Sau khi rimuru ngất đi vì cú sốc mất đi ciel, cậu lơ lửng và trôi nổi trong không gian rất lâu, rất lâu. Giờ hãy bắt đầu câu chuyện hôm nay thôi nào.
Tôi từ từ mở mắt ra, tôi không biết mình đã tôi nổi như thế này bao lâu rồi nữa
Vẫn là khoảng không đen tối đó nhưng sao tôi thấy kỳ lạ lắm.
Không biết có phải do tôi tưởng tượng ra không nữa nó không gióng như lần trước. Tôi nhìn trong khoảng không có một vết nứt, tại sao, tại sao lại có vết nứt thế chứ.
Tôi đứng dậy và từ từ đi đến vết nứt đó, cái vết nứt đó có vẽ rất nhỏ nhưng có lẽ tôi vẫn thấy thứ gì đó.
Một thứ ánh sáng chói mắt, khi tôi nhìn vào vết nứt đó cơ thể tôi trở nên nhẹ đi rất nhiều những cơn đau và áp lục dần trở nên tan biến.
Tôi đang rất cố gắng để có thể nhìn kỹ những gì từ phía sau ánh sáng đó nhưng có cố như nào thì cũng không thể nhìn thấy được .
Không được, nhìn mãi như thế này vẫn không phải là cách, hau là mình làm cho vết nứt đó lớn hơn chút nữa hoặc là phá luôn.
Tôi dùng tay đấm vào đó nhưng vẫn không có gì xảy ra, thấy không ổn tôi đã dồn toàn bộ sức mạnh của mình để phá nó. Tôi đã thử đi thử lại rất nhiều lần nhưng vẫn có gì thay đổi cả.
Rốt cuộc là phải làm như thế nào đây.
Tôi dùng tất cả sức mạnh cũng chẳng thể làm vỡ nó ra một chút nào cả .
Phải làm sao đây, phải làm sao đây, suy nghĩ đi rimuru mày làm được mà.
Nói song, tôi bắt đầu suy nghĩ. Tại sao có vết nứt đó.
Tại sao, tại sao, Có lẽ nào. Tôi như nghĩ ra một điều gì đó rất quan trọng.
Theo những gì tôi nhớ thì trước khi có những vết nứt này, tôi đã trở về tempest sau cuộc chiến với Dark và Ciel cũng đã nói với tôi đó chỉ là giấc mơ.
Nhưng tôi lại bị đẩy sang một cảnh khác là cuộc gặp với shuna, với sự biến mất của tất cả mọi người ở tempest và cuối cùng tôi lại bị đẩy vào khoảng không.
Vậy có khi nao đây chỉ là một giấc mơ không, những suy nghĩ đó cứ xuất hiện trong đầu tôi nhưng tôi vẫn còn nhiều thắt mắt.
Nếu như đó chỉ là giấc mơ thì tại sao tôi không thể thoát ra ngoài được.
Tại sao, tại sao.
Nhưng nếu đây là giấc mơ thì tại sao ciel lại không đánh thức tôi, Ciel luôn ở bên cạnh tôi không có chuyện ciel để tôi chìm đắm trong giấc mơ thế này được.
Nếu như thế thì chỉ có một lý do, mình đang tự giam mình trong giấc mơ này cũng có thể là như thế.
Nếu mình tự giam mình vao giấc mơ này thì lúc thoát ra mình sẽ ở vào thời điểm nào. Mình không biết mình đã ngủ mơ từ lúc nào, mà thôi kệ mình đâu có thời gian suy nghĩ vớ vẫn chứ.
Mình phải mau chóng thoát ra và gặp lại mọi người, nói song tôi bắt đầu suy nghĩ để tìm cách thoát ra giấc mơ này.
Từ nơi tôi đang đứng có rất nhiều dòng chảy không gian nhưng tôi không biết chúng là gì cả, tôi có cảm giác chúng dẫn tôi đến một nơi nào đó.
Tôi cố gắng bay theo những dòng chảy đó và vẫn nhắm mắt để cảm nhận.
Đây, đây là thứ gì. Trong lúc đang bay theo những dòng chảy thì tôi cảm nhận được gì đó. Một quả cầu ánh sáng ư, nó đang tỏa ra một luồng ánh sáng màu vàng. Tôi càng đến gần thì nó càng sáng hơn, tôi từ từ tiến lại gần nhưng vì ánh sáng quá chói mắt nên tôi không thể mở mắt ra được.
A a a, đệt. cái quái gì thế. Khi tôi chạm vào quả cầu ánh sáng đó thì có 1 luồng điện chạy qua người tôi, tôi vẫn đang cố gắng cầm lấy nó. Nhưng càng chạm vào nó lâu thì tôi thấy bên trong tôi có gì đó thay đổi, hình ảnh một người con gái đang ngồi uống trà và đang ngắm nhìn một người nào đó. tôi không thể nhìn rõ được những hình ảnh đó nhưng tôi lại cảm thấy những hình ảnh đó rất quen thuộc.
Rốt cuộc đó là thứ gì, tôi đã chạm vào viên tinh thạch đó khá lâu, bổng nhiên quả cầu ánh sáng đó hòa lẫn vào người tôi trong sự ngỡ ngàng của tôi.
Cái gì sảy ra vậy.
Giờ đây trong mắt tôi, một quả cầu xuất hiện trước mặt tôi, tôi giờ đây đã có thể mở mắt và nhìn mọi thứ xung quanh. Tôi nhìn sát vào quả cầu và đột nhiên nó vỡ ra thành nhiều mãnh và bắt đầu bay với tốc độ rất nhanh. Nó làm cho không gian tối này bị cắt ra với rất nhiều vết cắt và lang rộng ra khắp không gian tối xung quanh tôi.
