Chương 12: cùng Ri thưởng thức món ăn Nhật

Vào buổi chiều muộn tháng 11 lạnh giá, ngoài đường tuyết trắng xóa đã rơi đầy, bóng hình của 3 người đang hăng say vung kiếm, bất chấp cái lạnh thấu xương họ chỉ mặc 1 vài chiếc áo mỏng để che những chỗ cần che

“Còn hơn 3 tháng nữa hội thi sẽ bắt đầu, chị nghĩ chúng ta vung kiếm ít thôi, 1500 lần là được”

 

“Hể!? 1500 mà ít á”

 

“Không được ngưng tay đâu, nhìn Rimuru kìa, nãy giờ đã gần đủ số lượng rồi đó”

 

Ngồi chảnh choẹ bên trong mái hiên với 1 cốc trà nóng, Oli đang thúc dục Rio tập luyện, còn cậu thì nhìn như muốn khóc khi nghe số lần cần vung kiếm

 

“Amber, lực cần mạnh hơn 1 chút nữa”

 

“Vâng”

 

Vì đã nhờ vã nên Amber cũng chịu chung số phận

 

“Mà sao cậu cúng tập, không phải bảo chỉ muốn xem thôi à”

 

“Không phải là vì 100 đồng vàng đâu nhá, tại tôi thấy hứng thú thôi”

 

[Lộ hết ý định rồi kìa](3 người kia)

 

Sau 2 giờ cần cù tập luyện, mồ hôi trên trán 3 người đang lăng dài trên má {ri đâng trong thể vật lí nên có mồ hôi nhá} nhưng Oli thì lại thấy chưa đủ

 

“Thêm 500 lần nữa”

 

“Hể~~!?”

 

“Có gì không ổn à”

 

Tia ánh mắt sắt lẹm vào 3 cá thể đang mệt mỏi kia khiến cho bọn họ toát hết cả mồ hôi lạnh vì sợ hãi

 

Đây gọi là sự đáng sợ của phụ nữ

 

Cứ tưởng tượng như lúc Shuna phát cáu khi Rimuru trốn việc đi chơi vậy, đáng sợ lắm

 

Quay lại hiện tại, khoảng 20 phút nữa trôi qua tay của 3 kẻ xấu số đã rung gẫy nhất tay lên không được nữa

 

“Tiếp đến là chạy bộ, như thế sẽ gia tăng tốc độ của bản thân, chỉ cần chạy 10 vòng biệt thự là được, đừng chết đó”

 

“V..vâng”

 

Với mét mặt còn xanh xao hơn, cả ba bắt đầu bài luyện tập khắc nghiệt này

 

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, thấm thoát đã tối, mọi người dừng tập luyện vào trong dùng bữa, cô nàng tóc đen kia vì nhà ‘khá xa’ nên cũng đã ở nhờ để dễ dàng luyện tập, đang là mùa đông nên trường tạm thời đóng cửa, họ có khoản 2 tháng để tự do tập luyện

 

Vào trong căn nhà ấm áp với lò sưởi đã sẵn sàng từ trước, cảm giác ấm áp làm truyền khắp cơ thể họ trái ngược hoàn toàn với cái lạnh thấu xương kia

 

Bàn ăn có nhiều món đa dạng, Akiko dưới bộ đồ maid đang dọn ra từng món cho họ

 

“Hôm nay vừa hay là ngày đầu lễ mùa đông nên em đã chuẩn bị các món ăn cho anh chị, mong mọi người thích chúng”

 

Nghe nhắc đến lễ hội liên quan đến mùa, lòng Rimuru cũng có chút vui và một chút buồn, thường thì người đầu tiên nói về lễ hội với cô là rigurd, và người cùng có chung vui lễ hội là con dân Tempest

 

Cô đang nhớ nhà

 

“Sau vậy, chị Rimuru, không lẽ thức ăn của em không ngon sau”

 

Với giọng nói có chút thấm buồn Rimuru trả lời 1 cách ủ rũ

 

“Không đâu, thức ăn ngon lắm chỉ là chị có chút nhớ nhà thôi”

 

“Vậy sau, thật may là đồ ăn của em vừa miệng với chị”

 

Nghe câu trả lời thành thật của Rimuru cô bé vui tỉnh hơn hẳn

 

Chỉ 1 chút đơn điệu như vậy, căn nhà trở nên vui tươi có sức sống hẳn

 

“Ngày mai ta sẽ không luyện tập nữa”

 

1 câu nói nhẹ nhàng của Olivia đã làm cho hai người trở nên bối rối

 

Thấy không khí trở nên kì lạ Olivia đính chính lại lời nói của mình

 

“Mai là ngày chính của lễ hội, chả lẽ mấy đứa không muốn ngắm pháo hoa và thưởng thức lễ hội đàng hoàng à”

 

Ra là vậy, Olivia chỉ đơn thuần là muốn tham gia lễ hội chứ không muốn ngừng việc huấn luyện lại

 

Bầu không khí nhanh chóng trở lại bình thường, một đêm nhẹ nhàng chính thức trôi qua

 

Ngày hôm sau

 

