CHAP 6

Theo cùng giọng nói, mũi dao chuẩn bị lấy đi mạng sống của Veldanava.

“Yoooo”.

Bỗng nhiên, Katsuga lại khựng lại, trên cổ nơi mũi dao của Katsuga dừng lại đã chảy ra một tí máu. Cô hướng ánh mắt liếc nhìn xung quanh mình muốn tìm ra chủ nhân thốt ra giọng nói vừa rồi.

“Khỏe không thế? Cần ta giúp gì không? Trông ngươi gầy hơn lúc nhỉ? Có ăn uống đủ không thế?”.

Giọng nói trầm và pha thêm chút giễu cợt ấy lại vang lên trong đầu Katsuga. Nhưng khuôn mặt cô vẫn bình thản, ánh mắt sắt lạnh ấy lần nữa lại hiện ra.

“Nè, cô không trả lời ta khiến ta buồn đấy, cô làm ta tổn thương rồi”.

Thấy Katsuga im lặng, giọng nói kia lại lần nữa cất lên. Giọng điệu đã thay đổi sang buồn đã và cười cợt.

“Tch!!”.

Một lúc lâu sau, Katsuga mới khẽ tạch lưỡi.Tay và người cô run lên, răng nghiến chặt. Cô đứng thẳng người dậy, đầu ngước nhìn lên trên bầu trời mà quát to.

“NGƯƠI….. LÀM THẾ NÀO MÀ TÌM ĐƯỢC CHỖ NÀY CHỨ!?”.

“…”.

Giọng nói kia lần này lại không vang lên nữa, trên mặt Katsuga từ khi nào đã lạnh băng. Tay cô siết chặt lấy con dao phẫu thuật của mình, răng cô nghiến chặt khiến chúng phát ra tiếng ken két. Cô cứ đứng yên tâm 1 chỗ ấy, ánh mắt mang phần cảnh giác cao nhìn lên bầu trời xanh kia.

*Grắc… Grắc*

“!!”.

Tiếng của thứ gì đó đổ vỡ bỗng vọt đến tai Katsuga. Đồng thời, từ đâu 1 luồng gió cực kỳ mạnh bỗng xẹt qua phần má trái của Katsuga. Nó nhanh đến nổi khi đã xẹt qua má trái của cô vài giây thì mọi thứ xung quanh mới theo kịp. Những luồng gió mạnh do thứ đó tạo ra khi đuổi kịp thì nó đã tạo ra các lưỡi đao gió sắc bén và xé tan mảng lớn vải trên phần bả vai của Katsuga.

“Cái gì!?”.

Đến lúc cô nhận thức được thì biểu cảm trên khuôn mặt lẫn giọng nói của cô chứa đầy sự ngạc nhiên và bất ngờ, đôi mắt cô mở to ra nhìn vào thứ đã xẹt nhanh và gây ra đường cắt nhỏ ở má trái của mình.

Nhìn kỹ thì đó là một thứ gì đó được bao quanh trong nguồn năng lượng sáng trắng. Nó đã gxuyên qua lớp đá trên thân ghế của Veldanava và tạo thành một lỗ tròn lớn. Hơn nữa, chỉ còn khoảng vài tấc nữa thôi đầu Veldanava sẽ lủng một lỗ.

Thứ đó hiện tại đang ghim chặt dưới nền đá, cách Yu đâu đó khoảng mười mét.

“Lần nữa….mình lại quá khinh thường rồi”.

Katsuga ở trên nhìn xuống, cô nghiến chặt răng, giọng nhỏ như bị thanh quản đè ép xuống, đôi mắt sắt bén ấy nheo lại khiến cho khuôn mặt của cô hiện ra biểu cảm căm ghét.

Cô biến mất rồi lại xuất hiện ở gần vật thể đó, đôi mắt chăm chăm nhìn vào vật được bao quanh nguồn năng lượng sáng kia.

“Mình đoán đúng”.

Katsuga 1 lần nữa nheo mắt lại, thứ nằm trong nguồn năng lượng ấy là 1 vật nhỏ, nó có màu đen và được điêu khắc tỉ mỉ.

Katsuga càng đến gần, nguồn năng lượng giao động mãnh liệt kia càng yếu đi. Đến sau cùng, cô đã bước đến trước nó. Người cô từ từ hạ xuống, đầu gối phải chống trụ, tay thì vươn về trước nắm lấy vật đó.

