CHƯƠNG 19: SUÝT NỮA BỊ BẮT RỒI

Bên ngoài là một toà nhà nhỏ năm tầng giản dị, bên trong lại được tu sửa tráng lệ rực rỡ. Sân thượng còn được lắp đặt hệ thống bể bơi bốn mùa, có mái che và vườn cây.

Link cột tóc đuôi ngựa, tay cầm ống nhòm đặt trên mắt, đứng ở ban công trồng về đám đông phân ra làm hai màu riêng biệt bên dưới ngã tư đường. Trên vai là mèo trắng lười biếng duỗi người. Tư thái nhàn nhã đến mức khiến người ta không tự chủ được mà thả lỏng thân thể.

Baji và Izana lấy lý do đến theo dõi để nắm rõ hơn tình hình của các thế lực, kì thực không làm gì cả, đứng bên cạnh nhìn xem tình hình dưới kia. Baji còn nhân lúc y không chú ý lại đoạt đi mèo con, Izana không có biểu cảm dư thừa gì chộp lấy ống nhòm của y đưa lên mắt, làm đến cực kỳ thuận tay.

Link không muốn động, dứt khoát cho người mang lên hai bộ ống nhòm nữa xem náo nhiệt.

Lục Ba La Đơn Đại với hơn trăm người bao vây Draken và Hanagaki. Mỹ nhân Inui mà y tâm tâm niệm niệm cũng có mặt.

Terano South thân hình cao lớn cực kỳ bắt mắt đứng trước mặt Draken. Hình như họ đang nói chuyện gì đó. Mà theo thông tin Izana đưa cho y, hình như South muốn lôi kéo Draken về băng nhưng bị từ chối. Hình như Draken gia nhập Phạm rồi.

South đấm Draken rồi tiếp cận Hanagaki. Và rồi… Phạm xuất hiện.

[adrotate banner=”8″]

Uầy!

Akashi Takeomi, hoá ra vị phó tổng trưởng Hắc Long đời đầu lúc này trong quá khứ lại thuộc Phạm.

Thành viên của Phạm với số lượng đông đảo cũng theo đó tràn lên. Mưa lộp bộp rơi xuống. Hơn nữa có xu thế càng lúc càng lớn hơn.

Link cau mày điều chỉnh vị trí ống nhòm, khẽ phất tay. Phía sau lập tức có một người tóc trắng mang mặt nạ đi lên bấm điều khiển khởi động mái che cho sân thượng. Còn rất tri kỷ mang đến ghế ngồi để y tiếp tục theo dõi tình hình phía dưới.

Một loạt người quen tiếp tục lên sàn. Kakuchou và Mochizuki và Madarame. Ngay cả anh em Haitani, cựu thành viên cốt cán của Thiên Trúc đều về dưới trướng Lục Ba La.

Kawaragi Senju với chiếc ô trên tay, thủ lĩnh của Phạm. Một em gái có cá tính, là anh em với Akashi và cái tên Sanzu điên cuồng vì Mikey kia. Nghe nói muốn thu Hanagaki Takemichi để đánh bại Kantou Manji, đánh bại cái ác. Nghe kiểu gì cũng thấy rất giống anh hùng chính nghĩa.

Arashi Keizou, cựu đội trưởng đội cận vệ Hắc Long. Imaushi Wakasa, cựu đội trưởng đặc công của Hắc Long. Kiểu những người sáng lập Hắc Long đời đầu đa phần tập trung về bên Phạm.

Link cẩn thận phân tích. Nếu được thì Lục Ba La lấy Draken, Phạm lấy Hanagaki. Mỗi bên thu nạp một người. Đợi xong xuôi y xuống lượm nốt Inui đi. Tuyệt vời.

Thế nhưng mà Draken lại đấm nhau với South, tình hình dây dưa lâu ơi là lâu.

Link vuốt một đường dọc lưng mèo con, nhỏ giọng thầm thì: “Chán muốn chết.”

Mấy đứa nhóc này tụ tập đánh nhau giữa đường làm kẹt xe hết cả. Phải báo cảnh sát thôi.

