Chapter 15: Chuyện gì đang sảy ra???

R: Đây… đây là… Tempest sao, mình đang ở tempest. Tại sao lại như thế, chẳng phải mình đang nằm trong khoảng không vũ trụ sao.

[ Tôi vẫn đang hoang mang, chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa.]

R: rốt cuộc là chuyện này là như thế nào, ai có thể giải đáp cho tôi được không.

[Tôi vẫn chẳng thể chấp nhận được những gì đang xảy ra… thì bỗng nhiên có tiếng nói vang lên. ]

– Rimuru sama… rimuru sama, cuối cùng thì ngài cũng tỉnh lại rồi. thật mừng quá.

[ Tôi khẽ đưa ánh mắt của mình và nhìn sang phía giọng nói đó. ]

R: Là Shion… sao.- RImuru sama. shion lao đến ôm lấy tôi và khóc…

[ Veldora… Ramiris, và tất cả thất thủ hộ vương đều đang có mặt ở đây.]

R: Mọi người… chuyện này là thế nào đây.

[ tôi quay qua hỏi những người đang có mặt ở đây, nhưng ai nấy đều không trả lời… bọn họ vội vàng lau đi những giọt nước mắt khi thấy tôi tỉnh lại. ]

+ Rimuru sensei… [ Chloe đứng ở một góc nhìn tôi và gọi… những giọt nước mắt của em ấy cứ lăn dài trên gò má. ]

+ Rimuru sensei… em lo lắm đó thầy biết không. [ chole chạy đến bên cạnh tôi vừa ôm vừa khóc. ]

R: Đừng khóc nữa chloe, như thế sẽ làm xấu đi khuôn mặt xinh đẹp của em đấy.

[ tôi vừa nói vừa lấy tay xoa đầu của em ấy… những người đang đứng ở đấy cũng tiến lại và hỏi thăm tình hình của tôi. nhưng giường như tôi đã quên mất một điều gì đó khá là quan trọng đối với tôi. ]

R: Ciel… Ciel… cô ấy đâu rồi.

[ tôi thắc mắc hỏi. Nghe thấy câu hỏi dó từ tôi, mọi người cũng bắt đầu tản ra… ]

[một hình dáng… một khuôn mặt, nụ cười dịu dàng đang từ từ tiến lại gần chỗ tôi. ]

R: Ciel… em đây rồi.

[ tôi vội vàng ngồi dậy và ôm trầm lấy ciel trong ánh mắt của mọi người. ]

R: Ciel, anh sợ lắm. vừa ôm ciel.. tôi vừa khóc,

<< Đừng khóc nữa Master. ngài lại trẻ con rồi đó. có rất nhiều người đang nhìn ngài kìa.>>

 [Ciel vừa nói vừa lấy tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt tôi. ]

R: Kệ họ… anh chỉ cần biết là hiện tại, ngay bây giờ em vẫn đang ở đây… ngay bên trong vòng tay của anh.

R: anh cứ nghĩ là sẽ vĩnh viễn không gặp được em… anh sợ lắm đây, em biết không.

[càng nói, nước mắt của tôi càng rơi nhiều hơn.]

<< Master… ngài đã phải chịu khổ rồi. tôi không biết trong lúc đó ngài đã gặp những chuyện gì, nhưng bây giờ thì mọi chuyện ổn cả rồi. >>

<< tôi xin lỗi vì đã không thể giúp ngài trong lúc đó, vì kết nối linh hồn đã bị chặn bởi chính sức mạnh của ngài.>>

R: Bị chặn ư… nhưng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với anh vậy Ciel.

[ Tôi cố gắng ngước đôi mắt đẫm lệ của mình lên mà nhìn ciel và hỏi. ]

<<  thật ra… câu chuyện này cũng khá ngắn, những chẳng hiểu vì lý do gì mà ngài lại có thể chịu đựng một thời gian dài như vậy. >>

R: Chuyện khá ngắn… nhưng lại chịu đựng một thời gian dài. Ciel… em có thể nói rõ hơn cho anh về chuyện đó được không.