“Hắn ta đã đưa ra yêu cầu có lợi ích cao hơn sao?”.

Cô nhìn vào thứ nằm trong lòng bằn tay mình, miệng lẩm bẩm cùng với biểu cảm hiện lên sự khó hiểu.

Đó là vật có hình trụ tròn, có lớp sơn đen và bóng làm cho nó như trong xuốt dưới ánh sáng. Phần của nó có hình tròn và được khoét sâu vào 1 chút, có 1 số rãnh nhỏ hướng ra ngoài khiến nó giống như vương miện vậy. Bắt đầu từ “cổ” thì nó bị teo lại, nhưng cũng bắt đầu phình to ra cho đến phần đế.

Đó là một quân cờ trên bàn cờ vua, quân Xe.

“…”. L

Katsuga im lặng nhìn thứ trong lòng bàn tay mình mà suy nghĩ 1 hồi lâu. Có vẻ cô đang suy nghĩ về thứ “lợi tích” mà mình vừa nói.

“Ta sẽ…không bao giờ…”.

“PHẢN BỘI ĐÂU!!”.

Katsuga hét lên, lòng bàn tay cầm quân cờ siết chặt lại. Trên mặt là sự tức giận.

“Xì~~”.

Đồng thời, như đã theo dõi cô từ trước, 1 tiếng “xì” cất nhẹ rồi biến mất. Dường như chủ nhân của tiếng ấy đang rất chán nản vậy.

Sau tiếng hét ấy, Katsuga bước về phía Yu, lòng bàn tay mở ra, từ trong đó rơi ra những hạt bụi mịn phát sát rồi được gió thổi đi.

Cô bước đến và dùng cả thân mình dìu Yu, quả cầu trên ngực Yu theo đó cũng rơi xuống nền đá rồi vỡ nát, chúng cũng có chung số phận với quân cờ mà Katsuga đã bóp nát. Đến được chiếc giường đá, cô nhẹ nhàng đặt cậu xuống, ân cần và chu đáo như ngườ hầu chỉnh lại bộ đồ nhăn nheo của cậu.

….

Một lúc lâu sau.

Dưới ánh chiều tà, cô đã xuất hiện ở chiếc ghế đá gần Yu. Cô chậm rãi cở chiếc áo Blouse trắng đã bị lưỡi dao gió chém cho tan tác. Bên trong là chiếc áo sơ mi đen tay ngắn cũng bị rách đi ở phần vai. Cuối cùng là áo ngực màu hồng phấn nhạt cùng với dây áo bị đứt. Thứ đáng chú ý ở đây là 1 số vết sẹo khá to có ở sau bờ lưng cô. Chúng được in rõ và có thể thấy bất kể ở gần hay xa khoảng chục mét. Tuy vậy nhưng nó đã làm cho tấm lưng đẹp ấy càng trở nên quyến rũ. Chúng cho thấy sự mạnh mẽ trong người cô.

“Ahs, đau!!”.

Sờ nhẹ vào vết thương mới trên vai mình, Katsuga thốt nhẹ lên 1 tiếng “đau” rồi rụt tay lại, nó đã lên da non và vẫn đang hồi phục, có thể chỉ trong thời gian ngắn thêm 1 vết thương nữa sẽ được in trên vai cô.

“Tối rồi…”.

Nhìn vào ánh mặt trời chuẩn sắp biến mất, cô nhỏ giọng rồi cười ranh mãnh.

====================

Sáng hôm sau.

Trên chiếc ghế đá gần cửa hang. Veldanava đã ngủ bên ngoài suốt cả buổi tối, hay nói đúng hơn là ông đã ngất đi dưới tấn công vào tinh thần trong âm thầm của Katsuga.

Khi này, mí mắt của cậu hơi động, từ từ đôi mắt của cậu cũng mở ra, khuôn mặt cậu vẫn lờ đờ khi chưa tỉnh ngủ. Người loạng choạng đứng dậy sau đó lại vươn 2 lên trời, miệng thì ngáp ngủ.

“Oaaaaaa!!”.

Nhìn vào ánh mặt trời vào buổi sáng, nó như chiếu thằng vào mắt Veldanava vậy, nó vừa chói nhưng cũng rất ấm áp.

“Tiếp tục công việc thôi!!”.

