Đã khoảng 1 tuần từ lúc tôi đăng kí vào quân đội, sẽ có 3 ngày diễn ra kì sát hạch. 4 ngày còn lại là sẽ duyệt binh, tôi nghe nói rằng họ sẽ duyệt binh thông qua chủ yếu là phần thực hành.

Đơn vị duyệt là cấp bậc Thiếu Uý trở lên, tôi sẽ nói sơ qua về các cấp bậc trong quân đội của Filtoa.

-Đứng đầu là cấp bậc Nguyên Soái

Kế đến là Đại Tướng

Trung Tướng

Thiếu Tướng

Chuẩn Tướng

Các cấp bậc trên nằm ở cấp Tướng.

-Đến cấp Tá bao gồm

Đại Tá

Trung Tá

Thiếu Tá

-Cấp Uý

Đại Uý

Trung Uý

Thiếu Uý

-Cấp Sĩ quan và lính

Trung Sĩ tham mưu

Hạ Sĩ Nhất

Binh Trưởng

Thượng Binh

Binh Nhất

Binh Nhì

Tân Binh

Đó là tất cả các cấp bậc trong quân đội Filtoa.

—————-

[adrotate banner=”8″]

Đến 10 giờ sáng ngày 8 tháng 10 năm 1005.

Tôi và Emiya sải bước chân trên con đường đi đến nơi xét duyệt, vì hôm nay họ đã duyệt binh xong. Chúng tôi chỉ cần đi đến lấy tập hồ sơ, nếu được duyệt thì sẽ nhận quân phục theo cấp bậc ghi trong giấy.

“Đông thật!” Rimuru khẽ cảm thán

Phía trước tôi là một rừng người đang xếp hàng để nhận hồ sơ, ở hàng người ra về. Có người tiếc nuối vì không thể gia nhập quân đội, có người vui vẻ khi được duyệt và hài lòng về kết quả của bản thân.

Ở Filtoa nếu gia nhập quân đội thì bên phía họ sẽ lo cho các dịch vụ, phí ăn uống và đại loại thêm những thứ khác. Mà quan trọng có lẽ là tiền lương quân đội, những người khi đạt cấp bậc Thượng Binh thì lương sẽ rất cao. Nó có thể lo cho bạn về chi phí ăn uống trong vòng 5-10 năm, khi làm trong quân đội được nửa năm.

Tài chính có vẻ chả là cái nôi gì với Filtoa.

…..

Đợi được khoảng 15 phút thì tôi và Emiya cũng nhận được tập hồ sơ của mình, cả hai xem trên bảng điện tử thì tôi được cấp bậc Trung Sĩ tham mưu, còn Emiya là Hạ Sĩ Nhất. Có vẻ tôi được làm cấp bậc này là do bài luận và xử lí chiến lược khá tốt, nên họ cho tôi lên cấp bậc này, tôi còn thấy ở góc trái bảng điện tử còn có chữ -Đặc ân- .

Vả lại đây là chức vụ rất quan trọng, nó gồm xây dựng lực lượng, chiến lược trên tiền tuyến cho quân đội. Đây vốn là chức vụ còn quan trọng hơn cả cấp Uý, nhưng cấp bậc lại thấp hơn. Tôi nghĩ rằng người đưa tôi lên cấp bậc này có ẩn ý gì ấy.

“Em thấy thế nào về cấp bậc này!?” Tôi quay sang hỏi Emiya

.

“Nó quá tốt đối với em, đây sẽ là bước đầu tiên cho kế hoạch của em” Mặt tràn đầy tự tin, dõng dạc nói

.

“Mong em sớm thành công”

.

“Vâng!” Nghe được lời này mà khi nói xong Emiya đã nhảy nhót xung quanh, rồi đi lấy quân phục của mình

Tôi cũng đi đến căn phòng được chỉ dẫn để lấy quân phục, khi nhận được quân phục thì nó có đính kèm một lá thư và một thiết bị dịch chuyển.

