Chương 4: đăng ký làm mạo hiểm giả p1

Hiện tại chúng tôi bị gọi lên triều đình vì vụ náo loạn ở trung tâm thủ đô.

Wtf, tôi đã làm gì sai. Điều này không đúng tí nào, tôi muốn có luật sư. Dù có nói gì đi chăng nữa thì cũng không thể. Cái gì đã đến thì cũng đến rồi.

Giờ chúng tôi đang diện kiến vị vua của đất nước Liberty này, và năm người bọn tôi đang quỳ trước vị vua cùng với các người hoàng gia, những quý tộc khác.

Vị vua mà chúng tôi đang diện kiến đây, vị vua đời thứ VIII – vua Arthur đệ nhị, ngồi trông thật uy nghiêm và thư thái, còn người đứng bên trái vị vua là người được mệnh danh là học trò của ‘ Chúa tể của những ngọn lửa – Shizuka ‘ , hoàng tử Golden – hiệp sĩ mạnh nhất của đất nước này. Người còn lại ngồi bên phải vị vua có lẽ là nữ hoàng của đất nước này, nhưng mà sao lại trẻ thế nhỉ, lại còn đẹp như công chúa nữa.

(Ảnh tượng trưng thôi, thực chất hoàng tử mà tôi chế là mặc giáp màu vàng cơ)

Và thế là cuộc diện kiến bắt đầu.

Điều đầu tiên được các hiệp sĩ và luật sư được nhắc lại là sự việc bọn mạo hiểm giả tự gọi mình là nhóm’Black hound’ đã đi phá phách các quầy hàng gần chỗ đài tưởng niệm. Người dân rất bức xúc vì chuyện này nhưng vẫn cố nhường nhịn, cho tới khi chúng đập phá quầy hàng của cô chồn nâu – người quen của Shiroinee và Shiroitou. Thấy được chuyện này hai đứa đã không đứng yên và chạy vào can ngăn bọn chúng, cho tới khi bọn tôi chen vào và tạo ra [hắc hỏa] bao phủ hết bầu trời đất nước này.

Theo tôi nghe thấy thì việc đó không hề sai bởi lẽ những gì chúng làm cho tới giờ đã vượt quá giới hạn cho phép.

Tất cả những tờ khai này được xác thực là đúng hết, bởi vì khi các hiệp sĩ và vị luật sư kia tra hỏi thì chúng tất tần tật phun ra như suối.

Khi thấy bọn chúng trung thực phun ra hết, họ đã băn khoăn hỏi tại sao chúng lại làm thế. Chúng đã trả lời rằng chúng không muốn đối mặt với tử thần một lần nữa.

“Tất cả tờ khai có chắc chắn đúng hết chứ?” Vị vua hỏi năm người bọn tôi

Khi tôi định đại diện cho cả năm trả lời thì—

“Thưa bệ hạ, thần chắc chắn rằng tất cả các tờ khai đó đều đúng, bởi lẽ thần đã có mặt tại đó và chứng kiến mọi việc.” Vị hoàng tử đã trả lời trước.

“Vậy là cô gái màu tóc bầu trời mặc đồ đen kia đã thi triển ma thuật cấp huyền thoại à?” Vị vua hỏi.

“Xin thứ lỗi cho thần thưa bệ hạ nhưng thần là con trai.” Tôi sữa lại lời nói của đức vua.

<<Ngài vô giới thưa chủ nhân!>>

(Tôi lạy cô luôn đấy Ciel! Làm ơn im lặng dùm tôi! Và tôi nhắc lại một lần nữa là ‘ tâm hồn của tôi vẫn là một thằng con trai! ‘)

“Cái gì!? Đó là con trai ư?!”; “Tôi còn có ý định bắt cô ấy làm cô hầu của tôi đấy.”; “Này! Ngươi bị khùng à?”;…v.v…m.m…. Lại thêm một cuộc tranh cãi khác về việc tôi là con trai.

