CHƯƠNG 18: Meow

Người ta thường nói rằng, những kẻ xấu xa ắt hẳn phải có một quá khứ đầy đau khổ hoặc phải trải qua một cú sốc nào đó khiến người ta thay đổi từ người tốt thành kẻ xấu.

Link cho rằng định luật ấy không áp dụng với mình.

Y lớn lên trong một gia đình bình thường, còn có phần khá giả. Chưa bao giờ phải chịu khổ quá mức, thành tích cũng bình thường, quan hệ với người xung quanh cũng khá tốt. 

Không có quá khứ đầy đau khổ, không có cú sốc nào quá lớn phải trải qua. Không có ước mơ, không có mong muốn, không có người chờ đợi.

Chẳng qua là một ngày nào đó, y cảm thấy quá mệt mỏi và nhàm chán. Vậy nên y phát điên và quên hết đi rất nhiều thứ.

Cuộc sống quá vô vị, nên cần phải tìm một mục tiêu để có thể sống tiếp. Tìm ra ý nghĩa của sinh mệnh. Y muốn làm gì đó khiến chính mình vui vẻ. Để không phải lặp lại câu hỏi ngu ngốc như: “Tại sao mình vẫn sống?” hay: “Tại sao mình lại sống?”

Không để ai biết được suy nghĩ của chính mình, phải giấu nó thật kín. Để cho lý trí áp chế ham muốn phát rồ nơi đáy lòng.

Một ngày bình thường lại trôi qua trên thế giới này.

Khói và sự tĩnh lặng len vào trong không khí. Ráng chiều mờ mịt nhuộm cả bầu trời thành màu đỏ như màu máu. Bên trong sân trường học bỏ hoang là một mảnh hỗn loạn.

Nhàn nhạt quét mắt nhìn quanh hơn trăm kẻ ngã xuống trên mặt đất, giọng điệu của Link đạm mạc bình tĩnh: “Cái này là thứ chúng mày tự mãn gọi là máu chiến sao? Thật đáng thất vọng.” Còn có chút ngờ vực dùng chân đá đá một tên đã bất tỉnh nằm trước mặt.

Kurokawa Izana yên tĩnh đứng sau y, trên vạt áo còn thấm đẫm máu tươi. Biểu tình không có gì biến hóa, một bộ dáng lạnh nhạt lại đem đến một loại mỹ cảm kỳ lạ.

Một người đàn ông thân hình to lớn cơ bắp cuồn cuộn nằm rạp trên mặt đất, chật vật hướng phía này la lên: “Mày… mày là kẻ điên!”

Người này là tổng trưởng của băng đảng nổi tiếng tàn ác vừa bị Quân đoàn địa ngục triệt hạ.

Mi mắt Link khẽ động, liếc nhìn hắn một cái: “Đến động đậy cũng không thể làm nổi mà vẫn còn rất mạnh miệng. Đáng ra các người nên chấp nhận giao dịch bằng tiền, nhường lại vị trí ngay từ đầu. Có phải hai bên cùng khoẻ hơn không?”

Nói rồi chẳng thèm quan tâm xung quanh, Link cứ thế ngang nhiên dẫm lên đám người ngã gục trên đất mà bước đến trước mặt người đàn ông. Y khoanh tay trước ngực, hạ giọng cười lên đầy chân thành: “Trông mày có vẻ như vẫn còn sung sức lắm. Đã mắng tao điên rồ, vậy có muốn chơi một chút chứ?”

Phía sau y, từng hàng từng hàng người đeo mặt nạ đứng chắp tay sau lưng cực kỳ quy củ. Vừa nghe thấy vậy liền có hai người chủ động đi lên xách hai bên người đàn ông cơ bắp kia dậy.

[adrotate banner=”8″]

Gương mặt kẻ kia thoáng cứng đờ, kêu la thảng thốt nhưng vẫn bị kéo đi.

