Tập 16: Gia tộc Lufthansa!!!

Tôi và Emiya ngồi đối diện nhau trên một chiếc bàn

“Thế thì em sẽ nói đây!”

.

Tôi gật nhẹ đầu

Emiya bắt đầu kể mình con gái của Đại công tước William Vans Lufthansa. Ông ấy nắm giữ chức vụ phải nói là cao nhất trong dòng họ Lufthansa, ông ta sinh ra vốn đã không có ma lực. Nhưng nhờ vào thể chất hơn người mà đã chui rèn kĩ năng kiếm thuật của mình tới mức mà người đời nói là bất bại

Gia tộc Lufthansa là gia tộc lớn nhất và mạnh mẽ nhất đất nước Filtoa này, không ai dạy khờ gì mà đối địch

Ông cưới cho mình một người vợ mang tên Lucia Hechland, là một người phụ nữ bình thường như bao người khác, nhưng mang cho mình nhan sắc đẹp bội phần. Emiya cũng thừa hưởng nhan sắc từ Lucia. Địa vị cũng chỉ là một luật sư, sau khi cưới thì William thì đã lấy họ Lufthansa

Emiya cũng kể là Lucia cũng không có ma lực và thể trạng yếu, thế nhưng Ciel lại bảo rằng là mạch ma lực của Lucia bị nghẽn lại. Khiến cho nó không lưu thông đồng đều và phát huy ma lực của bản thân

Còn Emiya khi sinh ra thì mạch ma lực bị ùn tắc như Lucia và đặt biệt là thể trạng yếu như mẹ của em ấy. Nên Emiya không thể học Phép thuật lẫn Kiếm thuật, khiến cho những người trong gia tộc gọi Emiya là kẻ bất tài và vô dụng

Cái danh bất tài vô dụng của Emiya chỉ được người trong gia tộc biết đến, nếu lan tin này ra ngoài thì danh dự của gia tộc sẽ bị bôi nhọ. Vì vốn gia tộc Lufthansa nổi tiếng là có những người đầy mạnh mẽ, thông minh và tài năng

Dù cho bị gọi là như thế, Emiya vẫn lạc quan mà sống. Được vun đắp đầy tình thương của cha mẹ mình, cho đến một ngày Emiya nghe tin cha mình bị mất trên tiền tuyến, Lucia thì quá đau buồn cộng thêm thể trạng yếu kém khiến cho bản thân bị ốm nặng

Emiya rất đau lòng khi cha mình mất. Những người trong gia tộc thấy Emiya là nỗi sỉ nhục, nên đã bắt Emiya và đánh đập. Cho đến khi có ý định thủ tiêu em ấy, nhưng cũng nhờ người hầu thân cận của Emiya giúp cho trốn thoát

“Thế em từ lúc em rời đi đã bao lâu rồi!?” Tôi hỏi Emiya

Khuôn mặt Emiya hiện giờ đã thấm đẫm nước mắt, mang cho mình nỗi buồn sâu xa đầy bi thương và chua xót

“Em…rời đi được khoảng 2 ngày!”

.
“Nhưng trông anh chả có gì là bất ngờ khi em thuộc gia tộc Lufthansa!”

.

“Biểu hiện bất ngờ là không cần thiết!” Tôi trả lời Emiya

Khuôn mặt tôi vốn chẳng có tí cảm xúc nào rồi, lần gần nhất tôi biểu hiện cảm xúc là bao lâu rồi nhỉ!? Tôi cũng chả rõ…

“Không biết mẹ em bây giờ ra sao rồi!” Khuôn mặt đượm buồn

.

“Anh không có bằng chứng để chứng minh! Nhưng hiện tại mẹ em vẫn ổn và đang được chăm sóc bởi người hầu của em!”

.

“Thế thì tốt quá!..” Lộ ra vẻ mặt vui mừng

.

“Em tin luôn sao!? Ta chỉ mới gặp lần đầu thôi đấy!”

.

“Vâng! Em luôn tin anh! Vì em thấy anh là một người tốt và không có biểu hiện lừa dối em!” Đôi mắt kiên nghị nhìn thẳng vào tôi

Biểu hiện đấy chỉ làm tôi cảm thấy chướng mắt thôi! Còn việc em ấy nói là người tốt…

.

“Anh không tốt như em nghĩ đâu..!”Giọng lạnh lẽo

.

“Anh là người tốt!” Emiya liền phản bác lại tôi

.

