Prev

Chap 11: Thiết lập mối quan hệ

Trên con phố tấp nập, dòng người qua lại náo nhiệt, có 4 người 2 lớn, 2 nhỏ đang đi dạo cùng nhau. Một khung cảnh của một gia đình hạnh phúc

-“ Đi dạo phố! ~ Đi dạo phố! ~” Anya vừa đi vừa hát với lòng vui phơi phới

-“ Hôm nay trên phố đông người thật! ~” Tôi cảm thán

-“ Cẩn thận coi chừng lạc đấy!” Loid nói

-“ Ma! Nắm tay con đi” Anya đi đến cạnh Yor, đưa tay nói

-“ C-cô sẽ cố hết sức” Yor nói đồng thời đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ đưa lên

( Trông  có vẻ hai người bắt đầu thân với nhau hơn rồi đấy) Loid thầm mừng

( Con thì không nghĩ vậy đâu ) Tôi bình luận khi đọc những dòng suy nghĩ vô cùng ‘hoài niệm’ của Yor

Đột nhiên thấy Anya vội bỏ khỏi tay Yor, nó như tát vào niềm hi vọng nhỏ nhoi của Loid

Thế là cả ‘gia đình’ chúng tôi đã đi chơi một vòng thành phố. Đầu tiên đến nhà hát lớn để xem màng trình diễn Opera mà chủ yếu chỉ có mình Yor và tôi coi nghiêm túc, Anya thì ngủ gục, Loid thì bận suy mưu tính kế. Kế tiếp là bảo tàng nghệ thuật, ở đó thì Loid phải trông chừng Anya và tôi, còn Yor thì mãi mê ngắm bức tranh máy chém vô cùng máu me với gương mặt say đắm. Sau đó chúng tôi có đi ngang qua một quảng trường, có một đám đông tụ tập lại để nghe bài diễn thuyết của ông chính trị gia nào đó mà tôi cũng không để tâm lắm, Anya thì đang cảm thấy khó chịu khi trong đầu có vô số lời nói lùng bùng làm cho Loid và Yor vô cùng lo lắng còn tôi thì xém bị lạc. Cách xa đám đông được một đoạn, cô bé Anya liền lật mặt

[adrotate banner=”8″]

-“ Pa! Đói!” Anya được bế tỉnh bơ nói

-“ Huh!?!” Loid và Yor ngạc nhiên

Thế là chúng tôi đi đến một nhà hàng để giải quyết cái bụng đói của Anya. Chúng tôi ngồi và chọn món chỉ sau vài phút những món ăn đã được đem lên.

-“ Này, Anya! Đừng ăn mỗi hạt chứ!” Loid nói với Anya dù cô bé có vẻ không để tâm lắm

-“ Cô Yor-san nay…” Loid quay sang nói với Yor

-“ Hm…” Cô trả lời nhưng chỉ tập trung vào con dao trên tay

 ( Trải qua nhiều năm làm điệp viên. Vượt qua biết bao nhiêu nhiệm vụ gian khó. Đây là lần đầu tiên mình cảm thấy tuyệt vọng đến thế này) Loid

-“ Không sao đâu, Pa!” Đọc được tâm tư của Loid, Anya an ủi nhưng có lẽ việc đó đã làm cho anh ta cảm thấy tuyệt vọng hơn

Thấy biểu hiện không ổn của Loid, Yor liền đưa ra một nghị

-“ Thứ lỗi cho tôi, Loid-san? Có lẽ chúng ta nên nghĩ giải lao một lát nhỉ?” Yor

Cô ấy dẫn chúng tôi đến một công viên, nơi đó đủ cao để cho chúng tôi nhìn toàn cảnh một phần thành phố. Phải nói nơi đó rất đẹp, những tòa nhà cổ điển nối sát nhau, gió trời thổi nhè nhẹ, một khung cảnh bình yên và tôi đang tận hưởng nó khi đang bám trên lưng Loid.

-“ Wow” Loid nói

-“ Ở đây nhìn xuống những con người dưới đó cứ như cỏ rác vậy!” Anya ngồi tên lang can ngây ngô nói

-“ Con học mấy thứ đó ở đâu thế hả” Loid hỏi

-“ Anime” Anya trả lời

-“ Câu đó thường có trong lời thoại của mấy nhân vật phản diện nhỉ!” Tôi cười nói

-“ Còn con nữa à! Con nên xuống khỏi lưng ta đi” Loid nói

-“ Hong đâu! Đây là căn cứ của con” Tôi tinh nghịch đáp lại, tay siết lấy cổ anh ta

-“ Thật là” Loid thở dài từ bỏ việc kéo tôi ra và cứ để đấy

-“ Hửm !?” Loid nói

Tôi thấy vậy nên nhìn xuôn theo và thấy một tên  ăn cướp giật mất túi của một bà lão, đẩy bà ấy té ngã, hắn chạy đi nhưng mặc kệ tiếng kêu cứu của cụ bà tội nghiệp đáp lại là bầu không khí im ắng như muốn tránh mặt của người đi đường. Mà ờ nó cũng hợp lí khi đâu ai muốn tự đưa phiền phức vào người mình. Cả tôi và Loid cũng vậy

-“ Bà ta thật bất cẩn.” Loid nói khi chứng kiến

Nhưng trái ngược với quang điểm của tôi, Yor sau câu nói đó lao vụt xuống la lớn

-“ KHÔNG THỂ THA THỨ!”

