Chapter 12: Trận Đấu Ngã Ngũ, Eiama Thua cuộc.

Nối tiếp diễn biến chapter 11.

Yumie đã nhảy lên và tung ra kỹ năng họa kiếm kỹ của mình.

Những đường kiếm từ kỹ năng ấy cũng đang lao đến Eiama.

Tôi không biết cái kỹ năng của tôi tên gì, thế nên tôi sẽ tự đặt tên cho nó. Eiama nghĩ trong đầu.

Phá không Thức.  Đây là một kỹ năng, có thể nói là dùng để triệt tiêu sát thương, ngăn chặn những chiêu thức kiếm thuật của tôi thủ, tuy nhiên nó không thể gây sát thương hay bất cứ những khó khăn nào cho đối thủ. Nói tóm lại nó chỉ là một kỹ năng phòng thủ bằng kiếm.

Phá Không thức.

Eiama đi chuyển thật nhanh đến những vị trí  mà đường kiếm của Yumie đang lao tới, cô nhẹ nhàng chặn, xoá bỏ những đường kiếm đó mà không gặp một chút khó khăn nào cả.

Ngay sau khi Eiama đỡ được hết những đường kiếm đó thì Yumie cũng đáp xuống võ đài và lao vào tấn công Eiama.

Sóng Kiếm Rực lửa.  Chiêu này gây ra rất nhiều sát thương và trong đó có cả hiệu ứng đẩy lùi.

Mũi kiếm của Yumie rực lên một ngọn lửa, đường kiếm đó đang nhắm thẳng đến vị trí của Eiama.

Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm.  Đây là kỹ năng rất mạnh nó phụ thuộc vào số lần người sử dụng ra đòn để gây sát thương, nhát chém cuối cùng mang hiệu ứng đẩy lùi.

Chẳng biết từ lúc nào mà Eiama đã học được những kỹ năng như thế, thật sự là quá khó tin, khó tin đến mức tớ là tác giả mà còn bất ngờ nữa.

Không có gì mà phải bất ngờ đâu Milim NaVa, tôi là người dạy cho Eiama đấy. Rimuru đột nhiên lên tiếng.

Này nhá, tôi là tác giả, tôi còn chưa cho phép cơ mà, sao cậu dám làm như thế.

Bộ cô không muốn trận chiến thêm gây cấn hơn sao, haizzzz đúng là suy nghĩ của con gái mà.

Hừm, cậu cứ nói như thế là tôi cho cậu biến mất khỏi bộ truyện này luôn đấy nhá.

Mà tôi cũng suy nghĩ kỹ rồi, tôi không nên can  thiệp quá sâu vào đời sống của mọi người, thế nên. Tuỳ cậu xử lý.

Cảm ơn Cô, Milim NaVa, chúc cô luôn có sức khỏe để tiếp tục viết thêm những bộ truyện hay nha.

Được rồi, tiếp tục xem trận đấu đi kìa.

Quay trở lại Trận đấu của Eiama và Yumie.

Yumie đã dùng kỹ năng, Sóng kiếm rực lửa và lao vào tấn công Eiama, còn Eiama thì dùng Kỹ năng Ảo Ảnh Vô hình kiếm  để tấn công lại.

Eiama đã chém rất nhiều những cú chém vào thanh kiếm của Yumie với mục đích để chặn lại đòn tấn công đó và đẩy lùi yumie, vì cô hiểu rằng với sức mạnh từ kỹ năng mà Yumie sử dụng thì cô không thể dùng kỹ năng phá không thức để chặn lại vì đây là một chiêu tất sát của Yumie.

Ngay sau khi hai đường kiếm chạm vào nhau thì nó tạo ra rất nhiều những làn sóng xung kích. Cả hai người đều bị đẩy lùi bởi làn sóng xung kích mà họ vừa tạo ra.

Khá lắm khá lắm, tiếp tục đi nào.

Yumie lại lao vào Eiama nhưng lần này cô không dùng những kỹ năng nữa mà thay vào đó là kiếm kỹ bình thường.

Mình không biết nên miêu tả thế nào cho chính xác nhất nhưng cũng có thể coi nó giống như trao đổi  chiêu thức tay không vậy.