[ Tôi năn nỉ ciel kể lại mọi chuyện đã diễn ra với tôi. ]

<< chuyện đó để sau được không, master. ngài nên chú ý đến những người đang rất lo lắng cho ngài trước thì hơn đó.>>

[ nghe ciel nói thế tôi mới giật mình, tôi gần như đã quên đi sự hiện diện của bọn họ kể từ lúc ciel xuất hiện. ]

+ Này rimuru… cậu định lơ bọn ta đi đó hả. Veldora đi đến và đặt tay lên vai tôi.

[ tôi có thể cảm nhận thấy một nỗi buồn sâu sắc của veldora khi cậu ấy cố gắng nở một nụ cười trên môi.]

[ quả thật, kiếm được những người bạn tri kỷ thực sự rất khó khăn, tôi thật may mắn khi có những người bạn như veldora.]

R: Veldora… tôi biết cậu lo lắng cho tôi, nhưng không cần cố tỏ ra vui vẻ như thế đâu. nó không giống với tính cách của cậu.

+ Aaaa… RImuru, cậu có biết ta đợi cậu thức dậy lâu lắm rồi không. Những bộ Anime ta còn đang đọc dở nữa… cậu quá đáng lắm đấy rimuru.

R: Ể… cậu chỉ nghĩ đến đó thôi hả veldora. thực ra cậu đâu có quan tâm đến tôi đâu. như thế mà tôi lỡ gọi cậu là tri kỷ, haizzz.

 -không phải như ngài nghĩ đâu Rimuru sama. Veldora sama, ngài ấy đã ở bên cạnh ngài trong suốt quá trình ngài nằm bất tỉnh ở đây đó ạ. Shuna lên tiếng giải vây co Veldora.

+ đúng… đúng vậy… ta đã ngồi bên cạnh cậu từ lúc cậu ngủ đến giờ đấy.

R: cậu ngồi đợi tôi để lấy mấy cuốn manga thì có.tôi với veldora cứ thế cãi nhau…

[ cũng nhờ như thế mà không khí trong căn phòng đã trở nên vui vẻ hơn, nó không căng thẳng như lúc nãy nữa.]

[ sau vài giờ ngồi nói chuyện và tâm sự với mọi người, tôi quyết định tổ chức một buổi tiệc toàn lãnh thổ tempest.]

[ tôi biết rằng trong suốt quá trình tôi ngủ, những người dân tempest, những thuộc hạ, bạn bè của tôi đã rất lo lắng cho tôi. ]

[ với lại tôi cũng muốn nhân dịp này để nói lời cảm ơn đến bọn họ, nếu không có mọi người… thì tôi đâu có những ngày tháng vui vẻ như bây giờ. ]

[ Sau khi tôi đề cập đến vấn đề tiệc tùng, thì mọi người có mặt ở đấy đều hưởng ứng một cách nhiệt tình, bọn họ ngay lập tức đi thông báo cho người dân tempest và chuẩn bị một buổi tiệc thật hoành tráng để chúc mừng tôi đã tỉnh lại. ]

[ thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc mà trời đã tối. ]

[ Mọi người cũng đã sắp  và chuẩn bị xong hết cả rồi. giờ chỉ cần đợi tôi ra và bắt đầu buổi tiệc hoành tráng nhất từ trước đến giờ ở tempest. ]

[ tôi từ từ bước ra khỏi căn phòng và đi bên cạnh tôi là Ciel và chloe. ]

[ tôi cũng đã mời thêm các ma vương khác, họ đều từ chối vì họ còn bận việc ở lãnh thổ của mình. ]

[ duy nhất chỉ có Milim là xin đến muộn, vì cậu ấy còn phải hoàn thành nốt công việc của mình… frey quả thật rất gắt gao với Milim về điều đó, nên tôi cũng phải thông cảm cho cậu ấy. ]

***cạch cạch… ***

[ tôi mở cửa ngôi nhà và bước ra. ngoài. ]

[ trên đường phố đang tấp nập những người dân, những bàn tiệc được chuẩn bị một cách thịnh soạn và trang trọng. ]

[ nó trải dài từ quảng trưởng ra xung quanh 200 mét. Thấy tôi bước ra thì những người dân tempest đều vui mừng chạy đến chào và hỏi thăm về sức khỏe của tôi. ]

R: Cảm ơn mọi người… tôi khỏe rồi. khiến mọi người phải lo lắng cho tôi, tôi cảm thấy rất có lỗi.