Link tìm điện thoại trên người, nhưng lại mò chẳng thấy, chỉ có thể mang vẻ mặt chua xót nhìn sang bên cạnh.

Izana dựa vào bên cạnh, giống như biết y suy nghĩ cái gì, rút điện thoại ra bắt đầu bấm số.

Bị y nhìn thì hơi rũ mắt, duy trì biểu tình đạm mạc. Còn nói đến cực kỳ nghiêm túc: “Kiểu gì mày cũng làm vậy nhỉ?”

Đôi mắt rơi trên người thiếu niên tóc trắng, Link nhìn chăm chú vào Izana. Đột nhiên phát hiện hình như quanh thân đối phương như dát lên một tầng lấp la lấp lánh rực rỡ. Nhìn kĩ lại thì tầng lấp lánh kia đã biến mất.

Trong lòng có chút ngổn ngang, Link gật gật đầu quay người tiếp tục theo dõi biến động phía dưới.

Cuối cùng hai phe đều bỏ đi, Draken, Hanagaki lẫn Inui đều lái xe trở về.

Link: “…” Tiếc ghê.

South leo lên xe, vốn muốn bỏ đi, ánh mắt lại đụng vào một thân ảnh tóc đen dài không xa không gần trên toà nhà gần đó. Động tác hơi dừng lại, ánh mắt im ắng giao nhau.

[adrotate banner=”8″]

Kakuchou đi bên cạnh thấy hắn đột nhiên dời lực chú ý, cũng ngẩng đầu theo đó nhìn lên. Ánh mắt liếc qua quét đến bên cạnh, đột nhiên ngừng lại. Đáy mắt Kakuchou xẹt qua một chút hoảng hốt cùng không tin nổi.

Trực giác bảo rằng có một loại cảm giác nguy hiểm. Link nghi hoặc quay đầu sang.

Izana thản nhiên đứng đó xem kịch, gương mặt không có bất cứ dụng cụ che chắn nào.

Link: “…” A. Chết.

Khóe mắt hơi run rẩy. Link thảng thốt quay đầu, hét lên với mấy người đứng sau: “Bọn mày! Giấu người đi nhanh lên!”

Kakuchou, South và mấy người Lục Ba La đã xông qua chỗ toà nhà. Đẩy người canh cửa ra mà bắt đầu leo lên với tốc độ nhanh đến chóng mặt. Đá văng cửa tầng thượng xông vào, cửa lớn bằng sắt trực tiếp đổ xuống đất, phát ra âm thanh lớn chói tai.

Kakuchou mang theo dáng vẻ hùng hổ cực kỳ doạ người xông đến, nhìn thấy một thiếu niên tóc trắng đứng bên cạnh Link thì kích động lao lên vươn tay giật mặt nạ của cậu ta xuống.

Dưới lớp mặt nạ là một thiếu niên với gương mặt ngây thơ, làn da trắng nõn và đôi đồng tử đỏ tươi yêu dị. Mái tóc trắng dài gần tới vai. Biểu tình nhu hoà.

Kakuchou thấy vậy liền nhăn mi.

Không phải người này.

Nhận lầm rồi?

Link đứng ở một bên, cực kỳ bình tĩnh nhìn tràng cảnh trước mặt, mang theo chút bất mãn: “Thật bất lịch sự. Kakuchou, xông vào lãnh địa của tao mà không có một lời xin phép hay chào hỏi nào.”

Kakuchou đại khái không tìm được gì khác, chỉ có thể chuyển hướng đến trên người Link, theo bản năng hỏi: “Chỉ có cậu ta đứng bên cạnh mày nãy giờ?”

 “Dĩ nhiên.” Link đúng tình hợp lý gật đầu.

Kakuchou đành thu hồi ánh mắt lại, đáy lòng có chút kỳ quái không sao giải thích được. Giống như nhớ tới cái gì đó, giọng điệu nghiêm khắc như răn dạy trẻ con trong nhà: “Mày ở đây làm gì?”

