Chương 21: Tinh thần lễ tân
Đã ba ngày trôi qua nhưng Esther vẫn chưa quay lại Finlis.

Tôi không thể giả vờ rằng mọi thứ đều ổn.

Trong khi đi đến hội, tôi kiểm tra yêu cầu cấp E trên bảng thông báo. Hầu hết các yêu cầu vượt trội là tiêu diệt quái vật, phần còn lại là yêu cầu thu thập và trinh sát.

Không một yêu cầu nào được đăng sẽ phải mất vài ngày mới được giải quyết. Tôi có thể có thể hoàn thành hầu hết những thứ này trong một ngày.

Esther được biết là sắp được thăng cấp D. Nhưng hiện tại, cô ấy vẫn là một mạo hiểm giả hạng E. Rất có thể cô ấy đã nhận một trong những yêu cầu cấp E đó.

Tuy nhiên, cô vẫn chưa quay lại.

Rất có thể cô ấy đang gặp rắc rối khi thực hiện yêu cầu.

Tôi đến quầy lễ tân.

“Xin lỗi. Esther vẫn chưa quay lại và đã vài ngày trôi qua kể từ lần cuối chúng ta gặp nhau. Bạn có biết cô ấy đã đi đâu không?” (Toru)

Quảng cáo của Pubfuture

“Tôi xin lỗi, Toru-san. Do quy tắc bảo mật của chúng tôi, chúng tôi không thể tiết lộ thông tin liên quan đến nhiệm vụ và những nhà thám hiểm thực hiện nó.” (Marie)

“… sự vắng mặt của cô ấy đã là một điều đáng lo ngại. Nếu Esther vẫn còn sống, chúng ta có thể cứu được cô ấy nếu chúng ta đi giúp cô ấy ngay bây giờ. Esther có thể chết vì cậu không muốn cung cấp thông tin. Chúng ta có thể sẽ quá muộn nếu hiện tại chúng tôi không làm gì cả. Bạn có hiểu điều đó không? (Toru)

(…) (Marie)

Tôi thả ra < hăm dọa > và lắc đầu.

Tôi cảm thấy có lẽ tôi đã làm quá mức? Nhân viên tiếp tân khá xanh xao và hóa đá. Nước mắt cũng sắp rơi khỏi mắt cô.

(Sao mình lại kích động thế…) (Toru)

Tôi không ở cùng nhóm với Esther và chúng tôi cũng không có mối quan hệ thân thiết. Tuy nhiên, tôi đoán chúng ta ở chung một quán trọ và dù sao thì chúng ta cũng là những nhà thám hiểm.

Ngoài ra nếu không có Esther, tôi thậm chí còn không thể biết về Finlis. Nếu cô ấy không trả phí cầu đường cho tôi. Tôi sẽ không thể vào Finlis.

Cô ấy dạy tôi về Hội thám hiểm và thúc giục tôi đăng ký. Dạy tôi về quán trọ và cửa hàng phép thuật.

Nếu không có cô ấy, tôi tin rằng tôi sẽ không có được vị trí hiện tại.

Đó là lý do tại sao tôi cảm thấy mắc nợ Esther rất nhiều.

Nếu cô ấy gặp khó khăn, tôi muốn đến giúp cô ấy.

Trong khi tôi đang suy nghĩ sự im lặng của Marie có ý nghĩa gì. Marie lấy lại bình tĩnh và mở miệng.

“Toru-san. Bạn có muốn nhận một yêu cầu cấp E không? Có rất nhiều yêu cầu tiêu diệt cấp E, và yêu cầu nổi tiếng nhất là tiêu diệt Goblin. Ngoài ra còn có yêu cầu tiêu diệt Sói Bạc. Có rất ít quái vật ở rừng nhưng khi bạn đi sâu vào rừng thì tỉ lệ chạm trán quái vật sẽ tăng dần, tuy nhiên nếu đi xa hơn bạn cũng sẽ gặp phải những quái vật mà mạo hiểm giả hạng E không thể đối phó được. Hãy cẩn thận vì đã từng có trường hợp tương tự .” (Marie)

Nhân viên tiếp tân nhìn chằm chằm vào mắt tôi và dùng đầu ngón tay gõ nhẹ vào quầy.

