Phi thuyền một đường trở về thuận lợi, không xảy ra việc gì ngoài ý muốn. Tính toán thời gian thì ước chừng sớm mai có thể đến nơi.
Bầu trời vô tận trải đầy sao, giống như một con đường ánh sáng lấp lánh.
Kisaki qua cửa sổ nhìn xuống thành phố về đêm ngập tràn ánh đèn bắt mắt ở cách đó không xa. Lại quay qua quan sát một đám dị hợm đang chơi một cái trò quỷ quái gì đó không biết tên.
Ngay bây giờ, vẻ mặt Link đang tràn ngập dương dương tự đắc giơ lên bộ bài tây trong tay, đồng thời đổ từng xấp tiền mới cứng từ trong cặp bên cạnh ra trên bàn thành một núi nhỏ.
“Đến đây, đến đây nào! Thắng một cọc cộng thêm quyền được ra lệnh cho những người còn lại được làm một lệnh bất kỳ! Đến chơi đi mấy đứa, đừng ngại ngùng!”
Kisaki kéo ghế bên cạnh ra ngồi xuống, hơi cong khóe môi, ngữ điệu bình thản: “Old Maid hả?”
[adrotate banner=”8″] |
Thấy thành viên đã vào đủ đông, Link bắt đầu xáo bài và phát theo chiều kim đồng hồ. Thứ tự từ phải qua trái lần lượt là Hanma, Link, Kisaki, Izana, Baji và ‘Link’ bản quá khứ. Vây quanh còn có các thành viên khác tụ tập muốn xem náo nhiệt. Link xoè bài trên tay, ném ra một cặp trùng
“Là Old Maid kết hợp trò chơi của vua đó. Nghe hấp dẫn không? Chỉ cần mày thắng, muốn tao nhường lại vương miện cũng được nè.”
Kisaki vẻ mặt sâu sa nhấc bài lên ném ra hai bộ trùng: “Vậy thì phải chơi nghiêm túc thôi nhỉ?”
Link híp mắt, ngữ điệu nguy hiểm: “Đừng có tự mãn, tao từ nhỏ đến lớn chơi trò này chưa bao giờ…”
“…thua mất…”
Link mang theo gương mặt tái nhợt nhìn xấp bài càng ngày càng dày trên tay. Rốt cuộc đứng dậy lui ra phía sau một bước, đáng thương hề hề ngẩng đầu đưa mắt nhìn Hanma: “Mày thật sự không định nương tay đấy à? Nãy giờ tao bị nhét nhiều bài lắm rồi!”
Hanma quăng ra cùng lúc ba cặp trùng, đưa bài trong tay đến trước mặt y: “Được rồi, nhường mày một lần.”
Link hớn hở bắt lấy một lá nhô ra ở vị trí rõ ràng nhất, lật lên.
Joker.
Hanma phá lên cười, cảm khái một câu: “Đừng có tự tiện xem nhau là đồng chí! Đây là chiến trường! Có là bố con thằng nào thì cũng chịu thua đi!”
Link nghẹn ngào nhét bài vào xấp dày cộp trên tay, vô cùng ấm ức mắng: “Cái đồ tệ hại.”
Lại đưa mắt nhìn một vòng. Baji lượng bài trên tay cũng chỉ thường thường. Chưa kể y của quá khứ còn chơi ngon hơn mình của bây giờ. Không lẽ thực sự lâu quá không chơi nên bị lụt nghề?
Chết tiệt, ngay cả Izana không hiểu luật lắm mà chơi cũng ăn đứt y.
Link nghiến răng nghiến lợi giơ bài lên cho Kisaki rút.
Đối phương liếc qua Hanma bằng vẻ mặt tự nhiên, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: “Đừng có bắt nạt mấy đứa ngốc.”
Sắc mặt Link lộ vẻ rạng rỡ, ôm một tia hi vọng cuối cùng mở miệng nói: “Kisaki…”
Thắng tất cả.
Kisaki quăng xuống cặp cuối cùng trong tay, vẻ mặt tràn ngập từ ái ôm hết tiền trên bàn về phía mình.
Link: “…” Ghê quá ghê quá ghê quá ghê quá!
Trong lòng mặc niệm hai lần, y nhịn không được bật thốt lên: “Bà cha nó! Mày âm mưu từ trước rồi đúng không?”
Kisaki cong môi, bắt đầu đếm tiền trong tay: “Đám cún con ngây thơ.”
“XXX.” Từ này bị xoá vì quá thô tục.
