Chương 5: đăng ký làm mạo hiểm giả p2

Tại guild mạo hiểm giả, trong căn phòng hiện giờ là một bầu không khí im ắng đến kì lạ.

Mọi người không ai nói bất cứ lời nào. Họ chỉ ngồi yên, cùng nhìn về một phía. Đó là cái bàn nơi tôi và cô gái tên Shizuka đang ngồi nhìn nhau với vẻ mặt không cảm xúc, không nói lên một tiếng gì.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này. ___________ *Tích tắc tích tắc* (quay lại một tiếng trước)

(Lời kể của Shizuka)

Hiện tại tôi vừa mới trở về từ nhiệm vụ rank S.

Mới vào hội, đập vào mắt tôi là cảnh một đám đông đang tụ tập lại một chỗ cùng với tiếng gào của Gorilla.

Haizz. Không biết lần này tên đó lại gây sự với ai chỉ vì Hana đây. Vừa nghĩ ngợi, tôi vừa tiến tới chỗ đám đông ấy.

“Này cậu kia cho tôi hỏi cái?” Tôi hỏi cậu ikemen tóc đen nọ (là Kuro đấy)

“À vâng. Are? Là ngài ư Shizuka-sama?” Kuro

“Tên Gorilla kia lại gây chuyện với người mới nữa à?” Shizuka

“Vâng ạ.🙄🙄🙄😅😅😅” Kuro

“Sao vậy?” Shizuka

“Dạ, chỉ là người mà hắn ta đang gây sự với là người quen của tôi và nhìn người đó rất giống như một nữ thần nhưng thực chất là một con trai.” Kuro

“Hiện giờ hội trưởng đâu rồi, sao lại không can ngăn?” Shizuka

Chưa kịp nhận được câu trả lời thì bất ngờ có cái gì đó đập thủng tường.

Tôi đành phải chen qua đám đông này lên phía trước. Cuối cùng thì tôi đang đứng bên cạnh hội trưởng, tôi bắt đầu hỏi ông ta

“Hội trưởng Stanford, chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?” Shizuka

“Oh. Shizuka-sama, ngài trở lại rồi à?

Xin đừng bận tâm đến chuyện này ạ, hiện tại tôi và người mới đang được đồn ầm gần đây đang chỉ dạy một bài học cho tên Gorilla thôi ạ.” Stanford

“Hả, người mới?!” Shizuka

Chưa nuốt trôi hết những gì Stanford nói, tôi quay sang chỗ làn bụi do bức tường sập thì thấy một bóng người đang bị che khuất.

Khi làn bụi tan dần đi, xuất hiện trong đó là bộ mặt quen thuộc tôi không thể nào quên được.

“—Eh! Sensei?” Shizuka

“Hả?” Stanford

Người ấy quay lại nhìn tôi rồi hỏi “Ai cơ?”

Lẽ nào người ấy quên mình rồi ư?

“Người không nhớ em ư? Là em đây Platinum-sensei. Là em Shizuka đây?”

Tôi tháo mặt nạ xuống cho người nhìn thấy mặt mình để nhớ lại. Song, người ấy nhìn tôi với vẻ mặt rất sốc.

Lẽ nào—-

__________

(Lời kể của Rimuru)

Không thể nào, tại sao cô ấy lại nhìn giống với Shizu-san vậy. Cô ấy là ai, và tại sao cô ấy lại gọi tôi là Platinum-sensei?

Trong lúc vẫn còn sốc vì cô gái đang đứng trước mặt tôi thì Ciel nói với tôi rằng

<<Chủ nhân, xin người hãy bình tĩnh.

Cô gái trước mặt mặt ngài không phải là Shizue Izawa.>>

(Hả, ý cô là sao?)

<<Cô gái trước mặt ngài thực chất là một bản thể song song của Shizue Izawa.

Dù hình dáng và linh hồn đều giống nhau nhưng lõi và sự tồn tại thực chất là khác nhau.>>

(Vậy à, cảm ơn nhé Ciel.)

<<Không có gì thưa chủ nhân>>

(Nhưng tại sao cô ấy lại gọi tôi là Platinum-sensei?)

<<Có khả năng rằng anh hùng Platinum chính là ngài.

