câu chuyện mới của Rimuru – chương 24

Trên 1 cành cây sài lớn giữa mảnh đảo bay, có 1 người đàn ông đổ tầm ngoài 40, mái tóc đỏ xẩm, các khối cơ săn chắc, 1 bộ đồ làm bằng da thú với các loại trang trí bằng lông đại bàng

Ông ta có 1 vết sẹo lớn từ trán trái xuống tận má phải, 1 vết sẹo không mấy anh hùng

 

Ông ta đang cầm trên tay 1 cây cung khá lớn với tận 3 dây cung được kéo căng hết cỡ

 

1 mũi tên với hình thù giống những cây giáo đang ngự yên trên tấm cung ấy

 

Ông buôn dây, mũi tên bay đi với tốc độ không tưởng, nó xé toạc cả âm thanh với tiếng *xe xe* vang vọng những nơi mà nó qua

 

Mũi tên di chuyển 100m, 200m nhưng chưa có dấu hiệu chậm lại, tốc độ và cự li khác hẳn những phát bắn bình thường

 

Mũi tên tiếp tục bay đi đến tầm 2km thì biến mất, ông ta không bất ngờ vì nó mà còn nở 1 nụ cười tươi

 

“Oi chà, thằng nhóc hỗn xược, không chào hỏi ta 1 cách đang hoàn được à”

 

Ông ta nói vào khoảng không như thể tự kỉ 1 mình, nhưng chỉ vài giây sau đó, 1 giọng nói cọc cằn và có đôi phần khô khóc vang lên từ phía sau

 

1 con dao mà người đó đang cầm đang kề trên cổ của ông, nó lạnh lùng, nhưng cũng thật ấm áp. 1 cách kì lạ

 

“Ông già chết tiệt, tôi chỉ học cách chào hỏi của ông thôi, thế quái nào lại bắn vào cổ họng của người khác để chào hỏi hả, lão già”

 

Phát bắn lúc nãy rõ ràng không phải tự nhiên biến mất mà nó đã bị cậu trai này làm cho biến mất

 

Với tốc độ thần sầu, cậu ta đã đến được chỗ của người đàn ông trong chưa đầy 5 giây

 

“Zaza, không phải nhóc đã đỡ được sao, như thế là chào hỏi rồi còn gì”

 

“Nếu không có tiếng động từ mũi tên thì tôi chết chắc rồi, lão già ông không nhẹ tay hơn 1 tí được à, chỗ bị chạm trúng giờ còn đau đây nè”(Zaza)

 

“Vậy là hơi quá tay rồi nhỉ, thế thì cho người sư phụ này gửi lời xin lỗi nhá, hoho. Cơ mà ta có già đâu thằng nhóc này” {từ giờ cho đến khi tui tìm được 1 cái tên thik hợp cho nhân vật này, tui sẽ tạm gọi là sensei nhá}

 

Ông ta cười 1 cách nhã nhặn như người già, nhưng câu nói lại khá sắt bén khi đưa vào đó 1 ít ác í, báo hiệu 1 hiểm hoạ dành cho Zaza

 

“Rồi rồi, sensei-san”(Zaza)

 

Giọng điệu không mãi mai quan tâm nhưng lời thì lại tô thêm 1 chút cợt nhã cho ông thầy già của mình

 

“Mệt với nhóc thật, dù đã không gặp 4 năm rồi {tui thik số 4} nhưng nhóc có vẻ chả trưởng thành mấy”(sensei)

 

“Ông thì già hơn xưa”(Zaza) {nhây}

 

1 mũi tên có chữ ‘già’ đã cắm sâu vào lòng ngực của vị sensei

 

Sơ lược đôi chút về vị sensei

 

Hình tượng của ông đối với nhân tộc thật sự không quá nổi bậc nhưng trong mắt các á nhân, ông là 1 huyền thoại sống của họ

 

Gần 300 năm trước, ông là người đã hạ 1 tên ma thần {thay cho tà thần, vì nó ngầu} ngay khu vực của các á nhân

 

Việc 1 ‘nhân loại’ có thể tự hạ 1 tên ma thần là điều bất khả thi trong tâm trí các chủng tộc, nhưng ông lại chứng minh cho cả thế giới biết câu nói ‘không gì là không thể’

 

Là 1 người thú được lai từ hồ li và sói. Ông vừa có trí tuệ cao vừa có sức mạnh cơ bắp bẩm sinh, nó khiến ông trở thành 1 đối thủ khó nhằn với cả 1 đội quân hay kể cả 1 con rồng cận cấp 4 ngay từ khi còn trẻ

 

Ông sống bất khao, bất dịch, tự do tự tại và chả quan tâm tới thế sự, là 1 người phóng khoán với bản thân nhưng lại khá keo kiệt với người khác, đặc biệt là Zaza

 

Ông xem nơi ông đến là nhà, kẻ nhậu chung là bạn, còn sự xiềng xích của tự do là thù

 

