câu chuyện mới của Rimuru – chương 25

Những tia sét vang vọng trong ánh chiều tà phá hủy những toà nhà tuy cũ nát nhưng vẫn kiên cố cho đến hiện tại

Ánh sáng tím rực rỡ làm say ngất cả lòng người, từng tia sét nhưng từng thanh âm mạnh mẻ. 1 buổi hoà nhạc với tiếng sấm làm chủ đạo vang đi khắm bốn phương

 

Con rồng sấm với đôi cánh đen đang vung 1 cách mạnh mẻ trên bầu trời

 

Mỗi tiếng rống của nó đều mang theo 1 loạt các tia sét sáng rực rỡ, nó làm đứt sợi tơ mà Veldora đang đu và

 

Cậu ta bất ngờ và té xuống, để không tiếp đất bằng mồm, cậu ta xoay 2 3 vòng trên không xong rồi tiếp đất bằng mui chân dơ 2 tay lên tỏ vẻ chiến thắng, dù chả biết thắng cái gì

 

Không có nhiều thời gian để đứng đực ra đó bởi con rồng sét đã đánh về phía của anh

 

Lùi vài bước để tạo khoảng cách sẵn tiện sỉ nhục luôn con rồng

 

“Con rồng hạng 3 kia, còn lâu ngươi mới đánh bại Veldora Tempest này, kua haha hahaha”

 

Sử dụng điệu cười made in Veldora, cặp mắt thì đùa cợt, nó làm cho con rồng cảm thấy bực bội

 

1 tia sét lớn lao tới chỗ anh ta, vì cơ thể đang bị Ciel bào mòn nên không kịp phản ứng, cũng không hẳn là bị thương vì cơ thể anh ta chỉ bị trầy đôi chút khi dính phải tia sét đó

 

“Ôi, đánh thật đó à, thế thì ta không khách sáo”

 

Nói rồi anh ta bay lên ngang tầm với con lôi long, tụ 1 lượng lớn mana như cách người saiya biến hình

 

Cộng thêm mái tóc vàng dựng ngược và đôi mắt xanh biếc ‘thực chất là màu vàng nhưng được chuyển màu do mana’. Nhìn cậu thật sự giống ‘ngộ không’ {dành cho ai không biết thì, go là giác ngộ, ku là bầu trời tương ứng với tính không, goku ghép lại là ngộ không}

 

[Rọi là rồng otaku quả không sai](Ri)

 

Rimuru chỉ biết cười khổ trước cảnh tượng trước mắt, mặc dù đã thấy nó nhiều lần nhưng quả thực cô nhìn nó không quen mắt cho lắm

 

“Ta đến đây, rồng hạng 3”

 

Nói rồi cậu vận ‘ki’ bay sát con rồng rồi tung 1 quyền mạnh mẻ, trong lúc di chuyển các ki vàng cũng bay theo tạo thành 1 đường màu đẹp mắt. Rất ấn tượng

 

Cú đấm làm con rồng rơi về phía 1 toà nhà, cát bụi mù mịt tạo ra như 1 làn sương tối màu nơi con rồng rơi xuống

 

Từ trong đó, con rồng bay vụt ra với 1 đường đen tím trong buổi tối nửa vời

 

Đâm thẳng cơ thể vào Vel taku bằng cái đầu cứng cáp và lớp vẩy như platium

 

Cú húc đó đã bị đôi tay chắc khỏe của Veldora chặn lại, cậu xoay người con rồng theo hướng ngược kim đồng hồ rồi ném nó về nơi nó đến

 

Tiện tay cậu rút 1 chiếc vảy ngược của nó ra

 

Từ chỗ bị rút vảy, máu bắt đầu chảy be bét, con rồng kêu la 1 cách đau đớn nhưng ngay sau đó nó tạo 1 tia điện đốt cháy chỗ đang chảy máu, tạm thời ngưng việc xuất huyết

 

