Ai mà biết được cô gái thùy mị nghe lời lại là một con “quỷ”?.
Tất nhiên, người được ám chỉ ở đây là Katsuga.
Sẽ thật thông minh nếu như không cố gắng bắt chuyện hay làm gì đó liên quan đến Yu. Đơn giản vì nếu không làm vậy, sống thì vẫn sống, nhưng….nếu cố gắng làm thế thì một điều tồi tệ sẽ sảy ra.
Cụ thể một cách chi tiết là Katsuga sẽ xuất hiện bất thình lình ở bất kỳ hướng nào, bóp lấy cổ nhấc cả người đối phương lên, sau đó lại không thương tiếc dùng lực cánh tay và ném họ lên trên trời. Tiếp sau đó sẽ dùng lực chân nhảy theo hướng bị ném, khi đến bên trên thì lại không thương tiếc mà đạp họ xuống đất một cách thô bạo.
Cuối cùng sau vài trận đòn nhừ tử thì lại lôi người ta treo lên thập tự giá.
Vậy là đã kết thúc, không những được “xoa bóp” mà còn được “tắm nắng”. Vậy còn gì bằng?.
==========
“Ahhhha—ôi cái lưng”.
Veldanava được em gái dìu loạng choạng bước đến, trên mặt là vài vết bầm, lưng gù hẳn 90°. Chẳng khác gì một cụ già.
“Tất cả là do anh thôi, tự làm tự chịu đi”. Velzard dìu kế bên ngán ngẩm đáp lại.
“Ơ–“.
Veldanava kêu lên một tiếng, đơn giản là vì cậu không thể phản bác thêm được nữa.
…
Từ đâu, một làn gió mát thổi qua hai anh em họ. Mái tóc dài với sợi dây chưa được buộc kỹ của Velzard đã tuột ra bởi làn gió đó.
Mái tóc trắng được tung bay trong gió. Đây thật sự là một hình ảnh đẹp mắt. Nhưng với Veldanava….
“Velzard, trời tối nhanh thế?”.
Veldanava cất lời khiến cho Velzard quay lại với hiện thực.
“Anh—?”.
Velzard nhìn sang, miệng không kìm được mà bụm lại.
Một từ giấy đang che đi cả khuôn mặt của Veldanava. Nó được làn gió thổi bay và cũng thật “trùng hợp” là dính thẳng vào mặt Veldanava.
Tay cậu nắm lấy tờ giấy, để lộ ra khuôn mặt hậm hực, trên trán còn nổi lên vài đường gân.
“Aaaa, hôm nay là ngày khốn kiếp gì mà đen đủi thế hả!?”.
Ném mạnh từ giấy xuống và liên tục đạp lên đó. Những bực tức hôm nay cậu đang sả lên tờ giấy này.
“Hử?”.
Nhưng nhìn lại, cậu hối hận rồi. Đó là một trong số những dự định của cậu được ghi ra giấy.
“Kh-không, tại sao chứ!?”.
Cúi xuống cầm lấy nó bằng hai tay, nước mắt chảy ròng. Cậu chắc chắn mình đã cất nó kỹ rồi mà? Không có chuyện nó được gió thổi bay ra đây được.
“Hzzzz”.
Velzard bên cạnh thấy thế liền thở dài bất lực.
“Không biết khi nào cái tính trẻ con của anh ấy được thay đổi nữa!!”.
Veldanava mang trong mình tính cách của trẻ con. Luôn nghịch phá, vô lo vô nghĩ. Cô cũng chẳng biết khi nào cái tính nết này của anh trai thay đổi, chỉ biết bây giờ nó nặng lắm rồi.
“Đống đó toàn rác rưởi”.
Lời nói từ trên cao vang xuống, hai anh em họ ngước nhìn lên. Mái tóc trắng phảng phất trong gió, đôi mắt đỏ cao ngạo nhìn xuống bọn họ.
“Nếu theo thời gian hiện tại, việc ngươi tạo ra tạo vật của mình chỉ là vấn đề thời gian, nhưng đáng lẽ nó nên được làm vào trước khi ta tỉnh dậy rồi chứ?”.
Yu bước xuống, lời nói mang phần quở trách nhắm đến Veldanava.
“Haizzz, ai cũng có nỗi khổ mà!!….”.
Veldanava thở dài, rời khỏi vòng tay của Velzard. Cậu ưỡn lưng, nét mặt ngây ngô ấy dần trở nên nghiêm túc.
“Ngươi đang biện minh?”.
Yu hơi cau màu, cầm sấp giấy trên tay đập vào người Veldanava.
