Chapter 17: Lời Tỏ Tình Lúc Say.

Sau khi rimuru, millim và anh em nhà kray về nhà trọ, rimuru cũng đã  nhờ ông chủ nhà trọ sắp xếp cho kray và em gái của cậu ấy một phòng như thế có thể theo dõi tình hình và dễ dàng chăm sóc cho em ấy.

kray, cậu ở nhà chăm sóc cho em ấy nhé… tôi đi nơi này có chút việc. nói xong rimuru quay đầu và bước ra khỏi phòng củ kray và đi xuống phòng khách nhà trọ, đang ngồi dưới phòng khách là Milim, eiama, shiraki và hiana.

 chúng ta đi thôi nào, đến học viện kiếm và ma thuật nào. rimuru lên tiếng.

 còn 4 người kia ai cũng tỏ ra rất hào hứng, bọn họ đứng lên và cùng nhau bước ra khỏi nhà trọ và tiến về trung tâm của vương đô Arateros nơi có học viện kiếm và ma thuật hàng đầu ở vương quốc này.

  Rimuru san, em háo hức quá… eiama quay qua nhìn Rimuru với gương mặt hào hứng. hiana cũng không kém cạnh gì eiama cả… còn Shiraki em ấy đi trền đường cũng chẳng nói một lời.

Shiraki, em có chuyện gì sao… anh thấy  em có vẻ hơi buồn đấy… rimuru  quay qua hỏi shiraka.

à, không có gì đâu rimuru san, em chỉ thấy có chút hồi hộp thôi.  shiraki  mỉm cười  nhìn rimuru.

như thế là tốt rồi, cứ tưởng em có chuyện gì buồn chứ. rimuru thở dài.

đi bên cạnh rimuru là milim, cô ấy  làm vẻ mặt giận dỗi rồi phụng phịu nói.

 chỉ biết quan tâm người khác thôi, còn tui đây thì bỏ mặc…

 thôi nào thôi nào, lát nữa đưa eiama, shiraki và hiana đến đăng ký nhập học xong, tớ dẫn cậu đi chơi nhé… chứ suốt ngày giận dỗi tớ như này thì sao chịu nổi. rimuru quay qua dụ dỗ milim bằng một chuyến đi chơi để cô bớt giận dỗi lại.

được… được, nhớ đó nha. milim nhìn rimuru cười hạnh phúc.

Một lúc sau.

  rimuru, milim, eiama, shiraki và hiana cuối cùng cũng đến được  trung tâm của vương đô.

Oa… nó đẹp thật đó. milim, eiama và hiana mắt chữ A miệng chữ O khi nhìn thấy cảnh vật nơi đây.

còn shiraki, cô ấy lại đang làm vẻ mặt khó chịu. tất nhiên là rimuru cũng hiểu tại sao shiraki lại có ấn tượng không tốt về nơi này.

 đi tiếp nào mọi người… sắp hết thời gian đăng ký rồi đấy. rimuru quay qua nói với 3 cô gái đang mắt chữ A miệng chữ O kia.

thấy rimuru nói thế thì 3 cô nàng cũng ngay lập tức lấy lại khí thế của mình rồi cùng rimuru và shiraki bước đến học viện.

 một nơi rộng lớn, với những kiến trúc hiện đại bậc nhất ở vương đô Arateros.

  Bước đến cổng học viện.

có 3 người đang đứng ở đó trên tay họ đang cầm cuốn sổ và ghi chép một cái gì đấy.

 Xin chào. bước đến gần 3 người… rimuru lên tiếng chào 3 người kia.

 Milim, eiama, shiraki và hiana cũng chào theo.

  Xin hỏi… học viện này đang tuyển thêm học viên đúng không ạ. rimuru  cúi nhẹ đầu và hỏi.

  đúng vậy, các cậu định đăng ký nhập học sao. 3 người đó  lên tiếng hỏi nhóm của rimuru.

  đúng vậy, tôi đến để đăng ký, liệu bây giờ còn kịp thời gian không.

 ồ, cậu khỏi lo về vấn đề đó… đến tối nay mới hết thời gian đăng ký cơ.

thế thì may quá, vậy bây giờ chúng tôi phải làm thế nào để đăng ký  nhập học vậy.

 trước tiên, mấy cậu phải chứng minh được, mình là một công dân… bất cứ nơi nào nằm trong diện quản lý của Vương Đô Arateros, sau đó sẽ đến phần ký tên… bước cuối cùng sẽ là đóng tiền học phí.

 chúng tôi cũng sẽ phổ biến qua một chút.

 đầu tiên, khi đến với học viện… các học viên phải chấp hành đúng nội quy của học viện, không được gây hấn, đánh nhau hay bất cứ  việc gì làm ảnh hưởng đến trang nghiêm của học viện này.

thứ hai, các học viên nhập học tại đây sẽ được cung cấp chỗ ở và nơi sinh hoạt trước khi tốt nghiệp học viện sẽ không được  ra ngoài trừ khi có sự cho phép của ban lãnh dạo, quản lý của học viện. thời gian  học ở học viện này sẽ không quá 3 năm… nếu trong vòng  3 năm mà vẫn chưa thể tốt nghiệp, học viên sẽ được trả về.

