câu chuyện mới của Rimuru – chương 26

Lang thang trên cung đường đầy thơ mộng với toàn hoa là hoa

Rio chậm rãi bước đi với trạng thái đầy cảnh giác

 

Đã là ngày thứ ba từ khi bắt đầu, mọi thứ có vẻ quá thuận lợi cho con đường của cậu

 

Chỉ có điều lúc tờ mờ sáng, trong khi đang đi với tâm trạng thoải mái thì cậu cảm thấy 1 sự đe doạ không thể xác định được

 

Cảm giác như bị thứ gì đó theo dõi nhưng lại không biết là thứ gì, nó làm cậu khó chịu không thôi, để làm sáng tỏa cảm giác này của mình cậu đã chọn 1 thảo nguyên với hoa là hoa không có không gian để kẻ thù lẫn trốn

 

Nhưng rõ ràng là nó không như vậy nghĩ, cảm giác bị theo dõi cẩn còn đó không những thế mà nó còn rõ ràng hơn giống như cậu bị thứ đó thôi thúc đến đây vậy

 

Đừng chân lại 1 lát, cậu đã thấy. 1 thân ảnh như 1 con người nhưng lại di chuyển bằng cả tứ chi

 

Động tác nhanh nhẹ và vô cùng mờ ảo mặc dù đang ở nơi đồng không mông quạnh chẳng có 1 góc cây nào

 

Rồi đột nhiên, cậu bị thứ đó xé ra làm hai

 

Cơ thể cậu bị tách ra 1 cách dễ dàng trước bộ móng sắt nhọn của thứ đó

 

“..?”

 

Sự ngạc nhiên đang hiện rõ trên khuôn mặt của nó, thân ảnh con người mà nó xé xác nay lại biến đi mất, không phải do dịch chuyển, giống như từ này đế giờ những gì nó làm là do nó tưởng tượng ra vậy

 

Nhưng cái cảm giác xé toạc da thịt ấy không phải giả, nó rõ ràng cảm nhận từng thứa thịt bị xé ra

 

“May quá may quá, tí nữa thì tiêu rồi, không biết vị tiểu thư kia có thể nhẹ tay với tôi hơn 1 chút được không”

 

Giọng nói phát ra sau thứ đó, khuôn mặt của nó dần lộ diện dưới ánh nắng mặt trời

 

1 cô mèo với cặp nanh nhọn đang nhô ra tỏ ý hăm doạ đối phương, mái tóc đen và đôi mắt màu thật đặc biệt với bên trái là màu đỏ thẩm còn bên phải là 1 màu đen tuyền

 

“Ngươi… Vẫn.. Sống”

 

Lắp bắp từng chữ 1 cách bập bẹ nó không hẳn là 1 câu hỏi

 

“Nếu về chuyện đó thì là do ám ma pháp /ảo ảnh giác quan/ của tôi gây ra đó, ít nhất nếu muốn theo đuôi con mồi thì cũng nên loại bỏ cơn khát máu tạm thời đó chứ, nó làm tôi cảm thấy nổi hết cả da gà trong khi nghĩ lại đây này”

 

Nói là thế nhưng khuôn mặt cậu hiện không có quá nhiều biểu cảm phức tạp cho mấy

 

Sau cùng thì cậu đã nhận thức được kẻ thù thông qua mùi mana phát tán xung quanh khu vực trước khi bị theo đuôi cơ mà

 

Chỉ là cậu biết nếu đánh nhau trong rừng chỉ gây bất lợi địa hình cho bản thân nên thành ra đã cố dẫn dắt đối phương ra ngoài ánh sáng rực rỡ này

 

“Tôi là Rio, còn cô, mặc dù là kẻ thù trên chiến trường nhưng ai biết được ta sẽ là bạn sau khi chiến đấu cơ chứ”

 

Cố gắn chào hỏi 1 cách lịch sự mặc dù cậu biết chưa chắc gì đối phương đã trả lời, trên mặt vẫn là biểu cảm vô âu từ đầu đến giờ

 

“Ta…tên?”