Liên tiếp là những cú chém của Yumie về phía Eiama và Eiama cũng đang đỡ lại tất cả những cú chém đó, tưởng chừng như hai người vẫn đang ngang nhau. Nhưng không, những cú chém  của Yumie càng lúc càng nhanh hơn.

Eiama đã khá vất vả để đỡ lại, nhưng rồi sức của một con người thì cũng phải có giới hạn của nó với lại đây cũng là lần đầu chiến đấu của cô, nên thể lực của cô không thể bằng Yumie được.

Những động tác của Eiama đang chậm dần, chậm dần…

Những cú chém của Yumie cũng đã chạm đến cơ thể của Eiama, cứ như thế Eiama cầm cự được thêm một lúc rồi gục ngã xuống sàn.

Khụ… khụ…

Mình không còn đủ sức để đứng dậy nữa rồi.

Thật yếu đuối mà.

Cô đã thể hiện khá tốt đấy, Eiama. Tôi rất mong muốn được kết bạn với cô, và một ngày nào đó, tôi hy vọng rằng chúng ta sẽ có một trận đấu hấp dẫn hơn trận ngày hôm nay.

Yumie…

Chưa để Eiama nói hết câu thì Yumie đã bế Eiama trên tay và đưa ra khỏi võ đài trong những tràng vỗ tay của những người có mặt ở  đó.

Được rồi, để cô ấy cho tôi, cảm ơn cô đã nương tay. Rimuru bước đến và đỡ Eiama.

Không có gì, tôi thật sự rất vui khi được chiến đấu cùng cô ấy. Yumie nhẹ nhàng nói và mỉm cười quay đầu  rời đi.

Còn ai, khiêu chiến nữa không.

Còn ai khiêu chiến nữa không.

Nếu không thì phần thưởng này sẽ thuộc về cô gái kia, tôi sẽ trích ra 20%  để tu sửa võ đài và làm phần thưởng ở trận tiếp theo, và tất nhiên tôi cũng sẽ có một chút, gọi là lương.

Ông trọng tài hô lớn…

Nghe thì có vẻ tham lam, nhưng ông ấy nói thế cũng đúng, chẳng ai tự nhiên lại đi làm không công cả.

Ủa ủa… cô gái kia đâu.

Ông trọng tài định trao thưởng cho người thắng cuộc, nhưng quay đi quay lại chẳng thấy người đâu.

Ông ta chạy xuống võ đài và nhìn xung quanh thì thấy người vừa mới giành chiến thắng đang dạo bước trên con phố.

Này, cô gái… cô quên lấy phần thưởng.

Ông trọng tài hét lớn.

Úi chết, mải làm vẻ  lạnh lùng mà quên mất phần thưởng. Yumie nghe thấy tiếng của trọng tài nói về phần thưởng thì cô mới nhớ ra và ngay lập tức chạy quay lại.

Cô làm gì mà đi nhanh thế, tôi tưởng cô không muốn nhận chứ. Ông trọng tài đó nhìn Yumie và cười.

Tôi quên, giờ thì tôi cảm ơn nhé. Yumie cầm phần thưởng trên tay và quay đầu rời đi trong ánh mắt của mọi người.

Một cô gái tóc đen,  xoã dài… đôi mắt Long lanh chứa nhiều tâm sự, dáng người thanh mảnh… nhìn rất cuốn hút.

Mặc dù nhìn cô ấy hay cười như thế, nhưng chẳng ai biết được,  cô ấy đã phải trải qua những gì.

Quay về với nhóm của rimuru.

Sau khi đỡ Eiama thì rimuru đã nhanh chóng lấy bình thuốc hồi phục và cho Eiama uống, tuy nhiên với tốc độ khá nhanh nên mọi người không thể nhìn thấy, chỉ có mỗi Milim, cô ấy hai tay vẫn đang chống nạnh và nhìn rimuru với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống.

Eiama san, chị có sao không. Chị bị thương có nặng không. Hiana nhanh chóng chạy đến ôm lấy Eiama và hỏi thăm về tình hình của chị gái mình.
Shiraki cũng thế, cô cũng tiến lại và hỏi thăm.

