CHƯƠNG 24: BƯỚC LÊN TRÊN TRỜI CAO

Bầu trời bên ngoài đang mang màu sắc gì?

Tiếng thét vang lên chói tai.

“Chúng mày… Lũ quái vật chết tiệt!” 

Người đàn ông run lẩy bẩy ngã ra sau, ánh mắt sợ hãi khủng hoảng như nhìn thấy thứ gì quá mức chịu đựng. Bị hai người hai bên dùng sức chế trụ ấn đến trên mặt đất, nội tâm sụp đổ.

Bốn người kia giống như mang theo thứ sức mạnh đáng sợ nào đó. Hành động dứt khoát, thủ pháp khéo léo, rất nhanh đã hạ ngục cả mười người cầm súng mà không chịu lấy một vết thương. Màn đạn bắn ra mù mịt lại chẳng có một viên nào trúng.

Link đạp lên những kẻ ngã trên đất mà đi tới trước mặt người đàn ông, ngồi xổm xuống. Mặt đối mặt, nhìn sâu vào mắt hắn.

Người đàn ông còn chưa kịp hoàn hồn, một đấm vung tới, đem hắn đánh văng một cái răng, đồng thời hôn mê bất tỉnh.

Màn đêm buông xuống. Đủ loại xe của chính phủ đã vây quanh khách sạn. Từng tốp người mặc áo chống đạn mang khiên và súng bắt đầu tiến công vào trong. Bên ngoài có thêm nhiều người bắt đầu đi sơ tản dân thường gần đó khỏi nguy hiểm.

Bóng đêm lạnh lẽo cắn nuốt bí mật.

Link cùng những người còn lại rời khỏi khách sạn, nhìn theo cáng cứu thương chở những người đang la hét lên xe rời đi. Lại ở lại hiện trường làm thêm vài ghi chép nhỏ với cảnh sát.

Mãi sau mới được thả ra. Lại thấy từ đâu một bóng người xông tới nhào vào lòng, ôm chặt lấy Link.

Thiếu niên tóc trắng ngẩng đầu lên, gương mặt tràn ngập lo lắng: “Em đã nghe người bên chính phủ kể lại rồi. Anh có sao không? Không bị thương chứ?”

Link cúi xuống, phiền não kéo cổ áo: “Có lẽ vẫn ổn.”

Nói là ổn, thế nhưng hiện tại trên mặt y chẳng có nụ cười thường ngày nữa. Mà Link lúc không cười sẽ khiến người ta có một cảm giác áp lực kỳ quái.

Izana xách cổ áo thiếu niên kéo ra sau tách hai người ra. Lắc đầu tỏ ý thiếu niên đừng nên làm phiền lúc này. Người kia cũng hiểu rõ, không tiến lên nữa, ngoan ngoãn theo sau mọi người ra xe.

[adrotate banner=”8″]

Hanma thở phào một hơi, lôi kéo Kisaki đang xử lý đồ đạc trên tay, chậm rì rì đi qua bên này: “Cái nơi đó đúng là ác mộng.”

Baji gương mặt u ám, căm phẫn nắm chặt tay. Nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ, nói rất rõ ràng: “Cùng là con người, sao chúng có thể… làm như thế chứ!”

Thiếu niên tóc trắng liếc mắt, chậc một tiếng bình thản vạn phần: “Thế nên chúng mới là con người.”

Dừng một chút lại xoa cằm đề cao âm lượng: “Nếu mày căm phẫn quá, tao có thể lén lút giao dịch với bên kia, cho mày vào đó tác động vật lý với hắn trận nữa cho hả giận.”

 “…”

Baji toàn thân cứng đờ: “Không cần.”

Vẻ mặt tràn ngập mong đợi của thiếu niên nháy mắt chuyển qua hờ hững: “Ồ, vậy mấy người không đánh, ta đánh.” Nói xong liền ôm một va ly dứt khoát chạy qua chỗ nhân viên cảnh sát cấp cao đứng ở kia. Bỏ lại đám người ngơ ngẩn một mảnh mờ mịt.

 “…”

Cái đức hạnh này, quả nhiên chỉ có thủ lĩnh nhà họ mới có.

Nửa đêm, Link vì khát mà từ trên giường vất vả bò xuống, đi về phía nhà bếp tìm nước. Theo bản năng sờ soạng lục soát một phen, thần không biết quỷ không hay ôm ra đủ thứ đồ ăn đêm muốn tha về phòng. Lúc đi qua phòng khách, lại bị một bóng dáng ngồi trong bóng tối làm giật mình lùi lại hai bước.

Động tác của y ngưng trệ, lại nhanh chóng khôi phục như thường, híp mắt lại nhìn người đang ngồi im lìm ở kia: “Baji?”

Baji lẳng lặng quay sang phía y, nhàn nhạt đáp: “Tao không ngủ được.”

