Ghi chú một chút

Nói chuyên trực tiếp: “——”

Nói với Ciel: < —— >

Suy nghĩ nhân vật: (——)

Giao tiếp qua suy nghĩ: {——}

Tác giải thích: [——]

——————-

Sau khi định hình lại Rimuru lại hỏi Ciel

< Có thật thế không Ciel! > Rimuru

< Tôi hiểu rõ ngài đang nghĩ gì, ngài nghi ngờ khả năng của tôi sao Master? > Ciel hơi dỗi đáp

Vốn dĩ Rimuru tỏ ra như vậy là do cậu nghĩ mấy người ở Trái Đất nếu sử dụng được ma thuật thì sẽ được gọi là siêu năng lực gia, phù thủy hay nhà ngoại cảm gì đó. Nếu có năng lực dù là trẻ con, một là sống một cuộc sống giàu có và cực kì nổi tiếng, hai là bị mấy cái tổ chức ngầm bắt đem cho các nhà nghiên cứu mổ xẻ. Không lý nào một nhà ngoại cảm như thế lại bị vứt ở cái nơi tồi tàn không khác gì ổ chuột này.

( Thật tội nghiệp, đúng là một đứa trẻ bất hạnh, không sống trong nơi này có khi lại tốt hơn mấy buồn giam trong phòng thí nghiệm ) Rimuru suy nghĩ

< Thưa Master, cô bé Anya đang vô thức sử dụng năng lực lên ngài> Ciel tiếp tục thông báo [ Tác ghi ‘vô thức’ tại đọc truyện thấy Anya không thể loại bỏ những suy nghĩ của người khác ra khỏi đầu mình]

< Năng lực này là gì thế cô có thể nói rõ hơn không ? > Rimuru

< Theo thông tin phân tích được đó là ma thuật trung cấp Cảm nhận nội tâm cho phép cô bé có khả năng đọc suy nghĩ nội tâm của một thể tinh thân đã sở hữu cơ thể vật lý. Cô bé chỉ đọc được tâm trí khác khi đối tượng có độ nhận thức cao ở một mức nhất định nó không thể áp dụng lên cá thể mang cơ thể nhân tạo hoặc có nhiều hơn một bản ngã > Ciel giải thích

< Wà ma thuật trung cấp luôn, vậy cô bé có đọc được nội tâm của tôi không? > Rimuru hỏi lần N+1

< Do cơ thể ngài có Kháng tấn công tinh thần nếu cô bé muốn đọc tâm trí của Master thì phải có sự đồng ý của ngài, còn với một Manas như tôi nếu như ngài đưa cho tôi quyền kiểm soát cơ thể thì cô bé có thể đọc nội tâm của tôi nếu được cho phép > Ciel giải thích lần nữa

< À ta hiểu rồi cảm ơn cô> Rimuru nói với Ciel

 Cả cuộc đối thoại vừa rồi do Rimuru đã dùng Gia tốc tư duy nên nó diễn ra chưa đầy 1 giây

Thấy Rimuru cứ nhìn chằm chằm Anya rụt rè hỏi

– “A no…. Bạn tên gì?” Anya vừa hỏi vừa ôm con gấu bông

-“ À …..mình tên là Arthur” Rimuru trả lời

– “ Đây là Anya, còn đây là Chimera ” Anya vừa nói vừa lấy ngón tay chỉ lần lược vào chính mình và con gấu bông

– “ A Chimera dễ thương quá, Anya cũng dễ thương luôn ” Rimuru vừa trả lời vừa cười thít mắt

Cậu khen Anya vì ở kiếp trước Rimuru có kinh nghiệm chơi với trẻ con khi làm bảo mẫu hộ đồng nghiệp, muốn kết thân với chúng, trước tiên phải làm cho chúng vui khi ở với mình cách tốt nhất là khen chúng và nó đã có tác dụng.