<<Lũ khốn rác rưởi. Sao các ngươi lại dám nghĩ ra những thứ rác rưởi như vậy với chủ nhân của ta! Ta sẽ giết hết các ngươi!>> Nghe xong những lời của bọn quý tộc kia, Ciel bắt đầu nổi điên lên

May mà tôi kịp ngăn cô ấy lại không thì chỗ này trở thành vùng đầm lầy máu rồi.

Ngoài Ciel ra tôi còn thấy biểu hiện của bốn người cũng đang rất là tức giận khi nghe những điều thối nát ấy của bọn quý tộc kia.

“Các ngươi im lặng hết cho ta!” Vị vua tức giận gào lên rồi liếc hết đám quý tộc khiến chúng phải câm nín hết.

Vị hoàng tử còn liếc đám quý tộc bằng con mắt đầy sát ý như thể cảnh báo rằng cấm bao giờ làm hay nghĩ đến những chuyện đồn bại đó một lần nữa.

Vị nữ hoàng ngồi cạnh đức vua cũng tương tự như vị hoàng tử, cũng liếc chừng cảnh báo bọn chúng.

Sốc thật đấy. Khi dùng thử skill [truy tìm sự thật], tôi thấy gia đình của đức vua là những người rất có ý thức, chính trực, không bao giờ nghĩ về những việc xấu gây ảnh hưởng đến đất nước, dân tộc hay danh dự của bản thân, gia đình của họ. May mà đất nước này được dẫn dắt bởi những người như thế này không thì có khi đã tuyệt diệt từ lâu rồi.

“Xin hãy thứ lỗi cho ta vì đã để các ngươi cảnh này.” Vị vua nói

“Không sao đâu ạ, thưa bệ hạ.” Kuro đáp lại

“Vậy thì câu hỏi hồi nãy, ngươi chính là người đã thi triển nó?” Vị vua hỏi tôi.

“Đúng vậy thưa bệ hạ.” Tôi đáp lại

Đúng lúc ấy Ciel dùng gia tốc tư duy để nói chuyện với tôi.

<<Chủ nhân, sao người lại có thể tự hạ thấp bản thân mình vậy, ngài đã quên mình là vua, chúa (ý Ciel ở đây là main ri nó đã sánh ngang với thần rồi) rồi ư?>>

(Không hề, Ciel. Nhưng ở đây ta phải làm vậy để tránh thêm phiền phức. Ta ghét phải bị kéo vào nhiều thứ phiền phức lắm.)

<<Nếu ngài nói vậy thì tôi đành phải theo ý ngài.>>

(Mà Ciel. Việc đột nhập thử vào hệ thống của thế giới này, cô đã làm thế chưa?)

<<Dạ rồi thưa chủ nhân.>>

(Vậy cô có bất cứ thông tin gì về việc hệ thống thế giới này xâm nhập vào hệ thống của chúng ta không và tại sao bức tượng hồi nãy lại có ta và Ranga ở trong đó?)

<<Dạ theo thông tin tôi lấy được thì, khi phát hiện ngài bước vào thế giới này, các vị thần cũng như hệ thống thế giới đã biết về sự tồn tại của tôi bên trong ngài nên họ đành phải làm thế để gửi một số thông tin cần thiết về nơi đây cùng với một yêu cầu không thể lường trước được.>>

(Đó là gì?)

<<Họ nhờ chúng ta hãy đánh bại đại ác thần và cứu lấy thế giới này.>>

(Hả?! Nhờ ta ư?)

<<Đúng vậy thưa chủ nhân.>>

(Vậy còn việc mọi người nói vị bạch vương anh hùng đã cứu lấy thế giới này là sao? Lại còn người đó thực sự là ai mà nhìn gần giống ta vậy?)

<<Chuyện đó thì tôi không biết thưa chủ nhân. Hiện tại thì việc đang tải dữ liệu chỉ mới được 2% mà thôi. Việc đăng tải này phải mất tới 2 năm mới hoàn thành.>>

(Không ngờ việc đăng tải lại tốn nhiều thời gian đến vậy. Nhưng ta trông cậy vào cô, Ciel.)