Dù tuổi đã ngoài 300 nhưng nó vẫn là con số không mấy lớn với 1 bán hồ tộc như ông cả thành ra thực lực ông không những không giảm do tuổi tác mà còn được mài dũa thêm theo thời gian

 

Vết sẹo lớn trên cơ thể ông không đến từ các trận chiến khóc liệt, mà nó đến từ người học trò duy nhất của ông khi cậu ta trong trang thái hắc hoá – 1 kiểu trạng thái mà ông từng trải qua khi đánh với ma thần

 

Quay trở lại với cặp thầy trò thích khịa lẫn nhau

 

Trong lúc đang nói chuyện 1 cách hết sức là ‘vui vẻ’ thì họ cảm nhận được 1 sự hiện diện cách đó không xa

 

1 cậu trai tóc đen bóng trong trang phục quá ư bình thường cùng 1 cây kiếm trong có vẻ phèn đang bị truy sát hởi 1 tên cơ bắp mặc đầy giáp trụ, 1 thanh đại đao tương xứng với cái cơ thể đồ xộ của gã

 

Nhìn chả khác nào 1 thanh niên to con trong liên minh huyền thoại với câu nói cửa miệng là hét to ‘DEMACIA’ cả

 

Bọn họ rượt đuổi nhau từ lúc chiều tà cho đến gần sụp tối thì ngưng lại, cậu trai bị ép vào 1 tảng đá lớn, người cậu ta rung lên vì sợ

 

Những câu cầu xin tha mạng được thốt lên từ miệng cậu, điệu bộ rung rung 10 điểm, âm điệu chuẩn 10 điểm

 

Cậu ta chắc chắn là kiểu ‘nhân vật phụ’ có thể thấy ở nhiều bộ phim khác nhau

 

Mặc kệ lời cầu xin đầy vẻ tuyệt vọng ấy, anh chàng cao to ấy vẫn cứ vung câu cự kiếm của mình xuống vừa đúng lúc mặt trời lặn

 

Thanh cự kiếm đáng lí ra phải bổ cậu trai xướt mướt kia ra làm hai nay lại bị né được chỉ bằng 1 cái nghiêng người 1 cách sát xao

 

Tản đá sau lưng cậu trai trẻ vỡ ra thành từng mãnh vụng đã đủ để biết nếu ăn trọn cú đó sẽ như thế nào

 

” ‘Ta’ đã bảo tha rồi mà, sau ngươi vẫn cứ thích đánh ‘Ta’ thế hả”

 

Âm điệu trầm, sắc thái uy nghiêm ngút trời

 

Rõ ràng khác với cái vẻ sợ hãi lúc nãy, cậu trai trẻ lúc này cứ như trở thành 1 con người hoàn toàn khác vậy

 

Từ lượng ma thuật tự nhiên có xung quanh, cậu cô đặc chúng lại thành 1 bộ đồ đen tuyền, 1 dáng vẻ đầy sự bí ẩn

 

Sau khi hoàn tất bộ đồ của mình, cậu áp sát đối phương ở 1 vị trí cực gần, vung cánh tay về phía bên trái rồi chặt ngang về phía bên phải

 

Đầu của anh chàng kia rơi xuống

 

Nó lăn long lốc trên nền đất đôi ba giây rồi bị ánh sáng tím của ma pháp dịch chuyển kéo đi mất

 

Không 1 giọt máu nào ứ động trên cách tay ấy, cú chặt quá nhanh và quá sắt bén để các tế bào máu kịp vỡ ra

 

Cậu lạnh lùng, tàn nhẫn như 1 kẻ không có trái tim. Cậu hướng ánh mắt về 1 nơi cách đó không xa

 

1 mũi tên từ xa cùng lúc với đôi mắt cậu chuyển hướng bay tới

 

Không 1 âm thanh, không chút sát khí

 

1 mũi tên gần như vô hình nếu ta không biết từ trước

 

Nó bay ngang mặt cậu, chỉ đơn giản né qua vài mili, cậu đã tránh cho cơ thể mình bị mũi tên va phải

 

Rõ ràng mũi tên chỉ là sự chào hỏi thân thiện nên cậu cũng chả mải mây quan tâm

 

Nhưng, có 1 sự hiện diện khác đang ở chỗ cậu, trước cả khi mũi tên bay tới

 

Hắn đã ở đó với số khí tức mờ nhạt gần bằng không

 

“Ố ồ, là tên tử thần hư vô sau, không ngờ lại chào hỏi ta 1 cách nhiệt tình như vậy, nếu thế thì cái mũi tên này là do ông chú anh hùng bắn rồi nhỉ”

 

Vừa nói vừa cười 1 cách cợt nhã, dù không nhìn thấy mặt nhưng chỉ cần quan sát phong cách cũng như thói quen của ai đó, nếu có dữ liệu dù là nhỏ nhất cũng đủ cho hắn biết về đối phương

 

” ‘tử thần hư vô’ thằng ngáo nào với cái tên củ chuối vậy”(Zaza) {tự vả rồi anh ơi}

 

“Hả!?”

