CHAP 2

….

Tôi đang tính lụm thêm 1 cuốn Light novel nữa….

Hiện tại tôi đã đặt hàng rồi!!

Đang chờ giao!!

Mà….các bạn biết đấy….

Tôi sẽ để đây và không nói gì.

P/s: Thiên sứ nhà bên tập 2 đang về với tôi!!!.

=============================

Ở nơi mà những kẻ được gọi là “Thần” sinh sống.

Nơi đây nhìn chung thì giống như các trạm dừng chân vậy.

Hay có thể hiểu được rằng… Cứ đâu đó khoảng vài Vũ Trụ thì đều sẽ có 1 nơi để dành cho chúng dừng chân lại.

Có thể lấy ví dụ như trong các thế giới chuyển sinh, các mạo hiểm giả đều đi làm nhiệm vụ, họ có thể đi xa hơn để khám phá hay đại loại vậy.

Các guild, đó là nơi bọn họ dừng chân có thể ít nhất là 1 lần trong đời.

Khung cảnh hiện tại cũng vậy.

==================

Tại 1 nơi nào đó trên “trạm dừng chân” này, đâu đâu cũng thấy những kẻ có ngoại hình xấu có, đẹp cũng có.

“Ahahaha, hôm nay ta bao trọn chỗ này, các anh em cứ thoải mái, ăn uống no say xong chúng ta đi nhận nhiệm vụ tiếp!!”.

1 tiếng cười vang dội trong 1 ngôi nhà, nghe cũng đủ biết rằng bọn chúng đang làm gì.

“Phải rồi, lão đại nói rất hay, hôm nay chúng ta thu nhập cũng kha khá”.

“Đúng thế lão đại, lần tới chúng ta vẫn sẽ ăn ý vậy nhé!!”.

Các giọng nói cũng lần lượt cất lên, bọn chúng có vẻ đang rất vui.

Sau đó, tiếng cụng ly liên tiếp vang lên, hàng loạt tiếng cười phát ra từ ngôi nhà ấy.

“Lần này nhiệm vụ của chúng ta sẽ là giết 1 kẻ theo tình báo là khá mạnh”.

“Nhưng bộ 3 chúng ta chắc chắn sẽ mang cái đầu hắn về”.

Sau 1 lúc lâu, 3 tên bước ra từ ngôi nhà ấy, trên tay tên đứng giữa còn cầm 1 tờ giấy.

“Đúng thế lão đại, không có ai có thể sánh lại sức mạnh của 3 chúng ta.”

Tên bên trái khoác vai tên ở giữa cười to và nói, hắn dường như rất tự tin vào sức mạnh của mình và 2 tên còn lại.

“Hahaha, cậu nói chuẩn đấy, bộ 3 chúng ta là mạnh nhất.”

Tên còn lại nghe thấy thế cũng cười to rồi nhìn 2 tên kia mà đáp lại.

Bọn chúng sau đó khoác vai nhau rồi bay đi, nhưng….

Sự tự tin về khoảng sức mạnh của chúng quá cao, có thể dẫn đến việc chết mà không biết mình chết như nào.

Bọn chúng hoàn toàn không tìm hiểu về kẻ mà bọn chúng sắp chạm mặt, hoàn toàn không có 1 sự chuẩn bị nào.

Khi này, ở gần đó 1 kẻ đã nghe thấy hết cuộc trò chuyện của chúng.

Hắn ta cũng đã thấy mờ mờ khuôn mặt trên tờ giấy ấy.

“…”

Đôi mắt đen của hắn ta liếc nhìn vào 1 màn hình ảo giữa quảng trường tại trạm dừng chân này.

“Xin lỗi ngài….”

“Tôi sẽ đến gặp ngài ngay…”

Khuôn mặt ấy, hắn ta ghi nhớ rất kỹ.

Không cần xác nhận hay làm bất cứ thứ gì.

Hắn ta quay ngoắt lưng rồi bay theo hướng mà 3 tên vừa nãy bay đi.

======================

Đã bao lâu rồi?

Ta đối với thời gian là gì?

Thời gian cứ như khiến ta bước đi trong vô định…

Ta không biết đâu là đích đến cả!!