<<Tuân lệnh thưa chủ nhân.>>

Hmm, ngay cả Ciel cũng đang gặp khó khăn trong việc tìm kiếm thông tin à. Tôi bắt đầu cảm thấy mọi chuyện bắt đầu trở nên phiền phức hơn rồi đấy.

Mà khoan, liệu mình vẫn còn khả năng trở lại thế giới cũ không nhỉ 🤔.

<<Tất cả skill, năng lực và sức mạnh của ngài vẫn không sao nên ngài vẫn có thể dịch chuyển về thế giới cũ mà không gặp vấn đề gì cả.>>

(Tốt quá.)

(Vậy là hệ thống skill của mình không gặp vấn đề gì.)

<<Nhưng thưa chủ nhân, vẫn còn một số thông tin tôi cần báo cho ngài biết.>>

(Ah… Ờ.)

<<Đầu tiên là nồng độ mana ở thế giới này nó thấp hơn gấp đôi so với ở thế giới của chúng ta nên tôi đã điều chỉnh cơ thể của ngài để thích ứng với nó. Để chắc chắn rằng ngài không bị tiêu tốn hết mana một cách nhanh chóng, tôi đã kích hoạt [lò phản ứng mana] và giới hạn việc sử dụng nguồn năng lượng từ [băng hoại hư vô] để tránh gây sự hủy diệt to lớn ở thế giới này.

Thứ hai, các vị thần của thế giới này đã nâng cấp sức mạnh của ultimate skill [thời không chi thần Yog – Sothoth] lên một tầm cao mới. Giờ ngài có thể nhìn thấy tất cả quá khứ và tương lai rất xa của mọi mục tiêu ngài nhắm vào, ngoại trừ bản thân người dùng. Không chỉ có vậy, ngài có thể thấy luôn cả sự việc đã từng hoặc sẽ xảy ra của một vị trí đang cách rất xa ngài, nó còn có khả năng tự tiên đoán rồi thông báo cho ngài biết.

Đó là tất cả thông tin mới cần được thông báo.>>

Không thể nào ngờ được rằng nồng độ mana ở đây thấp gấp đôi thế giới cũ.

Khoan đã, chẳng phải ở đây mình là quái vật rồi à. Thôi xong, đời tôi sao đen vậy.

<<Xin chủ nhân hãy bình tĩnh. Ở đây sẽ không có ai coi ngài là quái vật đâu ạ. Có khi họ sẽ coi ngài là vị anh hùng huyền thoại kia thôi.>>

(Uh, umm)

Còn về sự nâng cấp của skill [thời không chi thần Yog – Sothoth] có lẽ nó sẽ hữu ích trong việc tìm hiểu về những anh hùng huyền thoại đó cùng với những con sói thần kia (ý tôi là những con thần thú ấy)

Giờ thì quay lại vấn đề hiện tại.

Ngay sau khi đức vua hỏi tôi, ông rất bất ngờ.

“Không thể nào tin được, cho tới bây giờ chưa có ai thành công thi triển được [hắc hỏa] với quy mô đất nước cả.”

“Kể cả các học trò của Platinum-sama cũng không thể thi triển được thì đừng nói gì đến các vị anh hùng đời mới. Chuyện này hoàn toàn bất khả thi!” Vị hoàng tử cũng lên tiếng đồng tình với đức vua

Cả căn phòng bắt đầu rộn ràng bàn tán xôn xao về vấn đề này.

“Nếu vậy, chàng trai trẻ, hãy nói cho ta biết.” Vị nữ hoàng nãy giờ ngồi im bắt đầu lên tiếng khiến ai cũng bất ngờ nhìn về phía cô ấy.

“Xin người cứ hỏi.” Tôi đáp.

“Làm thế nào ngươi có thể thi triển ma thuật đó với quy mô lớn như vậy và sao mọi thứ xung quanh không bị tan chảy bởi nó?” Cô ấy hỏi tôi với vẻ mặt nghiêm túc.