Thứ 3: Học phí  trong 3 năm mỗi học viên phải đóng là 6 đồng vàng nhỏ  sau khi hoàn tất thủ tục, các học viên sẽ có 1 ngày để chuẩn bị đồ dùng cá nhân.

  sáng ngày mốt, tất cả các học viên sẽ tập trung trước cổng học viện để kiểm tra lại số lượng học viên, nếu trong buổi sáng ngày hôm đó, học viên đến muộn hoặc không có mặt sẽ bị gạch tên khỏi danh sách.

 tôi có chuyện muốn hỏi. rimuru làm vẻ mặt thắc mắc.

cậu hỏi đi, chúng tôi sẽ giải đáp.

  vậy nếu như, tiềm năng trong mỗi  học viên vượt quá tiêu chí, hay nói cách khác là  đủ tiềm năng để tốt nghiệp trước, vậy học viên có đồng ý không.

 Ồ, nếu thế thì không còn gì tốt hơn rồi, chúng tôi cũng đang mong có những học viên như thế. tuy rằng là học viện hàng đầu của Vương Đô, nhưng trong 5 năm trở lại đây chưa từng có học viên nào đủ tiềm năng để tốt nghiệp trước thời hạn cả.

 khoan, nếu  các vị đã nói như thế thì chắc hẳn 5 năm trước đã có những người đủ tiềm năng để tốt nghiệp trước sao.

 đúng, cách đây 5 năm, có một học viên nữ.  nữ học viên đó đã nhập học từ năm 9 tuổi và tốt nghiệp sau đó 2 năm.

 không thể tin được, mới ít tuổi thế mà đã đủ tiềm năng để  tốt nghiệp. Rimuru nghĩ trong đầu.

 Các cô, cậu còn thắc mắc gì nữa không. nếu không thì chúng ta bắt đầu làm thủ tục nhé.

  được, eiama, shiraki và hiana… đến đây nào.

 trước tiên  các cô cậu hãy cung cấp thông tin cá nhân.

[adrotate banner=”8″]

Eiama…. Yami Eiama.

Tuổi: 14.

Nghề nghiệp: tự do.
Nơi ở: Nhà trọ Hoa Mai.
Quê quán: Thị trấn Bermiea.
Shiraki… Heaya Shiraki.
Tuổi 14.
Nghề nghiệp: Tự do.
Nơi ở: Nhà trọ Hoa Mai.
Quê Quán: thị trấn Amertary.

Hiana…. yami Hiana

Tuổi 7

Nghề Nghiệp: tự do.

nơi ở: nhà trọ Hoa Mai.

Quê quán: Thị trấn Bermiea.

  sau một lúc thì cũng hoàn thành bước đầu tiên.

 bước thứ hai là ký cam kết không vi phạm và chấp nhận những quy tắc của học viện đã đề ra, bước thứ 3 là đóng học phí.

  cuối cùng thì cũng xong. rimuru quay qua nhìn eiama, shiraki và hiana  mấy cô bé có vẻ rất hào hứng, shiraki cũng rũ bỏ cái vẻ mặt khó chịu lúc nãy.

 ở bên này, milim cứ nắm lấy tay của rimuru và kéo, dường như cô có điều gì đó muốn nói.

   Sao thế Milim, bộ cậu có chuyện gì sao.

 không… không có chuyện gì đâu.

 à, tớ nhớ rồi… gớm lắm nữa thích thì cứ nói đại đi lại còn ngại nữa ahahaha.

  nhưng mà nay cũng muộn rồi,  ngày mốt tớ dẫn cậu đi được không, tối nay về còn tổ chức một buổi tiệc và dành thời gian ngày mai để  chuẩn bị đồ chó  eiama, shiraki và hiana nữa. rimuru nhìn milim nói.

 được, cứ  theo ý cậu đi.

 sau khi đăng ký nhập học xong thì nhóm của rimuru lại trên đường quay về nhà trọ.

  Rimuru san…  vậy là chúng ta  sắp không được gặp nhau một thời gian rồi.  eiama  quay qua nhìn rimuru nói vẻ mặt khá là buồn.

 Shiraki và Hiana cũng thế, đi suốt đoạn đường chẳng nói gì cả 2 em ấy chỉ lấy tay và nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của mình.

 đừng buồn nữa… chúng ta sẽ gặp lại nhau mà… Khi gặp lại, anh hy vọng các em sẽ  mạnh mẽ và trưởng thành hơn.

 mặc dù rimuru nói như thế, nhưng  trong thân tâm của cậu ấy cũng cảm thấy có một chút gì đó muộn phiền, dù gì bọn họ cũng ở bên cạnh nhau cũng lâu rồi… giờ đây bỗng nhiên phải xa cách nhau thì buồn cũng là chuyện đương nhiên, nhưng suy cho cùng tất cả cũng chỉ muốn tốt cho các em ấy nên rimuru gạt nỗi buồn của mình qua một bên.

