CHƯƠNG 17: CƯ XỬ ĐÚNG MỰC VÀ THẬN TRỌNG CỦA KẺ BẠO CHÚA

Màn đêm lạnh lẽo. Những âm thanh âm ỉ vang vọng trong thành phố, men theo những con đường chạy vào trong từng ngõ nhỏ. 

Trong một con hẻm chật chội tối tăm vang lên tiếng va đập đổ vỡ, ánh sáng chợt lóe lên từ cây đèn đường soi rõ khung cảnh trong hẻm. Trên đất một mảnh hỗn độn.

 “Mùi chuột hôi hám.” Link duỗi tay bóp cằm một kẻ đeo mặt nạ phòng độc đang ngồi trên đất, áp sát gương mặt đối diện với hắn, giọng nói thanh lãnh.

Trong khoảnh khắc kẻ kia run rẩy muốn chạy trốn, y liền giật bỏ mặt nạ che đi dung mạo kia. Vừa thấy gương mặt bên trong liền cau mày: “Quả nhiên là lén lút trà trộn vào. Xem ra Mikey cũng không hoàn toàn tin tưởng tao đã bỏ mạng vào hôm đó.”

Link vung gậy kim loại trong tay lên, thẳng tay đập gãy một bên chân kẻ trên đất. Người kia rú lên vì đau đớn, nước mắt sinh lý cũng trào ra. Nhưng vẫn cố nén mà cắn chặt răng lại, nhịn xuống cảm giác lạnh lẽo, không để phát ra thêm bất kỳ âm thanh nào.

Link dùng vẻ mặt cực kỳ dịu dàng, khom người chạm nhẹ lên gò má đối phương, từ từ vuốt ve: “Yên tâm. Tao sẽ không lấy mạng mày. Dẫu sao sinh mạng cũng cực kỳ đáng quý.”

Nói rồi y buông tay thu lại tầm mắt. Đứng thẳng lưng xoay người nói với ai đó phía sau: “Đánh đến khi nó mở miệng, cố gắng đừng đánh chết.”

Phía sau có một thanh niên da ngăm cùng mái tóc trắng đặc biệt xuất hiện. Trên người khoác âu phục cực kỳ lịch lãm, nhưng tầm mắt lại chẳng có chút độ ấm nào. 

Izana xắn cao tay áo sơ mi, bước đến chỗ người đang run rẩy trên đất.

Trong con hẻm vang lên tiếng rên rỉ đè nén, tiếp theo đó là la hét tuyệt vọng. Cuối cùng lại im bặt. Năm người mặc áo đen có mũ trùm đeo mặt nạ phòng độc xuất hiện tiến tới, xóa hết những thứ có liên quan, xử lý hiện trường sạch sẽ rồi mới rời đi.

 “Haruchiyo là người đã để tên kia tiến vào thăm dò phe chúng ta. Quả nhiên là một kẻ trung thành tận tâm.” Link hơi xuất thần tháo xuống tai nghe, ngón trỏ chọc chọc hình ảnh thanh niên tóc hồng hiện lên trên màn hình giám sát. 

Nghĩ nghĩ một hồi liền quay sang nhìn Kisaki đang lật giở mấy tờ danh mục bên cạnh: “Có cần tìm cách xử lý hắn không?”

Kisaki tháo xuống tai nghe đeo hờ trên cổ, suy nghĩ một chút thì đáp lại: “Máy phát sóng cài vào Phạm Thiên vẫn còn tác dụng. Chúng ta đã lấy được không ít hạng mục từ tay bên đó. Cứ để thêm một thời gian đi.”

Link chống cằm nghiêng đầu, đôi mắt thanh lãnh tịch mịch: “Thế còn bên Hanagaki thế nào rồi?”

Lông mi Kisaki hơi run rẩy, thản nhiên như không có việc gì xảy ra: “Mày đang nói cái gì?”

Người kia cầm cổ tay hắn: “Đừng nghĩ tao không biết mày lén lút theo dõi Hanagaki. Nếu cái gì cũng để bọn mày dễ dàng qua mắt như thế, tao đã chẳng làm sếp.”

Kisaki nhìn y chằm chằm, cuối cùng vẫn thở dài một hơi: “Cậu ta sau khi biết chuyện về Mikey đã đi hỏi thăm thông tin khắp nơi. Chưa kể Kazutora còn lén lút hỗ trợ cho cậu ta. Dường như việc bắt tay với Naoto không thể đưa Hanagaki về quá khứ như mấy lần trước nữa. Tạm thời không cần quá lo lắng.”