“Đó là nhờ lượng mana tôi có cùng với nguyên lý thực sự của [hắc hỏa].” Tôi đáp

“Cái gì!?” Vị nữ hoàng và tất cả sốc với những gì gì tôi nói.

Và thế là tôi bắt đầu giải thích cho tất cả mọi người trong phòng. Với sự trợ giúp của Ciel việc giải thích ngắn gọn, dễ hiểu trở nên rất dễ dàng.

Ngay sau khi tôi giải đáp thắc mắc của nữ hoàng, mọi người trong phòng đều trầm trồ trước tôi.

“Không thể nào tin được, những câu hỏi về ma thuật [hắc hỏa] mà từ trước đến nay chúng ta cố gắng giải đáp đã được trả lời ngay tức khắc bởi một người vừa mới bước vào tuổi trưởng thành.”(vị pháp sư hoàng gia nào đó 1)

“Không chỉ có vậy, những gì người ấy nói đều là sự thật hết. Ngay cả khi sử dụng quả cầu truy tìm sự thật thì nó đều xác thực rằng người ấy không hề nói dối bất cứ điều gì.”(vị pháp sư hoàng gia nào đó 2)

(Quả cầu truy tìm sự thật à? Này Ciel.)

<<Vâng thưa chủ nhân.>>

(Hãy kiểm tra nguyên lý hoạt động của thiết bị kia đi để có gì khi quay về thế giới cũ ta và Ramiris sẽ thử làm ra nó, chắc cô ấy sẽ thích lắm.)

<<Đã rõ thưa chủ nhân. Bắt đầu xác định.

………

Hoàn tất.>>

(Cảm ơn cô nhiều lắm.)

Chà, lại có thứ ngon để đem về nghiên cứu rồi. Khi tôi đang nghĩ vậy thì—

“Ngươi, làm thế nào ngươi có những công thức này?” Vị nữ hoàng bất ngờ hỏi tôi

Ôi trời. Giờ thì tôi khó có thể nói dối đây, đành phải nhờ đến Ciel – sensei đột nhập vào hệ thống của quả cầu kia rồi.

<<Cứ để đấy cho tôi thưa chủ nhân.>>

May quá, nhờ có Ciel ở bên cạnh nên giờ tôi chẳng phải lo lắng gì cả.

“Tôi được một người chỉ dạy.” Tôi đáp.

“Người ấy là ai, ntn, tạo sao lại chỉ cho ngươi những thứ này?” Lần này tới lượt đức vua hỏi tôi

Nhưng tôi vẫn bình tĩnh đáp lại

“Tôi cũng không rõ. Lúc ấy tôi vẫn chỉ là đứa trẻ nhỏ mồ côi, rồi đột ngột người ấy xuất hiện kêu tôi có tiềm năng nên đã chỉ dạy hết những điều đó. Còn người ấy nhìn ntn thì tôi không biết được, bởi lúc ấy người đó khoác trên mình một bộ áo choàng đen che hết cả đầu.”

“Người ấy vẫn không nói dối thưa bệ hạ.”( Vị pháp sư hoàng gia nào đó 2)

“Vậy người ấy giờ đâu rồi?” Vị nữ hoàng hỏi tôi.

“Tôi không biết. Kể từ khi người ấy kêu là đã chỉ hết những điều cần thiết thì tôi không còn gặp mặt nữa.” Tôi đáp

“Fumu fumu. Được rồi, ta hiểu rồi.

Cảm ơn vì những gì ngươi đã làm hôm nay.

Ngươi có thể lui xuống.

Golden, tiễn họ ra về đi.” Đức vua nói.

“Vâng ạ.” Hoàng tử đáp

Và thế là chúng tôi cuối cùng cũng tự do.