Link một lần nữa giương mắt lên nhìn sang phía các thành viên khác đang đứng chờ, tung ta tung tăng chạy về phía đó. Giữa đường lại đột ngột dừng lại bước chân, hơi mím môi lại. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khiến y lẩm bẩm

 “Cảm giác này. Hanagaki… cậu ta sắp sử dụng nó lần nữa rồi.” Cả cơ thể trở lên vô lực, Link lặng yên không tiếng động ngã gục về phía trước. Linh hồn có cảm giác như muốn rút ra khỏi cơ thể.

Những ngôn từ muốn thốt ra, lại chẳng thể truyền đạt được. Y theo phản xạ giơ tay, liền được người bên cạnh đỡ lấy.

Izana an tĩnh nhìn y, nhỏ giọng nói: “Đừng chết.”

Ánh mắt Link rơi vào những người đang chạy tới, không mặn không nhạt ừm một tiếng.

Cảm giác bị lôi kéo này rất dài, phải đến tận khi bóng tối âm u phủ lên cảnh vật. Thân ảnh người nọ mới lặng lẽ biến mất trong ánh trời vụt tắt.

Lúc Link mở mắt ra, bản thân vừa vặn đi rời đi khỏi siêu thị, trên tay xách túi đựng vô số đồ ăn vặt đủ loại màu sắc.

Đi qua hàng người đông đúc, không quay đầu lại được nữa. Y rút ra điện thoại nhìn một chút thời gian hiện tại.

Lần này thời gian đã trôi qua khá nhiều. Hiện tại là mười năm trước. Kể cả khi cơ thể của y không thay đổi chút nào, vẫn có một loại hương vị rất khác biệt.

À mà tóc có dài ra thêm một đoạn, đã đến ngang lưng rồi. Link quyết định tìm một cái kẹp nhỏ kẹp hờ lên sau đầu. Trước mặt rủ xuống vài sợi lưa thưa.

Y vẫn cứ trưng ra bộ dáng đạm mạc như bình thường, không trở về biệt thự mà xách theo cả đống đồ ăn đi tìm đến tận trường cao trung của Hanagaki.

Trong lớp học, một người tóc dài mang dung mạo tinh xảo ngồi trên ghế bắt chéo chân. Cả người khoác một cái áo trắng dài, bên trong vẫn là áo phông quần đùi tuỳ tiện như trước. Trên bàn trước mặt còn đặt đủ loại đồ ăn vặt khác nhau. Dung mạo và quần áo của người nọ khiến tầm mắt nữ sinh lẫn nam sinh đi qua cửa lớp đều lập tức bị hấp dẫn nhìn qua.

Ngón tay thon dài nhẹ gõ lên bàn, vang lên nhịp vang có tiết tấu đều đều. Từ sườn mặt nhìn không ra cảm xúc gì, Link an tĩnh nhìn Hanagaki vài giây, nhét một thanh bánh quy que vào miệng

“Vậy là sau khi bị thủ lĩnh của Phạm Thiên xỉa cho vài nhát, mày vì cứu Mikey nhảy lầu mà bắt tay, rồi quay trở về đây.”

Y cắn gãy thanh bánh: “Thế tiếp theo mày định làm gì?”

Nghe có vẻ không giống như chỉ thuận miệng hỏi.

Hanagaki ngồi đối diện với y. Đầu tiên là im lặng một hồi, mãi sau mới hơi chột dạ đáp: “Tao sẽ tự mình bảo vệ Mikey, đánh cho nó tỉnh ra. Nhất định sẽ không ảnh hưởng đến những người khác.”

Câu này mang đến lượng tin tức tương đối lớn. Đồng nghĩa với việc y phải cùng người này ở quá khứ một đoạn thời gian nữa. Chưa kể cũng không biết có về nổi không.

Khoé miệng Link khẽ trùng xuống. Suy nghĩ một hồi liền ngước mắt, trên mặt lại nâng lên nụ cười ngọt ngào, tiến hành phán đoán: “Mày muốn cứu tương lai của Mikey sao?”

Hanagaki cũng cảm thấy khó xử, chần chờ không biết nói sao, chỉ có thể gật đầu đầy kiên định.