 

“Um um, là tên đó”

 

“Không..có”

 

“Chà như thế thì khó gọi à nha”

 

“Con mồi…không cần..biết tên…chỉ cần chết là.. được”

 

“Cô có vẻ khó nói tiếng nhân tộc nhỉ?/ Hay là nói ngôn ngữ này đi”

 

Chả biết bằng cách nào nhưng bây giờ đây, Rio đang nói bằng ngôn ngữ của linh miêu tộc, thứ mà đáng lẻ con người không thể học được

 

“Ngạc nhiên, con mồi biết nói tiếng miêu tộc, hay quá”

 

Mặc dù nói lưu loát hơn nhưng có vẻ vốn từ của cô nàng miêu tộc này khá ít ổi

 

“Phấn khích, muốn được xé xác con mồi”

 

Nói rồi cô lao lên với tư thế hạ thấp người, hạ thấp đến mức Rio không thể nào với tới được, cô luồn lách xung quanh người cậu rồi cào 1 mạch từ trên xuống dưới, nhưng Rio đã kịp phản ứng, cậu dựa theo chiều lực để giảm thiểu tối đa xác thương nhân được

 

Cú cào chỉ làm rách phần áo của cậu và 1 phần da bị trầy xước những vết thương nhanh chóng được chữa trị nhờ ma pháp hồi phục

 

Có 3 cách để 1 chiến binh có thể trưởng thành

 

1 tập luyện để mạnh hơn

 

2 học hổi để mạnh hơn

 

3 đánh nhau để mạnh hơn

 

Và Rio chính là người sử dụng cách 3 để tiến bộ

 

Chỉ có giàu sinh ra tử nhiều lần, bán mạng cho diêm Vương nhiều lần, cậu mới có thể mạnh hơn, mạnh hơn nữa

 

“Còn may là cô ấy tấn công khá đơn giản, nếu mà là Rimuru chắc mình không trụ nổi quá 2 phút rồi”

 

Thì thầm những từ ngữ mà chỉ mình cậu mới nghe được, tự tán dương bản thân mặc dù nó không hiểu quả mấy

 

Lần này cậu chủ động lao lên với tiêu chí, ít nhất cũng đánh trúng đối phương 1 lần bất chấp cái tốc độ phản xạ 1 cách vô lí đó

 

Liên tục đánh đồn đập đối phương không ngưng nghĩ nhưng rõ ràng cô nàng mèo này quá nhanh nhẹn

 

Không một còn nào đánh trúng cô dù chỉ là 1 vết xước nhỏ cũng không xuất hiện trên cơ thể mảnh mai đó

 

“Đùa đấy à, ít nhất cũng trúng 1 cái đi chứ, thật không công bằng khi chỉ có mình tôi bị thương như vậy mặc dù vết thương không có gì đáng ngại hết”

 

[Tạo sao, mình nói nhiều thế nhỉ]

 

Hôm nay thật sự khác với Rio ít nói của mọi ngày, cậu liên tục nói ra các cảm nghĩ, không nó thực sự còn không phải những thứ cậu nghĩ nữa

 

Tựa như việc cậu là 1 cái máy phát thanh của ai đó để nói những gì người đó muốn vậy, cậu cảm thấy hơi bực 1 tí

 

“Con mồi, nguy hiểm quá”

 

“Tôi á, không đấu, tôi hiền khô à, có nguy hiểm gì đâu nè”

 

[Lại là nó]

 

“Chúng ta cần kết thúc trận đấu tại đây thôi, tôi cảm thấy không được khoẻ cho lắm, cô có thấy vậy không”

 

Nói rồi cậu lôi 1 thanh ma kiêm từ kho không gian ra chém trực tiếp về phía cô nàng kia

 

Nhát chém ấy bị chặn lại bởi cặp vuốt sắt nhọn của cô nàng, nhưng cậu không có ý định ngưng lại

 

Liên tục những nhát kiếm cứ dòn dập kéo đến, nó xuất phát từ mọi góc cạnh nhưng uy lực không có dấu hiệu giảm đi

 

Nó đang mạnh dần theo thời gian

 

*Xoẹt*

 

1 cú dứt điểm

 

Cậu mong rằng chuyện này sẽ kết thúc sớm trước khi cậu nói ra nhiều thứ kì lạ nữa

 

Nhưng trận đấu lại bị xen vào trong lúc gần ngã ngũ

 

Thêm 1 cô gái khác xuất hiện trên bầu trời với đôi cánh làm từ máy móc và 1 cặp súng ma pháp khá hiện đại

 

“Lại ai nữa đây, hôm nay coi bộ tôi được tiếp đãi khá chu đáo khi có tới 2 đối thủ cùng 1 lúc nhỉ”

 

“Ta chỉ nói 1 lần, tránh xa alesa ra”

 

“Hể, alesa là ai thế, ở đây có người như thế sao, đâu đâu”

 

“Đừng vờ như không biết, chẳng phải nãy giờ ngươi đánh với alesa sao”

 

Cậu nhìn qua con mèo bị lãng quên

 

“Oh, ra đó là tên cô sao, không phải cô bói cô không có tên sao, lạ thật đó hen”