Nó ghi rằng: Đúng 10 giờ sáng ngày 9 tháng 10 năm 1005, tập trung ở địa phận quân sự ở phía Bắc thành phố Weist.

‘Mới nhận chúc vụ là phải đi liền sao…’

Tôi nghĩ một lúc rồi gấp bức thư lại, chuẩn bị ra về thì…

“Yo! Rimuru” Giọng nói khá quen thuộc 1 tuần trước vang lên

Tôi quay sang người phát ra câu nói đó, một người đang hí hửng chạy lại chỗ tôi, đó là Rio.

“Này Rimuru! Cậu được cấp bậc nào thế!? Tôi ấy nha nhờ cậu mà tôi hiện tại đã là Thượng Binh, phải cảm ơn cậu rất nhiều luôn đấy. Đây là cấp bậc phải nói là rất cao đối với những người vừa vào quân đội….”

Rio luyên thuyên một lúc nữa, tôi thấy lâu quá nên định quay lưng bỏ đi thì cậu ta níu vai tôi lại.

“Cậu phải nghe người ta nói xong chứ!” Cằn nhằn

.

“Nếu giờ ngươi làm quân đội thì nên nói tóm tắt ngắn gọn, đừng quá dài dòng. Tôi tự hỏi với cái thái độ của cậu mà lại được lên Thượng Binh đấy” Vẫn nói bằng chất giọng lạnh lẽo và khuôn mặt vô cảm thường ngày, khiến cho Rio có chút rùng mình nhưng cậu đã khá quen nên thay đổi thái độ khá nhanh

.

“Đơn nhiên là tôi lên được cấp bậc này là nhờ tài năng của tôi rồi” Tự mãn nói

.

“Thế ngươi cứ dựa vào cái tài năng của mình mà phát huy…”

.

“Cậu đừng có xưng hô như vậy được không, làm vậy người khác sẽ nói 2 đứa mình xa lạ lắm đấy” Chen ngang lời Rimuru

.

“Thì 2 ta vốn là người xa lạ”

.

“Ặc! Cậu vô tình lắm đấy” Thái độ hụt hẫn

.

“Là kẻ làm phiền anh Rimuru” Emiya đứng từ xa nói vọng đến kèm theo luồng sát khí chết người

Rio lúc này xanh cả mặt, tôi thấy mấy cái biểu cảm không nên có ở tên đó. Với cái nhan sắc như vậy tôi thấy Rio hợp làm mấy nhân vật lạnh lùng hay thờ ơ gì đấy, mà bỏ qua chuyện đấy đi.

Emiya phóng lại chỗ của Rio để tặng cho cú đấm thì tôi đã ngăn lại.

“Ở đây khá đông người”

.

“Ừ nhỉ em quên” Gãi đầu rồi nở nụ cười nhẹ

Vốn mọi người xung quanh hầu như đã chú ý đến chúng tôi khi Emiya phóng nhanh đến Rio.

.

“Còn tên làm ngu ngốc làm phiền anh ấy lại dám bén mãn lần nữa à” Lia mắt đầy sát khí nhìn Rio

.

‘Sao con gái bây giờ lật mặt nhanh thật’ Rio suy nghĩ trong lòng, rồi thầm nuốt nước bọt với luồng sát khí từ Emiya

.

“Cậu có thể tắt cái luồng sát đầy chết chóc đó được không, với lại tôi chưa biết tên cậu” Đổ mồ hôi nói

.

“Hừ! Ta tên Emiy…à nhầm Emily Hechland, hãy nhớ lấy cái tên đấy cho đến khi Xuống Mồ Đi” Thái độ không mấy thân thiện đối với Rio và đặt biệt là ấn mạnh 3 chữ cuối

.

‘Từ khi nào em ấy có tính cách như vậy nhỉ!?’ Rimuru suy nghĩ

Nghe những lời đầy cay nghiệt của Emiya thì Rio xụi lơ, nhưng rồi cũng bình tĩnh lại và hỏi.

“Thế cấp bậc của hai cậu là gì!?”

.