Nhưng tôi không thể loại trừ khả năng rằng ở đây cũng có tồn tại song song của ngài đang được giữ bí mật bởi các vị thần ở đây.

Xác xuất giữa việc ngài là anh hùng Platinum so với bản thể song song của ngài là 70:30>>

(Heh?! Tại sao lại cao vậy)

<<Ngài có nhớ bức tượng lang thần được gọi là tinh lang vương và tên cầm đầu nhóm’Black hound’sử dụng skill [hắc hỏa] không?>>

Giờ nhắc đến mới nhớ ở đây cũng có vài thứ giống như tại thế giới của mình.

Chính vì vậy mà Ciel nói xác xuất cao hơn nhiều.

Mà Ciel nói ở đây cũng có khả năng tồn tại một bản thể song song của mình ư? Nếu như có thì nó giải thích được tất cả mọi chuyện.

<<Nhắc đến skill, tôi cần thông báo cho ngài…>>

(Hm?)

<< Hệ thống của thế giới này thực chất được làm rất giống với thế giới cũ và quê hương cũ của ngài.

Chính vì vậy nên ở đây có tồn tại anh hùng triệu hồi.

Ngoài ra hệ thống của thế giới này có tồn tại skill cũng như phân theo thứ bậc sức mạnh.

Skill ở đây cũng sẽ phát triển theo thời gian và sức mạnh của người sử dụng, người dùng càng mạnh hơn thì skill càng phát triển theo. Ngoài ra, nếu muốn tồn tại ở thế giới này có thể tự mình luyện tập để có thể đạt được những skill mới.

Không chỉ có vậy, thế giới này còn hệ thống phân phối chức nghiệp. Mỗi người từ khi sinh ra họ đã có thế mạnh của mình, nên khi đến độ tuổi được các vị thần xác định, họ phải đến nhà thờ để các vị thần ban phước, giúp ta thấy được chức nghiệp và skill của bản thân.>>

(Hoho, vậy à?)

<<Và tất nhiên, thưa chủ nhân, hồi nãy tờ giấy đăng ký làm mạo hiểm giả nó cũng có ô ghi chức nghiệp của người đăng ký ạ.>>

(Hả!?)

<<Đừng lo thưa chủ nhân, từ khi đến đây các vị thần đã cho ngài một chức nghiệp rồi ạ.>>

(Oh may mắn quá.

Được rồi, quay lại vấn đề chính. Giờ tôi nên nói với cô gái trước mặt tôi cái gì đây?)

<<Tôi nghĩ ngài nên nói ngài không phải là người anh hùng đó để có thể tránh khỏi phiền phức và lấy được thêm thông tin về người ấy.>>

(Được rồi, cảm ơn cô nhiều lắm Ciel.)

Song, tôi ngắt gia tốc tư duy và bắt đầu bắt chuyện với cô ta.

“Xin lỗi, cô nói rằng tôi là vị anh hùng Platinum ư?” Rimuru

” Đúng vậy. Người đã quên hết tất cả rồi ư sensei?” Shizuka

Nghe thấy cuộc đối thoại của chúng tôi, mọi người đều bắt đầu nhìn bọn tôi bằng ánh mắt cá chép. Hiện tại họ sốc đến mức hồn lìa khỏi xác.

“Tôi nghĩ cô nhầm người rồi. Tôi không phải là anh hùng Platinum.”

“Không thể nào, em chắc chắn rằng l…. Khoan đã, cái này là!? Mình hiểu rồi.” Shizuka nhìn tôi một lúc sau đó quay mặt sang chỗ khác tạo một nét mặt buồn bã như vừa biết một điều gì đó đáng buồn. ______________

*Tích tắc tích tắc* (quay về hiện tại)

Câu chuyện là thế. Thế nên mới dẫn đến tình cảnh hiện tại đây.

Hiện tại chúng tôi vẫn đang nhìn chằm chằm nhau đây. À, không, nói đúng hơn là đang đấu mắt nhau mới đúng. Vì tôi là slime nên tôi không còn biết mỏi mắt là gì nữa, còn cô gái ấy thì mi mắt bắt đầu giựt rồi. Thế là cuộc đấu mắt kết thúc với chiến thắng thuộc về tôi.

Chúng tôi bắt đầu trò chuyện với nhau.