Veldanava tay chống hông, vẻ mặt hiện lên sự vui vẻ cho 1 ngày mới. Nhưng câu chuyện vẫn sẽ rất vui nếu như….

“CÁI ĐỒ QUÁI QUỶ GÌ THẾ KIA!?”

Veldanava hét to lên, tiếng hét của cậu khiến cho mọi thứ vào buổi sáng trở trên bất ổn.

Trước mặt ông hiện tại là Katsuga đang….

“Tên phá đám”.

Veldanava có phần kinh sợ nhìn xuống dưới, thứ lọt vào tầm mắt của ông hiện tại là Katsuga và Yu. Điều khiến ông ngạc nhiên đến việc bất ngờ thốt là việc tay của Yu đang được Katsuga được đặt dưới lớp áo sơ mi của Katsuga, thậm chí, nó gần như đã chuẩn bị chạm đến thứ cần chạm”.

Và tất nhiên, nó đã bị phá đám bởi con thằn lằn mang tên Veldanava. Điều đó khiến cho Katsuga khó chịu, cô nheo cặp lông mày, đôi mắt sáng lên trừng Veldanava.

“K-khoan…”.

Chưa kịp giải thích thì chân Veldanava nhũn ra, lần này cậu đã cảm thấy sự đe dọa trong đôi mắt đó. Vẻ mặt cậu hiện lên sự sợ hãi, sự nhạy bén cùng với từng tế bào của Loài Rồng réo lên cảnh báo nguy hiểm. Sức nặng vô hình của vũ trụ như đè nặng lên vai cậu vậy.

“Tốt nhất là đứng có lần tiếp theo….”.

“Bời vì đó là lần cuối ngươi thấy ánh mặt trời”.

Katsuga quay đầu, nói với giọng bình thản.

“B-biết rồi”.

Veldanava có phần luống cuống đáp lại, khuôn mặt ông lần nữa hiện lên sự ngạc nhiên.

(Ai đó đang phù hộ ta sao? Đúng rồi, biết đâu không ngoại trừ được việc đó là lời cảnh báo).

Với cái suy nghĩ đó ngay tứng tốc, Veldanava trở lại thành dạng Rồng và vỗ cánh chuồn nhanh đi, biết đâu cô ta lại đổi ý thì lúc đó lại hối hận.

Đợi Veldanava bay xa đến nỗi chẳng thấy hình bóng. Lúc này Katsuga mới rút bàn tay của Yu ra khỏi bụng mình, khuôn mặt bình thãn ban nãy bây giờ đã đỏ ửng vì ngại ngùng.

“Kh-không thể nào….!!”.

Cô ôm mặt, không dám nhớ lại chuyện ban nãy.

“M-mình không thế thấy trước được việc tên đó tỉnh lại!!”.

“Chẳng lẽ…chằng lẽ sức mạnh của mình đã giảm rất nhiều ở chiều không gian thấp kém này sao!?”.

Katsuga luống cuống, khuôn mặt cô càng đỏ hơn, đôi mắt trở nên thất thần, cô cắn móng tay thể hiện sự lo lắng.

<<XÁC NHẬN, THIẾT LẬP GIỌNG NÓI THẾ GIỚI>>.

Từ đâu ra lại cất lên tiếng máy móc, chúng vang dội đến mọi ngóc ngách, từ rừng,núi, biển, cao nguyên, đồng bằng và cả Katsuga.

Vẫn chưa để cô kịp định thần

“Ồn ào quá!!”.

===================

Well, hiện tại dự định của tôi là chia ra làm 3 phần tại Arc mở đầu này.

Gặp gỡ.

Tạo thế giới.

Veldanava chết.

Chap này đã gần như bước vào phần thứ 2.

Và phần cuối có thể sẽ End trong 2 rồi mới bước vào Arc chính.

Và tôi sẽ tận dụng lượng kinh nghiệm viết và đọc truyện của mình đầu tư vào 3 phần trên. Không phải để cho nó dài đâu, tôi đang nghiêm túc viết sau 2 lần Remake đấy.

Tôi sẽ đầu tư nhất có thể, từ cái vũ trụ quan của tôi, đến sức mạnh của từng nhân vật và cốt truyện.

Ok nhé, chưa làm đàn bà đâu

Và cũng xin lỗi anh em, tôi đã giấu anh em 1 chuyện.

Đó là….

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.