“Hạ Sĩ Nhất”

.

“Trung Sĩ tham mưu”

Tôi và Emiya lần lượt trả lời, nghe đến cấp bậc của tôi thì mọi người xung nhìn tôi. Vốn từ trước đến nay không ai có thể có được cấp bậc này khi chỉ mới gia nhập vào quân đội, cao nhất cũng chỉ có Hạ Sĩ Nhất.

“Ghê thật đấy” Rio trầm trồ nhìn Rimuru

.

‘Trung Sĩ tham mưu được hạn chế ra ngoài chiến trường thì phải’ Tôi nghĩ thầm

.

“Nói chung ngươi là cấp dưới đấy” Emiya chỉ thẳng Rio

.

“Vâng! Thưa Hạ Sĩ Nhất” Đứng nghiêm chỉnh tay bắt chéo ngang trán theo kiểu chào quân đội, vốn nhà Rio có truyền thống làm quân đội nên biểu hiện như vậy là điều dễ hiểu

.

“Ểh!?…”

.

‘Tên này bị chạm mạch à!?’ Đó là suy nghĩ của Emiya

Tôi và Emiya tạm biệt Rio ở cổng ra về. Sau đó cả 2 đứa tôi có băng qua vài nhà ăn và siêu thị để mua chút nguyên liệu làm thức ăn sáng cho ngày mai.

Đến buổi tối đầy tĩnh lặng

Tại căn phòng của tôi, hiện tại tôi đang nằm trên giường của mình. Người ngoài nhìn vào thì sẽ thấy tôi như đang ngủ, nhưng thực chất không phải. Từ vụ giấc mơ kia thì đến giờ tôi vẫn chưa bao giờ ngủ, bỗng cánh cửa phòng tôi được mở ra.

Chính là Emiya đang mặc bộ đồ ngủ màu xanh lá nhạt và đang cầm một chiếc gối, tôi giương đôi mắt nhìn Emiya rồi em ấy cất lời lên.

“Anou! Em ngủ với anh được không!?” Hơi ngại ngùng

.

“À được” Tôi chỉ trả lời ngắn gọn

Emiya lên giường đặt chiếc gối xuống, sau đó nằm lên ôm tôi từ sau.

“Em ôm anh có khó chịu quá không ạ!?”

.

“Không sao, cứ làm gì em tùy thích”

Nghe vậy em ấy liền nghịch tóc tôi, tôi không nói gì cứ để thế cho em ấy làm. Sau một lúc nghịch rồi cũng thiếp đi.

….

Đến sáng

Tôi rời khỏi giường và chuẩn bị bữa sáng như thường lệ.

“Xuống ăn sáng, Emiya!” Giọng tôi từ phía dưới vọng lên phòng Emiya ngủ

Tôi kêu khoảng 3 lần không thấy phản hồi, đành dùng một một loại sóng âm nhiễu với tần số cao truyền thẳng vào đại não em ấy.

“Ahhhh!” Tiếng la của Emiya vang lên khắp căn nhà

À, tiện thể nói luôn thì tôi đã mua một căn nhà khá rộng rãi vào khoảng 4 tuần trước. Ở tuần đầu tiên tôi dạy và huấn luyện cho Emiya chủ yếu là ở trong rừng Zoan, đó là khu rừng rất rộng lớn nằm ở phía Nam của Filtoa. Nó giáp ranh với các đất nước nhỏ phía Đông Nam.

Bây giờ Emiya đã đi xuống phòng ăn với bộ đồ xộc xệch và mái tóc bị rối tung.

“Xin lỗi anh, do hôm nay…Oáp~ …ngủ hơi ngon. Mà đừng có dùng cái chiêu độc ác như thế để đánh thức em chứ” Phồng má với khuôn mặt ngáy ngủ

.

“Đó là cách có thể gọi duy nhất của anh làm mỗi khi kêu em dậy” Vừa nói vừa đem bữa sáng lên bàn

.