Trên con đường đáng lẽ còn đầy tuyết trắng vào ngày hôm qua nay đã chống trải, người dân và các kỵ sĩ đang đặt hoả ma thạch bên đường để tuyết tan

 

Thay vì không khí lạnh lẽo ít người qua đường như mấy ngày qua, nay con phố đã tấp nập người, trang phục mùa đông ấm áp, không khí vui tươi sôi động

 

Tiếng cười đùa của đám trẻ quanh đó làm ta khó mà tin được chỉ mấy ngày trước nơi đây lại im lặng hơn hẳn

 

Các giang hàng đồ ăn đồ lưu niệm được xếp đều trên con phố

 

Nào là kẹo, là bánh, các đồ ăn nóng hổi mới ra lò, đến các móc khóa hình bông tuyết hình Bích Hồng các trâm cài tóc,… Mọi thứ đều được chuẩn bình chu đáo chỉ dành cho ngày hôm nay

 

Nhóm Rimuru cũng đang chung vui lễ hội, mọi người cũng đang diện lên cho mình bộ trang phục đẹp mắt nhất

 

Rimuru mặc cho mình bộ kimono mùa đông ấm áp màu xanh nhạt đặc trưng, trên cổ áo có 1 lớp lông màu lam xẫm cùng với các hoạ tiết độc đáo hình cánh hồng bích xung quanh, trên tóc là chiếc trâm hình slime được dord làm ra {nhắc cho ai quên hoặc cho ai chưa biết, đây là tên của 1 trong 3 anh em người lùng về dưới trướng của Rimuru} trên tay thì đang cầm 1 họp đồ ăn nhìn trông giống takoyaki ăn từng miếng ngon lành

 

{Tác chỉ Ri thôi vì không còn ý tưởng về trang phục nữa}

 

Đi cùng bên tay trái là Rio cũng đang ăn 1 món nhìn khá quen mắt với Ri, 1 miếng bánh hình tam giác có 1 rìa dày hơn phần còn lại, bên trên miếng bánh có các lác cà chua chính mọng cùng với đó là các miếng thịt mỏng và 1 vài lát hành lá ben trên để tăng hương vị, mỗi lần ăn thì có 1 loại sợi dính kéo dài ra trông khá ngon miệng

 

{Hỏi đó là món gì}

 

Đứng xát bên Rio tất nhiên là Olivia rồi, cô có khác gì 1 bà chị bị brocon nặng đâu thế nên sau lại để cho Amber hay Akiko đứng canh được, Rimuru thì khác, dù sau vô cũng biết Ri không thích con trai rồi mà {cái này dễ bị hiểu lầm, nhể} vừa đi vừa lộ mặt vui sướng, chả mấy khi cô được đi cùng em trai như thế này

 

2 người còn lại thì đang cay cú nhìn mà lòng như muốn hét lên giành lại vị trí

 

1 số người nhìn vào lại đánh giá thằng bạn tác là 1 tên trăng hoa khi một lúc lại đi cùng nhiều cô gái đến vậy

 

Bởi đào hoa nó cũng có cái khổ của nó

 

Để có thể tùy ý đi chơi, họ tách nhau ra

 

Rimuru nhanh chóng tìm được nơi bán món ăn quê nhà mình, tiệm ramen

 

1 tô ramen xá xíu được gọi ra, 5 phút chờ đợi, 1 tô mì xá xíu được trang trí đẹp mắt hiện ra trước mặt, 3 lát trứng xếp thành hàng theo vành bát sợi mì đều đặn nhìn vào đã muốn ăn, hai loại sợi boaro được cắt ngang và cắt dọc, 5 lát rong biển, vài lát thịt xá xíu, cuối cùng là rắc vừng lên trên hai nửa quả trứng ngâm

 


Hút nhẹ nước sốt trước khi ăn, 1 hương vị tuyệt hảo của quê nhà vang vọng trong cổ họng, từng giọt sốt đậm đà khi cho vào miệng đã muốn bùng lên cảm xúc, gấp 1 đũa mì lên kẹp thêm 1 ít xá xíu chỉ vừa mới chạm vào đầu lưỡi đã thấy nó tuyệt hảo đến nhường nào

 

Rất nhanh chống tô mì đã về với hư, thật đáng cho 4 đồng bạc {mắc dữ}

 

Tiếp tục băng qua các dang hàng cô lại bước vào 1 tiệm đồ ăn khác, nơi đây có món sushi ngon lành, chọn 3 hương vị khác nhau trên menu, cô mong chờ trong hạnh phúc

 

[Mong là nó không phải cá quỷ như Tempest]

 

3 phút chuẩn bị các món yêu cầu đã được mang đến, 1 phần sushi nigiri được đưa đến tiếp đó là narimaki cuối cùng là temaki

 

1 nơi dị giới như thế này mà có cơm trắng làm Ri thêm phấn khích, đơn giản vì Tempest chỉ có gạo quỷ mà nó lại màu đen nên nhìn không giống sushi cho lắm

 

Gấp 1 miếng nigiri lên chấm vào nước tương? Trước mặt, khi bỏ vào miệng 1 cảm giác tuyệt vời vang vọng trong lòng

 

