[Tui thấy việc viết theo góc nhìn của Ri khá ổn nên tui để vậy luôn nha]

Vẫn là góc nhìn của Rimuru

Ngày hôm sau, Lloyd bắt chúng tôi phải học một số thứ để đánh giá trình độ học vấn của tôi và Anya thế nào. Anya phản đối kịch liệt vì quá khứ của cô bé lúc nào cũng phải học, không được chơi nên Anya rất ghét học. Thấy thế tôi cũng phản đối theo bởi tôi muốn làm chậm tiến độ nhiệm của Lloyd, trả thù cho việc tối hôm qua.

-“HÔNG ! HÔNG LÀ HÔNG !!!” Tôi và Anya hét lớn

-“Con ghét phải học!” Anya nói

-“Con cũng ghét học!” Tôi cũng nói theo

-“Ta cần nắm được học lực của hai con tới đâu để chuẩn bị cho kỳ thi đầu vào” Lloyd nói tay thì cầm cuốn sách

-“Con hông cần học, con chỉ cần nhìn người khác và đọc…”(Suy nghĩ của họ) Anya hai tay nắm chặt nhìn thẳng vào Lloyd, giải thích quyết liệt

-“Con chỉ cần ghi theo kết quả đúng là đậu rồi” Tôi khoanh tay nói giọng bình thường

-“Hai con tính qua bài kiểm tra ấy nhờ gian lận ư ? Nghe rõ đây, nếu con không qua thì ta…” (nhiệm vụ sẽ thất bại) Lloyd mặt hơi khó chịu phàn nàn.

– “…”

– “…”

– “…”

[adrotate banner=”8″]

-“Sao cũng được, Ta đi ra ngoài đây” Lloyd nói trong khi quay người khoác áo ra ngoài

-“Và hôm nay hai đứa thì phải ở nhà!” Lloyd quay mặt chỉ tay vào tôi và Anya khi chúng tôi định đi theo

Hai tôi chưa kịp nói gì thì –

-“Không nhưng nhị gì cả! Ở nhà trông nhà đi!” Lloyd xoay người đóng cửa

– “…”

{Này tụi mình đi theo đi!} Tôi nói với Anya

{Um} Anya nhìn tôi gật đầu trả lời

Thế là sau vài cái gật đầu tụi tôi quyết định đi theo Lloyd, khi vừa lú ra khỏi cửa thì Lloyd lập tức phát hiện la lớn.

-“Này” Lloyd quay mặt nhìn chúng tôi sau đó kéo tôi và Anya vào nhà.

-“ TA NÓI KHÔNG LÀ KHÔNG !!!” Lloyd nói lớn và đóng rầm cửa

Anh tưởng như thế là dập tắt được tính tò mò của Anya và tôi hả, không anh sai rồi –TWILIGHT-à. Thế là chúng tôi tiếp tục hết lần này đến lần khác cố gắng bám theo Lloyd làm cho anh ta chật vật cả buổi cho tới khi anh ta chơi chiêu cuối chặn một cái tủ trước cửa và khóa lại. Anh ta có vẻ đắt ý lắm

-“Thế thì khỏi ra nhá !” Lloyd nói khi thở hổn hển rồi rời đi.

-“ Pa khóa cửa rồi, giờ chúng ta làm gi đây ?” Tôi hỏi Anya khi đang thử mở cửa

-“Không biết nữa” Anya

Cô bé đi đến chiếc ghế sofa rồi nằm bịch xuống, tôi thấy vậy lấy cuốn sách lần trước đọc dỡ rồi ngồi xuống sàn cạnh Anya và đọc. Được một lúc lâu thì Anya giao tiếp với tôi.

{Chán quá Arthur ! Chẳng giống với điệp viên mình nghĩ tẹo nào, Anya muốn thấy một quả bom} Anya nằm than vãn

{Thế à} Tôi thờ ơ đáp

{Mật mã là 6110… Arthur mình có ý này} Anya hào hứng đứng trên ghế ánh mắt đầy sao, rồi nhảy xuống đi đến phòng của Lloyd.

{Này Anya, gì thế ?} Tôi vội bỏ cuốn sách chạy theo Anya

Lúc vào phòng Lloyd, thấy Anya đang lục lọi, tìm kiếm thứ gì đó trong tủ đồ của Lloyd, miệng thì ngân nga “bom, súng lục”. Sau một hồi tìm thấy cái vali nhập mã, thì la ố lên.

{Này Arthur ! máy liên lạc bí mật} Anya vui mừng, mắt phát sáng sau đó ngồi phá phách

(Rồi toang rồi, thế này có khi nào gửi nhầm cho viên chức cấp cao hay băng trộm nào không nhỉ ? Mà thôi kệ đi, chắc gì xui đến vậy mà nếu có thì tên Lloyd đó chịu chứ đâu phải tụi mình) tôi lạc quan nghĩ, đứng nhìn Anya

Sau khi hài lòng thở phù mãng nguyện, cô bé quay đầu nhìn lại thấy căn phòng bừa bộn nghĩ đến vẻ mặt đáng sợ của Lloyd khi phát hiện bị đột nhập thì vội vàn thu xếp lại mọi thứ làm tôi đứng ở góc phì cười. Bổng cô bé khựng lại

-“Nếu như Anya và Arthur bị phát hiện là người siêu năng thì, tụi mình sẽ bị đuổi đi mất” Anya buồn bã nói với tôi.