“Xin lỗi vì đã nhầm cậu với sư phụ của tôi, chỉ là cậu nhìn rất giống với người ấy.” Shizuka

“Ah, không không sao đâu.” Rimuru

“Cậu thực sự tha thứ cho tôi ư?” Shizuka

“Uh, vả lại nếu như có người giống người thì việc nhận nhầm nhau không có gì khó hiểu cả.” Rimuru

“Cảm ơn cậu. Xin giới thiệu lại bản thân, tên tôi là Izanagi Shizuka, hay còn được biết đến với cách gọi là ‘ chúa tể của những ngọn lửa Shizuka’.” Shizuka

“Tên tôi là Rimuru Tempest, một mạo hiểm giả mới vào nghề.” Rimuru

“Hihihi, mạo hiểm giả mới vào nghề ư? Thế thì tại sao cậu lại có khả năng hạ một mạo hiểm giả rank S có kinh nghiệm lâu năm dễ dàng như vậy?” Shizuka

“Ah. Cái đó… Chỉ là…😅😅😅🙄🙄😗😗😗 khi đi phiêu lưu khám phá thế giới… gặp nhiều chuyện nên vậy…” Tôi lắp bắp trả lời khi quay mặt qua chỗ khác.

“Heeeeehhhh 😃😃😃😃.” Shizuka

“Ahahahaha 😅😅😅😅.” Tôi cười ngượng ngạo.

“Nè Rimuru-san, tại sao cậu muốn trở thành một mạo hiểm giả?” Shizuka

“Ah, hiện tại tôi đang ở nhờ nhà người khác, nên tôi muốn kiếm tiền để trả và tìm một nhà trọ, tôi đâu thể cứ thế ở nhà người khác hoài mà không trả tiền đúng chứ?” Tôi trả lời.

“Ừ, đúng vậy.” Shizuka đáp

Nghe xong những lời đó, hai anh em Yagami-san bắt đầu phản đối

“Không hề, Rimuru-san. Cậu cứ ở lại bao lâu mà không trả tiền cũng được.” Noira

“Đúng vậy. Rimuru-san, kể từ lúc em xuất hiện, nhà tụi anh chưa bao giờ đầy ắp tiếng cười vui vẻ như vậy.” Kuro

“Uhm! Đúng đó! Đúng đó! Thế nên cậu đừng lo mấy cái chuyện lặt vặt ấy làm gì. Vả lại tớ vẫn muốn ôm cậu ngủ chung.” Noira

(Đcm vcl, chẳng biết từ khi nào mình trở thành gối ôm của cô ấy nữa?) Tôi nghĩ và nhìn cô ấy với vẻ mặt chán nản

Sau khi nghe thấy lời nói của Noira, mọi người trong phòng ai cũng thể hiện mặt sốc rồi nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.

Ngoại trừ một số người:

. Hội trưởng Stanford thì cứ gật đầu nghĩ “Con bé giờ đã là một người phụ nữ thực sự rồi.”

. Kuro thì nói “Giờ con bé táo bạo lắm. Có lần Rimuru-san nói cứ để cho em ấy ngủ trên ghế phòng khách, tôi kêu em ấy cứ ngủ chung phòng với tôi nhưng Noira cứ từ chối mấy ý kiến đó rồi kéo theo Rimuru-san vào phòng con bé ngủ.”

. Shiroitou và Shiroinee thì cứ khen ngợi tôi là đàn ông quá.

. Shizuka thì nhìn tôi với vẻ mặt khinh thường 😒😒 sao ấy.

Song tôi bắt đầu cố gắng giải thích việc này để tránh gây hiểu lầm.

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, tôi đã thành công giải thích cho họ.

Để không nhắc lại chuyện này, tôi bắt đầu đổi chủ đề

“Này Shizuka-san, về việc hiểu nhầm hồi nãy, cô bảo tôi nhìn giống với bạch vương anh hùng Platinum, tôi thực đến mức vậy ư?” Rimuru

“Vâng, cậu cứ như là bản sao của ngài ấy vậy.” Shizuka

“Heh, vậy rồi làm thế nào cô tin rằng tôi không phải là người đó?” Rimuru

“Ah, lúc đó tôi vừa mới nhớ lại lời người ấy đã từng nhắc chúng tôi.” Shizuka

“Đó là?” Rimuru

Thế là Shizuka-san kể với tôi rằng sư phụ của cô ấy có năng lực tiên đoán tương lai rất xa và ngài ấy đã thấy một tương lai nơi xuất hiện một người nhìn rất giống mình.