“Xem mấy người đánh nhau đó!” Link hàm hồ nói, điềm nhiên như không có việc gì đi qua.

Kakuchou: “…” Xem đánh nhau còn nói đến đứng đắn như thế.

Lúc này Terano South cũng lên đến nơi. Vừa bước vào ánh mắt đã rơi xuống trên người Link, nhếch nhếch miệng tăng thêm âm lượng: “Không ngờ mày lại ở chỗ này. Thật trùng hợp.” Phía sau còn có vài người của Lục Ba La cũng đã theo lên. Madarame thấy y thì vẫy tay hô: “Lâu lắm không gặp, mày phát tài à? Ở nơi sang trọng như thế.”

Mochi và anh em Haitani cũng đến. Ran nhìn sang South lên tiếng: “Hai người biết nhau à?”

South có vẻ cũng lười giải thích. Link chỉ đành mặt không đổi sắc ngẩng đầu bốn lăm độ tiêu chuẩn nhớ về chuyện xưa: “À thì hàng này. Trước đây học cùng tiểu học, từng bị tao dạy dỗ qua vài trận. Sau đó không hiểu thế quái nào tên đó càng lớn càng mạnh.”

Link kéo ghế lại ngồi xuống, thở ra một hơi, theo bản năng chớp chớp mắt: “Cái gì mà không cam lòng, cả ngày tìm tao đòi đánh lại.May mắn năm đó tao chuyển trường sớm mới trốn được không bị trả thù.”

South phát ra một âm thanh trầm thấp từ trong cổ họng, nguy hiểm nhìn chằm chằm y: “Mày không cần lo. Bây giờ chúng ta giải quyết nốt luôn thể.”

Thấy mấy người này không có ý định rời đi. Link chỉ có thể khoanh tay trước ngực, giọng điệu lãnh đạm từ chối: “Không. Tự chơi một mình đi.”

Nhưng South chẳng thèm quan tâm, đã vung nắm đấm về phía người trên ghế.

Con ngươi của Link khẽ híp một cái, bật người nhảy lên tránh đi cú đấm, lại lợi dụng lực mà lên gối. Bị tay còn lại của South ngăn chặn thì lộn người nhảy lui về phía sau hai bước, nhân cơ hội tránh thoát một đòn nữa đang xông tới. Cú đấm này của South hoàn toàn xuyên thủng, phá nát cả cái ghế y vừa ngồi.

Link đứng thẳng lưng, động tác thô lỗ lại phóng khoáng phất tay: “Hoặc là tự đi, hoặc tao gọi người đến tiễn mày đi. Đừng có rượu mời không uống.”

South cười phá lên, vặn vặn cổ tay nhìn sang hai, ba người đeo mặt nạ đứng canh gần đó: “Với mấy đứa yếu đuối này? Mày đang đùa hả?”

[adrotate banner=”8″]

Link giơ tay bóp mi tâm, giọng điệu bình tĩnh: “Ai bảo mày tao chỉ có vài người thế?”

Giống như nhận được hiệu lệnh. Từ trên mái nhà bắt đầu có người đu xuống, cầu thang cũng có hàng chục người đang đi lên, tràn lên sân thượng. Ai nấy đều đeo mặt nạ. Bên dưới toà nhà cũng có vài tên nữa đang cầm dao lớn hoặc ống sắt ngước lên nhìn.

Ngay cả thiếu niên tóc trắng với gương mặt ngây thơ vừa nãy còn rưng rưng như sắp khóc, chẳng biết từ lúc nào đã cầm trong tay cây rìu lớn sắc bén đứng sau lưng Kakuchou. Động tác chuẩn bị xuống tay cực kỳ rõ ràng.

Tứ phía đều là địch, South rốt cuộc nhăn mày càng sâu.

Người tóc đen dài đứng đầu tất cả hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Làm loạn đủ rồi. Mời các vị rời đi cho.” chững chạc đàng hoàng đuổi khách.

South biết đại khái cũng không thể đánh đấm một trận thoải mái hôm nay, sắc mặt không tốt quay người, đưa lưng về phía bỏ đi.