“Bên cạnh những yêu cầu chinh phục, mặc dù rất ít, nhưng cũng có những yêu cầu trinh sát. Những nhà thám hiểm hạng E có thể thực hiện những yêu cầu đó.” (Marie)

“-Hả??… Ồ vâng. Cảm ơn bạn đã giải thích. (Toru)

“Nhưng xin hãy cẩn thận.” (Marie)

Marie nhìn chằm chằm vào mắt tôi với đôi mắt tràn đầy cảm xúc.

Và đáp lại, tôi gật đầu cảm ơn.

Cô ấy giải thích rằng cô ấy đã được nhân viên lễ tân yêu cầu nhận một yêu cầu cấp E, nhưng cô ấy đã đập vào quầy nhiều chỗ.

Khi các nội dung được ghép lại với nhau, đó là “Sói bạc, khu rừng, sâu bên trong và chạm trán với những quái vật cấp E không thể xử lý được và các yêu cầu trinh sát”.

Hôm nọ, khi tôi đi qua cổng Finlis, lính canh nói, “Gần đây người ta thấy Sói Bạc đi lang thang nhiều lắm.”

Khi tôi nhớ lại cụm từ đó, giờ tôi đã có thể sắp xếp lại những gì Marie-san đã nói trước đó.

(Ester đã đi sâu vào khu rừng Finlis để điều tra lý do tại sao Sói Bạc lại sinh sôi nảy nở!) [Toru]

Và lý do có thể khiến Esther vẫn chưa quay lại, như Marie-san đã nói, “những con quái vật mà mạo hiểm giả hạng E không thể đối phó?” Đây là những gì Toru nhận được từ những gì cô ấy ngụ ý.

Nhân viên lễ tân có thể truyền đạt rõ ràng những thông tin cần thiết nhanh nhất có thể mà không vi phạm các quy tắc bảo mật.

“Cảm ơn bạn rất nhiều…” (Toru)

Để trả lại món nợ của mình, tôi thề sẽ tìm thấy Esther bằng mọi giá.

Tôi chuẩn bị tinh thần và chạy về phía khu rừng nhanh nhất có thể. [1 → 3]

○○○

“Đó có phải là cậu bé ‘thấp kém’ không?” (tiếng nói)

Khi Toru rời khỏi hội, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau Marie.

Vai Marie run lên trước giọng nói đó.

“…Sếp. Nói thế thì thật là tệ. Chúng tôi đang trông cậy vào việc hoàn thành nhiệm vụ của mỗi nhà thám hiểm.” (Marie)

“Huh. Tôi tôn trọng những nhà thám hiểm xuất sắc, nhưng tại sao tôi phải tôn trọng ‘những người kém cỏi’? Nếu họ thất bại trong yêu cầu do thiếu năng lực, đó sẽ là điều khủng khiếp cho tất cả chúng ta. Có vấn đề gì không?” (Philip)

“Anh nói đúng, nhưng lời nói của anh vẫn mang tính phân biệt đối xử, nếu không rút lại, tôi sẽ báo cáo trưởng phòng.” (marie)

“Cứ tự nhiên.” (Philip)

Sau đó Philip, trưởng lễ tân, mỉm cười và thu hẹp khoảng cách với Marie.

“Vậy trước đó cậu đã nói gì với anh ấy?” (Philip)

Marie đông cứng. Không phải vì anh đưa mặt mình lại gần mặt cô.

Anh biết rằng Marie đã chuyển thông tin cho Toru và phá vỡ các quy tắc của bang hội.

Vi phạm bí mật sẽ dẫn đến biện pháp kỷ luật ngay lập tức.

Có nhiều bằng cấp khác nhau, nhưng ít nhất lương của cô ấy sẽ bị giảm.

(Ối……) (Marie)

Marie run rẩy khi nghĩ đến tương lai mình sẽ bị sa thải.

Mặt khác, một phần trong Marie nhớ lại những ngày trước chính là người đã đưa ra yêu cầu với Esther.