“Thế còn Phạm Thiên, không phải đã nói trước hết làm dao động tài lực của bên họ, dồn vào với việc chiếm lãnh địa cho dễ xử lý à?”

[adrotate banner=”8″]

Trước giờ cũng không có thời gian đi suy nghĩ vấn đề này, nhắc đến mới thấy phiền não: “Bên Phạm Thiên có Kokonoi, nếu nhắc đến chuyên ngành về kiếm tiền khó có ai địch lại cậu ta.” Kisaki dừng một chút, bổ sung: “Muốn gây chút khó khăn cần phải có một nguồn tiền càng lớn càng tốt, đủ sức sánh ngang với nguồn vốn của chúng ta hiện giờ lẫn tài lực của Phạm Thiên.”

Khuôn mặt Link trấn định tự nhiên: “Chỉ cần tìm nguồn lực trợ giúp đủ to là được đúng không?”

Y bắt đầu lôi điện thoại ra nhắn tin, bình thản ung dung bảo Hanma và Baji đi tra xét một chút vài ông lớn có tiền trong và ngoài nước, tìm cách liên lạc.

Chẳng mấy chốc mà Quân đoàn địa ngục đã tiến vào một trường hợp căng thẳng, lần đầu tiên đón tiếp khách hàng quan trọng ngay tại trụ sở trung tâm. Chưa kể vị đối tác này lại còn là một quý cô.

Thành viên trong băng ai nấy đều thay sang bộ lễ phục đen nghiêm cẩn. Mấy thứ chơi bời phải dọn dẹp đem giấu kỳ hết, chừa lại không gian trống được lấp đầy bởi nội thất đắt tiền mới mua. Cửa lớn được mở ra, trên hành lang trải thảm đỏ có người bước tới.

Thiếu nữ xinh xắn với gương mặt diễm lệ, mái tóc vàng gợn sóng, làn da trắng sứ cùng đôi mắt màu biển tựa búp bê. Trên người nàng mặc bộ lễ phục đỏ rượu trễ vai đầy gợi cảm, mái tóc còn được tỉ mẩn cài thêm một đoá hoa hồng. Trang sức thì đều đính đá quý lấp lánh. Nhìn qua giống như một nàng công chúa bước ra từ truyện cổ tích. Theo sau còn có năm, sau người vệ sĩ cao lớn đeo kính râm, ai nấy hông đều cài súng.

Các thành viên cốt cán đều phải có mặt để đón tiếp. Kisaki bước lên vài bước, đưa tay làm động tác mời. Đi bên cạnh thiếu nữ giới thiệu tình hình, mỗi một câu nói đều cẩn trọng cân nhắc từng tí một. Baji, Hanma và Izana theo sau, bảo trì im lặng tránh sai sót.

Quét mắt nhìn khắp một vòng, thiếu nữ tâm trạng có vẻ không tốt lắm. Đôi mày liễu nhăn lại, nàng xụ mặt, nhỏ giọng than phiền: “Quân đoàn địa ngục ai nấy dung mạo đều xuất sắc cả, vậy mà vẫn có cảm giác thô lỗ tục khí, không hợp tiêu chuẩn của ta.”

Tóm lại là không hài lòng.

Lúc này, phía trước có người bước đến. Thân ảnh mảnh khảnh cùng âm thanh ôn hoà đặc biệt gây chú ý: “Công chúa của đế chế thương nghiệp nước Ý, tiểu thư Angel đúng như tin đồn quả thật vô cùng xinh đẹp.”

Mọi người đồng loạt hướng ánh mắt về phía trước.

Một thanh niên tóc đen dài, sau gáy có một chỏm tết lại cột bằng nơ. Âu phục xanh đen trên người vừa vặn không một nếp nhăn, găng tay trắng sạch sẽ. Cách đi đứng đầy lịch thiệp và tao nhã. Phong cách cấm dục tiêu chuẩn thật sự dụ hoặc người khác.

Link bước đến trước mặt thiếu nữ, khoảng cách vừa đủ, một tay đặt lên ngực: “Xin tự giới thiệu, ta là Link. Thủ lĩnh của Quân đoàn địa ngục. Rất hân hạnh được gặp mặt quý tiểu thư. Có thể cho ta vinh hạnh được dùng bữa nhẹ với nàng chăng?” Cung cách cũng vô cùng hoàn hảo, không chút sai sót.