: “Ồ.” Link dụi dụi mắt, một hơi tu hết chai nước chanh trong tay, thở phào một tiếng đầy thoả mãn. Bộ dạng còn rất đoan chính quay người đi về phòng.

: “…”

Baji gục cổ xuống, buồn bực khó chịu dâng cao, gian nan lên tiếng cản người lại: “Mày không định nói gì đó với tao à?”

Người kia mở miệng ngáp một cái, chững chạc đàng hoàng hỏi lại: “Ví dụ như?”

Baji siết chặt tay, đột nhiên cảm thấy sầu não uất ức: “An ủi, hoặc vỗ vai động viên anh em gì đó.”

Khóe mắt Link giật một cái, không chút do dự cự tuyệt.

Nói gì chứ, việc an ủi người khác thì y giãy dụa nửa ngày cũng không thốt ra được nửa chữ. Link nghĩ, có chút khổ sở. 

Nhưng nhìn người đối diện đã trầm mặc trở lại, nhất thời cảm thấy không có biện pháp bác bỏ, sâu xa thở dài. Trong lòng cảm khái ngàn vạn lần. Dù sao cũng là lần đầu gặp phải tình huống kiểu kia, khó tránh khỏi phải suy sụp tinh thần.

[adrotate banner=”8″]

Nghĩ ngợi thế nào liền ném cho Baji mèo con đang lim dim nằm trong ổ gần đó, cầm lên điều khiển bật lấy một bộ phim siêu anh hùng đang nổi. Lại kiếm trong tủ lạnh ra một lượng lớn đồ ăn vặt đặt xuống trước mặt Baji.

Mèo trắng điềm đạm đáng yêu dụi đầu vào cổ, Baji giơ tay nhẹ nhàng nhéo nhéo đuôi dài bông xù của nó. 

Thấy người đối diện vẫn nhăn mày. Link không biết làm thế nào, thấy hơi canh cánh trong lòng. Chỉ có thể dang rộng vòng tay. Vẻ mặt xoắn xuýt phân vân rất lâu mới thấp giọng nói: “Miễn cưỡng cho mày ôm một cái an ủi vậy. Lại đây để thủ lĩnh trao đi yêu thương nào.”

Baji: “…” Đấm cho giờ.

Sau đó Baji vẫn là ủ rũ cùng thủ lĩnh nhà mình tình thương mến thương ngồi xem phim, lại chơi trò chơi đến tận khuya. Chẳng biết lúc nào đã bất giác dựa vào ghế dần dần đi vào giấc ngủ.

Ánh dương rực lửa. Bầu trời quang đãng không một gợn mây.

Các thành viên cốt cán của Quân đoàn địa ngục vị vực dậy từ sớm, leo lên sân thượng của toà tháp cao nhất thành phố.

Link đội một cái mũ kèm mắt kính chắn gió đến nghênh đón một đám người vẻ mặt tràn ngập quỷ dị. Ngữ khí của y mang theo ý cười:”Chào mừng quý khách, cảm ơn đã lựa chọn dịch vụ du lịch của Quân đoàn địa ngục. Hôm nay chúng ta sẽ đi lên trời!”

Từ phía sau y, mọi người rốt cuộc nhìn rõ một khinh khí cầu thuôn dài khổng lồ ngự giữa bầu trời, tạo lên một cái bóng lớn che phủ mặt đất. Link giống như đã trù tính toàn cục từ trước, bắt đầu trỏ trỏ cái vật thể lơ lửng giữa trời kia.

Đuôi mắt Link nhướng lên, tràn đầy từ ái nhìn quanh một lượt: “Các thành viên đã lên đó từ sớm rồi. Còn chúng ta thôi nên không sợ chen hàng đâu.”

Tiếp đó quang minh chính đại kêu mấy người kia nhảy từ trên sân thượng xuống, lời nói đương nhiên kinh thế hãi tục.

Nghe được rõ ràng thấu đáo lời y, thiếu niên tóc trắng là người đầu tiên bước lên. Cậu xoa xoa mắt, ngữ điệu tràn ngập ôn nhu: “Nhảy xuống là được ạ?”

Thấy người kia đáp lại câu khẳng định, thiếu niên tóc trắng liền nhẹ gật đầu,  ngả người ra sau, hai tay buông thõng rơi tự do khỏi sân thượng. Hanma hừng hực khí thế tiến lên, tràn đầy phấn khích muốn thử. Háo hức đẩy Kisaki không kịp đề phòng xuống rồi cũng tự mình nhảy theo.

Izana chắp hai tay sau lưng, nhẹ nhàng cong người nhảy xuống, rất có vài phần tư vị thanh lãnh.

Baji nghiêm mặt, thái độ thành khẩn thấp giọng nói: “Tao vẫn nên chạy khỏi đây thì hơn.”