“Mồ~ ” Giận dỗi gãi đầu, điều đó làm cho mái tóc bạc trắng bồng bềnh của Emiya càng rối hơn

.

“Ngồi lên ghế đi, để anh chải và buộc tóc lại cho” Trên tay đã cầm cây lược và dây buộc tóc

.

“Vâng” Ngồi lên ghế với tâm trạng vui vẻ

Tôi chải tóc cho em ấy rồi tết tóc em ấy buộc lên theo kiểu đuôi ngựa, vì kiểu tóc này sẽ khá gọn gẽ cho các phụ nữ trong quân đội.

Khi làm xong Emiya chạm vào phần đuôi tóc phía sau rồi nói.

“Cảm ơn anh” Cười tươi như hoa

.

“Giờ ta bắt đầu ăn đi để lâu kẻo nguội” Ngồi lên ghế

.

“Vâng”

Khi ăn xong thì tôi và Emiya đi thay bộ quân phục của mình.

Của tôi là một bộ quân phục màu đen với phần cổ áo là màu đỏ, các đường viền được làm nổi bật bởi màu vàng kim óng ánh. Khoác bên ngoài cũng là một chiếc áo choàng đen dài đến ngang hông và ở hông là một chiếc thắt lưng cố định phần quần lại, đặt biệt là huy hiệu tượng trưng cho cấp bậc của tôi. Hình dạng của nó là một tấm vàng hình chữ nhật với 2 ngôi sao 8 cánh và 1 ngôi sao 5 cánh, phía dưới là biểu tượng của một quyển sách.

(Văn miêu tả của tôi không được hay lắm, tôi có đôi chút lười đi tìm ảnh minh hoạ nên sẽ viết như vậy. Cố mà tưởng tượng :> )

Bộ đồ của Emiya cũng như của tôi chỉ khác là bên dưới là váy, và huy hiệu 2 ngôi sao 8 cánh.

Cả hai khi chuẩn bị hành lí xong thì dùng thiết bị dịch chuyển được phát cùng lúc với bộ đồ, dùng nó rồi cả hai biến mất.

—————-

Sau khi dịch chuyển đi tôi và Emiya đã xuất hiện gần một đồn điền rất rộng rãi, xung quanh không có nhiêu người là mấy. Có lẽ chúng tôi đã đến hơi sớm vì hiện tại chỉ mới khoảng 9h sáng, tìm một bóng râm rồi cả ngồi xuống trên nền cỏ còn non nhưng đã dày dặn che lấp mặt đất.

“Anh Rimuru ta nên làm gì đây!?” Emiya hỏi tôi

.

“Ngồi đợi”

.

“Vâng!” Emiya nói xong thì tựa lưng vào gốc cây

….

Bây giờ đã là 10h sáng

Một thông báo vang vọng khắp đồn điền quân sự.

『 Tất cả các binh sĩ tập trung ở giữa sân, đứng theo hàng dựa trên cấp bậc. Vị trí cụ thể nằm ở các bảng được gắn theo dãy, vui lòng tập trung ngay bây giờ.』Tiếng A.I thông báo

Tôi và Emiya lập tức đi đến khu chỉ định.

Hàng của Emiya ở kế tôi, còn hàng của tôi nằm ở dãy ngoài cùng bên trái. Sau 2 phút thì cũng tập trung đầy đủ, sau đây là số lượng:

-Tân Binh gồm có hơn 3000 người

-Binh Nhì khoảnh 1200 người

-Binh Nhất là đủ 800 người

Đến đây sự khác biệt tăng lên rõ rệt

-Thượng Binh có 53 người

-Binh Trưởng được 21 người

-Hạ Sĩ Nhất gồm 6 người

Và cuối cùng là

-Trung Sĩ tham mưu có 1 người

Một người phụ nữ bước với phòng thái uy nghiêm, ánh mắt sắc lẹm nhìn các nhân vật đang xếp hàng, theo sau người phụ nữ là các phụ tá của cô.

