Next

Sau trận chiến với Yuuki, đã hơn 100 năm trôi qua, hòa bình trở lại với Tempest. Tuy tình hình của các nước phương Tây khá căng thẳng, chiến tranh xảy ra thường xuyên. Nhưng xét tổng quát tình hình ngoại giao và kinh tế của Ma Quốc không bị ảnh hưởng

Lúc này, kẻ cầm đầu mọi thứ, con Slime chủ nhân của mười mấy ma vương đang ngồi chật vật giữa đống giấy tờ cao như núi. Các vấn đề tài chính, quy hoạch, nhân sự, giáo dục,…. của suốt một tuần chất đầy cả phòng che phủ một ma vương nhỏ bé nằm bất lực.

< Ciel cứu tôi với, xử lý đống này giúp tôi đi ! > Rimuru chán nản cầu xin

< Tôi xin phép từ chối, đó là thành” thành quả” của cái tật thích đình trệ công việc của ngài, ngài nên tự giải quyết nó > Ciel nói trách Rimuru

-“ Aaaa cả đống này làm đến khi nào mới xong !” Rimuru hét lớn.

-“ Rimuru-sama ngài cần gì sao?” Shuna nghe thấy tiếng hét nên vào phòng hỏi.

-“ Không….. không có gì đâu” Rimuru trả lời khi vẫn đang nằm trường trên bàn làm việc.

Vừa trả lời Shuna, Ciel đột nhiên thông báo cho Rimuru

 < Nếu trong ngày hôm nay, ngài xử lí xong đống này tôi sẽ cho ngài đi chơi ở thế giới nào đó > Ciel

Nghe Ciel nói thế, Rimuru liền ngồi bật dậy, cơn lười biếng biến mất. Cậu cắm đầu vào đống giấy tờ làm việc mặc kệ sự thắc mắc của Shuna đa

ng bước khỏi phòng.

Hoàng hôn buôn xuống

-“ Aaa~~! Xong rồi !” Rimuru vương vai thỏa mãng

Shuna bước vào phòng với tách trà và đĩa bánh kem dâu

-“ Ngài vất vã rồi Rimuru-sama !” Shuna vừa nói vừa đặt tách trà và đĩa bánh lên bàn.

Cầm tách trà lên, Rimuru nhâm nhi một lúc

-“ Cảm ơn cô Shuna” Rimuru nói khi tay với lấy cái bánh

Vừa ăn Rimuru liền hỏi Ciel.

< Nè Ciel, tôi giải quyết xong núi giấy rồi, cô nhớ thực hiện lời hứa, cho tôi đi chơi đi > Rimuru

< Thưa ngài tôi có nói thế bao giờ > Ciel trả lời với giọng máy móc

< Này ! Sao cô có thể thất hứa như thế chứ > Rimuru hơi cáu nói

< Tôi trêu ngài một chút thôi, tôi không thất hứa với ngài đâu > Ciel trả lời với giọng cứng đơ nhưng pha chút vui vẻ.

< Thật Không! > Rimuru hỏi

< Thật, Thưa Master> Ciel trả lời khẳng định

< Nếu cô nói thế, vậy chúng ta đi qua thế giới nào chơi đi ! > Rimuru vui vẻ nói

< Vâng!> Ciel

Nói rồi một khe nứt không gian được tạo ra

Rimuru quay ra nhìn Shuna

-“ Ta sẽ đi vắng một thời gian công việc của ta tạm thời giao cho cô ấy thay mặt” nói rồi một làn khói đen từ người Rimuru bay ra dần thành hình y như cơ thể cậu

-“ Tôi là Ciel alpha rất hân hạnh được gặp” cơ thể ấy nói

-“ Đừng lo lắng, ta sẽ không gây phiền phức cho mọi người đâu. Có việc gì thì thông báo với ta qua hành lang linh hồn nhé, ta sẽ về nếu có việc cần” Rimuru nói

-“ Vân tôi sẽ truyền lời cho mọi người biết” Shuna nghiên người chào Rimuru

Cô không ngăn cản Rimuru vì đây không phải là lần đầu cậu bỏ việc đi chơi và lần này còn có người ở lại giải quyết công việc nên cô cũng an tâm.

 Sau khi nói với Shuna, Ciel lên tiếng

< Ngài muốn đến thế giới như thế nào? > Ciel hỏi

< Đến thế giới nào……như thế nào …… ummm. Thôi không nghĩ nữa cô chơi quay số ngẫu nhiên đi, đến nơi nào thú vị là được > Rimuru rối bời nói

< Tính cách của ngài càng lúc càng giống Milim >  Ciel thở dài

< Này tôi không giống Milim !> Rimuru lên tiếng phủ định

< Tôi đã chọn xong thế giới rồi, chúng ta lên đường chứ > Ciel thông báo

< Ừ… xuất phát thôi! > Rimuru hào hứng nói

—-

[adrotate banner=”8″]

Rimuru bước vào khe nứt, một màu đen bao trùm rồi cậu mở mắt ra .Trước mắt cậu là những đứa trẻ, chúng ngồi xung quanh trong một ngôi nhà xuống cấp. Lúc đầu cậu tưởng đây là một nhà trẻ tư nhân, nhưng sau một hồi để ý độ tuổi của những đứa nhóc ở đây thì có gì đó không đúng nên hỏi Ciel.