[Nó thực sự là cá hồi]

 

Tiếp đến là narimaki, cùng cách thức tương tự, cô chấm nó vào nước tương rồi thưởng thức hương vị của nó

 

Ui, nó thực sự là

 

[Narimaki, chắc vậy]

 

Không thể chắc chắn hương vị vì loại nhân này, nó thật khác xa so với món trước, nói đơn giản nó quá bình thường

 

[5 điểm]

 

Cuối cùng, temaki, như trên, cô chấm nước tương nhưng lại ngưng giữa chừng khi mắt đã tia chúng thứ khác, 1 chén wasabi

 

Chám vào nó, cho vào miệng cảm giác cay nồng cùng với độ ngọt của cá tang chảy trong khoang miệng

 

Không thể ngưng lại cảm giác này Ri tiếp túc lật menu và gọi phục vụ đến

 

Lần này chúng ta có 1 nồi lẩu shabu nhỏ

 

Bữa ăn đã sẵn sàng, chọn cho mình những miếng thịt ngon nhất rồi cho vào nồi, 1 ít nấm kim châm được kẹp chung làm tăng hương vị ngay đầu lưỡi, hương vị thịt bò ngọt ngào khi nhúng trực tiếp vào nồi cảm giác thật tươi mát

 

Gấp thêm 1 miếng miếng nữa, cảm giác đó vẫn còn động lại, chả mấy bao nhiêu thời gian nồi lẩu đã bốc hơi cùng các món trước đó

 

Tiếp đến là sashimi 1 dĩa cá được bày biện gọn gàn, chấm với ít nước tương rồi cho thẳng vào miệng

 

[O.O,. Cái gì đây]

 

[Hương vị thật tuyệt vời, nhưng mình nghĩ đồ ăn của shuna ngon hơn]

 

{Hết cái để so à}

 

Nhiều món ăn liên tục được gọi đến, món á có âu có, đủ thể loại

 

Cứ thế nhiều giờ cũng đến lúc Rimuru phải tạm biệt quán ăn mà đến với nơi họp mặt của mọi người

 

Đi tung tăng đến nơi đã hẹn, không quên cầm thêm 1 xiêng thịt nướng nóng hổi và 1 phần hot dog đẻ e vừa đi vừa chăm sóc bao tử

 

Bước qua 1 căn nhà lớn trước mặt là 1 tháp canh tạm thời được dựng lên nhờ ma pháp, leo lên trên khung cảnh tráng lệ của lễ hội làm mùa đông tăng thêm sức sống, chạng vạng tối mọi người đã tập hợp đông đủ, tất cả đang chờ đợi màng pháo hoa bắt mắt vào đêm nay

 

Tiếng kèn hiệu vang lên thu hút sự chú ý của mọi người, nó báo hiệu cho màng trình diễn sắp sửa bắt đầu

 

1 pháo hiệu được bắn lên

 

*Bụp bụp* tiếng chí choé của các tia lửa phát ra, tiếp theo đó là 1 loạt các phát pháo đa màu sắc được đưa lên bầu trời đêm, các hình thù từ các đợt bắn phối hợp với nhau tạo ra 1 màng tuyết giả đẹp mắt vô cùng

 

Sau khoảng 30 phút 1 phát bắn cuối cùng coi như kết thúc buổi lễ được bắn ra, 1 phát bắn bay khoảng gấp 2 lần từ nãy đến giờ

 

*Bụp* 1 bông hoa tuyết trắng xanh hiện giữa không trung, nó lấp la lấp lánh trong màng đêm không còn lạnh giá, không còn u ám, mọi người trong thủ đô, ai nấy cũng đều đang hưởng thụ sự ấm áp của lễ hội, từ người lạ vô tình gặp nhau rồi lại thành người quen, từ kẻ buồn chán nhưng khi gia nhập vào lại vui sướng không tả, bao cảm xúc vui vẻ của con người được gói gém lại trong ngày lễ mùa đông này, chỉ có lễ hội mới làm người ta thoải mái nhất

 

Quay về căn nhà à nhầm biệt thự ai nấy cũng đều có nét vui trên khuôn mặt chỉ có Rio là có hơi gì đó khó xử

 

Nhìn thấy tội quá nên Rimuru quyết định bỏ qua luôn, bám vào việc đó đói với cô mà nói cũng chả lợi lọc gì, ai biết được sẽ lại có thêm rắc rối gì chứ

 

Vậy là, buổi lễ hội nhẹ nhàng cũng đã kết thúc, những ngày tiếp theo của Rimuru sẽ là chuỗi ngày tập luyện cùng với Rio và Amber, dẫu sau cơ thể cô hiện đang là con người nên không thể sử dụng băng hoại hư vô, không thì cái cơ thể đó sẽ bị hủy mất, còn về power thì cũng không ổn, nó cũng chả thể chịu được
—————————————-

 

Đây là 1 chap ăn uống bình con nhà nó thường, cơ mà thấy hay thì để lại 1 vote để tui có thêm động lực cho mấy chap sau đi dẫu sau tui cũng đem cho mấy chiến hữu 1 vài món ăn quen thuộc mà, nhỉ?

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.