câu chuyện mới của Rimuru – Chương 11

72 giờ đã kết thúc, cũng chả mấy khó khăn với cái đội hình của bọn tôi cả, chỉ có hơi thiếu thốn 1 chút về lượng thức ăn có được

Cơ mà mấy cái người đó, nghĩ gì mà làm 1 buổi tiệc thịt nướng khi bắt được con heo rừng đó vậy chứ, báo hại 2 ngày tiếp theo không ăn được gì, không 1 bóng dáng con vậy nào hết, không có 1 con cá bỏ bụng nữa, chán thật

 

Mà chuyện đó không sao cả, quay về là được ăn chứ gì

 

Cơ mà trước hết thì phải cho tên Rio báo cáo về mấy cái thuyết trình cái đã

 

“Rimuru, về thôi, tớ báo cáo hết rồi”(Rio Có

 

“Uk, ra liền đây”(Rimuru)

 

Nhanh thật, mà thế cũng tốt

 

“Nè Rimuru, sắp tới cậu tham gia đại hội hause chứ” {tên phèn vãi}

 

“Hause!?”(Ri)

 

Cái lễ hội đó là gì chứ, Ciel sensei, cô có biết nó là gì không

 

<<…>>

 

Rồi, lại cắm đầu nghiên cứu cái gì mờ ám nữa rồi, chắc lun

 

“Cậu không biết nó là gì sau, cũng phải hen, cậu tới từ làng gần biên cương lận cơ mà”

 

“Thật ra lễ hội hause là…”

 

Thế là cậu ta thay mặt Ciel sensei giải thích cả đống thứ về cái lễ hội đó, nó khá là dễ hiểu

 

Hause, lễ hội giữa các trường ma pháp kỵ sĩ, nhằm lấy danh xưng ngôi trường xuất sắc nhất, các trường sẽ cử ra 8 học sinh xuất sắc nhất của mình để tham gia các trận đấu đối kháng kết hợp với ma pháp

 

Có tổng 8 trường sẽ tham gia nên số thí sinh sẽ là 64, mỗi trận thua sẽ bị loại trực tiếp, người cuối cùng còn lại đương nhiên sẽ là quán quân và được nhận 1 khoản tiền tương đối lớn, 250 đồng vàng

 

Trong lúc thi đấu các luật gần như không tồn tại, chỉ có 1 điều duy nhất là thí sinh ra khỏi khu vực thi đấu sẽ bị loại

 

Chà, tới đây thì nó khá giống đấu trường tại Tempest vậy có thể nói là nó khá đáng để trông đợi

 

“Còn 1 điều quan trọng nữa”

 

Ui, giờ mới đến phần chính à

 

“Trong lúc thi, khi thí sinh mất khả năng chiến đấu như ngất xỉu hay đầu hàng cũng bị xử là bị loại, còn có thể là chết mới bị loại”

 

“Chết luôn sao, nghe kinh vậy”

 

Nói cái này có hơi sai trong khi tôi giết người mà không chóp mắt thì phải

 

“Nói sao nhỉ, tôi bắt đầu có hứng thú với cái lễ hội này rồi, cậu biết khi nào nó tổ chức không”(Ri)

 

“Khoảng 1 tháng khi bước sang năm mới, nên chắc là tháng 2″(Rio)

 

Cái cách nói này…

 

“Cậu…chưa xem bao giờ có phải không”

 

“Um chưa, nãy giờ mình nói toàn những thứ mà chị mình kể lại không á, chị từng là quán quân của lễ hội 2 năm liền mà”

 

“Ghê thật”

 

Sát khí! /cảm thụ vạn năng/

 

Ểh!? Amber, là gì mà cậu ấy nhìn mình chằm chằm vậy, chắc không phải đang ghen đâu ha
{Đang ghen đó}

 

“V về nhanh nào Rio, tôi đang rất mong được ăn món do Olivia san và Akiko nấu đó”

 

“Sau thế, trông cậu có vẻ sợ sệt cái gì đó”

 

“Không, không có gì đâu về thôi”

 