Biểu tình đối phương hơi hòa hoãn một chút, thẳng thắn nhìn cậu, nhẹ giọng nói: “Như vậy thì cố lên. Nếu khó khăn có thể nói với tao. Dẫu sao tao cũng rất thích giúp đỡ người khác.”

Nam sinh đối diện tỏ ra hơi sửng sốt. Luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng cũng không có lý do gì để từ chối, lại gật đầu.

“Vụ Thiên Trúc là do tao bị một vài kẻ xấu xa lôi kéo đầu quân, cũng không muốn có quá nhiều ác ý với mọi người.” Link nhanh chóng quăng trách nhiệm sang một bên, vô cùng thành tâm chia sẻ: “Vậy nên đừng ngại nếu có chuyện gì xảy ra. Dẫu sao ở tương lai lần này tao sống cũng rất tốt.” Còn được lên làm sếp cơ.

Cuộc trò chuyện kết thúc, Link cũng không nhiều lời, tặng hết đống đồ mới mua cho nhóm bạn cùng lớp của Hanagaki. Sau đó mới đứng dậy phủi áo ra về.

[adrotate banner=”8″]

Vừa đi dạo trên đường vừa suy nghĩ, thỉnh thoảng lại nhấc bình sữa chua trong tay lên hớp một hơi. Link vô tình bị một cửa hàng thú cưng với bảng hiệu đáng yêu hấp dẫn tầm mắt. Chưa kể xuyên qua lớp cửa kính còn thấy được người quen.

Chifuyu hình như làm thêm ở đây, thấy y bước vào cũng tỏ ra bất ngờ tiến lại chào đón. Chủ cửa hàng này tựa hồ là một người tốt bụng, vô cùng dễ gần. Thái độ nói chuyện có thể được coi là hữu hảo thân thiện, không khí hoà hợp. Sau khi biết Link có quen biết với Chifuyu thì cười cười để cho y tự đi xung quanh xem.

Đi lòng vòng trong cửa hàng một lúc lâu. Rốt cuộc Link cũng dừng lại, đứng yên bất động tại chỗ ngắm nghía mấy con mèo nhỏ màu xám mới sinh trong lồng. Từng con như những cục lông tròn vo, phát ra tiếng kêu cực kỳ mềm mại, ánh mắt Link cũng ôn hòa nhu thuận hẳn đi. Duỗi tay sờ sờ thử hai cái.

 “Có muốn nuôi một bé không?” Thanh âm của Chifuyu vang lên ở bên cạnh.

Link rõ ràng cứng người lại một chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục bộ dáng mỉm cười nhẹ nhàng thường ngày, lắc đầu đầy ai oán.

Y dùng thanh âm ôn nhu chậm rãi nói chuyện, ngữ điệu bình đạm không chút phập phồng: “Không được đâu, tao không hợp chăm sóc thú cưng. Thỉnh thoảng đến đây ngắm thôi.”

Chủ cửa hàng ở cách đây không xa nghe vậy a một tiếng, tỏ vẻ bất đắc dĩ. Lắc đầu quay đi tiếp tục công việc của mình.

Lý tưởng mà Link đang nhắm tới phải trải qua rất nhiều phiền phức. Chưa kể còn vô cùng nguy hiểm. Không có thời gian để nuôi mấy vật nhỏ như vậy. Chỉ có thể thờ dài một tiếng, tham quan xong thì chào tạm biệt Chifuyu và chủ cửa hàng, đẩy cửa rời đi.

Chifuyu nhìn theo cánh cửa đóng lại, bế một bé mèo con trong lồng lên nhẹ nhàng vuốt ve. Tính toán mang mèo đi tắm, lại nghe phía sau lần nữa có tiếng đẩy cửa.

Link quay trở về, hùng hổ đi thẳng tới đập thẻ đen lên bàn thu ngân. Đôi mắt dính chặt lên đám mèo con trong lồng, hơi chút giận hờn nói: “Tao muốn mua cả sách hướng dẫn cho ăn và cách nuôi mèo nữa.” 