Trong lúc đang đi ra ngoài. Chúng tôi bắt chuyện với nhau

“Tôi không ngờ rằng cậu là con trai đấy.”(Golden)

“Ai cũng nói vậy với tôi hết.”(Rimuru)

“À, quên chưa giới thiệu bản thân. Tên tôi là Shine Golden, hoàng tử của đất nước này và là một trong những đội trưởng hoàng gia của đội vàng kim kị sĩ.” Hoàng tử giới thiệu về bản thân

Sau đó chúng tôi cũng giới thiệu về bản thân với hoàng tử

“Này Rimuru-san, cậu thực chất là ai vậy?”( Golden)

“Chỉ là một người lạ đi qua đường mà thôi. Tôi đây thích đi phiêu lưu nên hiện giờ mới có mặt ở đất nước này.”(Rimuru)

“Heh. Vậy tiếp theo cậu định làm gì vậy?”(Golden)

“Giờ chúng tôi định về nghỉ ngơi, hôm sau sẽ đi chơi với nhau tiếp vì bọn tôi mới gặp nhau gần đây nên muốn biết về nhau hơn. Sau đó, có lẽ tôi sẽ đăng ký vào một guild nào đó để làm mạo hiểm giả.”(Rimuru)

“Vậy à? Vậy thì chúc các bạn may mắn nhé.”(Golden)

“Cảm ơn ơn nhé.” Tôi vừa nói vừa cười nhẹ. Chẳng hiểu sao cậu ấy đỏ mặt xong là quay đầu qua chỗ khác.

Chẳng lẽ nào… Không không không, tôi là con trai đấy. Những người đọc cũng nhớ lấy, đừng có quên.

Thế là trên đường về, chúng tôi cũng nói chuyện với nhau một chút, hứa rằng, mai sẽ cùng nhau đi chơi tiếp.

Không hiểu sao hai chị em Shiroinee và Shiroitou muốn nhận họ làm đệ, và Shiroitou giờ còn kêu tôi là aniki nữa. Nhưng khi nhìn vào mắt bọn chúng, tôi khó có thể từ chối __________

Ngày hôm sau, một ngày mới lại bắt đầu.

Như đã hứa, năm người bọn tôi đi chơi cùng nhau.

Hôm đó, chúng tôi đã rất vui.

Một lần nữa đi đến trung tâm thủ đô, tôi lại ngắm nhìn bức tượng tưởng niệm.

Đằng dưới là bia đá ghi tên từng người một:

. Tộc elf: tiểu thư băng giá – Elma (Đúng với cái tên, elf ghép với maid)

(Ảnh tượng trưng thôi)

. Long nhân tộc: long công chúa – Ryume ( Ryu với hi – me)

(Ảnh tượng trưng thôi)

. Thú nhân tộc (bạch hồ ly chín đuôi): công chúa hồ ly – Kyuhime

(Ảnh tượng trưng thôi)

. Thú nhân tộc (bạch hồ ly chín đuôi): hoàng tử hồ ly – Kyujin Kyu với o – jin)

(Ảnh tượng trưng thôi, thằng Kyujin tôi chế là mặt với đuôi thì giống ảnh trên nhưng lại mặc thêm vài mảnh giáp giống ảnh dưới)

. Nhân tộc: nữ hoàng pháp sư – Kanon

(Ảnh tượng trưng thôi)

. Nhân tộc: vua chiến trường – Makoto

(Chỉ là ảnh tượng trưng thôi)

. Nhân tộc: nhà tiên tri – Toki

(

Là ảnh tượng trưng thôi nhưng nhỏ cũng giống như Shizuka, nhỏ này là bản thể song song của Chloe và bức tượng được đúc khi nhỏ còn đeo mặt nạ, không hề lộ diện mặt thật nên ri không biết)

. Nhân tộc: chúa tể của những ngọn lửa – Shizuka

(Là ảnh tượng trưng thôi, nhỏ là một bản thể song song của Shizue Izawa, bức tượng được đúc khi nhỏ còn đeo mặt nạ nên main ri không biết)

. Tộc ???: Bạch vương anh hùng – Platinum

(Chỉ là ảnh tượng trưng thôi, Platinum còn có đeo thêm mặt nạ của Shizue)

. Lang tộc: bạch lang vương – Hikari

(Chỉ là ảnh tượng trưng thôi)

. Lang tộc: hắc lang vương – Yami

(Chỉ là ảnh tượng trưng thôi)

. Lang tộc: Tinh lang vương – ???