< Này Ciel đây là thế giới nào, nó ra sao và tôi đang ở đâu thế ? > Rimuru thắc mắc

< Thưa Master, nơi này là một trong những thế giới song song của Trái Đất , ma thuật đã bị thất truyền ở nơi này nên không có mấy ai sử dụng được ma thuật, nếu được thì 98% chỉ sử dụng được một phép thuật duy nhất. Còn nơi ngài đang ở là một trại trẻ mồ côi, tôi đã điều chỉnh cơ thể ngài thành một đứa trẻ 6 tuổi với giới tính là nam, để ngài dễ trãi nghiệm nơi này> Ciel giải thích.

 < Ờ à thì ra là vậy….. ủa khoang nói vậy tôi chỉ có thể sử dụng một loại ma thuật thôi sao ? > Rimuru hốt hoảng part 1

< Không thưa Master, để bảo vệ sự an toàn của ngài tôi đã điều chỉnh cơ thể ngài nằm ở 2% còn lại nên ngoài kỹ năng tấn công và gây sát thương ra ngài vẫn xử dụng ma thuật như bình thường. Trong trường hợp ngài gặp tình huống nguy hiểm tôi sẽ lập tức đưa cơ thể ngài trở về bình thường > Ciel trấn an

< Phù….. Ể thế là tôi phải trãi nghiệm cuộc sống của trẻ mồ côi hả ! Tại sao thế ? > Rimuru hốt hoảng part 2

< Thưa Master chính ngài là người bảo tôi chọn ngẫu nhiên mà, ngài phải chịu đi chứ > Ciel trả lời thẳng thừng

< Ặc !> Rimuru câm nín không có lời nào phản biện

Lúc này một ông già đi vào, ông ta với cái đầu hói còn một ít tóc sau gáy, khuông mặt say mèm, cả người đầy mùi rượu thân hình mập ú loạn choạng đi lại chỗ Rimuru

– “ Để xem, này nhóc tên gì ? ” Ông già say rượu hỏi

( Cái quái gì thế này ? thằng cha này là ai ? hỏi tên tôi làm gì ? định bắt cóc ông hả ?…) Hàng trăm câu hỏi chạy trong đầu Rimuru

Thấy cậu không trả lời mà cứ nhìn ổng chằm chằm ông già lại hỏi tiếp

-“ Ta không ăn thịt nhóc đâu mà sợ, ta là người nhặt nhóc về đấy ít nhất thì cho ta biết tên đi ” Ông già say rượu

– “ Dạ… c…con tên…Ar…Arthur ” Rimuru trả lời trong khi đầu nhảy số bịa ra một cái tên [ Tác đặc tên khác cho hợp với spy ]

– “ Thế thì tốt không chứ ! nhóc cứ ở trong này từ từ làm quen với mấy nhóc khác đi ” Ông già say rượu nói giọng hài lòng rồi loạn choạng đi ra khỏi phòng

Sau khi ông ta đi Rimuru nhìn quanh phòng một lược, căn phòng tồi tàn xuống cấp trầm trọng, nội thất cũ kĩ, cửa kính đầy bụi, tường nhà ẩm mốc. Trên sàn nhà thì đầy lỗ và vụn kính vở. Nhìn giống một căn nhà hoang hơn là trại trẻ mồ côi. Rimuru bắt đầu đứng dậy tầm nhìn thấp của một đứa trẻ làm cậu không quen, so vơi lúc ở hình dạng Slime có phần cao hơn nhưng ở trạng thái đó cậu không nhìn bằng mắt mà dùng Cảm nhận vạn năng nên cậu cảm thấy không quen là đúng.

 Đột nhiên một giọng nói rụt rè hỏi vọng ra từ phía sau cậu.

– “ Cậu có thể chơi với Anya và Chimera ! ” Em bé tóc hồng

Cô bé dùng ngón tay chọt chọt vào vai cậu tay còn lại ôm một chú gấu bông kì lạ nhìn thì giống một con sư tử màu hồng có bờm, đuôi màu xanh ngọc [là màu xanh nước biển trộn với xanh lá], cặp sừng nhỏ màu vàng và đôi cánh dơi sau lưng màu xanh ngọc nốt

– “ Tớ chơi được sao ? ” Rimuru quay lại hỏi bằng chất giọng con nít để không bị nghi ngờ

< Thưa Master, cô bé tóc hồng phía trước là một nhà ngoại cảm >Ciel bất ngờ thông báo

< À thì ra là nhà ngoại cảm…..hả…cái gì nhà ngoại cảm> Rimuru ngạc nhiên hỏi

 END Chap 1

Spread the love
Next
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.