Lại một buổi sáng tinh mơ với đầy tia nắng ấm áp của mặt trời chiếu thẳng vào gian phòng của rimuru và cô bé gái đang ngủ say.
Bỗng cô bé gái nằm bên cạnh giường rimuru có chút động đậy.
Có vẻ cô bé đã tỉnh lại sau cơn mê…
” ….
Đây là đâu? ” Cô bé ngoái nhìn xung quanh chỉ thấy đây là một căn phòng ngủ bình thường.
” Đầu mình đau quá….
tại sao mình lại ở đây? ” Cô bé vô thức bay lên rồi quay qua quay lại.
Nhìn một hồi thì cô mới nhận ra rằng cô đang ở một căn hộ khá lớn của ai đó.
Từ bên chiếc giường lớn bên cạnh bỗng có động tĩnh nhẹ.
Nhưng điều đó không qua mắt được cô bé…
” Ai đó? ” Cô bé chăm chú nhìn vào chiếc giường lớn đó.
Trên giường có một thứ gì đó tròn tròn đăng cuộn mình trong chăn..
Từ từ chiếc chăn được kéo xuống và lộ ra một khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp trong tình trạng nữa tỉnh nữa mơ..
” Chào buổi sáng , bé con… ” Rimuru chỉ mở nữa con mắt mà nhìn cô bé kia.
” … ” Cô bé kia thì đứng hình nhìn thiếu nữ kia chào mình.
Vẻ mặt của con bé cũng như những người mới gặp rimuru lần đầu…
Đỏ chót như quả cà chua!
Rimuru thì chẳng để ý hay có thể nói là không biết gì cả mà từ từ ngồi dậy và đi tới chỗ cô bé.
” Lại đây nào , cô bé! ” Cậu nhẹ nhàng vỗ xuống chỗ bên cạnh biểu thị cho cô bé.
Cô bé chỉ biết im lặng mà bay xuống ngồi ngay ngắn kế bên thiếu nữ xinh đẹp kia.
” Xin giới thiệu , ta là Rimuru Tempest… ” Rimuru êm dịu nói và nở nụ cười toả nắng.
” X-xin.. chào chị.. ” Cô bé ngại ngùng cuối mặt xuống.
Crách*crách*
Tiếng của thứ gì đó nứt vỡ đột nhiên vang lên từ phía rimuru.
‘ Tại sao chứ…
Đến cả con gái của mình cũng nhầm mình nữa sao… ‘ Rimuru ngoài mặt thì cười cười nhưng trong thâm tâm đã khóc thành sông.
” Xin lỗi nhưng ta là con trai đó! ” Cậu cố rặng ra nụ cười méo mó giải thích cô bé.
” Ehh!
Em xin lỗi ạ!! ” Cô bé lập tức cúi đầu xin lỗi.
” không sao mà , ta cũng quen với việc này rồi ha..ha ” Nụ cười của rimuru lại càng méo mó hơn nữa.
Cô bé kia chỉ ngẩn đầu lên lúng túng nhìn rimuru rồi lại nhìn đi chỗ khác.
Thấy bầu không khí đang tệ đi nên rimuru lên tiếng hỏi cô bé.
” Em có thấy đau ở chổ nào không? “
” Dạ không ạ , nhưng… “
Thấy được sự ngập ngừng của cô bé rimuru chỉ có thể im lặng để cô bé nói ra vấn đề của mình.
” Em không nhớ gì hết ạ… “
Giọng nói của cô bé chứa đầy sự lo lắng và buồn bã.
Nhận ra được điều đó rimuru nhẹ nhàng xoa đầu cô bé.
” Đừng lo lắng , ta sẽ giúp con nhớ lại.. “
Cô bé kia ngơ ngác mà từ từ ngước đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt hổ phách kia.
Rimuru chẳng nói chẳng rằng đưa tay đặt lên trán cô bé ấy và một luồng ánh sáng êm dịu được phát ra.
Hàng loạt những kí ức chạy qua đầu cô bé cho cô bé biết về thân phận thật của rimuru và cũng như về lúc mà rimuru cứu cô.
‘ Đây là kí ức của ri… không , là của papa về bản thân và mình sao… ‘
‘ Chính papa đứa cứu mình khi mình hấp hối rồi còn ban cho mình linh hồn này sao…’
Bất giác đưa tay lên ngực cảm nhận linh hồn mới mà rimuru trao cho.