 được rồi… chúng ta về nhà tổ chức một buổi tiệc thật hoành tráng nào.  rimuru nói và cùng mọi người bước nhanh  về nhà trọ.

  vừa về đến nơi, rimuru đã yêu cầu ông chủ nhà trọ  làm thật nhiều món ăn ngon để cậu ấy tổ chức một buổi tiệc chia tay với Eiama, Shiraki và hiana.

   Buổi tối ngày hôm đó, một buổi tiệc hoành tráng được tổ chức với sự góp mặt của Rimuru, Milim, Eiama, Shiraki, Hiana, kray và Hanna… và tất cả các vị khách đang trọ trong nhà nghỉ này.

tuy Hanna còn  đang rất yếu vì căn bệnh của mình, nhưng em ấy vẫn cố gắng tham gia cùng với mọi người.

 buổi tiệc được tổ chức đến giữa canh 3, khi tất cả mọi người đều mệt…

  cũng đã muộn rồi, buổi tiệc của chúng ta kết thúc ở đây nha. Rimuru  lên tiếng nói.  Dĩ nhiên là chẳng có ai phản đối rồi, vì đây là bữa tiệc mà rimuru tổ chức mà, với lại mọi người cũng đã say xỉn hết rồi… thế nên sau câu nói của Rimuru thì mọi người cũng lảo đảo trở về phòng của mình để lại một bãi chiến trường cho Chủ nhà trọ và các cô nàng phục  vụ.

  Về đến Phòng, Rimuru thả người   vào chiếc giường yêu quý của mình… đang quay cuồng trong cơn say, bỗng nhiên có  một bàn tay ấm áp nắm lấy tay của cậu ấy, rimuru cố mở đôi mắt của mình ra để nhìn nhưng những hình ảnh mà cậu nhìn thấy chỉ là mờ mờ ảo ảo cho đến khi giọng nói  vang lên.

  Rimuru…  Tớ… Tớ Thích cậu lắm.

 Đó là giọng của Milim, hình như cô ấy cũng say rồi thì phải. Rimuru nghĩ trong đầu.

 thường thì một người khi say sẽ khó kiểm soát được lời nói và hành động của mình, Rimuru cũng thế… cậu ấy say là Do ciel đã đẩy trạng thái cơ thể của cậu ấy sao cho giống  người bình thường nhất có thể.

 Milim… Sao… cậu… lại… ở… đây. Rimuru nói một câu nhưng nó cứ bị ngắt quãng.

  Đừng hỏi nữa, Hôm nay thôi… để tớ nói hết Những gì tớ đã giữ trong lòng bấy lâu. Milim hiện giờ cũng đang giống tình trạng của rimuru, nhưng câu nói của cô ấy  bị ngắt quãng liên tục.

   Ưm…

 Suốt… quãng thời gian qua, kể từ lúc gặp cậu đến giờ, tớ cũng chẳng biết là tớ thích cậu từ lúc nào nữa.

 Lúc đầu tớ cũng chẳng biết Thích hay yêu nó là thứ gì cả… tớ chỉ nghĩ nó là  một loại thức ăn hay đồ uống gì đó…

  Khò… Khò.

  Milim đang nói thì bỗng nhiên có tiếng ngáy ngủ… nó phát ra từ vị trí của rimuru.

  Ngủ rồi sao, cậu đúng là đồ ngốc… Milim lấy tay  sờ lên má của rimuru và tát cái đốp một phát vào má của rimuru… sau đó cũng lăn ra ngủ luôn.

 cũng cùng lúc này… ciel nhảy từ bên trong người của rimuru ra ngoài, cô nhẹ nhàng bé Milim đặt cô ấy lên giường rồi đắp chăn cho Milim.

 Hai người đúng ngốc thật đó…   Một người thì yêu… còn một người thì lại không nhận ra tình cảm của người kia… haizz, không biết đến lúc nào bọn họ mới có thể nhận ra tình cảm  mà bọn họ giành cho nhau đây.

 Mà kể ra Rimuru sama,  ngài ấy không nhận ra cũng đúng thôi… ở kiếp trước ngài ấy đâu có người yêu đâu…

 kệ  hai người họ vậy… tình yêu đâu phải một thứ dễ nhận ra đâu… Có những người yêu rồi nhưng bọn họ lại chưa nhận ra được đó là yêu nữa.

Haizzz, Những quyển Manga của rimuru sama đã đọc… đáng lý ra phải giúp ngài ấy chứ.

 Mà thôi… Cứ để cho Họ như thế cũng được… Biết đâu một ngày nào đó bọn họ nhận ra được tình cảm của họ giành cho nhau thì sao.

  Nói Xong Ciel thở dài một cái rồi cô rơi vào trầm tư.

Trong suốt quá trình được hình thành… được liên kết với Rimuru… cô ấy cũng đã nhiều lần tò mà và  thử đi vào kho  Manga của rimuru để đọc thử… mới đầu ciel cũng không thấy thú vị lắm… nhưng càng đọc, ciel lại càng cảm thấy tính cách… và cảm xúc của mình cũng đều phát triển theo nhưng gì mà cô ấy đã đọc… như thế cũng tốt… nhờ vào những thứ cảm xúc đó mà cô có thể ở bên và an ủi rimuru lúc buồn…

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.