Ánh mắt của nó có phần thay đổi, đôi đen ngầu giờ đã đổi sang 1 màu xanh xẫm với các hoạ tiết hình hình nứt gãy

 

Không chỉ mắt của nó, cơ thể nó cũng bắt đầu có sự thay đổi

 

Móng dài ra, cơ thể to lớn hơn, sảy cánh bắt đầu có những đường nứt hình chùm sét màu tím hiện ra

 

Nó đang dần tiến bậc mặc dù đang ở giữa trận chiến

 

Nó lao lên chỗ vel 1 lần nữa, như lúc nãy vel định ôm lấy nó rồi ném nó quay lại nhưng lần này nó đột ngột dừng lại khi gần đến tay của Vel

 

Nó co người rồi thuận thế li tâm quơ chiếc đuôi đang hình thành vài cái gai nhỏ của mình

 

Cú đánh đó bay ngang mạng sườn vel, cậu ta bị đánh lúng sâu dưới mặt đất, tiếng la lối than đau của cậu in ỏi khắp nơi đây

 

Tất cả là vì Ciel {chính xác là tại tui}

 

Nếu cơ thể không bị sửa đổi thò câu đã không phải chịu cảm giác đau đớn như thế này {mặc dù cú ôm của luminous cũng tương tự, đau cái nó đánh phần linh hồn chứ ko phải thể sát}

 

Nếu không bị mòn rút sức lực trong vài tháng qua thì cậu đã có thể né được cú đó

 

Nêu không quá khinh địch thì cậu đã thắng ngay từ đầu rồi

 

Nhưng cuộc sống, chữ nếu đấy chỉ là để cho ta ngụy biện về sai lầm của thân, để cho ta an ủi đôi chút, tự luyến đôi chút, thực chất nó không là gì cả

 

{Đôi chút triết lí từ 1 thằng 7đ văn}

 

Leo lên khỏi cái hố to đùng đấy, cậu ho sặc sụa, đáng chú ý nhất có lẻ là đang có 1 điều khá bất thường ở đây

 

Từ đầu trận đến giờ ta có thể thấy, cậu bị đánh bằng sét, bị húc bằng đầu, bị quật bằng đuôi, thậm chí cú quật đấy có thể phá nát xương sườn và xương sống nếu ta không đỡ lại bằng 1 loại giáp hay hi sinh cánh tay thân yêu

 

Thế mà cậu, đứng vững ở đó, không 1 vết máu, không 1 dấu hiệu của bị gãy xương, cậu chỉ than vãn trách móc cái cơn đau mà cậu nhận được

 

Nó là chút thương cảm của Ciel {của cái thằng uất ơ đang viết chuyện} khi thấy vel bị lợi dụng công khai biết bao nhiêu lần nhưng vẫn tin rao ráo đứa bạn thân của mình

 

Ciel {lần thứ N, là thằng uất ơ đang viết} đã thay đổi cấu trúc cậu chỉ để cậu nhận được các cơn đau khi chấn thương nặng, gióng với việc cấy hệ thần kinh cảm giác vào 1 con ‘chuột bạch’ không có thần kinh cảm giác vậy

 

Nó là 1 thí nghiệm hoàn hảo, đủ tư liệu để thay đổi cấu trúc cơ thể của Ri, cho đến cuối cùng, dù có 1 ít thương xót nhưng cậu sẽ mãi là con rồng khờ khạo bị lợi dụng đến tận đầu ngón tay

 

Quay lại với trận đấu, thấy Vel có vẻ không ổn, cô tham chiến thế cậu, nếu là trước kia, cô sẽ dùng cánh để bay lên solo 1v1 với con rồng nhưng bấy giờ điều đó là không thể, nếu làm vậy chả khác nào tố giác bản thân là quái vật trong khi mang danh nghĩa là 1 con người cả

 

Cô chỉ có thể tạo 1 đôi ủng bằng phong thuật rồi bay lên 1 cách tương đối chậm chạp nếu ta đi theo cái tốc độ của trận đấu

 