Không có mới lạ á, không về liền bây giờ là bị đáng ghen liền cho coi, phải nhanh hết sức có thể mà không bị tố giác là đang trốn tránh mới được
{May là con nhỏ không phải yandere đó}
__Đi sang 1 cái ngã tư__

 

May quá, cô ta đổi hướng rồi, đi chung tí nữa là bị đánh ghen chắc luôn

 

Giờ thì, về ăn thật no rồi ngủ 1 giấc nào, mai là ngày nghĩ mà
_____________________

 

POV 3th

 

Sáng hôm sau, trời đã điểm giữa trưa, trước cổng nhà Rio đang có 1 cô gái với mái tóc đen nhánh đang mặc 1 bộ váy đỏ nhạt trong rất quý phái, trên tay cầm 1 chiếc vỏ nhỏ

 

Người ra đón tiếp là sebas

 

“Chào tiểu thư, cũng đã lâu không gặp”

 

Cúi đầu chào 1 cách lịch sự, ông tỏ vẻ tôn kính cô gái trước mặt

 

“Lâu rồi không gặp, ông sebas”

 

“Ôi ra, không ngờ tiểu thư còn nhớ đến tên của tôi, lão thật hạnh phúc quá, mời tiểu thư vào trong chắc ngài Rio sẽ bất ngờ lắm”

 

Đi vào khuôn viên rộng lớn, cô gái có vẻ đã quen với nơi này từ trước, bước từng bước nhẹ nhàng, các cử chỉ của cô như quý tộc cao sang

 

Vào sảnh chính, cô định vị được vị trí của Rio ngay lập tức {sebas nói}

 

Bước đều dần đến cửa phòng Rio, 1 số âm thanh trong phòng phát ra

 

“Nhẹ lại 1 chút Akiko”

 

“Như này có phải không Rio nii”

 

[Cậu ta đang làm gì vậy chứ]

 

“Um um, như thế đấy, cảm giác tuyệt thật, không ngờ chỉ mới 2 tuần mà em đã làm được như này”

 

[Làm gì, gì mới được chứ, cậu ta bắt 1 đứa trẻ làm trò gì vậy]

 

“Tuyệt quá, cảm giác rất thoải mái, giờ thì đến anh làm cho em nhé”

 

“Um nhờ anh, anh làm nhẹ tay thôi nhé”

 

“Um anh hiểu rồi”

 

[Giờ tới cậu ta làm ư, nhưng mà làm gì mới được cơ chứ, chẳng lẻ là ‘chuyện đó’]

 

“Oh Amber, cậu đến chơi đấy à, sao lại đứng ở đây không vào trong đi”

 

Nghe giọng nói quen thuộc phát ra từ đằng sau, Amber hốt hoảng giựt bắn người

 

“Ri-Rimuru, cậu làm gì ở đây vậy”

 

“Hả cậu hỏi gì vậy, tức nhiên tôi phải ở đây rồi, chẳng lẻ cậu chưa biết tôi đang ở nhờ Rio à”

 

[Ở nhờ, tức là ở chung á hả, với Rimuru]

 

“Mạnh hơn chút đi Rio nee

 

“Um anh biết rồi”

 

[Mạnh hơn!?]

 

“Oh họ lại làm vậy à”

 

“Lại!?”

 

“À, khoảng 2 tuần nay cậu ta với con bé Akiko hay làm cái đó lắm, nghe thực lại là thoải mái lắm cơ mà mình thì lại không cần”

 

“Sướng!?”
{Cái này thù là như vầy, Rimuru nói là Kimochii tức là thoải mái mà bà Amber bả nghe thành Kimochii tức là sướng nên dễ gây hiểu lầm}

 

“Um, cậu muốn thử không”

 

*Mở cửa*

 

“K.khoang đ”

 

“Ể”

 

“Có gì sau Amber, Rio Amber đến chơi nè”

 

Trước mặt Amber, 1 nam nhân đang ở trần đang làm 1 hành động phải nói là đến cô cũng không ngờ tới cho 1 bé thú nhân trạc 12 13 tuổi

 

Matxa, à um nó đó matxa, chủ có thế thôi mà Amber đã suy diễn ra 98 thế nằm các kiểu cho chuyện khác rồi, con gái thật khó hiểu

 

“Sao vậy Amber, cậu không muốn thử làm chuyện này à”

 

Được Rimuru gọi, cô như mới được kéo lên khỏi địa ngục, đầu óc đen tối quá cũng khổ

 

‘à um không, không cần đâu, mình tưởng hai người họ đang ***** chứ’

 

[Nhất định mình sẽ không nói thế thế ra]

 

“Um không cần đâu, lúc này mình chưa có nhu cầu”

 

“Thế cậu đến đây chi vậy Am..”