___________.

Hmm. Khó có thể tưởng tượng nổi chú chó sói còn lại được gọi là tinh lang vương, dù rằng nhìn giống hệt Ranga. Nhưng liệu rằng đây có đúng là tôi và Ranga.

Tôi đang tâm tư suy nghĩ thì

“Aniki! Anh đang làm gì vậy? Chúng ta cùng đến guild mạo hiểm giả nào.” Shiroitou vẫy tay gọi tôi.

“Uh! Ta đến đây!” Tôi đáp lại.

Thế là chúng tôi bắt đầu rảo bước đi đến guild mạo hiểm.

Tới nơi, tôi thấy guild nó to gần bằng tòa hội nghị ở thế giới tôi vậy. Mà thôi kệ, quan tâm làm chi.

Bước vào guild, mọi người đều nhìn tôi, nhưng tôi hoàn toàn lờ họ

“Này, đó có phải là…” (Đám đông 1)

“Ờ, không thể nhầm vào đâu được.” (Đám đông 2)

“Người đã hạ nhóm’Black hound’ đấy.” (Đám đông 3)

“Không thể nào ngờ được rằng cô ấy lại đẹp như vậy.” (Đám đông 3)

“Đó không phải là nữ đâu. Đó là nam đấy.” (Đám đông 4)

“Cái gì!?” (Đám đông 4)

V.v….m.m….

Theo sau tôi thứ tự là Kuro, Noira, Shiroitou và Shiroinee.

Thấy họ vào, một số người đều chạy đến chỗ họ.

“Noira quay lại rồi kìa.”; “Lâu rồi không gặp.”; “Điều gì đã mang em trở lại đây?”; …v.v…m.m…

Không ngờ rằng cô ấy lại nổi tiếng đến vậy, mà cũng phải thôi. Lần đầu tôi gặp cô ấy thì tôi cũng thấy cô ấy cũng xinh đẹp đấy chứ.

Tôi tiến đến chỗ quầy tiếp tân.

” Xin chào cô.”(Rimuru)

“X-xin chào. Hôm nay tôi có thể giúp được gì cho cậu?” Cô ấy hỏi tôi.

“Ah. Hôm nay tôi đến đây để đăng ký làm mạo hiểm giả.” Tôi đáp.

“Ah, vâng, xin cậu hãy đợi tôi một chút.” (Người phụ nữ tiếp tân)

(Ảnh tượng trưng thôi)

Xong rồi cô ấy bắt đầu chạy đi lấy tờ giấy đăng ký cho tôi.

Trong lúc đang đợi, bỗng nhiên có cảm giác kì lạ ở sau lưng. Quay lại thì thấy các mạo hiểm giả khác đang địa tôi bằng ánh mắt giết người.

(Hả?! Tôi đã làm gì sai?!) Tôi nghĩ

Đang nghĩ ngợi vẫn vơ thì cô gái tiếp tân quay lại

“Đây xin cậu hãy điền đầy đủ thông tin vào tờ giấy này.” Cô nói với tôi.

“Được rồi, tôi hiểu rồi.” Tôi đáp

Mới cầm cây bút lên chuẩn bị ghi, bỗng nhiên một cánh tay to nào đó xuất hiện đập xuống tờ giấy đăng ký trước mặt tôi.

“Này, thằng kia! Mày nghĩ mày là ai vậy hả?!” Tên đập bàn nói

“Ý anh là sao?” Tôi đáp lại.