“Anh vừa giết người đấy!”

.

“Thế thì anh vẫn là người tốt!”

Tôi vốn chả có gì tốt đẹp cả! Giết người không gớm tay, tự bản thân hủy diệt đi mái ấm của chính bản thân….

“Thật cứng đầu!”

.

“Em mà chứ lại!”  Làm vẻ mặt đầy tự hào

.

“Đấy không phải khen đâu!” Tôi bất lực trước Emiya

.

“Hihi…!”

.

“Mà anh chưa nói nhỉ! Cha em chết trên trận chiến không phải là dốc hết sức để chiến đấu mà là có người hãm hại…!”

Emiya mở to đôi mắt đầy ngạc nhiên, tôi thấy em ấy đang tỏ ra một lượng sát khí khá là dữ dội

“Anh nói cho em nghe tên đó là ai! Em nhất định sẽ giết chết tên đó!” Ngồi phắt dậy nói to trước mặt tôi

.

“Có nói em cũng không đủ khả năng đâu!”

Nghe tôi nói vậy Emiya ngồi xuống thẫn thờ, nghiến răng, bàn tay nắm chặt lại

“Như em đã nói từ trước mong anh có thể chỉ cách cho em trở nên mạnh mẽ hơn!”

.

“Anh chưa đồng ý đ…..

.

Emiya lúc này quỳ xuống trước mặt tôi, đầu cuối sát sàn nhà

“Cầu xin anh!”

.

“Em đứng lên đi!” Tôi với tông giọng khó chịu

.

“Không! Chừng nào anh đồng ý thì mới đứng dậy!”

.

“Thế thì cứ quỳ như thế đi!”

.

“Ểh!?”

Nhận được câu trả lời vô tình của tôi, làm cho Emiya bất ngờ nhưng rồi chuyển sang thất vọng

Bầu không khí của cả hai bây giờ rất yên lặng và khó xử mà thằng tác giả cái bầu không khí này lại là tôi

“Anh đồng ý!” Bất giác nói

Nghe tôi nói vậy Emiya vui mừng rồi nở một nụ cười đầy mãn nguyện

“Nhưng sẽ không dễ đâu!”

.

“Em sẽ cố gắng hết sức!” Biểu hiện đầy nghị lực

Sau đó tôi suy nghĩ một số bài tập cho Emiya và cách khắc phục một số nhược điểm của em ấy, tôi cũng có trao đổi với Ciel để đưa ra phương án tối ưu

“Được rồi! Bài tập đầu tiên!” Tôi hô to lên

[adrotate banner=”8″]

“Vâng!”

.

“Cởi áo ra đi!”

.

“Ểh!?…”

Emiya nghe tôi nói xong thì lập tức lấy tay che cơ thể của mình, còn khuôn mặt thì đỏ chót

“Anh chả sàm sỡ hay gì đâu! Với lại anh không có hứng thú với cơ thể của em!”

.

“Làm như em tin! Anh là con trai đấy là con trai!” Emiya hét lên

Cũng may là phòng này có cách âm, không là bên ngoài nghe được rồi

“Chỉ việc này còn không được thì em nên từ bỏ việc báo thù đi là vừa!”

Emiya khựng lại rồi suy nghĩ, sau đó miễn cưỡng cởi áo ra. Để lộ làn da trắng nõn cùng 2 vòng cân đối, tôi tự hỏi ngoại hình này có phù hợp với con gái tuổi trung niên hay không

Tôi tiến lại gần Emiya rồi đặt tay lên giữa ngực em ấy! Điều này làm em ấy co rúm người lại, nhắm mắt như thể chịu phạt

“Thả lỏng đi!” Tôi lên tiếng chấn an

Mở mắt ra Emiya chỉ thấy khuôn mặt lạnh băng của Rimuru, không có biểu hiện như kẻ biến thái. Thấy thế Emiya thả lỏng cơ thể lại

Tôi bắt đầu truyền một lượng nhỏ ma lực đã được tinh lọc lại bằng [Vua Thuần Khiết – Metatron] tôi dùng được Ultimate Skill này là nhờ [Tàn Thư Vương – Akashic] , tôi hầu như có thể sử dụng mọi Ultimate Skill. Nhưng không phải Skill nào tôi cũng phát huy tối đa sức mạnh của nó

Emiya lúc này cảm nhận được một luồng hơi ấm chạy qua cơ thể, nó như đi qua từng ngóc ngách, từng thớ thịt và mạch máu. Nó không hề gây cảm giác đau đớn mà rất dễ chịu, sau khoảng 5 phút thì quá trình kết thúc

“Em cảm thấy thế nào!?” Tôi hỏi em ấy

.