“Anh!!”. Velzard hoảng hốt thốt lên, muốn đến giúp đỡ nhưng đã bị anh trai cô đưa tay chặn lại.
“Chỉ có cậu mới đang nghĩ thế thôi, đúng thật là nó nên thực hiện vào 1 đến 2 năm về trước, nhưng mà, cậu biết đấy….”. Veldanava nói đến đây thì đã im bặt.
“Ngươi đang trông chờ gì ở ta thế?”. Yu như đã biết trước được lời của Veldanava sắp nói.
“Hừm—nói sao nhỉ?”. Lời nói của Veldanava lại chuyển sang ngây thơ.
“Việc tạo ra tạo vật tôi muốn được thực hiện chung cùng cậu, hai người nhanh hơn 1 người mà!!”.
Khuôn mặt sáng sủa vui tươi của Veldanava dí sát vào Yu, hai tay cậu tay chắp lại như đang muốn cầu xin cậu.
“Gì cơ?“.
Gần đó, một bóng hình khác đi đến, đồng thời theo cùng với đó là một âm thanh mang phần khó chịu.
“Katsuga, cô nên yên phận của mình, đây là chuyện giữa hai người đàn ông”. Veldanava liếc xéo, gằn giọng.
“Chứng bệnh ảo tưởng sức mạnh của ngươi được chữa khỏi đấy. Con thằn lằn thấp kém của nơi này”.
Katsuga không nói nhiều, lấy ra chiếc dao to của mình, vẫn tiếp tục đi đến. Hai luồng áp lực như muốn bóp méo không gian của hai người liên tục va chạm vào nhau, những vết nứt liên tục xuất hiện dưới chân họ mặc dù họ chưa ra một đòn nào.
Có vẻ lại sắp có một cuộc chiến nổ ra nữa rồi.
“Hzzzz, Katsuga, Veldanava, hai ngươi nên dừng lại đi”.
Yu chợt thở nhẹ, nhìn hai người bằng đôi mắt nghiêm túc.
Đối với cậu, đây là cuộc chiến liên quan đến cá nhân. Mà liên quan đến cá nhân thì để tự hai người họ tự xử lý sau, hiện giờ nó liên quan đến công việc nên cậu mới ngăn họ lại.
Chứ bình thường thì cậu cũng chẳng thèm để ý đến mấy cái vớ va vớ vẩn này.
“….”.
“Tốt thôi, nếu cậu muốn. Và tốt nhất, đừng lên mặt dạy đời tôi ở chính cái địa bàn của tôi, khi cô đang ở trong cái thế giới này thì tức cô đang cùng tầng với tôi”.
Veldanava nhún vai, thu lại thứ áp lực của mình, đồng thời cũng trừng mắt cảnh cáo Katsuga.
“Fu~~, ngươi đang tự ảo tưởng rằng ngươi là toàn năng ở cái tầng thấp kém này sao? Đầu óc ngươi đang có vấn đề đấy!!”.
Katsuga vểnh môi cười khẩy, mí mắt hạ xuống khiến cho khuôn mặt của cô bây giờ giống như đang chế giễu và khinh thường Veldanava vậy.
“Tốt nhất nên làm những thứ mà ngươi nên làm đi Veldanava”.
Ngay lúc này, Yu lại lên tiếng cắt ngang cuộc nói chuyện sặc mùi thuốc súng của hai người.
“Ahhhh—biết rồi, đừng gây áp lực tinh thần cho tôi nữa!!”. Veldanava ôm đầu la lên
Ngay sau đó, Yu cùng Veldanava liền biến mất.
….
“Eh–chị cứ thể mà để họ đi sao!?”.
“Chị cũng chẳng biết nữa”.
Velzard chạy đến, nét mặt ngây thơ giờ hiện lên sự khó hiểu. Nhưng Katsuga chỉ đáp lại cô bằng giọng hời hợt như trả lời cho có rồi rời đi.
Nhìn ra đằng xa rồi nhìn lại người chị đang rời đi ấy, trong lòng Velzard không khỏi dậy sóng.
Từ lúc mà người bạn của anh trai cô tỉnh dậy, cô đã được thấy rất nhiều thứ, sát khí của anh trai, rồi cả việc anh ấy phản kháng lại chị Katsuga và còn nhiều thứ nữa.
Những điều đó khiến cô chẳng thể tin vào mắt mình. Thậm chí có vài giây não cô còn không chắc chắn đó có phải là anh trai không.
Đây là một ngày mà có rất nhiều thứ đáng nhớ.
=============
Chap sau vả nhau.
Chứ không làm hứa tiên sinh thì khổ lắm.
—White174200—