Link bắt đầu nghiêm túc tự hỏi, đánh chết người hiện tại phải đi ăn cơm nhà nước bao nhiêu năm.
Y phẫn nộ thu bài về, bắt đầu xào một lần nữa: “Đừng có mở miệng. Đánh tiếp ván nữa, tao không tin không gỡ được.” Nói rồi liền lập tức phát bài.
Và thế là với lòng quyết tâm tất thắng, kết hợp với sức mạnh niềm tin và ý chí, cuối cùng sau năm ván, Link…
Thua toàn tập.
Y ngồi thẫn thờ trên ghế nhìn bài trong tay, bày ra vẻ mặt chết lặng.
Kisaki: “….” Nhếch môi khinh bỉ – ing.
Link nghiêng đầu, đôi mắt vô hồn: “Đã câm miệng thì kiềm chế nốt cái biểu cảm vào. Tin tao đánh mày không?”
Y ngẩn ngơ nhìn các quân bài ném ra đầy bàn, thanh âm khàn khàn uỷ khuất: “Đồ ác độc, chẳng qua tao nhường chúng mày cả thôi.”
Baji nghĩ mình cần cho người nọ biết sự thật mất lòng, nhấp môi: “Thực ra… mày cũng có thắng được đâu.”
Link bi thương nắm chặt tay thành quyền đập lên mặt bàn: “Nói ra làm gì!”
Izana thở dài một tiếng, vỗ vỗ vai y như an ủi.
Lúc này, Kisaki xuyên qua đám người, đứng đối diện với Link mà lên tiếng: “Đến giờ phán quyết rồi đây.”
[adrotate banner=”8″] |
Năm ván tất cả, thống kê cho thấy, Kisaki thắng tất cả ba vắn, hai ván còn lại một của Hanma, một của Izana. Link điều chỉnh tư thế ngay ngắn lại, bộ dạng không còn gì hối tiếc. Trước tiên quay về hướng Izana.
Người bên cạnh giọng điệu lãnh đạm: “Coi như mày nợ tao một ân huệ là được. Sau này tao sẽ nói.”
Trái lại Kisaki đẩy cặp kính, thả nhẹ giọng bắt đầu nói ra yêu cầu đầu tiên của mình: “Tao muốn khu bất động sản lớn nhất mà mày đang sở hữu trong thành phố.”
Link hơi trừng lớn mắt, sau khi định thần lại thì tỉnh táo trả lời: “Mày cũng quá lợi dụng rồi.” Dừng một chút, vẫn là quay sang nhìn một thành viên đứng sau, bảo cậu ta mang giấy bút của mình đến.
Hợp đồng nhà đất và các loại giấy tờ khác đồng thời được mang lên. Link bắt đầu làm thủ tục giấy tờ chuyển nhượng.
“Thứ hai, tao muốn một nửa quân tinh anh của Quân đoàn địa ngục.” Kisaki bình thản tiếp tục đưa ra yêu cầu của mình.
Vẻ mặt Link nghiêm túc chậc chậc hai tiếng: “Thật tuyệt tình.” Nhưng vẫn hoàn toàn không có ý tứ muốn từ chối, đã bắt đầu ký giấy. Dường như bỏ đi quyền điều khiển một nửa quân đoàn đối với y cũng chẳng phải vấn đề gì quá lớn.
Thiếu niên tóc trắng bắt đầu thấy không ổn, giữ tay y lại muốn ngăn cản: “Kisaki, yêu cầu của mày có phải hơi quá rồi không?”
Đôi mắt tĩnh mịch của Kisaki không đổi nhìn về phía Link: “Cuối cùng là mẫu thuốc thử nghiệm bất tử và cách dùng.”
Ánh mắt Link trở lên nguy hiểm, trong chốc lát hơi thở trở nên kịch liệt. Hồi lâu sau mới thở dài một tiếng, vẫn thoả hiệp hạ bút: “Chỉ được một mẫu, không có thương lượng.”
Y phất tay, để người mang ba bản hợp đồng đã đóng dấu đưa đến tay Kisaki. Biểu cảm trên mặt đã hơi bất mãn khó nhịn. Cau mày quay về phía Hanma.
“Còn lại mày thôi.”
Hanma nhìn thoáng qua Kisaki thu ba bản hợp đồng về tay, mặt không cảm xúc nói ra lời nặng ngàn cân: “Tao muốn mày phá bỏ khế ước ràng buộc kia, trả lại quyền tự do cho Kisaki và tao.”