 

“Tôi không phải alesa, chỉ là vì char thích gọi như thế”

 

“Char là tên cô phải không cái người đang bay ới ơi”

 

Cậu hướng ánh mắt lại phía cô gái trên không trung 1 lần nữa

 

“Charlot, đó mới là tên ta, nhưng ta chưa từng nói ngươi có quyền gọi ta như thế, và vì ngươi không chịu nghe về lời cảnh báo mà cứ  đứng gần alesa của ta nên là. Chết đi”

 

1 cơn mưa đạn, phải 1 cơn mưa đạn đang chút xuống đầu của Rio

 

Cậu phải dùng 1 lượng lớn mana để tạo 1 cái khiên chắn khỏi mớ đạn đó

 

“Ôi ôi ôi, từ từ đã nào, sao lại bắn tôi như thế, tôi vô tội mà”

 

“Chỉ cần nhà ngươi đứng gần alesa của ta như thế đã đủ kết tội rồi, tên khốn!”

 

Đạn vẫn được xã xuống 1 cách vô tổ chức dù cho lượng mana có tuột dóc kinh khủng

 

“Tên khốn, biến khỏi nơi này đi”

 

1 tia mana mùa đỏ như ruby chiếu thẳng vào cái khiên của Rio, nó tan ra thành tường mảnh nhỏ, không may mắn như lần trước khi vẫn kịp sử dụng ma pháp và phản xạ để tránh né

 

Cậu ăn trọn cú với 1 vết bổng ở vai phải, máu chảy ra 1 cách chậm rãi nhưng vai cậu lại rung lên từng hồi

 

Dòng nhiệt từ chiêu tất sát vừa rồi đã ngăn cản việc phục hồi của cậu, nó còn tạo 1 cảm giác đau đớn khó ta mỗi khi di chuyển cánh tay

 

“Dù rằng chưa muốn, nhưng có vẻ tôi cần phải rút khỏi nơi này rồi, cô mạnh thật đó, nhưng mà có điều, cô không giết được tôi ở đây đâu, từ đầu tôi đã không có ý định đánh bại ai cả rồi, tôi biết mình yếu kém, thế nên tẩu vi là thượng sách. Tạm biệt và hẹn gặp lại, vào lần tới tôi nhất định sẽ đánh bại cô”

 

Vừa dứt lời, thân ảnh của Rio bổng chóc mờ nhạt đi, từ từ hoá thành hư vô với các đóm đen từ từ bay theo gió

 

Sự hiện diện của cậu như và hư ảnh, biết mất 1 cách toàn diện

 

Nếu ta lại đây ngay sau khi Rio rời đi, ta chắc chắn rằng cậu ta thực sự không tồn tại

 

Charlot bước đến chỗ alesa đang ngồi co chân ủ rủ vì bị vuột mất con mồi, lấy cơ thể với body ‘thứ này không thuộc về con người’ ôm trọn lấy alesa

 

“Thôi nào, cậu còn đi săn mấy tên khác được mà, thay vì ủ rủ ở đây như vậy, nhé?”

 

Nhẹ nhàng an ủi, cô biết chắc rằng cô bạn khờ của mình sẽ khó lòng bỏ qua con mồi 1 cách đơn giản như thế, nhưng cô có thể làm 1 việc khác, đó là tìm 1 con mồi khác cho alesa

 

“Cách đây không xa chỉ khoảng 2500 có khoảng 3 con mồi lớn, đi không”

 

Đôi tay mèo của alesa dựng đứng lên

 

“Đi”

 

Cô tức tốc di chuyển về hướng đông để bắt mồi

 

“Khoan đợi đã, alesa ben này cơ”

 

Alesa quay xe, cô chạy hướng ngược lại với tia hi vọng, con mồi đừng hòng chạy thoát

 

-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

 

Tuần này nhiêu đây thôi, tác đang bị cảm và khan họng

 

Khổ quá, nguyên tuần có bao nhiêu ngày đâu mà cũng bị cấm chat

 

Tới lúc này cổ họng tác còn đang đau kinh khủng

 

Dự định ban đầu tần 4k từ cơ, nhưng mà trong lúc viết thì tác bị phân tâm bởi

 

Bộ “ta muốn trở thành chúa tể (hề) bóng tối lên sóng”

 

Thành ra bỏ ngay nhảy qua coi, nhân vật ‘phụ’ ngầu bá cháy làn bay đi bao nhiêu câu chữ trong đầu

 

Thế nên là nhớ được bao nhiêu thì viết lại thôi

 

Thế nhé, tôi đi ngủ, trời tối quá rồi

 
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.