+ Ngài đừng nói thế Rimuru sama, với những gì ngài đã làm cho đất nước tempest thì như này chưa xứng đáng là một điều nhỏ ở trong đó. Chúng tôi rất vui khi ngài vẫn khỏe mạnh, rimuru sama.R: Cảm ơn mọi người.

[ Tôi cúi nhẹ đầu và cảm ơn mọi người. ]

[ tôi cùng với ciel và chloe nắm tay nhau và bước dần về phía quảng trường. ở nơi đó, tất cả các thuộc hạ, những người bạn của tôi từ khắp các đất nước khi nhận được lời mời của tôi đều đó có mặt. ]

[ tôi rất vui khi nhìn thấy họ vẫn mạnh khỏe.

R: tôi biết mọi người đang rất muốn đến hỏi thăm về tình hình của tôi, nhưng chuyện đó để sau nha. [ nghe tôi nói vậy thì tất cả mọi người đều đứng im ở chỗ của mình và hướng ánh mắt nhìn theo từng bước di chuyển của tôi. ]

[ tôi từ từ tiến lên trên khác đài… từ trên nhìn xuống… tôi cảm thấy rất náo nhiệt… số lượng người có mặt ở đây phải lên đến 100 đến 200 nghìn người.]

 R: Mọi người. Hôm nay, tôi tổ chức buổi tiệc này là có chuyện muốn nói với mọi người.

[ tôi đứng trên đó và bắt đầu vào câu chuyện luôn mà chẳng có màn chào hỏi nào cả, tuy vậy mọi người vẫn vỗ tay hoan hô một cách vui sướng. ]

R: Xin lỗi, tất cả mọi người vì đã để mọi người phải lo lắng cho tôi trong suốt thời gian vừa qua.tôi biết bản thân mình đã và đang làm được những gì cho đất nước tempest… nhưng không vì thế mà tôi có quyền làm cho mọi người phải lo lắng vì tôi.

R: tất cả mọi người đều được sinh ra và đều được hưởng những đặc ân của hạnh phúc. điều tôi luôn mong muốn là mọi người sẽ được sống vui vẻ bên gia đình, những người thân và bạn bè của mình. và giờ đây, chính tôi lại là lý do khiến mọi người phiền muộn. tôi trân thành xin lỗi tất cả mọi người… xin lỗi tempest.

[adrotate banner=”8″]

<< Master, ngài… >>

[ ciel định lên tiếng nói gì đó nhưng lại thôi.]

+ Sensei… thầy đừng tự trách bản thân nữa, thầy cũng đâu muốn chuyện như thế xảy ra đâu đúng không.[ Chloe quay qua nhìn tôi và nói. ]

[ những câu nói ấy của chloe khiến tôi cảm thấy nhẹ lòng lại. tôi đưa tay lên và xoa nhẹ đầu của em ấy. ]R: cảm ơn em đã động viên thầy, Chloe.

R: Tôi cũng không muốn nhắc đến chuyện này một lần nào nửa cả. vì hiện tại và ngay bây giờ tôi và tất cả mọi người đều đang có mặt ở đây. và mục đích của chúng ta khi tập hợp ở đây là gì.

+ Chúng ta đang tổ chức tiệc, RImuru sama. tất cả mọi người có mặt ở đó đều hô vang lên.

R: đúng vậy… giờ thì chúng ta… bắt đầu buổi tiệc…

*** thình… thịch… Thình… THịch ***

[ chưa kịp nói hết câu… tôi cảm thấy trong cơ thể mình rất đau… nỗi đau này tôi chưa từng cảm nhận thấy từ trước đến giờ.tôi ôm ngực của mình và từ từ khụy xuống.]

<< Master… ngài… ngài bị sao thế. >>

[ Ciel nhanh chóng nhập lại vào bên trong cơ thể của tôi nhưng không được… chẳng hiểu vì lý do nào đó mà ciel đã bị chặn lại, cô ấy không thể nào tìm ra cách để nhập vào trong cơ thể của tôi.]