Để những học trò của mình sẽ không nhầm mình với người đó, ngài ấy đã huấn luyện các học trò của mình đạt được skill [thượng cấp ma nhãn]. Một skill có khả năng nhìn thấy được nhiều thứ, đặt biệt như là bảng trạng thái vậy.

Chính vì vậy, khi Shizuka nhìn vào tôi, cô ấy mới nhận thấy được sự khác biệt. Không chỉ có vậy, cô ấy còn nói tôi không nói dối, nếu có thì ngọn lửa linh hồn tôi sẽ chuyển thành màu đen.

Đây đúng là skill tiện lợi nhỉ. Khi tôi hỏi Ciel về skill này, tôi mới biết được rằng nó còn hơn thế nữa.

<<Skill [thượng cấp ma nhãn] thực chất là một bản hạ cấp của skill [thần nhãn] mà ngài có. Skill [thượng cấp ma nhãn] gồm các khả năng sau:

. Tiên đoán tương lai (giới hạn, chỉ thấy trước được 5 tiếng)

. Xác định lượng mana đối phương

. Xác định các skill của đối phương

. Xác định chức nghiệp của đối phương

. Xác định tâm hồn của đối phương:

+ Nói dối, độc ác: lửa đen

+ Nói thật, người tốt: lửa xanh lá

+ Người trong sáng: lửa trắng

+ Người với tâm hồn đổ vỡ: lửa xanh dương

+ Người bất hạnh: lửa xám

+ Người quan trọng, mình yêu thương nhất của mình: lửa đỏ hồng

. Xác định nguyên tố mục tiêu

Đó là tất cả.>>

Vì vậy nên cô ấy mới biết tôi khác anh hùng Platinum ntn.

“Heeeeehhhh, tiện lợi nhỉ?” Tôi nói

“Vâng ạ.” Shizuka

“Với skill này có khi các cô sẽ tránh được nhiều rắc rối đấy nhỉ?” Rimuru

Nghe thấy câu hỏi của tôi, ai cũng gật đầu đồng tình với tôi.

“Hihihi, cậu nghĩ vậy à? Nhưng chúng tôi vẫn thua kém sư phụ của mình nhiều. Bởi chính người đã nói với chúng tôi rằng hiện tại bọn tôi chỉ có thể đạt tới giới hạn là [thượng cấp ma nhãn]. Trừ khi chúng tôi chăm chỉ thì sẽ đạt tới cấp độ cao cao nhất là [thần nhãn].” Shizuka

(Heh?! Khoan đã, [thần nhãn] ư?! Lẽ nào… Không, không thể nào. Cho tới giờ việc ấy vẫn chưa chắc chắn. Bình tĩnh nào tôi ơi.)

Trong khi chúng tôi vẫn còn đang nói chuyện, bỗng nhiên Noira xen vào với vẻ mặt phụng phịu

“Rimuru-san, lẽ nào cậu không định đăng ký làm mạo hiểm giả à?” Noira

“À, quên mất, cảm ơn cậu nhé Noira-san.”

“Tiện thể, tôi nói luôn cho cậu biết Rimuru.” Stanford

“Hm?” Rimuru

“Ngày mai, cậu sẽ phải làm một bài kiểm tra thăng tiến lên làm một mạo hiểm giả rank S.” Stanford

“Hả?!! Chẳng phải hồi nãy ông đồng ý rằng nếu tôi hạ được tên khỉ đột kia thì tôi sẽ trở thành mạo hiểm giả rank S luôn à?!” Rimuru

“Ah. Về việc đó do cậu chưa chính thức trở thành mạo hiểm giả nên tôi muốn nhờ cậu cho tên Gorilla một bài học nhớ đời nên tôi đồng ý để lấy lệ thôi. Hahaha!!!” Stanford

“AM I A JOKE TO YOU!?!!!” Tôi hét lên

Ôi trời ơi, thế là tôi phí một ngày trời mà chẳng được cái gì cả.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.