Người của Lục Ba La dần rời khỏi toà nhà. Thế nhưng thành viên của Thiên Trúc cũ vẫn còn ở lại. Rindou mặt không cảm xúc đi qua, ghé mắt nhìn y một cái. Ran đi tới đối diện y, nhẹ nhàng chớp mắt, còn đột ngột giơ tay lên.

Link cảm tưởng như sắp bị phang cái gì đó vào đầu, tính toán chạy đi. Lại bị một bàn tay đè đầu lại, xoa xoa đầu tóc loạn lên như chó con.

Link kinh ngạc nghiêng đầu mở to mắt, trong lòng liền mềm nhũn. Mèo con lông trắng chẳng biết từ lúc nào đi tới bên chân, ngao một tiếng nhảy lên lọt vào trong tay y.

Madarame không có tí khách khí nào nhảy xuống hồ bơi bốn mùa, nằm trên phao dài thư thái ăn hoa quả trong đĩa. Mochi thì hỏi thăm hai câu vu vơ cực kỳ tuỳ tiện, thuận tay xách luôn bao đồ ăn vặt để cạnh ghế của Link đi, làm đến thuần thục. 

Link cảm thấy mình không sớm thì muộn cũng phát bệnh tim, là cái loại chột dạ quá mức mà chết ấy.

Hanagaki gia nhập Phạm.

Link: “…” Lại không theo kịp tiết tấu rồi.

Quân đoàn địa ngục sớm đã đi vào quỹ đạo, không cần lộ mặt hay tạo lên tiếng tăm quá mức, vẫn vận hành bình thường trong một khoảng thời gian dài. Vụ hỗn loạn với Lục Ba La đã được sắp xếp để che giấu. Những dự định cũng đang được tiến hành một cách suôn sẻ. 

Mặt trời đã lên cao, hiện tại thành viên cốt cán và thủ lĩnh đều tập trung trong biệt thự, cùng chuẩn bị bắt đầu bữa sáng.

Link bước vào phòng, tiện tay vắt áo dài trắng lên thành ghế, ánh mắt quét đến người đeo mặt nạ có mái tóc trắng đeo rìu đứng ở cửa thì hơi dừng lại.

Người kia đi lên, hai tay đưa cho Link tư liệu nghiên cứu mà y kêu người lấy hôm qua: “Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Boss.” 

Nhớ không lầm, người này là thiếu niên cầm rìu phía sau South, gương mặt ngây thơ trong sáng đáng yêu khiến tim người ta mễm nhũn, khi cười rộ lên phá lệ mê người. Đấy là nếu quên đi bộ dạng dữ tợn lúc cậu ta cầm rìu đe doạ ai đó.

Hình như trước giới trong Quân đoàn địa ngục, cậu nhóc cũng hay chủ động tiên phong đi làm mấy nhiệm vụ y giao. Nhưng vì mặt nạ che đi nhan sắc, cũng ít nói nên rất điệu thấp, không thu hút sự chú ý.

Link: “…” Chết thật.

Giới bất lương lắm mỹ nhân quá.

Em bé xinh đẹp rạng ngời như thế này mà.

Link nghĩ nghĩ một chút, vẻ mặt rất mong chờ khích lệ: “Lần trước may mắn có em hỗ trợ làm thế thân trong giờ khắc quan trọng. Giỏi lắm.”

“Cảm ơn sự tán thưởng của ngài.” Thiếu niên không che giấu biểu tình của mình chút nào, vui mừng đến mức cả người đều như sáng ngời.

Link đối với mấy người đáng yêu cực kỳ dễ gục ngã, nghiêm trang đưa ra đề nghị: “Hỡi mỹ nhân. Có muốn đến phòng thí nghiệm làm chuột bạch… A.”

Izana ngồi trên ghế gần đó đã kịp cầm lên bánh mì nướng trong đĩa nhét vào miệng Link, chặn lại lời nói sắp thốt ra. Hơi thở phảng phất như chậm hơn một chút.

Ba người còn lại trên bàn đồng thời vỗ tay.

Link: “…”

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.