“Rất dễ chịu ạ! Em cảm giác cơ thể nhẹ và khoẻ hơn lúc trước rất nhiều! Đây là cảm giác em chưa từng trải qua!” Emiya ôn tồn nói nhẹ nhàng

.

“Kết quả khá tốt đấy!” Tôi có chút hài lòng về kết quả

.

“Khá tốt!? Không lẽ nó không như ý muốn của anh à!” Emiya hơi hoảng hốt

.

“Bình tĩnh đi! Ta còn bước cuối nữa! Bây giờ em hãy thử thiền định lại rồi cảm nhận xung quanh đi!”

.

“Vâng!”

Emiya bắt đầu nhắm mắt lại, cố gắng để tinh thần bình thản nhất có thể. Sau đó cảm nhận xung quanh, Emiya như là nhìn thấy các hạt sáng với đủ loại màu sắc bay xung quanh, đó chính là ma tố. Rồi từ từ mở mắt, những hạt sáng ấy vẫn còn như trong tâm trí của Emiya

“Em thấy rồi này!” Vui mừng

.

“Giờ em hãy tưởng tượng là em sẽ hấp thụ các hạt sáng ấy đi!”

Emiya làm theo như tôi nói! Ma tố xung quanh bắt đầu bị Emiya hấp thụ

“Làm tốt lắm! Bây giờ em đã có thể dùng Ma thuật rồi đấy!” Hài lòng về kết quả

.

Emiya nhảy cẩng lên làm vẻ mặt vui sướng, chạy tung tăng trong phòng mà không để ý rằng phía trên đang chần như nhộng, đặt biệt là vòng 1 nó rung lắc theo chuyển động của em ấy

“Anh nghĩ em nên mặc áo vào!” Tôi quay qua hướng khác

.

Emiya đứng hình nhìn về phía tôi, rồi nhìn lại bản thân. Nhanh chóng phóng lại lấy chiếc áo sơ mi trắng mặc lên

“Em…X-Xin lỗi…Do em vui quá nên hơi quá khích!” Mặt đỏ như gấc, thêm hiệu ứng bốc khói💨

.

“Bỏ qua chuyện đó đi! Bây giờ anh sẽ chỉ em cách dùng ma thuật!”

.

“Thật sao! Anh có thể chỉ cho em mấy cái ma thuật tạo quần áo đó được không!?” Mắt lấp lánh nhìn tôi

Tôi bây giờ thứ cần nhất là một chiếc kính râm

‘Nhưng mình tạo quần áo bằng [Sáng tạo vật chất] thì sao mà dạy được nhỉ!? Nó là skill khác hoàn toàn với ma thuật!’ Suy nghĩ

<Ciel! Có cách nào không!?>

.

<<Thưa Master! Có hai cách đó là!>>

.

<<Cách thứ nhất là em sẽ cho Emiya được sự bổ trợ từ hệ thống trên người anh!>>

(Ý tôi muốn nói là hệ thống như của Tensura nhưng nó được nằm trên cơ thể Rimuru)

<<Cách thứ hai là em không khuyến khích lắm! Đó là dùng [Thần Thời Vụ – Shub Niggurath] để ban tặng kỹ năng>>

.

<Sao cách hai lại không khuyến khích!?>

.

<<Vì nếu ban tặng kỹ năng cho Emiya thì hệ thống của hành tinh này sẽ ghi nhận được, hành tinh có một hệ thống tùy biến! Khi Emiya có skill thì hệ thống sẽ sao chép rồi lưu vào dữ liệu, rồi tạo ra một loại ma thuật mới!>>

.

<<Nhưng trong điều khoản mà tờ giấy anh đọc lúc ở với Athena là không được can thiệp và sửa đổi hệ thống của thế giới!>>

.

<Thế nên cô sẽ tách ra Emiya ra khỏi hệ thống thế giới này rồi cho em ấy vào hệ thống trên người anh! Rồi mới ban phát kỹ năng!?>

.