[adrotate banner=”8″]

Sau khi được Rimuru cho uống thuốc hồi phục, thì cơ thể của Eiama cũng đã hồi phục được một chút sức lực, thế nên cô có thể đứng dậy và nói chuyện với mọi người. Tuy nhiên thuốc hồi phục mà Rimuru cho Eiama uống chỉ chỉ hồi phục được 40% ( giảm đau, cầm máu, hồi phục thể lực ( 20% thể lực đã tiêu hao ) ).

Chị không sao, Hiana, chị chỉ hơi mệt chút xíu thôi.  Eiama ôm hiana vào lòng và an ủi cô bé, vì ngay lúc này hiana đang khóc khi nhìn thấy trên cơ thể của chị mình có rất nhiều vết thương, tuy chỉ là những vết thương khá nhẹ… nhưng vì yêu quý, quan tâm nên hiana không thể cầm nổi nước mắt.

Cảm ơn cô đã quan tâm nhé, Shiraki.

Không có gì đâu, thấy cô vẫn còn khỏe mạnh như này là tôi vui rồi. Shiraki nhìn Eiama và nở một nụ cười hồn nhiên.

Còn Rimuru, cậu ấy cứ đứng đấy và nhìn…

Giường như mọi người đã quên đi sự hiện diện của Rimuru vậy, điều đó khiến cậu khá là tủi thân. Đang làm vẻ mặt buồn rầu, thì Milim đi đến gần và khéo tay cậu một cái.

Này này… đây không phải là lúc cậu tương tư đâu nhá. Nếu cậu thích cô ta thì chạy theo cô ta đi. Milim đã nhận ra sự thật, Rimuru không buồn vì mọi người quên mình, mà thực chất cậu ta đang khá là có nhiều suy nghĩ về cô gái lúc nãy.

Ấy, không phải, tớ chỉ đang thắc mắc, không biết cô ấy là người như thế nào, có hoàn cảnh ra sao, ai là người đã dạy kiếm thuật cho cô ấy thôi mà. Rimuru vội vàng giải thích.

Ồ, ai mà tin. Tớ hiểu cậu quá mà. Milim bĩu môi nhìn Rimuru.

Thôi được rồi, để tớ đến hỏi thăm Eiama cái đã.

Này,  em ổn chứ Eiama, trận đấu đầu tiên, em có cảm nhận như thế nào. Rimuru không hỏi gì nhiều mà đi thẳng luôn vào vấn đề chính.

Hmm, Em thấy rất tuyệt đó… nó làm cho em có cảm giác phấn khích, ý chí trở nên kiên cường hơn, cũng nhờ trận đấu này mà em có thể nhận ra sự yếu đuối của bản thân mình. Eiama vừa nói vừa cười.

Anh biết mà, lần đầu tiên của anh cũng như thế.  Rimuru đang nói thì Ciel lên tiếng trong tâm trí của cậu.

<< thôi, ngài  đừng có khoác lác nữa đi, ngài làm gì có cái khoảnh khắc đó chứ >>

Ciel à, cô đừng có tạt gáo nước lạnh vào tôi như thế chứ, ít gì cũng phải để cho tôi nói hết câu rồi mới phản bác không được sao.

<< ồ, ngài nói đi, tôi đang nghe đây, mà tốt hơn ngài đừng nên khoác lác như thế đấy, cẩn thận không tôi cho ngài … >>

Ciel chưa nói hết câu thì đột nhiên ngắt kết nối.

Này này, Ciel, có chuyện gì thế… tại sao đang nói lại ngắt kết nối.

Ê, Ciel… cô còn ở đó không vậy, đừng đùa dai nha.

<< fufu… nếu ngài dám khoác lác nữa, tôi sẽ vạch mặt, không nói chuyện với ngày 1 tuần. >>

Được rồi, tôi biết rồi.

Này, Rimuru san, sao đang nói anh lại dừng lại thế. Eiama thắc mắc hỏi khi thấy Rimuru đang nói thì khựng lại.

Ah, ummm… không có gì đâu, anh chỉ đang nghĩ một chút xíu thôi.

Mà hôm nay chắc đến đây thôi, chúng ta cùng quay về nhà trọ đi,sựt trời cũng sắp xuống núi rồi đó.

Nói xong cả nhóm của rimuru quay đầu lại và đi về hướng nhà trọ mà họ mới thuê.