Tiếp cận được con rồng ở 1 khoản tương tối gần, cô lôi thanh katana từ trong không gian ảo ra rồi nâng nó trước mặt

 

Ánh mắt sắc bén và 1 lượng sát khí hùng hồ đang hướng về phía con rồng

 

Cái thứ đó đã làm người bạn chí cốt của cô bị thương, cô phải bắt nó trả giá gấp 3 không ít nhất là gấp 1000 lần những gì vel đã trải quả

 

Bởi có Veldora thì mới có Rimuru như bây giờ, việc Vel chịu nổi đau như thế khiến cho Rimuru nhớ lại 1 kí ức không mấy vui vẻ, 1 kí ức nơi vel có thể bỏ cô lại bất kì lúc nào

 

Nhớ về lúc đánh nhau với felway hay lúc người dân của cô bị tàn sát trong lúc cô vui vẻ chia tay với lũ trẻ

 

Không kìm được lòng, cô vô tình tung ra bá khí long linh, thứ khiến các con rồng phải rung sợ đến ra bỉm

 

Là 1 con slime vô hại cũng như 1 chân long đặc cấp, cô gần như bất bại

 

Lao lên trong khi cơ thể được bao phủ bởi uriel, không gian bây giờ là vô nghĩa

 

Nó nằm ở tầm hoàn tàn khác biệt với các trận đấu trong hai ngày qua, từng cử chỉ chuyển động của cô là không thể dự đoán

 

Cho dù đối thủ có dự đoán được cũng chưa chắc có thể đỡ được nó trong lúc cố giữ bình tĩnh trước cái bá khí cao ngút trời kìa

 

Con rồng tuy có cứng cáp nhưng bị chém dưới thanh katana cấp độ thần thoại bán khởi nguyên kia thì cũng như 1 miếng đậu phụ không hơn không kém

 

Nó bị chém lìa đôi cánh sau đó là đuôi rồi đến phần thân cuối cũng chỉ còn lại phần đầu lăn long lốc trân nền đá đầy bụi bặm {cứ phải để chủ tịch tập đoàn CEO ra tay}

 

Việc tung ra chiêu tất sát để hạ 1 con rồng bán cấp 4 khiến Rimuru cảm thấy mệt mỏi

 

Cậu ngả người về phía sau cùng lúc Vel đến, 1 vòng tay ấm áp ôm lấy cậu, nhẹ nhàng bòng như 1 nàng công chúa {ko ship}

 

Ánh chiều tà cũng đã phai đi, để lại đó là 1 màu đen u ám của 1 đêm đầy mây mù

 

1 người con trai đang bế 1 cô gái bước đi lặng thầm trên con đường hư hỏng nặng nề và đống đổ nát của các toà cao ốc

 

Từ phí xa, Rian đang nhìn cô gái với đầy sự ngưỡng mộ

 

Cậu ta yêu rồi, sau từng ấy năm tồn tại, cuối cùng cũng đã tìm thấy nữa kia của đời mình
_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_

 

Buổi sáng tinh mơ khi mặt trời còn chưa ló dạng vào ngày thứ bảy

 

Tôi tờ mờ mở mắt khi vừa đúng 4:54

 

Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói khi tôi cài báo thức vào lúc 4:55

 

Phải, tôi thức trước cái đồng hồ báo thức chết tiệt

 

Tôi chỉ muốn chia sẻ nổi đau nhỏ cho anh chị em mặc dù tôi biết

 

Ai rồi cũng sẽ bị 1 lần

 

Tập này tôi đăng vào lúc nữa đêm nên đang buồn ngủ đây, thôi thì ai thức khuya ghé qua đọc cho vui

 

Tui đủ chỉ tiêu 2 chap/tuần là đc

 

À mà share truyện đi, để truyện tôi có nhiều người đọc tí, nó là nguồn động lực viết chuyện duy nhất của tôi trong những ngày soạn văn, soạn văn và soạn văn đầy mệt mỏi đấy

 

Vậy nhé, gặp lại vào chap tới
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.