<<Suy luận chính xác thưa Master>>

Chỉ vì sự thích thú của Emiya về thay đổi và tạo quần áo mà giờ phải làm một chu trình phức tạp thế này

<Thế anh sẽ chọn cách một!>

Tôi đưa ra quyết định của mình

(Do dùng [Gia tốc tư duy] nên thời gian chưa trôi qua được 1s)

“Được thôi! Anh sẽ chỉ!” Tôi trả lời câu hỏi của Emiya

.

“Hoan hô!”

Tôi lập tức dùng [Hư Thần Không – Azathoth] dừng thời gian xung quanh lại, rồi dùng
[Bạo Thực Vương – Beelzebub] hấp thụ Emiya. Việc của Ciel lúc này tách Emiya ra khỏi hệ thống thế giới này, sau đó đưa vào hệ thống của tôi

.
.
.

<<Đã hoàn thành! Thưa Master!>>

Tôi bắt đầu nhả Emiya ra, không phải nhả theo nghĩa đen đâu. Từ bàn tay của tôi xuất hiện làn khói tím, bay ra hướng đối diện rồi tụ lại. Sau đó Emiya xuất hiện, tôi cho thời gian chạy trở lại

“Đầu tiên em hãy niệm chú -Material Creation-! Trong lúc niệm chú thì hãy tưởng tượng tới món đồ mình tạo ra, em cũng phải tưởng tượng đến vật liệu mà món đồ mình tạo ra!”

.

“Dễ thế sao! Vậy để em thử!”

.
Emiya nhắm mắt lại rồi tưởng tượng, bắt đầu niệm chú

“Material Creation”

Một vật thể màu trắng xuất hiện trên tay Emiya, nó là một bức tượng…

“Hửm!? Tượng của anh à!”

Một bức tượng Rimuru cao tầm 10cm, đang đứng trên tay Emiya. Nó chỉ có duy nhất một màu trắng, bức tượng nó giống bộ ma vương đen tuyền mà tôi hay mặc. Có vẻ em ấy nhớ được hết các chi tiết bộ đồ này lúc tôi gặp em ấy lần đầu

Emiya nhìn vào bức tượng rồi gãi đầu

“Em lo tưởng tượng vóc dáng với quần áo, mà quên cho thêm màu vào!” Nở nụ cười gượng gạo

.

“Khả năng tưởng tượng của em rất tốt! Ngay cả anh cũng không thể làm nó chi tiết và trong thời gian ngắn đâu!”

.

“Ufu~ Fu~ Thế là em vượt qua anh rồi nhé!” Emiya cười khẩy nhìn tôi

Ngay lập tức Emiya nhận được cái cốc đầu từ Rimuru

“Uiza!” Xoa vào chỗ Rimuru cốc

.

“Chỉ bấy nhiêu thôi thì không làm được gì đâu!”

.

“Em biết rồi mà!” Bĩu môi

.

“Đến đây thôi! Mai ta sẽ tập tiếp, giờ đi ngủ đi!” Tôi thay bộ đồ ngủ, rồi nằm lên giường

Bỗng tôi bị ôm từ phía sau

“Emiya!?”

.

“Chỉ có một giường thôi! Nên em sẽ ngủ cùng anh!”

.

“À! Anh quên chỉ có một chiếc giường, thế để anh tạo cái khác….

.

“Không! Em muốn ngủ cùng anh!” Siết chặt Rimuru

.

“Hmm…Sao cũng được!”

.

<<Thưa Master!>>

.

<Sao thế Ciel!?>

.

<<Vì lý do gì mà ngài đi giúp cô gái này!?>>

.

<Bản thân ta cũng không biết! Có lẽ do ta muốn giúp thôi!>

Nhận được câu trả hời hợt của Rimuru, Ciel chỉ biết im lặng và không nói gì

Tôi bắt đầu giảm ý thức của mình lại rồi chìm vào giấc ngủ

Góc giải thích và bổ sung: Lý do mà Emiya phải niệm chú khi sử dụng [Sáng tạo vật chất] là do Ciel đã cho câu -Material Creation- như một câu lệnh để phát động

Rimuru thì không cần phải niệm chú, còn Emiya phải niệm chú nếu không thì cho dù Emiya có tưởng tượng đi chăng nữa thì nó cũng chẳng phát động được

Ciel đã copy hệ thống ma thuật của thế giới này để sau này cho Emiya luyện tập, mà không cần quá lệ thuộc vào hệ thống của Rimuru. Có thể nói Emiya là một cá thể nằm trong hai hệ thống

(Hơi xoắn não không mấy bác!?)

_____________

Hết

 
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.