Đến đây thì Link có vẻ như đã nổi giận. Đáy mắt y u ám, đánh giá đối phương một chút: “Bọn mày định rời bang? Lại còn phải làm trò đến như thế?”
Trên mặt Hanma vẫn bày ra vẻ trấn định, khuôn mặt âm trầm nghiêng sang một bên: “Không phải mày nói bất cứ yêu cầu nào của người thắng đều được chấp thuận à? Thủ lĩnh hẳn sẽ không lật lọng đâu đúng chứ?”
Izana nỗi lòng đầy phức tạp. Thiếu niên tóc trắng hai mắt đã như muốn phun lửa. Baji có chút mờ mịt rốt cuộc bước lên: “Này, đây chỉ là trò chơi, chúng mày…”
Link lại đột ngột giơ tay ra hiệu cho ba người bình tĩnh lại, không cần lên tiếng. Y bất đắc dĩ nhún vai, không hứng thú ngó sang, cảm thán một câu: “Aw! Chết tiệt thật chứ.”
Người nọ lôi ra hai bản giấy khác gấp gọn trong túi áo, siết chặt cây bút ký xuống, thậm chí ngay cả mắt cũng không ngước lên: “Tốn nhiều tâm tư như vậy. Được thôi, tao phê duyệt đề nghị này.”
Ký xong, lại ấn dấu vân tay. Sau đó liền bình tĩnh vươn tay ném hai bản khế ước kia đến trước mặt hai người. Biểu cảm của Link so với thường ngày không có gì khác biệt: “Từ lúc Hanma gợi ý cho tao trò chơi kia, tao đoán được vài phần rồi. Nhưng đúng là vẫn hơi bất ngờ đấy. Chúng mày chọn thời gian cũng thật đẹp ghê.”
Hai người kia không lên tiếng nữa.
Link nhếch môi mỏng, ánh mắt bức bách đè nén phẫn nộ không nhẹ: “Trước khi đi còn muốn cắn tao một miếng lớn, tính toán không lộ chút sơ hở khiến người ta không dám coi thường. Rất giỏi. Đến khi trở về thì đừng để tao nhìn thấy mặt hai đứa mày thêm một lần nào nữa.”
Bàn bị đạp mạnh tới nỗi bật ngửa văng ra một đoạn, mặt bàn bị xuất hiện vết nứt. Link đứng dậy, một cái liếc mắt cũng không thèm bỏ lại, thẳng tắp phất áo đi về phòng. Xem ra lần này là thật sự tức giận quá mức rồi.
Giữa bầu không khí quái dị trầm lặng của một nhóm thành viên còn lại lẫn những người ở trung tâm, Kisaki thản nhiên thu hai bản khế ước kia về. Cùng Hanma quay người rời đi. Cũng chẳng thèm nghe tiếng người phía sau gọi lại.
Nội bộ Quân đoàn địa ngục mâu thuẫn rồi tan rã trong một đêm. Quả thực là điều mà không ai có thể ngờ tới.
[adrotate banner=”8″] |
Ba ngày sau.
Baji ôm chồng hồ sơ cao quá người loạng choạng bước vào phòng, mấy cuốn đặt trên cao hơi rung nhẹ rồi rớt xuống, lại được một bàn tay nhanh nhẹn đón lấy.
Thiếu niên tóc trắng cầm mấy cuốn vừa rơi kia lên, ôm túi đồ cùng Baji đẩy cửa bước vào thư phòng. Cẩn thận nhìn xung quanh một lượt, lại phát hiện bên cạnh chỗ Link ngồi xuất hiện thêm một gương mặt xa lạ.
Một thiếu niên tóc xanh lá nhạt mặc đồ trắng. Quanh người tựa như có hào quang bao bọc, hơi thở thánh thiện tràn ngập. Thân hình mảnh khảnh lười biếng dựa vào bên cửa sổ nhìn chằm chằm hành động của hai người vừa tới. Khuôn mặt sắc sảo mang theo ý tứ ngạo mạn tự mãn.
Ấn tượng đầu tiên cho thấy là một người kiêu kỳ và quái đản.
Link an tĩnh ngồi ở đó. Cúi đầu xem lá thư trong tay, không biết đang nghĩ gì, mãi sau mới hơi ngẩng đầu lên nhìn người tới. Chủ động đưa tay giới thiệu người bên cạnh
“Eve, thành viên mới, thực lực không tầm thường. Vị trí của Kisaki từ giờ sẽ do cậu ấy đảm nhiệm. Mọi người có thể làm quen với nhau.”