Không xa trước mặt là bàn tròn trải khăn trắng muốt, kết hợp với trường kỷ bằng nhung. Đèn nến rực rỡ lung linh. Nội thất bài trí xung quanh thập phần tinh xảo, trang nhã không kém. 

Angel cuối cùng cũng hơi nâng lên khoé môi, đưa tay cho người trước mắt: “Sao ta có thể từ chối lời mời lịch sự của ngài cơ chứ.”

Link mỉm cười nâng tay thiếu nữ đến bên bàn. Thuần thục giúp thiếu nữ kéo ghế: “Quý cô Angel quả thật vô cùng đáng yêu, một vẻ đẹp ngọt ngào khiến người ta say đắm.”

[adrotate banner=”8″]

Angel nhìn qua vệ sĩ cùng những thành viên khác của băng đảng đã ngồi xuống ở những bàn gần đó. Yên tâm an vị, đáp lại: “Ta cũng thật không ngờ người đứng đầu một tổ chức tội phạm lại mang phong thái của quý ông lịch lãm như anh.”

 “Sự ích kỷ của người lớn thường được nguỵ trang bởi hào hoa và lịch thiệp đấy tiểu thư.” Link cong môi, cúi người đặt một nụ hôn lên mu bàn tay thiếu nữ. Sau đó cũng ngồi xuống đối diện với nàng.

Angel nghe vậy thì không khỏi cảm thán: “Anh thật thú vị.”

Lúc này, đã có người đẩy xe đến. Đem những thức ăn nhẹ đặt trên đĩa thuỷ tinh đặt xuống. Còn có cả chén trà cùng ấm theo phong cách phục cổ.

Tách trà thoang thoảng mùi thơm nhẹ. Thiếu nữ vừa nâng lên đã nhận ra mùi vị, cất lời khen ngợi: “Trà Earl Grey Bá Tước, lãng mạn và rất tinh tế.”

Link nhấc nắp lọ đường bên cạnh, chủ động tiếp lời: “Kết hợp với bánh Mille-fueille ngàn lớp. Chuẩn bị có hơi sơ sài, mong quý tiểu thư không chê.”

Angel có hơi kinh ngạc nhấp môi đỏ: “Ta chưa từng nghe nói anh lại có hiểu biết về trà.”

Link khiêm tốn đáp: “Là vì đón tiếp tiểu thư, có tìm hiểu qua một ít. Một người đẹp như ngài, nếu không dành tâm ra để ý thì thật quá thất lễ.”

Angel nghe vậy thì hơi đỏ mặt thẹn thùng, bàn tay nắm chặt góc váy: “Nếu được một người như anh để mắt đến, ta cũng rất vui lòng.”

Người đối diện rũ mi mắt, thanh âm ôn nhu trầm thấp: “Vinh hạnh của tôi thưa tiểu thư.”

Buổi tiệc trà kéo dài khá lâu, hai người trò chuyện vô cùng vui vẻ trong không khí hoà hợp. Ước chừng vài tiếng sau mới thấy Link nâng tay tiểu thư Angel rời khỏi phòng. Trông vị tiểu thư kia cười đến không kiềm chế được thì có thể đoán ra đàm phán vô cùng thuận lợi.

Ra tới cửa. Link liền vẫy tay cho người đem lên một hộp đen hình vuông, từ tốn mở nắp hộp, nhấc ra chuỗi vòng cổ được chạm khắc cực kỳ tinh xảo. Chính giữa đính một viên đá quý lớn màu lam toả hào quang lấp lánh.

Link ngỏ lời: “Ngọc lapis, nhưng vẫn là không thể sánh ngang với màu mắt xanh lam tựa biển sâu của tiểu thư. Hãy nhận lấy nó giống như nhận lấy lòng ngưỡng mộ của ta.”

 “Xin hãy cho ta vinh hạnh được đeo nó lên cho ngài.”

Gò má Angel đã đỏ rực như thoa phấn, bẽn lẽn gật đầu: “Ta đồng ý.”

Người nọ nâng lên chuỗi ngọc, nhẹ nhàng đeo lên cần cổ trắng nõn của thiếu nữ, động ác thận trọng.