+ Sensei… thầy bị sao thế… thầy đừng làm em sợ mà.[ Chloe ngồi xuống lay nhẹ người tôi vừa nói vừa khóc. ]

[ Nhưng hiện giờ cơn đau của tôi quá lớn, tôi chẳng thể nói ra một lời nào cả… tôi… đáng cố gắng cầm cự với cơn đau này… nó như ăn sâu vào trong cơ thể của tôi, càng lúc ý thức của tôi dần mất đi… tôi không muốn khép đôi mi này lại, tôi sợ khi nhắm mắt lại thì mọi thứ xung quanh tôi sẽ biến mất. ]

[ giờ đây tôi chỉ biết mở to đôi mắt của mình để níu giữ lại những hình ảnh của mọi người và cả tempest trong tầm mắt này. ]

[ tất cả mọi người đều hoảng hốt chạy đến chỗ tôi. ]

– Rimuru… RImuru sama, rốt cuộc ngài đang xảy ra chuyện gì vậy chứ. Ngài đang bị sao vậy.

– Ciel… ngài mau tìm cách cứu RImuru sama đi. ngài mau tìm cách đi. Shion và shuna lên tiếng.<< Ta… ta không thể. Ciel cúi đầu xuống như để xin lỗi với tất cả mọi người. >>

[ Tôi, tôi không chịu được nữa rồi. đôi mi của tôi từ từ khép lại… cơ thể và ý thức của tôi cũng từ từ tan biến dưới ánh mắt của mọi người. ]

+ Ri… Rimuru… tớ đến rồi đây.[ Milim từ trên trời đáp xuống, nhưng đã không kịp. ]

[ cơ thể của rimuru đã phân tán thành những hạt sáng và biến mất. ]

+ Rimuru… xin lỗi, tớ đến muộn mất rồi. Milim òa khóc như một đứa trẻ.

[ những người dân tempest và tất cả mọi người đang có mặt ở đấy đều rơi nước mắt vì hình ảnh rimuru biến mất xảy ra ngay trước mắt họ mà bọn họ không thể làm gì được. ]

R: aaa… Đau quá.

– Rimuru… rimuru sama, ngài bị sao thế, ngài lại mơ thấy ác mộng sao.[ một giọng nói quen thuộc vang lên bên cạnh tôi. ]

[ Tôi vội vã bật dậy với cơ thể ướt đẫm mồ hôi.mở đôi mắt ra, tôi lại thấy mình đang nằm trong căn phòng quen thuộc của mình. và ở bên cạnh tôi hiện giờ là Shuna. Cô ấy vừa mang đồ ăn sáng đến cho tôi. ]

R: Shuna… Là shuna sao.- Đúng vậy… là em đây, ngài vừa gặp ác mộng sao Rimuru sama. Shuna nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh và lấy khăn tay lau đi những giọt mồ hôi trên chán tôi.

R: ta, ta không biết đâu là hiện thực, đâu là mơ nữa. chuyện gì đang xảy ra với ta vậy.

R: Ciel… ciel đâu rồi shuna. tôi hoang mang hỏi.

– Ciel… ciel nào cơ rimuru sama, ở đây đâu có người nào tên như thế. shuna thắc mắc hỏi.R: Không có người nào… tên như thế sao.

– đúng vậy… không có người nào tên như thế cả. shuna vẫn ngồi đó và nhẹ nhàng nói với tôi.

R: không, không thể nào, rõ ràng là ciel đã ở bên cạnh ta rất lâu rồi mà, tại sao em lại bảo là không có người nào tên như thế.

R: chuyện quái gì đang diễn ra vậy chứ.

– Rimuru… có lẽ ngài mệt quá nên sinh ra ảo giác thôi. sự thật là không hề có người nào tên như thế ở đây đâu ạ.

R: Ta không tin, ta không tin… tôi nhảy xuống giường và lao nhanh ra khỏi căn phòng trong ánh mắt ngỡ ngàng của Shuna.

– Rimuru sama… ngài định đi đâu vậy ạ. Shuna đứng ở cửa và nhìn theo hướng tôi chạy và hét lên.

R: Không, không thể có chuyện như thế được, tại sao shuna lại không biết về ciel. nếu vậy thì tất cả mọi người đều không biết sao.

– Rimuru sama, ngài đi đâu thế… em mới làm bánh ngọt cho ngài đây.

[Shion trên tay đang cầm đĩa bánh mà cô vừa làm thì nhìn thấy Rimuru chạy qua.]