Tiếp đó lại cúi xuống đọc từng chữ trên lá thư thành tiếng: “Uỷ thác nhận được lần này là điều tra ở một bệnh viện tâm thần ngoài rìa thành phố. Cả năm người chúng ta sẽ đi.”
Link gõ bàn một cái: “Eve đối với mấy địa điểm kiểu này hiểu biết khá rõ. Tao xem trọng điều đó. Nên lần này cậu ấy sẽ là người hướng dẫn.”
Eve cúi đầu với Link. Tay đặt trên ngực chuyển sang khoanh trước ngực hướng hai người còn lại trong phòng cười nhạt, thanh âm đẹp như tiếng đàn dương cầm: “Mấy tháng trước bác sĩ và y tá đều gặp phải sự kiện bất thường ở đó, còn có người chết, nên đã tạm thời di dời đến ở một bệnh viện lớn khác trong thành phố. Uỷ thác lần này là đến đó ở một đêm. Điều tra mấy sự kiện bất thường ở đó.”
Nói rồi kéo ghế ngồi xuống cạnh Link, ngạo nghễ bắt chéo chân nhìn xuống từ trên cao: “Rất mong hợp tác vui vẻ. Hoặc nói… hai người đừng có cản đường tôi hoàn thành uỷ thác này nhé.”
Một kẻ xa lạ chẳng biết từ đâu mò đến. Đối với Boss thì thái độ cung kính cẩn trọng, nhưng lại chẳng thèm xem kẻ khác vào trong mắt. Thật sự là một kẻ bụng dạ thần quỷ khó lường.
Nhưng từ lúc Hanma và Kisaki rời đi, tâm trạng của Link vẫn luôn rất tệ, áp lực công việc cũng ngày một nhiều. Cũng không thể ngay tại lúc này gây hấn với kẻ kia tạo thêm phiền phức cho thủ lĩnh.
Baji chỉ có thể đè nén cảm xúc khó chịu trong lòng, khẽ nghiến răng xoay người ra cửa: “Đã biết. Boss, tao đi tìm Izana bàn thêm về kế hoạch.”
Link đơn giản gật đầu một cái đáp lại. Baji liền nhanh chóng sập cửa rời đi, để lại thiếu niên tóc trắng và Eve mắt lớn trừng mắt nhỏ trong thư phòng.
Trong đình nghỉ mát giữa sân vườn.
“Tao thật chẳng hiểu thủ lĩnh đang nghĩ gì nữa. Thằng đó nhìn qua một chút cũng không đáng tin, lại tín nhiệm hắn đến như vậy! Còn trao luôn đặc quyền trở thành Queen mới.”
Izana nhìn Baji bất mãn vò đầu, bình thản đặt tách trà trong tay xuống tiếp lời: “Link tự có chủ ý của riêng mình. Nếu như không có ảnh hưởng xấu đến với bang, thì nhiệm vụ bây giờ của chúng ta vẫn là tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh.”
Baji trừng lớn mắt ngẩng phắt đầu: “Mày cũng ủng hộ thằng nhãi Eve kia?”
Izana lắc đầu: “Không hề. Hai người kia vừa đi, nó đã đột ngột dâng đến xin gia nhập, quá đáng nghi.”
“Quân đoàn địa ngục chia rẽ thế lực, kẻ thù trong tối như hổ rình mồi muốn cắn thêm một miếng trên cái bánh ngọt này. Hiện tại áp lực có thể khiến thủ lĩnh ra những quyết định sai lầm. Tao sẽ theo dõi Eve, không để nó làm gì ảnh hưởng đến đại cuộc. Mày cũng nên vậy đi.”
Baji giống như hiểu ra gì đó, cả người căng thẳng dựa vào ghế: “Cũng chẳng hiểu hai người kia nghĩ cái gì? Tao biết ngay từ đầu thằng Kisaki chẳng đáng tin mà…”
Baji tiếp tục mắng mỏ hai người kia. Trong khi đó, Izana trầm mặc nhìn vào hư không giống như ngẫm nghĩ điều gì đó, ánh mắt hơi chuyển quét qua cổng vườn. Liền nhác thấy một bóng hình trắng với mái tóc xanh lá nhạt.
Eve chẳng biết đứng đó từ lúc nào. Đôi mắt tím nhu hoà cụp xuống, cũng không biết nghe được bao nhiêu phần câu chuyện. Chỉ mỉm cười đáp lại ánh mắt của Izana rồi xoay người bỏ đi.