(Nhân tiện, chính người đứng đầu đã đề xuất yêu cầu này với Esther…) (Marie)

Đột nhiên sự nghi ngờ dâng lên và một nếp nhăn xuất hiện giữa lông mày của Marie.

Marie nghĩ rằng Philip đã nhận thấy điều gì đó khi anh ấy đột nhiên đứng thẳng người.

“Không sao đâu. Hãy nhớ xử lý thông tin cẩn thận để ngăn điều này xảy ra trong tương lai.” (Philip)

“……Vâng, cảm ơn bạn” (Marie)

(Tôi đã được thả ra.) (Marie)

Khi Philip biến mất ở phía sau, Marie đột nhiên cảm thấy kiệt sức và thở dài. [EN: Bản gốc cô ấy không thở dài, nhưng câu văn có vẻ không trôi chảy nên mình chỉnh lại mượt hơn một chút]

(Cảm giác có gì đó không ổn.) (Marie)

Gần đây Marie cảm thấy hành động của Philip trở nên kỳ lạ. Đặc biệt với việc xử lý các yêu cầu của Esther, Philip khá tích cực tương tác với các mạo hiểm giả.

……Anh ấy không chỉ tham gia vào yêu cầu của Esther. Anh ấy hoạt động tích cực với nhiều nhà thám hiểm khác

Philip thường tham gia vào các yêu cầu của nhiều nhà thám hiểm.

Mặc dù anh ấy là trưởng lễ tân. Anh ấy có thể giúp tư vấn cho những nhà thám hiểm yêu cầu Marie đưa ra yêu cầu.

Nhưng công việc thường ngày của anh là quản lý tài chính sau quầy.

Anh ta sắp xếp các khoản thanh toán để hoàn thành yêu cầu và mua vật liệu.

(Mặc dù vậy, tại sao…) (Marie)

Đó thực sự là một điều bí ẩn. Nhưng không có câu trả lời nào được tìm thấy.

Marie không thể theo đuổi Philip.

Nếu cô chọn tra hỏi anh, anh sẽ làm gì đó với cô. Cô không thể tra hỏi anh ta, nếu không anh ta sẽ phản công.

Cô ấy có thể tưởng tượng ra một tương lai nơi cô ấy sẽ bị loại khỏi công việc hiện tại và bị đưa đến một nơi mà cô ấy không thể tiếp xúc với các nhà thám hiểm được nữa.

Công việc của nhân viên lễ tân vất vả, lương lại ít ỏi. Nhưng Marie lại khá gắn bó với công việc này.

Thật tốt là không có chuyện gì xảy ra, ai cũng biết rằng sự tò mò đã giết chết con mèo.

Là một nhân viên tiếp tân, cô chỉ có thể im lặng.

○○○

Tôi chạy về phía trung tâm khu rừng bằng tất cả sức lực của mình. Tôi đã xong việc chờ đợi rồi. Tôi áp dụng <Tăng cường hoàn chỉnh> và sau đó kích hoạt <Tăng cường thính giác>.


Với < Magic Sword > trong tay, tôi chém vào đám cây thường xuân đang chắn đường tôi.

Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Esther rời Finlis. Không rõ cô đã chuẩn bị bao nhiêu đồ dùng cho sứ mệnh của mình. Nhưng số lượng đồ dùng mà một người có thể mang theo không phải là vô tận.

Nếu cô ấy bị thương vì bất kỳ lý do gì, cô ấy có thể không chịu nổi cơn đói và khát.

Tôi thậm chí không thể nghĩ rằng Esther đã chết dù chỉ một giây.

Tất nhiên, có thể Esther đã chết. Tuy nhiên, nghĩ về nó cũng vô ích.

Một lúc sau khi tôi chạy qua khu rừng, tôi nghe thấy một âm thanh lớn.

“…Có ai đang đánh nhau không?” (Toru)

Âm thanh phát ra sâu hơn từ khu rừng. Khi đang lắng nghe, tôi nghe thấy tiếng động từ một vật lớn va vào thứ gì đó và một giọng nói dường như là của một người phụ nữ.

“Ester!?” (Toru)

Tôi lao về phía có âm thanh.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.