Ta cũng chẳng biết rằng mình sống để làm gì?

Ngay đến cả sự tồn tại của ta…ai đã tạo ra ta chứ?

Ta không biết….tất cả đều không biết!!

Ai sẽ trả lời câu hỏi cho ta chứ?

Có vẻ là không có ai đâu nhỉ?

Ta đã gây quá nhiều thù hận chăng?

.

……

Tại sao?

Ta đã làm gì sai?

TA ĐÃ LÀM GÌ SAI HẢ!???????

AI ĐÓ….AI ĐÓ….XIN HÃY…TRẢ LỜI TA ĐI…TA SỐNG ĐỂ LÀM GÌ?!!!!!

====================

Đã không biết bao nhiêu năm kẻ từ khi hắn ta tỉnh dậy.

Hắn ta luôn đặt ra hàng loạt câu hỏi về việc mình là ai, tại sao mình lại tồn tại…v.v.

Hắn ta bước đi thẫn thờ như 1 con rối bị điều khiển mà chẳng có đích đến.

Sự tồn tại của những Thiên hà hay cả Vũ Trụ rộng lớn nhưng đen kịt này càng khiến hắn ta đặt ra càng nhiều câu hỏi hơn.

Trong Thời gian không biết bao nhiêu lâu ấy, có rất nhiều kẻ kì lạ đến và đòi làm gì đó với hắn.

Hắn không biết bọn chúng khi đó tính nói gì, nhưng trước khi bọn chúng nói xong thì đã chết không 1 lý do rồi.

=================

Hiện tại….

“Ta….nên đi đâu đây?”

Hắn ta đang dừng chân đâu đó trong khoảng không màu đen vô tận này.

Ngước nhìn lại nơi phía sau lưng mình…

Sự sáng chói của các Vũ Trụ tập hợp lại phát sáng, ánh sáng của chúng dường như soi sáng mọi khoảng tối.

Nhưng….. Đó chỉ là ảo tưởng.

“Ta…thật đơn độc.”

Đôi mắt của hắn khi này thẫn thờ, giọng nói hơi khàn, nhưng có lẽ chẳng có ai nghe được vì hắn đã đi quá xa rồi.

Hắn ta lại tiếp tục đi, bất chợt…..

“!!!”

1 ánh sáng mạnh từ đâu chiếu rọi thẳng vào lưng hắn..

“Cái…!?”

Hắn ta lấy tay che mắt lại, ánh mắt ấy thật sự quá chói. 

Dần dần ánh mắt ấy lịm, hắn ta hé mắt ra nhìn thứ trước mặt mình.

Khung cảnh 1 thế giới hiện lên trước mặt hắn.

Không….có rất nhiều thế giới khác nhau.

” tại sao….nó không như những cái trước!?”

Hắn ta có chút ngạc nhiên nhìn các thế giới này, nó không bị hủy diệt như những thế giới trước.

Nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình.

Hắn ta chầm chậm đi xuống 1 thế giới nào đó.

Tuy không biết tại sao mình lại làm vậy, nhưng có lẽ do các giác quan của mình nên hắn ta mới đi xuống.

=================

Tại thế giới vừa được tạo ra.

“Vậy là xong phần chuẩn bị!!”

1 giọng nói uy nghiêm phát ra, theo đó….

Xuất hiện 1 con rồng có vảy màu xanh nhạt cùng với 1 thân hình cực kỳ to lớn, nó có 4 chi và 1 cái đuôi đằng sau to cũng không kém.

Cánh của nó lồi lên vài cái vảy gai, nhìn tổng quát thì nó là 1 con rồng phương Tây.

“Có lẽ ngày mai mình sẽ bắt đầu cộng việc sáng tạo thêm”.

Con rồng ấy lại cất tiếng, nó lấy phần chi trước xoa cằm mình như đang tính toán gì đó.

“Được, chốt lại là vậy đi”.

Nói xong, nó quay ngoắt lưng và quay ngoắt lưng, chuẩn bị vỗ đôi cánh của mình bay đi.

“!!”

Có 1 thứ gì đó khiến nó dừng việc đó lại, bầu trời trong xanh bắt đầu thay đổi.