Cô bé rưng rưng ngước nhìn thẳng vào đôi mắt hổ phách tuyệt đẹp của rimuru.
” Papa…
C-cảm.. ơn.. vì đã cứu con và ban cho con cuộc sống mới này… “
” Mặc dù không biết bản thân trước kia là ai nhưng nếu được…
Mong papa hãy nhận con làm con gái của papa
và dùng phần đời còn lại của mình để trả lại ơn
cứu mạng này của papa…”
Tiếng nức nở của cô bé vang khắp căn phòng ngủ của rimuru.
Nhưng điều đó chẳng khiến rimuru khó chịu mà còn ngược lại cơ!
Cậu đang cực kì vui mừng và hành phúc vì cô con gái của cậu đã nói ra những lời đó.
Tưởng rằng sẽ khiến con bé khó chấp nhận mà từ chối người cha này nhưng không…
Có lẽ sự cô đơn của con bé khi còn là con người cũ đã lớn đến mức rimuru chẳng hình dung nổi!!!
Được rimuru cứu mạng và trao cho linh hồn mới từ chính linh hồn của rimuru khiến con bé hạnh phúc vô cùng.
Hạnh phúc vì cuối cùng nó cũng có một người để dựa dẫm và gọi một tiếng ‘papa’.
Con bé nhìn vào mắt rimuru biểu hiện sự trông chờ cực độ từ đôi mắt đó.
Nhìn thấy vậy cậu cũng nhẹ nhàng mỉm cười và gật đầu đồng ý.
Thấy được sự đồng ý của rimuru , con bé vui mừng ra mặt mà ôm lấy cậu.
” Ta hứa sẽ chăm sóc con thật tốt!
Ta sẽ không để chuyện đó xảy ra lần nữa… “
Cô bé chẳng thể nghe được câu sau nhưng chỉ cần như vậy là hạnh phúc lắm rồi.
Cả hai ôm nhau thật lâu rồi cuối cùng cũng buông nhau ra…
Trên khuôn mặt cả hai đều có những cảm xúc hạnh phúc, vui mừng, … rõ rệt.
” Nhưng con cần có một cái tên để thuận tiện cho việc gọi sau này nhỉ? “
” Thế thì nhờ papa giúp con đặt nhé , theo kí ức mà papa trao cho thì papa rất giỏi việc đặt tên mà nhỉ? “
” Ha..ha ta làm gì mà giỏi cơ chứ… “
Rimuru cười gượng tỏ vẻ ngại ngùng vì được con bé khen.
‘ Dễ thương quá!
Đúng là papa của mình , ngại ngùng thôi cũng dễ thương hết phần thiên hạ!! ‘ Cô bé lấy tay che đi nụ cười thâm hiểm.
” Con cố tình chọc ta đúng không! ” Rimuru hét lớn vào cô bé.
” Khì khì , papa ngại ngùng nhìn cứ như thiếu nữ vậy ý!
Dễ thương lắm luôn~~ ” Cô bé khoái chí mà nói ra suy nghĩ của mình.
Rimuru thì ấm ức trong lòng mà chạy ra ngồi ở góc phòng vẽ vòng tròn…
” Ta không phải con gái , ta không phải con gái , …. “
Rimuru cứ lặp đi lặp câu nói đó như đang tự nguyền rủa bản thân vậy.
” Ehh , con chỉ đùa thôi mà papa đã như vậy rồi. ” Cô bé chỉ đành nhịn cười mà nói.
” Ta dỗi , ta dỗi!
Con chỉ giỏi chọc ta hic..hic.. ” Rimuru khóc không ra nước mắt nhưng vẫn cố khóc:))
” Con xin lỗi mà papa~ ” Cô bé chạy lại choàng tay ôm lấy rimuru từ đằng sau.
Sau một hồi lâu dỗ dành rimuru nín khóc thì cuối cùng cũng thành công.
” Thôi không đùa nữa , ta vừa nghĩ ra cái tên khá hay giành cho con nè… “
” Con mong chờ lắm đó , papa “
” Từ giờ tên của con sẽ là … “
_______________________________
Nhờ mọi người đặt tên giúp mình huhu:((
Chap này khá ít vì tôi lười…
Bonus : Ảnh của bé con nhà Rimuru và Ciel
Nếu ai hỏi sao không giống rimuru và ciel thì đơn giản vì chỉ có linh hồn là giống chứ ngoại hình thì không nhé! (và như vậy sẽ giống mấy bộ rimuru kia mất nên thế nhé:3)