-“ Không sao đâu, tôi sẽ bảo vệ Anya mà, không ai biết được bí mật của tụi mình đâu” Tôi đi đến an ủi cô bé

Lúc nay tôi cảm nhận được nhóm 5 người đang tiến vào mở cửa tôi liên thông báo với Anya

{Anya có kẻ đột nhập, mau trốn đi} tôi kéo Anya xuống gầm giường lấy tay che miệng cả hai lại

{C-chuyện gì vậy} Anya hỏi khi chưa hiểu gì

Bất ngờ cửa mở mạnh, 5 tên côn đồ lao vào tay cầm súng cảnh giác rồi chia ra tìm kiếm khắp căn hộ.

< Ciel, khôi phục lại kỹ năng cho tôi> tôi dùng Gia tốc tư duy nói với Ciel

< Thưa Master, hiện giờ tôi không thể khôi phục kỹ năng cho ngài được> Ciel vừa nói vừa cười khúc khích

<!– Composite Start –>
<div id=”M808238ScriptRootC1318693″>
</div>
<script src=”https://jsc.adskeeper.com/t/r/truyenhay97.com.1318693.js” async>
</script>
<!– Composite End –>

< Này lúc này không phải là lúc để giỡn đâu, Ciel> Tôi nói với Ciel

< V-vâng thưa ngài, nhưng nếu ngài muốn gây khó dễ cho anh điệp viên kia thì tôi nghĩ ngài không nên khôi phục nó> Ciel nói khi vẫn còn cười

< Hả ! Thế là sao ?> tôi liền hỏi

<Thưa Master, nếu tôi nói ra thì ngài không thể trãi nghiệm nó một cách trọn vẹn nữa, tốt hơn hết là ngài cứ để như thế đi> Ciel trả lời bí ẩn

< Này ! Ciel Giải thích cho tôi hiểu coi ! Này ! NÀY !!!> Tôi bất lực nói Ciel trong khi cô ấy không thèm trả lời

(Thế là sao chứ… haizz) Tôi bất lực, dừng gia tốc và nhìn cảnh giác phía bên ngoài qua khe hở

{Này Anya, dù có chuyện gì đi nữa thì cũng ở yên đây đừng lên tiếng đừng nói gì hết} Tôi dặn dò Anya trong khi với tay lấy cây bút lăn trên sàn

{Tôi sẽ bảo vệ cậu nên đừng hỏi gì hết, nếu Pa có về thì chỉ cho Pa thấy dòng chữ này} Tôi tiếp tục dặn dò trong khi dùng cây viết lấy được viết hàng loạt hàng chữ bằng mã Morse.

Xong mọi thứ tôi quay lại nhìn Anya lúc này cô bé đang rất sợ, tay nắm chặt áo tôi, ánh mắt rưng rưng run rẫy

{Đừng sợ, rồi mọi thứ sẽ ổn thôi. Nhớ những gì tôi vừa dặn không} Tôi đặt tay mình lên xoa đầu Anya cười nhẹ cho cô bé an tâm

{Um !} Cô bé gật đầu trả lời tôi, ngậm chặt môi cố không cất tiếng khóc

Thế rồi tôi khẽ kéo tay Anya khỏi áo tôi, mắt hướng về phía bước chân đang tiến đến.

{A-Arthur} Cô bé nhìn tôi như đã hiểu tôi chuẩn bị là gì

{Đừng lo, rồi mọi chuyện sẽ đâu vào đấy} Tôi quay lại nhìn Anya cười tươi rồi lao ra trước mặt tên côn đồ đang đi vào

Tên đó thấy tôi lao ra liền giơ súng nhắm về phía tôi

-“Đứng yên đó nhúc nhích là tao bắn !” tên côn đồ nói với tôi làm mấy tên kia chú ý

-“Tck” Tôi tặc lưỡi cầm cây viết lúc nãy lao tới

Tôi lấy cây viết đâm vào đùi của tên đó, sau đó lao nhanh ra khỏi phòng thu hút sự chú ý của bốn tên còn lại. Chúng xả đạn về phía tôi, nhờ có Gia tốc tư duy tôi dễ dàng né được tất cả rồi nhanh chóng núp sau chiếc ghê sofa. Đến khi hết đạn, chúng chơi cận chiến lấy gậy sắt lao vào bắt tôi. Tôi đưa tay cầm lấy cây dù được để gần đó lao ra, tên bị tôi đâm đùi đã đứng đây cũng lấy gậy sắt ra vào nhào tới. Tôi rơi vào tình thế 1vs 5 nhưng với cơ thể của một đứa trẻ thì sao một hồi chật vật thì tôi bị bọn chúng khống chế và trói chặt.

{ Anya nhớ đừng để bị phát hiện} Tôi dặn dò Anya lần cuối rồi bị 3 tên mang đi, trong khi chúng để 2 tên ở lại canh gác.

HẾT Chap 5

 

 

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.