Mây đen kéo theo sớm chớp rất nhanh chóng xuất hiện, những cơn gió rít mạnh như đang sợ hãi.

” là ai!?”

Con rồng ấy ngửa cổ lên ngước nhìn lên trời và quát lên.

“Là ai hả!? Mau xuất hiện đi tên khốn!?”

Nó gầm mạnh và lại quát lên với sự tức giận.

1 mảng Không Gian trên trời theo ánh nhìn của nó mà dao dộng mãnh liệt.

Chỉ trong vài giây, nó vỡ ra như các mảnh kính.

Từ trong đó, vang dội ra từng tiếng bước chân.

“Nói ta sao?” 

1 giọng nói lạnh lùng vang từ trong đấy ra đến chỗ con rồng ấy.

Bước ra khỏi cánh cổng ấy là 1 kẻ có mái tóc màu trắng bạc, hắn ta có 1 đôi mắt đỏ, khuôn mặt nhợt nhạt thiếu sức sống cùng với cuống mắt thâm quần.

Hắn ta mặc 1 bộ đồ khá kì dị.

Chỉ có 1 bộ quần áo đen, bên ngoài mặc thêm 1 cái áo khoác đen và dài gần đến gót chân của hắn hơn nữa nó khá rách nát.

Nhìn tổng quát thì hắn ta giống như 1 kẻ điên vậy.

“Ngươi là ai?”

Con rồng ấy thấy thế liền trừng mắt nhìn hắn ta và nói.

“Đến ta…còn chẳng trả lời được”

Hắn ta thẫn thờ đáp lại, điều đó khiến con rồng kia im lặng và hơi sững sờ.

“Ta sẽ không coi đó là 1 câu trả lời, nhưng cũng sẽ không bắt ngươi trả lời nói”.

“Cảm ơn, nhưng có lẽ ta đến không đúng lúc rồi”.

Hiện tại, hắn ta đang đứng trên không, đối diện hắn là 1 con rồng đang vẫy cánh và nói chuyện với mình.

Chỉ là….thời tiết….không cho phép thôi…

Đối với thời tiết hiện tại thì….nó giống như ngày tận thế vậy.

Tại sao à?

Bầu trời sáng lên màu vàng cam, các ngọn núi lửa phun trào, biển nổi lên các cơn sóng dữ dội, cùng với đó là gió thổi rất mạnh khiến cho khung cảnh hiện tại như ngày tận thế.

“…”

Con rồng ấy bất lực trước những thứ đang diễn ra xung quanh mình. Đáng lẽ ra thế giới này nên trở lại những thứ vốn có của chúng.

“Ngươi không biết rằng đây là tác phẩm của ngươi sao?”

“Không”.

Con rồng ấy quay sang nhìn kẻ trước mặt mình và nói, nhưng hắn ta đã trả lời ngay mà không có 1 chút đắn đo.

“Ngươi thật sự không biết sao?”

“Ừ”.

Nó tiếp tục xác nhận lại 1 lần nữa, nhưng thứ nó nhận lại chỉ là 1 từ “Ừ” được phát ra từ miệng hắn không 1 chút do sự gì.

“Chết thật, mình gặp cái loại người gì thế này?”

Nó vỗ mặt, miệng lẩm nhẩm thể hiện ra 1 sự chán nản nhìn hắn ta.

“Đừng hỏi ta, ta chẳng biết gì hết”

“Ngươi nghe lén thì phải có tâm chứ, cần gì phải nói toẹt ra như vậy hả tên khốn!?”

“Ta đã nói là ta không biết mà”

“Ngươi không biết thì tại sao không tự tìm hiểu đi!!?”

“Ta không biết tìm nó ở đâu hết!!”.

“…”

P/s: Cuộc nói chuyện của họ dần đi đến hồi kết với phần thắng thuộc về hắn ta

Con rồng ấy thật sự bất lực, hỏi gì hắn ta cũng nói là không biết, cứ như là 1 đứa nhóc trong thân hình người lớn vậy.

“Rồi, ta biết rồi, ngươi là 1 kẻ đầu óc hạn hẹp, ta thứ lỗi mà”

“Hạn hẹp sao?”