Những người phía đối diện khuôn mặt đầy sự lo lắng, một số thì cố gắng giữ bình tĩnh. Một số thì vẫn giữ vững được tinh thần nhưng mồ hôi lạnh chảy dài , còn lại thì vẫn bình thường.

Bên cổ tay áo trái có gắn một quân huy, nó có một ngôi sao 8 cánh đa sắc chuyển dần theo từng góc độ. Phía dưới là hình mặt trời vàng óng ánh, đó là huy hiệu của Chuẩn Tướng.

Ánh mắt cô dừng lại khi đến hàng của Trung Sĩ tham mưu.

‘Năm nay có Trung Sĩ tham mưu sao, mà lại con gái?…..’

Nhìn lại quân phục của Rimuru, nó là bộ quân phục dành cho nam.

‘Là nam à…’ Có đôi chút bất ngờ nhưng không biểu hiện ra bên ngoài

.

‘Lên được cấp bậc này khi mới gia nhập,… có vẻ không tầm thường’ Đầy sự thích thú

Rồi người phụ nữ đó đứng lên một cái bục cao, cầm một thiết bị có công dụng khuếch đại âm thanh.

“Ta là Chuẩn Tướng Amael Vandigard, là người sẽ giới thiệu cho các chiến sĩ về cơ chế trong quân đội” Khi nói toát ra phong thái cương trực của một vị lĩnh, chất giọng khá mềm dẻo nhưng lại đầy sự uy nghiêm

Amael Vandigard là một người gia nhập quân đội khi chỉ mới 14 tuổi, đã lập cho mình hơn 50 chiến tích trong hơn 8 năm làm quân nhân. Amael được những chiến binh Đế Quốc Material gọi là Ác Quỷ, khi vào tuổi 15 đã một mình đánh bại hơn 50 binh lính tinh nhuệ của Đế Chế.

Sau khi được Chuẩn Tướng giới thiệu sơ bộ về cơ chế, thì các binh sĩ được phát cho một tấm thẻ. Nó là thẻ quét mã để vào phòng, mỗi người sẽ có một phòng đúng hơn là 2 người một phòng. Được sắp xếp ngẫu nhiên, nhưng được phân chia thành khu nam và nữ. Nó như là kí túc xá vậy.

Emiya thì nằn nặc đòi chung phòng với tôi thế là đi kiến nghị cấp trên, rồi bị cấp trên mắng xối xả.

Tôi bây giờ đã đi đến cửa phòng của mình, nó có số trên cánh cửa là 38-B. Mở cửa ra thì tôi thấy một người đã vào phòng trước, mang cho mình máu tóc xanh đen và đôi đồng tử tựa như cả vũ trũ.

“Chào, Cấp trên-kun không ngờ ta chung phòng đấy” Rio chào tôi

*Rầm*

Tiếng cánh cửa đóng lại mạnh mẽ.

‘Tại sao lại ở chung với tên này chứ!?’ Đầy sự thắc mắc

Suy nghĩ không lâu mấy rồi mở cửa lần nữa.

“Cậu làm tôi giật mình đấy, tôi tưởng là cậu bỏ phòng luôn chứ” Thở phào

.

“Mà ta có duyên thật đấy, nếu sau này cậu có ý định sang phương Tây chuyển giới thì tôi sẽ suy nghĩ về việc tán đổ cậu đấy” Không chút liêm sỉ gì nói ra câu đó

*Bốp*

Rimuru đấm vào khuôn mặt của Rio, đầu cậu ta lún sâu xuống sàn phòng khoảng chừng 1 tất.

(1 tất = 10cm)

Rio lúc này đã bất tỉnh, tôi mặc kệ Rio rồi lấy hành lí từ [Kho không gian]. Bên trong cũng chỉ có vài loại giấy tờ cá nhân không đáng quan tâm và quần áo, tôi làm thế cũng chỉ cho có hình thức.

Từ bên ngoài có tiếng rõ cửa, tôi lại gần rồi mở cửa. Một người phụ nữ mái tóc đen nhánh dài ở phần đuôi tóc có màu đỏ, đôi mắt đỏ sắc nhìn Rimuru.