 

“Hể!?”(Zaza)

 

• • • • •

 

“Fix~, ngươi thật sự không biết ư, đến của ‘Ta’ còn biết nữa cơ mà, bộ đầu ngươi chứa toàn cơ với cơ à”

 

Cười, cười, cười liên tục âm vang là tiếng cười giòn của chàng trai, mặc dù cái biệt danh là của Zaza nhưng Zaza lại không hề biết tới, nó làm cho cậu chuyện di chuyển 1 cách ngớ ngẩn

 

Cũng phải với 1 tên mưu cầu sức mạnh thì đầu chỉ toàn cơ với chả cơ thôi chứ còn gì nữa đâu

 

Sau tràn cười của cậu thì vị sensei cũng đến

 

1 điếu thuốc mới đang cầm trên tay, nếu để ý kĩ ta còn thấy ông đang cố giấu 1 bình rượu sau lớp áo dày đó

 

“Này nhóc đa nhân cách, sau không tự mình đặt 1 cái tên đi, xưng hô với nữa kia như vậy không phải rắc rồi lắm sau”(sensei)

 

“Là nữa kia, cho dù tôi có là gì đi nữa thì vẫn ta ‘tôi’ thôi, với cả xưng hô vậy đỡ mất thời gian suy nghĩ cái tên, mỗi cái tên sanco yan cũng đủ phiền rồi”(yan)

 

Bị coi thường, rồi bị bơ đi, xong còn được thấy sự kính trọng trong từng câu nói với người thầy của mình

 

Zaza đang bị tổn sâu sắc, nếu có 1 cái nĩa và 1 cái ổ điện, chắc cậu cũng dùng tay trần mà đút nĩa vô cho rồi {viết tới đây lại nhớ đến giyuu, luôn bị đám bạn cho chơi 1 mình}
___________________________

 

Giữa khu biome thành phố đổ nát có 1 con nhện ‘lỗi’ đang đu tơ qua các toà nhà

 

“Hú-, ta không ngờ cái cảm giác này thú vị hơn ta tưởng”

 

Đu sát mặt đất rồi lại kéo lên trên với lực cao làm cho cú lướt thêm phần mượt mà

 

Vel taku, người đang đóng vai 1 con nhện trong bộ phim nào đấy thích uống matcha vì cảm thấy matme tiện thể tiễn chú và dì đi 1 về 1 phương xa

 

Đang reo hò vui sướng trước cái trò đu dây nhưng không đành cho trẻ con này

 

Theo sau cậu là Rimuru với 1 tấm kính vô hình dưới mọi bước đi của cô

 

Nhìn đích thị là đi bộ trên không như mấy vị pháp sư Trung Hoa, võ công quá ư là cao cường đó mà

 

Lang thang hết cả buổi sáng ngày thứ hai, những gì mà 2 người gặp thường xuyên lập đi lập lại là những ổ quái lẻ tẻ vài ba con goblin

 

Đến 1 lúc khi đang bay nhảy, họ dừng lại trước cảnh tượng hoành tráng

 

1 ổ rồng sấm cấp 3
_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_

 

Cập nhật giới thiệu sơ qua về cấp độ rồng mà tui vừa mới nghĩ đến

 

Những con rồng yếu nhất sẽ được chia cấp 1, đặc điểm có ít nhất 10 cái vẩy ngược được đặt ngẫu nhiên trên cơ thể, kích thước nhỏ, khá dữ tợn, tấn công bất kì sinh vật nào trong tầm mắt ngoại trừ các con ma thú với uy áp cao hơn nó

 

Tiếp đến rồng cấp 2 với 5 chiếc vảy ngược, kích thước lớn hơn con cấp 1, tính tình hiện hơn đôi chút nhưng nhìn chung thì tụi nó thích spaw chiêu vào đối phương

 

Rồng C3, nhận thấy rõ ràng về kích thước cực đại của nó với 2 con kia, với điểm yếu chí tử đương nhiên là 3 chiếc vảy ngược, tính tình ôn hoà, là loại thích hoà bình

 

Rồng C4, kích thước độ ngang 1 toà nhà 5 tầng, sải cánh rộng, hàm răng sắt nhọn, cơ để đồ sộ với những chiếc gai nhọn chảy từ đỉnh đầu tới tận chót đuôi, không nhã nhặn như rồng c3, nhưng không quá thô lỗ, điểm yếu chó mạng, 1 chiếc vảy ngược cố định ở trên cổ

 

Cuối cùng, rồng C5 hay true dragon, kích thước to lớn 1 cách vô lí

 

Như 1 toà cao óc sống

 

Chỉ như thế chưa đủ để tả về ngoại hình của nó
Gần như không có điểm yếu, là tồn tại gần ngang với thần linh
Hiện chỉ có 5 cá thể xác nhận là true dragon ứng với nguyên tố, bao gồm

 

Lôi long, địa long, hoả long, thuỷ long và phong long

 

Kết thúc cập nhật, đi ngủ đây
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.