 

*Bon*

 

“Cái tên đần, đến để chơi chứ làm gì, không phải lúc nãy tôi có nói rồi sao”

 

“Um mình sang đây để chơi và còn thăm chị Olivia nữa, cũng lâu rồi không gặp chị ấy”

 

“Thế à, để mình dẫn cậu đi gặp nee chan..”

 

*Bon lần 2*

 

“Cái tên ngóc này, tính mặc vậy mà đi khắp nhà à, cậu sẽ bị chị ấy sử đẹp đó”

 

“Hehe, đợi mình tí”
______________________

 

Tại phòng khách, 1 cuộc tái ngộ đang diễn ra,

 

“Em gửi cái này cho chị và Rio, xin lỗi nhé nhưng mình không biết cậu sống chung với Rio nên không chuẩn bị cho cậu được, thật ngại quá”

 

“Không sau đâu”

 

“Còn đây là?”

 

“Em chào chị, em là Akiko”

 

Cô bé thú nhân với thân hình nhỉ nhắn chào 1 góc 45 độ về phía người ra câu hỏi, cô bé đang ăn mặc như 1 người hầu nữ có điều kì lạ là bên hong có vắt 1 thanh kiếm nhỏ thứ mà 1 người hầu nữ không nên mang theo

 

“Con bé được Rio mang về khi đang đi mua đồ cho chị, chà chuyện đó khá dài dòng em muốn nghe chứ”

 

Olivia giải thích ngắn gọn cho Amber để cho cô dễ hiểu

 

“Tất nhiên là được ạ, dù sao hôm nay em cũng không bận việc gì”

 

Vạy là trong khoản 1 giờ sau Olivia kể các thứ về cô bé thú nhân kia, mà chuyện thực ra không dài lắm, chỉ là họ vừa nói chuyện vừa ném cái ánh mắt chết người vào chàng trai tội nghiệp duy nhất ở đây

 

“Mong là không có lần sau”

 

Kết thúc cuộc trò chuyện bằng 1 cái ánh mắt có chứa vài hàm ý mà người hứng chịu không dám nhìn, Rio chỉ đành vừa gật đầu vừa xin lỗi liên tục

 

“Phải rồi chị Olivia, sắp tới hội thi hause hằng năm rồi, không biết chị có thể giúp em luyện tập không ạ”

 

Một lời thỉnh cầu từ 1 người quen cũ chắc chắn sẽ khó từ chối, cùng với giao tình của 2 nhà khi xưa làm cho Olivia chỉ có thể trả lời

 

“Tất nhiên là được”

 

Mà cho dù gì đi chăng nữa thì cô cũng yêu quý Amber, nên đồng ý là chuyện hiển nhiên

 

“Nhưng trước đó, Akiko xích ra Rio ra chút đi, em ôm em ấy hơi lâu rồi đó”

 

“Mồ, không chịu đâu”

 

“Xích ra đi”

 

Vừa nói vừa lôi Akiko ra, 1 trận cười nhẹ cho 3 người còn lại, à ko 2 người thôi vì Rio chịu trận mà
______________________

 

Sân sau dinh thự

 

“Sẵn sàng chưa”

 

Cất lên giọng nói nghiêm túc khác hẳn lúc nãy, Olivia cầm trên tay 1 cây côn dài chỉ thẳng vào Amber

 

“Vâng, đã sẵn sàng”

 

Amber đang cầm 1 cây kiếm gỗ nhỏ

 

2 người thủ thế, sau vài giây ngắn ngủi rồi lao vào nhau

 

Amber liên tục chém về phía ngực của Oli các đòn đánh nhanh nhẹn được tung ra xé tạt cả gió