R: Là Shion… không được, nếu dừng lại shion sẽ bắt mình ăn đĩa thức ăn đó. nghĩ đến thôi là tôi cảm thấy ớn lạnh rồi.

[ Tôi vừa chạy vừa nghĩ… tôi đã chạy qua rất nhiều những thuộc hạ của tôi, trong đó có cả Benimaru và Diablo. ]

[ cứ thế tôi chạy thẳng lên ngọn đồi phía sau tempest.tất cả khung cảnh, những người ở đây đều là ở tempest, vậy tại sao ciel lại không được biết đến… Lý do là gì, chẳng thể nào họ lại quên đi một người quan trọng như thế cả. ]

R: Khốn khiếp, khốn khiếp… chuyện gì đang xảy ra với mình thế.

[ tôi bực tức vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. tôi dùng sức đấm mạnh xuống dưới mặt đất khiến nó nứt ra, nhưng như thế vẫn chưa khiến tôi bình tĩnh trở lại được. ]

[ Tôi thả người nằm trên ngọn đồi đó… bao nhiêu dòng suy nghĩ chảy bên trong đầu tôi… tôi chẳng biết đâu mới là hiện thật nữa… ]

R: Khốn khiếp…. Tôi la lên trong vô thức.

[Mà khoan… tôi cảm thấy như có gì đó không đúng. ]

 nếu như mọi lần, nếu tôi la lên là kiểu gì Diablo hoặc Benimaru cũng chạy đến, nhưng lần này sao lại không thấy ai, tại sao lại như thế. ]

[ Tôi vội vàng bật dậy và mở rộng đôi cánh bay về tempét. tôi đáp xuống ngay chính giữa quảng trường. Thật kỳ lạ, tôi chẳng thấy một người nào cả, đến một con ruồi cũng không thấy. ]

[ tôi đi đến từng ngóc nghách, bước vào trong từng ngôi nhà, nhưng không hề thấy bóng dáng một ai cả. ]

[ đã có chuyện gì xảy ra với tempest và mọi người vậy… đã có chuyện gì vậy.][ tôi ôm đầu la hét trong cơn đau tâm trí. ]

[Càng lúc tôi càng hét lớn hơn.]

 ***rắc… Rắc…***

R: Hả, đó là tiếng gì…

***Xoảng.. xoảng… ***

[ Khung cảnh xung quanh tôi từ từ nứt ra và tan vỡ thành nhiều mảnh. ]

R: không… không thể nào…

[ Tôi hoang mang tột cùng khi thấy mình đang ở trong một khoảng không đen tối. ]

R: Không lẽ… những thứ mình thấy chỉ là ảo ảnh thôi sao.

R: không… không… thể như thế được.Khốn khiếp… tôi không muốn chuyện này xảy ra nữa đâu…làm ơn, tha cho tôi đi… tha cho tôi đi mà, tôi không chịu đựng nổi nữa đâu. Làm ơn, có ai không cứu tôi ra khỏi đây. tôi muốn gặp lại Mọi người… tôi muốn gặp lại ciel… làm ơn, giúp tôi đi mà.

[ Tôi lơ lửng trong khoảng không đó và hét lên trong đau khổ. ]

R: tôi, không muốn như thế nữa đâu… làm ơn tha cho tôi. trong khoảng không đó, tôi đã la hét rất lâu, đến nỗi tôi kiệt sức và ngủ quên lúc nào chẳng hay.

[ Rimuru cứ thể để bản thân lơ lửng trong khoảng không đen tối đó. cậu ấy vẫn chưa biết chuyện gì đang diễn ra với mình cả, tất cả những hình ảnh, bạn bè và những người dân tempest mà cậu nhìn thấy… tất cả chỉ là ảo ảnh.Rốt cuộc thì có chuyện gì đang diễn ra với Rimuru vậy… ]

********** End Chapter 15 **********

 xin lỗi mọi người nha vì công việc  của mình cuối năm hơi bận nên ra chap muộn.

 Youtube: Milim Anime FC
chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
nếu rảnh mọi người có thể vào youtube và  gõ  Milim Anime FC >> tìm Kiếm >>  đăng ký >> like video.

 Xin cảm ơn mọi người rất nhiều

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.