Tay bắt chéo chào Amael, Amael cũng làm động tác tương tự, rồi tôi cất tiếng.

“Tôi có thể giúp được gì cho Chuẩn Tướng!?”

.

“Ngươi đi theo ta” Amael trả lời

.

“Rõ!?” Khẽ nghiêng đầu thắc mắc

Rồi Amael chạm vào Rimuru cả hai biến mất, rồi xuất hiện trước một cánh cửa lớn.

‘Cô ấy thuộc tính Không Gian à’ Rimuru suy nghĩ rồi cùng lúc đó Amael mở cánh cửa

.

“Vào đi”

Cả hai đi vào thì thấy một người phụ nữ tóc bạc trắng đang vác chéo chân ngồi đối diện cửa sổ, rồi quay ghế lại nhìn tôi.

“Chào Rimuru, cũng lâu rồi không gặp” Cười mỉm

.

“Không ngờ lại gặp ngài ở đây” Không mấy bất ngờ

.

“Biểu biện của cậu vẫn chán như mọi khi” Mặt chán nản

Chính là Athena đang mặc bộ quân phục và huy hiệu gồm 5 ngôi sao 8 cánh đa sắc và hình mặt trời dành cho cấp bậc Nguyên Soái.

“Hai người quen biết nhau sao!?” Amael hỏi

.

“Đúng, đúng!”

.

“Tôi từng là thư kí của Athena-sama ‘và cả bây giờ cũng vậy’ ” Tôi quay nói với Chuẩn Tướng

.

“Rimuru cậu nói làm tôi ngượng mất” Đôi chút cọc

.

“Thế tôi xin lỗi” Nghiêng người về phía trước khoảng 10°

.

‘-sama sao quan hệ của họ có hơi mờ ám’ Nghi ngờ nhưng không biểu lộ

.

“Thế thì ngài chỉ kêu tôi đến đây để gặp mặt sao!?” Tôi hỏi Athena-sama

.

“Đương nhiên là không rồi tên ngốc, cái chức vụ Trung Sĩ tham mưu của ngươi để làm cảnh à” Amael trả lời thay Athena nhưng lời lẽ lại cay đắng hơn, nhưng chả làm lung lay được Rimuru

.

“El-chan bộ em không thể nào nói những câu ngọt ngào được sao!?” Giận dỗi nhìn Amael

.

“Do cái tính mềm lòng của ngài mà bọn quý tộc ấy cứ ngông cuồng gây vài vụ náo loạn đấy, thế cái câu tuyên ngôn Công bằng – Bình đẳng ấy sẽ dần bị lung lay. Nhờ ơn ngài mà tôi phải đi giải quyết cả núi giấy tờ khiếu nại của người dân” Mắt đầy sự phê bình, phán xét Athena

.

“Rồi, rồi! Tôi hứa sẽ không mềm lòng nữa mà” Đổ mồ hôi

.

“Câu nói này ngài nói với tôi lần thứ N rồi đấy” Mắt cá chết Athena

.

“Ta thề là trong lần hội nghị kế tiếp ta sẽ không mềm lòng nữa được chưa!?” Nằm dài trên bàn nói với thái độ chán nản

.

“Tạm tin” Amael quay đi rồi rời khỏi căn phòng

*Cạch* Tiếng đóng cửa

“À đây, Rimuru” Một chồng giấy được đặt lên bàn

.

“Đây là các văn kiện và giấy duyệt tổng binh của cậu”

.

“Ngài có trộn lẫn nó với giấy tờ của ngài không đấy!?” Ngờ vực

.

“Tôi là một Nguyên Soái thì đâu thể đẩy công việc của mình cho người khác được chứ” Vỗ ngực thể hiện sự tin cậy

.

“Tạm tin” Rimuru bê trồng giấy lên

.

“Tôi đi đây Athena-sama chúc ngài một ngày tốt lành” Biến mất

.

“Sao không ai tin ta hết vậy” Khóc ròng

________________

Hết

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.