Trên đường đi họ đã nói chuyện với nhau rất nhiều, nhưng chủ yếu là nói về trận đấu của Eiama.

Đừng có kéo tớ Milim, khó chịu quá à.

Rimuru quát lên khi nãy giờ Milim cứ kéo tay, kéo áo của Cậu.

Hứ… cậu quát tớ. Được rồi, tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa. Milim dừng lại gần một

Góc phố nhỏ và ngồi ở đó, đôi mắt của cô dưng dưng như sắp khóc.

Đồ tồi, tự nhiên quát người ta, biết người ta tính trẻ con rồi mà còn cáu gắt… ứ thèm đi chung với cậu nữa.

Những giọt nước mắt của Milim từ từ lăn trên má.

Mới đầu Rimuru thấy Milim giận dỗi như thế thì cậu cũng chẳng quan tâm lắm, vì tính Milim như trẻ con vậy, động một chút là dỗi…. Nhưng khi chứng kiến những giọt nước mắt của Milim rơi xuống thì Rimuru đang rất bối rối, cậu chẳng biết làm như thế nào để dỗ dành Milim cả.

Rimuru san, mau đến dỗ chị ấy đi, tất cả là tại anh đấy. Eiama lên tiếng.

Đúng vậy, con trai mà làm con gái khóc là tệ lắm, anh mau đi dỗ chị ấy đi. Hiana và shiraki đồng loạt lên tiếng.

Nghe thấy những lời đó, rimuru vẫn đang rất bối rối, cậu cứ quay đi quay lại. Trong đầu Rimuru hiện giờ đang nghĩ, bình thường cậu ấy giận thì nhìn thấy đồ ăn thì cậu ấy sẽ hết giận ngay lập tức.

<<  cách này không được đâu nha, thưa chủ nhân >>

Thế giờ tôi phải làm sao đây ciel, tôi thật sự đang rất rối đó. Giúp tôi đi, Ciel.

<< ngài nên đến và xin lỗi Milim bằng cả tấm lòng của mình đi, tôi chỉ giúp được ngài như thế thôi chủ nhân. Chúc ngài may mắn >>

Cảm ơn cô Ciel.

Sau khi nhờ Ciel giúp sức thì rimuru đã lấy hết can đảm và tiến lại gần chỗ Milim đang ngồi.

Cậu nhẹ nhàng ngồi xuống và lấy tay lau đi những giọt nước mắt trên khoé mi của Milim.

Milim, tớ xin lỗi, tớ đã nói hơi quá… thật sự tớ cũng không muốn nói thế đâu, nhưng chẳng hiểu sao tớ lại có thể phun ra những lời như thế với cậu. Milim à, tớ biết tớ sai… ngay bây giờ, cậu muốn gì tớ cũng có thể làm, cậu nói đi, làm như thế nào cậu mới tha lỗi cho tớ… tớ sẽ dùng hết sức lực mà mình có để làm.

Cậu tệ lắm đấy, Rimuru. Tớ ghét cậu. Mặc dù nói thế nhưng giường như Milim cũng đã vui hơn một chút rồi thì phải, điều đó được thể hiện ngay trên chính khuôn mặt của cô.

Một nụ cười nhẹ nhàng, nó không tinh nghịch như mọi lần nữa.

Được rồi, để tớ cõng cậu về nha, coi như đây là lời xin lỗi của tớ. Vừa nói Rimuru vừa quay lưng lại để Milim treo lên.  Hai người họ đứng dậy và tiến lại chỗ của Eiama, Shiraki và hiana.

Chúng ta về thôi nào.

Rimuru cùng những người bạn, người em của mình cùng nhau đi về phía trước.

Milim ở trên lưng của rimuru thì đang nở một nụ cười rất hạnh phúc, chưa bao giờ cô lại cảm thấy ấm áp, hạnh phúc và vui vẻ như này cả. Phải chăng, đây là cảm giác của tình yêu.

Nếu thế thì mọi người hãy cùng mình đón xem những chapter tiếp theo để hiểu rõ hơn nha.

*********************

 Vẫn cứ Lười :v

 Mọi ng đừng trách mình nha, mấy hôm nay đang ốm 🙁

 Youtube: Milim Anime FC

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.