Chủ cửa hàng vui vẻ giúp y đi lấy hợp đồng. Chifuyu đứng một bên bế mèo nhìn y, không tự giác chớp chớp mắt. Biểu tình của cậu hơi khôi phục một chút, cười rộ lên. Rồi lại đi đến cạnh y nhỏ giọng nói: “Có thể mang về nhờ Baji trông hộ nữa mà.”

Link ai oán gật đầu, đón lấy hợp đồng từ tay chủ cửa hàng, ký tên mình xuống.

Link rước về nhà một bé mèo Angora Thổ Nhĩ Kỳ có bộ lông dài mượt mà màu trắng cùng đôi mắt hổ phách. Đuôi mèo thuôn dài, lượn sóng đầy sang trọng và quý phái. Là con duy nhất trong cửa hàng ngoan ngoãn nghe lời để y ôm mà không quậy loạn lên. Chưa kể còn mua thêm một số sách hướng dẫn được giới thiệu, thức ăn giàu protein, cát cho mèo và vô số thứ khác vẫn đang trên đường giao về.

Link ôm mèo con hớn ha hớn hở bước chân vào trong biệt thự. Vuốt ve không rời tay. Tóm lại là sờ mèo sờ đến nghiện rồi. Đến tận khi họp bàn về kế hoạch trong băng cũng mang theo để tiện xoa xoa.

Baji đối với mèo con cũng có hứng thú, chiếm chỗ ngồi bên cạnh. Thỉnh thoảng lại cầm hai chân mèo nghịch đệm thịt của nó.

Mèo con rất ngoan ngoãn để cho hai người này vuốt ve trêu chọc. Nhưng trong mắt của Hanma, rõ ràng nó đang lười phản ứng với hai kẻ đang thay phiên nhau bế mình thì hơn. Thỉnh thoảng còn híp mắt lại ngáp một cái rất. Điệu bộ rất ư là kiêu ngạo.

Kisaki phải xử lý rất nhiều sự vụ, nhìn hai kẻ nhởn nhơ nghịch mèo kia càng không vừa mắt. Nhấc mèo lên quẳng cho Izana một bên giữ. Cũng không quan tâm ánh nhìn chết chóc của người nọ, quay sang chỗ Link nói về chuyến quay ngược thời gian lần này.

Kisaki tổng hợp thông tin rất nhanh, chỉ cần dùng vài phút ngắn gọn để thuật lại với Link diễn biến hai năm qua trong giới bất lương.

Sau khi Touman giải tán, sự phân chia thế lực ở Tokyo đã biến động rất lớn. Vô số các băng đảng mới ra đời, quần hùng tranh bá. Cuối cùng bị phân ra tạo thành trật tự ba cực. Ba thế lực lớn nhất hiện nay được gọi là ‘Tam Thiên’ gồm có: Lục Ba La Đơn Đại, quận Minato, đại diện bởi Terano South. Phạm của quận Shinjuku với thủ lĩnh Kawaragi Senju.

Cuối cùng, Shibuya với tổng trưởng là người mà ai cũng biết, Sano Manjirou. Băng đảng Kantou Manji.

Link đối với thế trận này khá thú vị, xoa xoa cằm:”‘Tam Thiên’ gì đó ấy à.”

Hai người cùng đẳng cấp với Mikey, còn có một người là người quen. Thật sự khiến người ta không thể không cảm thấy trường hợp này rất có ý tứ, nhưng cũng chẳng quan trọng. 

Link lùi bước về sau, lén lút trộm mèo từ trong lòng Izana về trong tay, thả ra một âm tiết rất nhẹ: “Để chúng tự tiêu diệt lẫn nhau đi. Chỉ cần chú ý cẩn thận đến tiến trình phát triển thôi. Đợi đến thời cơ thích hợp chúng ta sẽ đi lên thâu tóm một thể.”

Không cần nói đạo lý, đợi lực lượng kẻ địch yếu nhất thì bất ngờ lao ra giáng thêm một đòn hốt về. Thực tế chứng minh đây là một phương pháp khá hữu hiệu.

Trong bất kỳ hoàn cảnh nào đi nữa.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.