– “ Nè nè Arthur làm bạn với tui đi nha ” Anya nói hai tay ôm chú gấu để trước ngực và khuôn mặt lấp lánh đầy sao

– “ Ừm ! Mong được giúp đỡ Anya ” Rimuru cười tỏa nắng chìa tay ra để bắt tay

Anya nắm lấy bắt tay thuận thế kéo cậu đi

– “ Nè Arthur lối này đi theo tui ” Any nói giọng hào hứng kéo Rimuru đến cái bàn nhỏ ở trên là giấy và sáp màu, thấy thế Rimuru cũng đi theo ở đó vẽ vời với Anya.

[adrotate banner=”8″]

 Trong lúc đang vẽ nguệch ngoạc trên giấy cậu có nhờ Ciel phân tích quá khứ của Anya cậu mới biết được sự thật. Cô bé vốn là một vật thí nghiệm vô tình được tạo ra do thí nghiệm của một tổ chức không sát định [ Ông tác giả truyện spy chưa cho biết]. Ở nơi đó cô bé được gọi là thí nghiệm 007, trong một lần cô bé may mắn trốn thoát, được ông già say rượu lúc nảy nhặt về nuôi nấng. Rimuru thừa biết ổng làm vậy mục đích là lấy tiền trợ cấp của chính quyền chứ chẳng hề có ý tốt nuôi dưỡng những đứa trẻ.

Lúc này Anya thấy cậu dừng vẽ liền nghĩ

( Arthur đang nghĩ gì vậy? tại sao cậu ấy dừng vẽ chứ? Cậu ấy đau ở đâu sao? Mình tò mò quá!!!) Anya hiếu kỳ suy nghĩ

< Thưa Master, cô bé đó đang đọc suy nghĩ của ngài, ngài cho phép hay không Yes/No> Ciel thông báo [ lúc này Anya muốn đọc suy nghĩ của Rimuru nên không dùng từ vô thức nữa]

( Đọc suy nghĩ à nghe như hai mật thám đang giao tiếp với nhau ấy, cô bé chỉ đọc suy nghĩ thôi cũng buồn hay mình cũng đọc suy nghĩ của nhóc đó luôn ha vừa thú vị vừa vui) Rimuru nghĩ thầm trông đầu

< Yes, À cô nhớ chỉ cho nhóc kia đọc các dòng suy nghĩ mà tôi chủ động cho xem thôi nha, không khéo thì lộ hết > Rimuru

< Vâng thưa Master> Ciel

Bây giờ Anya đang tập trung đọc suy nghĩ của Rimuru thì—

-{ Chào Anya cậu đọc tâm trí tôi làm gì thế!} Rimuru nhìn Anya với nụ cười thánh thiện nhưng cậu đâu biết cô bé đang hoảng hồn nhưng thế nào

– {Bị….bị phát…phát hiện rồi…mình sẽ bị bắt lại mất,,,,,mình…mình phải làm sao đây} Anya với cơ thể run bần bật nhìn qua Rimuru đôi mắt mở to gần như muốn khóc

-{ À à không sao, không có gì hết tui hong phải kẻ xấu, tui hong có bắt Anya } Rimuru lập tức giải thích cho cô bé tay thì giơ lên giống như đầu hàng khuôn mặt thì đầy bối rối.

– { Tui giống Anya cũng có thể đọc tâm trí của người khác, tui hong làm gì xấu hết, tui muốn chơi với Anya thôi} Rimuru tiếp tục giải thích

– { Thật sao…………..Vậy thì tuyệt quá Arthur, chúng ta cứ như điệp viên ý} Anya thay đổi biểu cảm một cách chóng mặt từ lo sợ thành hưng phấn

Quả nhiên trẻ con chấp nhận lời giải thích mà không nghi ngờ gì, thái độ thay đổ 180 độ nhanh như lật bánh.Thế là Rimuru cùng Anya đã tự tạo ra một nhóm bí mật mà không ai biết, từ đó quan hệ của cậu với cô bé đó trở nên thân thiết hơn.

Sau một tuần thì có một cá thể đặc biệt xuất hiện một người sẽ nhận nuôi hai đứa trẻ có khả năng đặc biệt mà anh ta không hề biết.

END chap 2

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.