“Tại sao mày lại dám nói chuyện thân mật với Hana – chan của tao hả?!” Tên to con đó nói

“Hana – chan là ai cơ?” Tôi hỏi

“Xin lỗi, đó là tên tôi mà tôi là của anh từ khi nào cơ?!” Cô gái tiếp tân hét lên

“Hana – chan, em hãy đứng ra khỏi chuyện này, để anh xử lý tên này.” Tên đó nói

“Đừng có lờ đi những gì tôi nói!” Hana – san bắt đầu quát lên.

“Mà anh là ai vậy?” Tôi hỏi

Nghe xong câu hỏi của tôi, hắn ta cùng với tất cả bọn mạo hiểm giả cười phá lên, còn nhóm Kuro – san thì nhìn bọn chúng với tên đô con một cách đầy khó chịu.

“Mày không biết tao là ai ư. Để tao nói cho mày biết. Tên tao là Gorilla, một mạo hiểm giả rank S, còn được biết đến với cái tên là Gorilla sát thủ.”

(Bbbbzzllltt hahahahaha, đcm tên thằng này bựa vl. Không biết cha mẹ đặt tên đó cho thằng này vậy?!)

“Vậy thì sao?” Rimuru

“Vậy thì sao mày hỏi? Nghĩa là mày cút ra khỏi đây cho tao! Ở đây không cần mấy cái loại ch* chết như mày!!” Gorilla

Nghe xong lời tên khỉ đột này, mấy tên mạo hiểm giả kia lên tiếng đồng tình với hắn.

Thật chướng mắt và ngứa tai. Mình phải làm gì đó mới được.

“Mày nghĩ mày là ai mà dám ra lệnh cho tao!” Vừa nói, tôi vừa đe dọa chúng với cặp mắt chết người.

Thấy cặp mắt chết người của tôi, tất cả bọn mạo hiểm giả kia đều bắt đầu kêu ré lên vì sợ hãi, còn tên khỉ đột thì cảm thấy khó thở, lạnh sống nhưng vẫn cố gắng rặn từng lời mà chửi rủa.

“Đcm mày thằng ch*! Nếu mày là thằng đàn ông thì đừng dùng mách khóe dơ bẩn mà nhào vô solo với tao nè!” Thằng khỉ đột.

Tên này đúng là não cơ bắp mà, mà hắn cũng hám gái với tham lam ấy nhỉ.

Đang nghĩ thì đột nhiên từ trên lầu xuất hiện một giọng nói.

“Chuyện gì mà ồn ào vậy?” Giọng nói bí ẩn

“Giọng nói này là…” Noira

“Đằng đó là Noira ấy nhỉ? Cháu bây giờ đã là một người trưởng thành rồi.” Giọng nói bí ẩn

“Đúng như cháu nghĩ! Lâu lắm mới được gặp lại chú, hội trưởng Stanford.” Noira

“Ta cũng vậy, rất vui được gặp lại cháu, Noira.” Từ trên lầu bước xuống là một người đàn tóc với râu màu nâu, bụng và cơ bắp sáu muối đáp lại lời của Noira.

“Điều gì đã mang cháu đến đây?” Stanford

“À, thực ra không phải cháu.” Noira

“Thực chất hôm nay bọn cháu đến đây là vì cậu ấy.” Vừa nói Kuro chỉ tay về phía tôi

Thấy vậy hội trưởng quay lại nhìn tôi với ánh nhìn đầy sắt bén.

“Chàng trai này, nếu không nhầm thì cậu là người mà mọi người gần đây đang được đồn ầm lên đúng không?” Stanford

“Đúng vậy ạ. Tên cậu ấy là Rimuru Tempest, hiện giờ cậu ấy đang sống với chúng cháu.” Vừa nói Noira vừa chạy đến và ôm chầm lấy tôi.