Link cong khóe môi, hắc hắc cười. Đột ngột bắt lấy cổ tay Baji kéo về phía trước, rời khỏi địa phận an toàn. Y nhân tiện thuận thế ôm lấy thắt lưng đối phương.

Baji lúc này nhất thời quên né tránh, chỉ có thể sửng sốt, dưới chân mất đà bị lôi đi. Chỉ cảm thấy hơi nóng từ từ dâng lên dưới chân. Hai người đã lao bước ra khỏi toà nhà.

Lông tơ toàn thân dựng đứng, lúc Baji luống cuống chân tay phản ứng lại, hai người đã nhoáng một cái bay vút lên,  tim cũng trở nên run rẩy.

Giống như đạp lên không trung mà đi, điểm mũi chân từng bước tiến tới phía trước. Quả thực là đủ kích thích.

Họ rơi khỏi sân thượng ước chừng một khoảng, liền đạp lên tấm đệm hơi khổng lồ đặt trên sân lớn nhô ra ở tầng dưới rồi vọt lên. Tóc bay phất phơ trong gió, nhịp tim nhanh không tưởng tượng nổi. Baji nắm chặt tay Link, dùng lực khống chế tư thế để không bị nghiêng ngả.

Link phất áo giữ vững thân thể, thời điểm vọt lên thì lập tức vươn tay bắt lấy thang dây thả xuống từ phi thuyền, kéo người bên cạnh cùng đi lên.

Baji lựa chọn yên lặng nuốt xuống câu mắng người, cố kiềm chế móng vuốt ngo ngoe muốn động của mình, ngoan ngoãn để Link dẫn dắt từng bước tiếp cận phi thuyền, đôi mắt sáng ngời tràn đầy sức sống.

Cuối cùng cũng đáp xuống đến nơi. Baji mặt không biểu tình nâng tay lên, hung hăng đập rớt cái tay đặt trên người mình, còn trừng mắt nhìn người bên cạnh một cái như cảnh cáo.

Link thoải mái tránh đi. Vô tội xoè ra hai tay, vẻ mặt uỷ khuất.

Lộ trình của họ bắt đầu từ trung tâm thành phố, vượt ra khỏi thành phố, đi qua đồng cỏ và núi cao, lượn một vòng quanh bờ biển sau đó vòng trở lại, kéo dài nguyên một ngày.

Trên phi hành khí không chỉ có nhiều phòng ngủ hiện đại đầy đủ tiện nghi, mà còn có cả bể bơi lẫn sân chơi bóng. Tóm lại là vô cùng xa hoa, cực kỳ có phong thái của mấy người giàu có bề thế.

Tàu bay rẽ gió mà đi, lướt qua khung cảnh ồn ào tấp nập phía dưới. Không khí trên cao thoáng đãng mát mẻ, khiến người ta sảng khoái tột độ.

Sắc trời dần tối đi, bốn phía càng lúc càng yên tĩnh. Khinh khí cầu lướt qua đồng cỏ bát ngát mênh mông, đi lên ngày một cao. Chỉ cần đứng ở mạn tàu cũng có thể tự do đón gió.

Không khí tốt đẹp này làm Baji nhất thời thoải mái không ít.

Sau bữa tối, tàu bay đã ra đến gần ven biển. Tất cả thành viên trong bang đều tập hợp lại ở khoảng trống gần mũi tàu.

Giữa bầu không khí an tĩnh không một tiếng động, một tia lửa rực rỡ lao lên phá vỡ hư không. Bên tai vang lên tiếng như vặn lên dây cót cho bánh răng của đồng hồ. Ánh sáng màu tím nhạt hướng thẳng lên trời.

Pháo hoa lần lượt vút lên rồi nổ tung trên bầu trời, khung cảnh rực rỡ choáng ngợp. Từng cụm hoa lửa lộng lẫy kinh tâm,  đẹp không sao tả xiết.

Giữa đám đông ồn ào, tiếng người huyên náo, Baji đứng tại chỗ nhìn lên cao. Đầu óc trống rỗng, sững sờ mở to mắt. Toàn thân nóng lên, lồng ngực như muốn bùng nổ.

Có người tiến đến vỗ vai cậu.

Baji quay ra phía sau, liền nhìn thấy Link cùng bốn người nữa đã tụ lại đây. Người kia cong cong khoé môi, lắc lắc tay trước mặt Baji, híp mắt lên tiếng: “Ngẩn ngơ cái gì vậy? Tâm trạng có tốt hơn chút nào chưa?”

Baji hất cằm quay đầu dời mắt đi, trầm thấp ừ một tiếng. Vành tai hơi đỏ, nhịn không được mất tự nhiên nhỏ giọng nói

“Cảm ơn.”

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.