căn phòng.

===============
Có cái cục shit t quỵt nhá, đàn ông chân chính nói là làm.

…….

Khá xàm nhỉ

Có một số bro tự hỏi trong đầu là khi nào có đánh nhau.

Tầm 1 2 chap nữa, do làm chi tiết về cuộc sống của Tinh Long vương trong thời kỳ đầu tạo ra thế giới nên khá dài nhé.

Và nhân vật chủ chốt của phần này là Veldanava cũng sẽ bị khai thác triệt để nhé.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.