“Chúng cháu dẫn em ấy đến đây vì em ấy nói muốn đăng ký làm mạo hiểm giả.” Kuro

“Hoho, vậy à. Cứ tự nhiên đi.” Stanford

Nghe thấy vậy tên khỉ đột bắt đầu đứng ra phản đối

“Khoan đã hội trưởng, tôi không đồng ý để tên này tham gia vào đây.” Tên khỉ đột

“Vì lý do gì cậu phải phản đối vậy Gorilla?” Stanford

“Tên này nó dám thân mật với Hana – chan. Không chỉ có vậy, nó còn không tôn trọng những đàn anh của hội này.” Tên khỉ đột

“Haizz. Toàn mấy cái chuyện gì đâu không. Nhưng không thể cãi rằng Hana là một trong những biểu tượng, thần tượng của hội chúng ta.” Stanford

“Đúng không hội trưởng, vậy nên….” Tên khỉ đột

“Nhưng điều đó không có nghĩa là ta cho ngươi quyền quyết định ai phù hợp hay không để tham gia vào đây. Ngươi nên biết, ngươi là một trong những lý do mà hội chúng ta đang tụt dốc đấy nên ngậm miệng lại.” Hội trưởng

Nghe xong những lời đó tên khỉ đột bắt đầu lẩm bẩm “Rồi chúng mày sẽ phải hối hận.”

Thấy vậy tôi bắt đầu làm theo suy nghĩ tinh nghịch của mình rồi đáp lại với hắn rằng “Sẽ không có chuyện đó đâu.”

“Hả?” Tên khỉ đột

“Nè, hội trưởng – san?” Rimuru

“Hm?” Stanford

“Liệu ông có thể nghe yêu cầu ích kỷ của tôi chứ?” Rimuru

“Gì vậy?” Stanford

“Tôi muốn được nhảy lên thành mạo hiểm giả rank S một cách nhanh chóng lên liệu rằng ông sẽ cho biến hắn thành bàn đạp được không?” Rimuru

Nghe tôi nói, hội trưởng bắt đầu nhìn tôi rồi suy ngẫm. Cuối cùng trả lời rằng “Được thôi.”

Nghe xong lời bàn tán của tôi, tên khỉ đột bắt đầu quát lên

“Hả?! Mày muốn làm gì tao cơ?! Đừng đùa với tao!? Tao đây là một mạo hiểm giả rank S đấy. Tao đã trải qua nhiều trận chiến lớn và hạ nhiều con quái khủng rồi, nên một thằng mới như mày đừng nhây với tao!!!”

Tên khỉ đột gào lên rồi rút ra hai cây đao to sau lưng hắn nhảy đến chém tôi.

Đối với người thường, chuyển động của hắn rất nhanh, còn đối với tôi nó quá chậm.

Tôi nhanh chóng rút ra cây katana của mình và đỡ hết đường kiếm dọc của hắn.

Thấy tôi đỡ hết được tất cả đường kiếm, mọi người đều thấy sốc và bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt cá chép, còn tên Gorilla thì gào vào mặt tôi

“Không thể nào! Mày là thứ quái quỷ gì vậy?!” Tên khỉ đột

Nghe thấy hắn gào như vậy, tôi bắt đầu nhìn hắn với khuôn mặt ác quỷ rồi đáp

“Chỉ là một người lạ đi qua đường mà thôi. Hãy nhớ lấy điều đó. Giờ thì biến khuất mắt ta đi.”

Nói xong tôi đá tên khỉ đột đó, hắn ta văng xuyên tường. Và cứ thế tiếp tục đập xuyên hơn chục bức tường, cuối cùng thì an tọa dưới đống đổ nát đó.

Song tôi thở phào nhẹ nhõm quay qua nhìn hội trưởng thì thấy một cô gái bí ẩn nói “—Eh! Sensei?””

“Ai cơ?” Tôi hỏi

“Người không nhớ em ư? Là em đây Platinum-sensei. Là em Shizuka đây?

Nói xong cô ấy bỏ mặt nạ xuống

Không thể nào, tại sao cô ấy lại nhìn giống với Shizu-san vậy. Cô ấy là ai, và tại sao cô ấy lại gọi tôi là Platinum-sensei?

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.