Cô ấy phóng như bay đuổi theo tên cướp xấu số, còn Loid thì đành bế Anya chạy theo, bám theo được một lúc thì mất dấu.

( Chết tiệt, hắn ta lẫn vào đám đông rồi ư. Tôi xin lỗi Yor-san, nhưng chúng ta sẽ chẳng tìm được hắn ta trong dòng người này đâu.) Loid

-“ …” Anya không nói gì nhìn xuống

< Ciel! hắn đâu? > Tôi lập tức hỏi Ciel

< Ngài cứ nhìn theo hướng cô bé chỉ đi ạ> Ciel trả lời

( Cô bé! Anya sao?) Tôi vừa chạy xong dòng suy nghĩ thì có âm thanh vang lên

-“ Pa! Con muốn ăn bánh!” Anya vừa nói vừa dùng tay chỉ vào cửa tiệm đối diện phía dưới

Tôi theo phản xạ nhìn theo, thì liền phát hiện tên giật túi đó ngay đúng lúc Yor cũng đuổi kịp tới nơi. Loid lập tức thả Anya xuống đồng thời vỗ nhẹ hai cái vào tay tôi ra hiệu, tôi cũng hiểu ý mà hợp tác rời khỏi lưng anh ta.

-“ Yor- san nhờ cô trông chừng hai đứa nó!” Nói rồi Loid lao nhanh theo đường cầu thang đi bộ

Kẻ xấu số lúc này còn hả hê sau màn chạy trốn vừa rồi và đang  kiểm tra chiến lợi phẩm của mình. Nhưng hắn đâu biết rằng ngay lúc này đây chính mình đang là mục tiêu của một kẻ nguy hiểm khác.

Ngay lúc này Loid nhảy xuống từ phía cây cầu phía bên trên hắn, dùng tay ấn đầu hắn xuống mặt đường làm cho tên đó bất tỉnh khi chưa kịp hiểu chuyện gì.

( Là một điệp viên thì không bao giờ được nổi bật) Loid nghĩ trong khi đứng dậy chỉnh lại cà vạt của mình

Nhưng hành động hoàn toàn trái với suy nghĩ đó việc anh ta vừa làm đã làm người dân xung quanh chú ý và có nhiều lời xì xầm bàn tán việc vừa xảy ra

-“ Um… Gã này là một kẻ móc túi. Làm ơn hãy đưa hắn tới đồn cảnh sát. Cảm ơn!” Loid nhìn vào những người xung quanh nói, tay chỉ vào kẻ đang nằm bất động.

Thấy thế người dân cũng hợp tác gọi cảnh sát và trói tên giật túi lại còn anh thì lấy lại chiếc túi trả lại chủ của nó. Rồi chúng tôi cùng nhau đi về nhà.

[adrotate banner=”8″]

Về đến nhà.

-“ Ma! Con muốn uống cacao nóng!” Anya ngồi trên ghế sofa nói

-“ Ma! Cho con nữa. Con cũng muốn uống!” Tôi ngồi cạnh nói

-“ Có ngay!” Yor nói

-“ Trước đó thì thử làm lại buổi phỏng vấn cái đã!” Loid

Nói xong Loid lập tức đeo kính, vuốt tóc hỏi

-“ Được rồi.Cháu thường làm gì vào ngày nghỉ Anya?” Loid

-“ Cháu cùng gia đình đi tới rạp hát hoặc bảo tàng, cũng có lúc đi nhà hàng nữa.” Anya cố nghiêm túc trả lời

-“ Tốt! Câu kế tiếp. Cháu sẽ làm gì khi thấy bạn làm việc xấu” Loid hài làng hỏi

 Anya hồi tưởng-ing

-“ Nhảy xuống từ trên cao và nhét đồ thiu vào mồm nó.” Anya trả lời

Tôi cố ngậm miệng nhịn cười nhìn qua ‘Pa’ của mình đang mất dần hi vọng

( Toi rồi lại vô vọng, vô vọng rồi) Loid mệt mỏi ngã người ra sau ghế

END chap 11

—-

[ Tác đang lười theo thời gian]

Spread the love
Prev
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.