“Đừng nói là ngươi cũng không bi—“

“Ta tính nói thế đấy”

Nó không còn từ nào để nói với hắn ta rồi, tốt nhất là không nên nói gì với hắn nữa, chỉ khiến cho đầu nó đau hơn thôi.

Tiếp đó, nó đáp xuống đất, hắn ta cũng chầm chậm bước xuống.

Theo 1 cách nhìn nào đó của con rồng ấy, khi hắn ta bước xuống giống như 1 mang khí chất tàn bạo và có thể giết bất kì ai.

Ánh mắt của hắn ta sắc sảo, luôn nhìn xuống giống như đang nhìn những kẻ yếu kém vậy.

Điều đó khiến nó có 1 chút băn khoăn trong đầu, đi theo đó là rất nhiều câu hỏi.

Nhưng dù vậy, thời tiết khi này từ bao giờ đã tốt hơn 1 chút.

“Giờ mình nên nói gì với tên đó đây nhỉ?”

Nó xoa cằm và lẩm nhẩm, đôi mắt chăm chăm nhìn hắn ta, não thì đang vận động hết nhưng thứ mà mình có thể nghĩ ra được.

Khi nó đang suy nghĩ, hắn ta từ khi nào đã bước đến trước mặt nó, hắn ta cứ đứng đó mà trầm ngâm không nói gì.

Sau khoảng vài phút, nhờ bộ não thiên tài của mình, con rồng ấy đã biết được mình nên nói gì.

“Này, dù yêu cầu này hơi quá đáng…”

“Nhưng hiện tại nơi này chỉ có 1 mình ta và ngươi…”

“Hoàn toàn không có 1 sự sống nào”.

“Tại sao chúng ta không kết bạn nhỉ?”

Sau 1 tràng những câu vòng vo thì con rồng ấy cũng nói ra.

Đối với nó, xác suất kết bạn là 50/50.

Tại sao à?

Dựa theo tính cách của hắn thì….

“Bạn…nó là gì thế?”

Hắn ta ngước nhẹ đầu nhìn con rồng và đáp lại.

“…”

(Tên này đùa ta à?)

Sự thờ ơ lẫn hiểu biết của hắn khiến cho nó bối rối và không biết nên giải thích sao.

Trong lòng nó mắng thầm nhưng rồi cũng phải giải thích.

“Tuy ta không biết nói với ngươi ra sao…”

“Đây là việc mà 1 kẻ nào đó làm ít nhất 1 lần trong đời”

“Nó giống như việc ngươi có thêm niềm vui từ những người mà cậu kết bạn vậy”

Nghe thấy thế, hắn ta như vẫn không hiểu gì.

“Ngươi có hiểu ý ta không đấy?”

Nhìn thấy vậy, nó đã chuẩn bị sẵn 1 bài văn nói về việc kết bạn trong đầu, “đối phó” với những kẻ như này thì bắt buộc phải làm vậy.

“Ý ngươi nói là ngươi cần 1 kẻ bầu bạn”

Hắn ta im lặng 1 lúc lâu rồi lại ngước đầu lên nhìn nó và nói.

“Phải, đúng thế!!”

Trong lòng của nó lúc này đang mừng thầm vì cuối cùng hắn cũng giác ngộ ra.

Nắm bắt thời cơ, nó chầm chầm hạ cái cổ dài của mình xuống.

“Tên ta là Veldanava, đấng sáng tạo của toàn nơi đây”.

“Tên ngươi là gì?”

“Ta….”

=======================

End.

Yup, vậy là gần hoàn thành cuộc gặp của Velda.

Tiếp đến có lẽ là Velzardo nhể?

Thì sẵn tiện….

Tập 2 đã về, tầm khoảng trưa lúc tôi vừa đi học về.

Tiếp đến có lẽ tôi sẽ săn tập 1 của Gái Nga tự hủy nhỉ anh em?

Yup, tôi tính lấy 2 cặp móc khóa trước vì tôi simp Kurumi, bên game thì sines.

Nhưng hoàn cảnh hiện tại thì gái Nga tự hủy ngọt vcl ấy.

Anh em cho tôi ý kiến cái.

Nên lấy cái nào nhỉ?

2k4 từ nhé.

=====WHITE174200======

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.