Hả, không gian tối bị cắt ra rồi. tôi rất vui vì điều đó, vậy là tôi cũng sắp thoát ra được cái không gian này rồi.
Xẹt xẹt, sau một hồi thì không gian này cũng biến mất và lại xuất hiện một không gian màu trắng. Lực hút của nơi này rất mạnh, cho dù tôi có dùng sức như thế nào thì tôi vẫn không dừng lại được, Tôi càng cố gắng thì nó lại càng hút tôi mạnh hơn.
Khống kiếp, lực hút này là sao kia chứ, cơ thể tôi bị kéo ra giống như cơ thể tôi sắp bị tách ra làm 2 rồi đó.
A a a, rimuru rimuru ngài sao thế, có chuyện gì với ngài vậy.
A a a, tôi sắp bị xe ra làm 2 rồi. Rimuru sama, ai xé và xé cái gì ạ.
Tôi mở mắt ra và một khung cảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt tôi. Cơ thể tôi rung lên, tôi không biết đây là mơ hay là thực nữa nó làm tôi rất hoang mang.
Rimuru, rimuru sama cuối cùng ngài cũng tỉnh dậy rồi. Bổng nhiên có giọng nói vang lên nó cắt ngang qua dòng suy nghĩ của tôi, đến lúc này tôi mới để ý mọi thứ xung quanh. Đập vào mắt tôi là hình ảnh ciel ngồi kế bên tôi, tôi vui mừng ôm lấy ciel. Cô ấy nhìn tôi một cách hiền diệu và không nói gì cả. Những người đang đứng xung quanh tôi cũng đứng đó và không nói gì cả. Rimuru xin ngài hảy bình tỉnh, đã có chuyện gì xảy ra sao hay ngài mơ thấy ác mộng ạ. ciel đã cố gắng hỏi tôi xem có gì đã xảy ra, nhưng tôi không muốn nói gì thêm và vẫn tiếp tục ôm Ciel một lúc lâu nữa. Sau đó tôi bình tỉnh lại và xác định đây không phải là mơ, tôi quay qua hỏi mọi người có mặt ở đây.
Tại sao mọi người lại tập trung ở đây vậy, có chuyện gì xảy ra sao. Chúng tôi rất lo cho ngài đó, shuna và shi on lao đến và ôm lấy tôi, Trong lúc ngủ ngài cứ nói những điều khó hiểu.
vậy à, tôi thắt mắt hỏi.
Đúng vậy.
Ta, ta xin lỗi mọi người, đã để mọi người phải lo lắng nhiều rồi.
[adrotate banner=”8″]
Không sao đâu rimuru sama ngài tỉnh dậy bọn em vui lắm, shuna nói với tôi. Còn những người còn lại đang nhìn tôi và cảm thấy lo lắng.
Ciel anh ngủ mấy ngày rồi, tôi quay qua hỏi ciel. Ngài đã ngủ 2 ngày rồi thưa chủ nhân, 2 ngày sa. Vậy trong 2 ngày đó tôi đã mơ thấy những thứ tôi không hề muốn thấy chút nào.
Giấc mơ 2 ngày mà như dài cả trăm năm vậy. Được rồi tôi muốn được yên tỉnh một lát, tôi quay qua nói với các thuộc hạ.
Dạ vâng rimuru sama, nghe song tất cả bọn họ đã rồi đi Chỉ còn duy nhất tôi và ciel ngồi lại trong căng phòng đó. Là Ciel thật sao, trong mơ anh đã thấy em bị tang biến anh cảm thấy rất đau đớn, thật may đó chỉ là một giấc mơ mà thôi. Và hôm đó tôi đã ở bên cạnh ciel cả ngày. Từ ngày hôm đó tôi luôn cảm thấy bất an, vì vậy tôi đã đến quán rượi của các nữ Elf và nhờ họ xem những dự đoán trong tương lai từ quả cầu tiên tri. Và một cảnh tượng kinh hoàng ma tôi thấy được, đó là cảnh một người bí ẩn đang đồ sát tất cả người dân tempest. Tôi cũng đã có một trận chiến với hắn nhưng tôi đã thua và ciel cung biến mất không một lý do.
Sau đó tôi trở về với khuôn mặt thất thần, trên đường đi tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Có phải mình quá yếu để bảo vệ mọi người và ciel không, những dòng suy nghĩ đó cứ suất hiện trong đầu tôi. Mình, mình phải trở nên mạnh hơn nữa, tôi về phòng với những dòng suy nghĩ đó.
Sáng hôm sau tôi tổ chức một cuôc họp với tất cả mọi người tại tempest và nói với mọi người rằng tôi sẽ rời khỏi tempest một thời gian. Mặt dù mọi người đều phản đối, nhưng với sự quyết tâm của tôi thì mọi người đành chấp nhận. Trước khi đi tôi đã kể hết mọi chuyện cho các thủ hộ vương biết, trong thời gian tôi đi mọi người hảy cố gắng tập luyện để trở nên mạnh mẽ hơn và tiếp tục phát triển tempest hơn nữa nhé. Trong chuyến đi tìm kiếm sức mạnh lần này tôi chỉ đi một mình và để ciel lại tempest. Sau đó tôi tạo ra một pháp trận và dịch chuyển đi và bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm sức mạnh mới cho chính mình.
**********************************
Youtube: Milim Anime Fc.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ… nhớ ghé kênh và ủng hộ mình 1 like và 1 sub nha… cảm ơn các bạn rất nhiều.