Angel vui vẻ dùng những ngón tay chạm nhẹ lên chuỗi hạt. Trái tim đều mềm nhũn giống như tan chảy, vô thức phát ra một thanh âm rất nhỏ. Không khí giống như toả ra vô số bong bóng màu hồng phấn lơ lửng, ngọt ngào chết người.

 “Một vị hoàng tử hào hoa và lịch lãm.” Nói đến đây, thiếu nữ bất ngờ kiễng chân, một nụ hôn nhẹ phớt qua phần cằmi  của người đối diện: “Chúng ta sẽ còn gặp lại.”

Link đứng thẳng người, đôi mắt hơi híp lại: “Đương nhiên rồi, kho báu của tôi.”

Theo bóng chiếc xe ngày càng đi xa, rốt cuộc nhóm thành viên cốt cán mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Link rút ra một bản hợp dồng được đóng dấu, đưa vào tay Kisaki: “Đàm phán thành công.”

Quay trở về phòng khách, Izana chọn một chỗ ngồi xuống. Ghé mắt nhìn qua Link đang nỗ lực tháo đôi giày tăng chiều cao của mình, giọng nói thanh đạm: “Không ngờ mày lại rất có kinh nghiệm với việc dỗ dành phụ nữ.” Khiến bọn họ phải mở to mắt ra mà nhìn.

Link nhanh nhẹn quăng đi giày da được đánh bóng sang bên cạnh, chân đất đi lên thảm. Lưu loát lôi ra một bịch đồ ăn vặt giấu trong hộc tủ gần đó, kéo cúc áo sơ mi của mình: “Kiến thức cần thiết mà. Quá khen.”

Hanma đi đến vươn tay đè chặt đầu y, tuỳ tiện xoa hai cái: “Coi như tiến thêm một bước lớn đến với việc vươn lên vị trí số hai của mày rồi.”

Baji ngả người trên ghế đệm, không hề động đậy, vẻ mặt trấn định: “Cũng phải cảm ơn Kisaki đã điều tra sở thích và thói quen của bà cô kia mới giúp mày dỗ người nọ được vui vẻ. Phụ nữ quả thật rất phức tạp.”

Kisaki xem xét kỹ lưỡng hợp đồng trên tay, đẩy lại mắt kính trên sống mũi: “Nhìn vậy thôi chứ đã đứng đầu cả đế chế thương nghiệp, cô nàng đó cũng không phải loại ngây thơ dễ lừa gạt đâu. Chẳng qua lần này may mắn vừa mắt Boss mà thôi.”

Baji nhe răng nanh cười, chọc chọc bả vai của người đang cắm đầu vào đồ ăn vặt: “Ê, cô nàng đó còn chủ động hôn chú mày nhỉ? Cảm giác thế nào thế? Có rung động không?”

Link nhét một miếng bánh vào miệng, nhai rồm rộp, cau mày như nhớ lại một lát. Sau đó liền cười rộ lên: “Hay để tao gọi Angel quay lại hôn mày một cái rồi tự cảm nhận nhé?”

Baji cau mày ném gối ôm vào mặt y: “Thôi khỏi, tự hưởng phúc một mình đi.”

Izana duỗi tay chặn lại gối ôm phi tới: “Chưa thư thả được đâu, còn một vấn đề. Băng đảng xếp thứ ba là một đám hiếu chiến, chỉ biết tới đánh đấm. Tiền tài không thể dao động được chúng đâu. Muốn nhanh chóng vượt qua thì phải chuẩn bị sẵn sàng đi.”

Link vo túi bánh trống rỗng lại, nhìn qua Kisaki: “Cần đánh nhau hả?”

Kisaki cất xong hợp đồng trở về, ngồi xuống bên cạnh Hanma rót một ky rượu: “Nếu như bọn họ không chịu đồng ý nhường lại vị trí trong hoà bình, vẫn là phải đánh một trận để phân rõ thắng thua.”

Baji xoa xoa nắm đấm, gật gù: “Như vậy sao…”

 “Nhưng mà… Quân đoàn địa ngục…”

Link nhếch môi nở một nụ cười tà mị: “Làm sao mà thua được cơ chứ.”

Ánh đèn rực rỡ phản chiếu rõ ràng quang cảnh trong phòng. Khí thế cường đại đè ép người ta đến ngạt thở. Là sực mạnh ẩn chứa trong mỗi con quái vật đang có mặt trong căn phòng này.

 

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.