 

Nhưng so với đòn tấn công nhanh nhẹn đó, oli chỉ đơn giản dùng côn chuyển hướng đòn đánh

 

“Noroi noroi”
{Chết cha, lộn với Dio, làm lại}

 

“Đòn đánh còn chậm và dễ nhìn quá, đừng nên nhắm vào 1 điểm duy nhất trên người đối phương, hãy quang sát và tìm ra khe hở”

 

“Vâng”

 

Lui lại, tung 1 đòn chém ngay phần hong oli trượt tay tạo ra 1 sơ hở nhỏ

 

[Lúc này]

 

Nhắm vào lúc chưa có phòng bị cô tung ra 1 đòn kết liễu nhưng lại bị đá vào bụng trước khi đánh trúng

 

“Thực chiến với người khác với quái vật, đôi lúc đối phương sẽ tạo ra sở hỡ để dẫn dụ địch tấn công, lúc ra đòn kết liễu chính là lúc đối phương không phòng bị nhất nên sẽ dễ bị đánh bật lại”

 

“Vâng, mà đau quá”*nói nhỏ*

 

“Tiếp tục”

 

Góc ngoài sân

 

“Oh, không ngờ chị ấy mạnh đến vậy luôn á”

 

Người lên tiếng là Rimuru, đây là lần đầu tiên cậu thấy Olivia đấu tập, vì sau ư, hư vì bình thường cô có quan tâm tới cái này đâu

 

“Bình thường chị ấy hiền vậy thoi chứ lúc tập đáng sợ lắm á chị”

 

[Tới Akiko còn biết nữa hả]

 

“Sẵn ở sân tập rồi thì sao chúng ta không tập 1 lúc nhỉ Rimuru”

 

“Hả, không có hứng thú”

 

“Hả, tôi tưởng cậu nói có chút hứng thú với cái lễ hội ấy chứ”

 

“Ờ thì có nói vậy thiệt, cơ mà tôi không có ý định tham gia đâu”

 

“Ểh, sao lại không chứ, cậu là người mạnh nhất lớp mà không tham gia sao được chứ”

 

“Tôi nghĩ việc xem sẽ thú vị hơn đánh nhau, tui không thích bạo lực”
{Ơ thế mà thằng nào không nghe lời là ăn 1 tràng bá khí ma vương, ngộ nhể}

 

“Onii chan tập với em nè, em thường hay tập với chị Olivia lắm”

 

“Oh cũng được, mặt kệ tên kia vậy”

 

“Gì đó”

 

Buổi tập luyện nhẹ nhàng kết thúc, Rio bỏ qua đi, tác ko thích kể

 

Phía Amber trong 20 trận đấu, cô thành công bị đánh gục hết 20 trận, {quá ghê gớm} dù chỉ sượt qua vài lần nhưng Oli cũng công nhận cô có chút tiến bộ

 

Mặt trời lặn xuống là lúc đổi ca trực với mặt trăng, ánh trăng huyền ảo soi sáng con đường Amber về, cô được Rio và Rimuru đưa về tận nhà

 

Yêu cầu từ Oli hết

 

Nếu cho Rimuru đưa thì sợ việc con gái đi đêm rất dễ bị bắt, còn tên Rio ên thì không yên tâm cho Amber, thành ra 2 người điều đi cho tiện

 

“Làm phiền 2 người quá”

 

“Không sau đâu”(Ri)

 

”ông au âu”

 

Rio đó, mặt cậu ta bầm dập hết trơn, ai biểu nhờn với đệ tử của Oli, loli nguy hiểm lắm đó nha

 

“Cậu có sau không thế, nói không đang hoàn được luôn kìa”*lo lắng*

 

“Ông au âu, ai ồi ẽ oẻ ôi”
{Dịch, không sau đâu mai rồi sẽ khoẻ thôi}

 

“Um vậy thì tốt quá”

 

“Tới đây là được rồi, còn 1 chút nữa thôi là tới 2 cậu cứ về đi”*cười nhẹ*

 

“Um cẩn thận nhé Amber”

 

“Tớ biết rồi”
————————————-

 
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.