Hai ngày sau, có cuộc họp diễn ra giữa các thành viên cốt cán trong Touman.
Shiba muốn rời khỏi Touman. Đội trưởng Mitsuya đưa ra ý định trao đổi với Taiju, muốn để Hakkai đến Hắc Long, thay vào đó giải phóng Yuzuha khỏi bạo lực gia đình. Hai phe gặp mặt thiết lập hoà bình, nếu bên nào đi ngược lại với giao ước sẽ lập tức có chiến tranh toàn diện.
Nhóm Mitsuya và Hanagaki vừa rời đi không lâu. Từ trong chỗ ngoặt bước ra hai thân ảnh.
Một thiếu niên gương mặt nhỏ nhắn, đầu tóc đen bù xù chưa chải thắt một bím nhỏ sau đầu. Một thân áo phông quần đùi dép xỏ ngón tuỳ tiện, khoác hờ bên ngoài là áo trắng dài giống như trong phòng thí nghiệm.
Dưới mắt y là quầng thâm đen nổi bật do thức đêm nhiều ngày xem tư liệu. Theo sau còn có một thiếu niên cao lớn tóc đen dài đeo một cái mặt nạ phòng độc che kín toàn mặt, cực kỳ quái dị.
Tổ hợp kỳ cục này cứ thế đi thẳng đến trước căn nhà. Sau khi trao đổi gì đó với mấy tên canh cổng, được họ dẫn vào phòng khách, ngồi xuống đối diện với Shiba Taiju. Phía sau hai bên hắn còn có Kokonoi và Inui mà y đã từng gặp qua vài lần.
Shiba Taiju quả không hổ danh, chỉ nhìn vóc dáng kia thôi cũng thật khiến người ta trầm trồ.
“Tao đã nghe Kokonoi nói về mày. Lần này là muốn đến đầu nhập Hắc Long?”
Đôi mắt dính chặt trên vòm ngực vạm vỡ kia hơi chuyển. Lực chú ý bị kéo về, Link cười cười thân thiện cất lời: “Ồ không. Tôi đến là muốn bàn hợp đồng khác. Chuyện làm ăn ấy mà.”
Taiju cười lên, thanh âm trầm đến đáng sợ: “Bàn chuyện làm ăn với tao. Thú vị đấy. Mày có thể nói nghe xem.”
Người đối diện chắp tay, hai chân vắt chéo quy củ: “Mười triệu cho mỗi năm. Đổi lấy mười thành viên của Hắc Long. Thế nào?” Mỗi người một triệu, một số tiền lớn.
Ánh mắt của Taiju trở lên nguy hiểm: “Mày muốn đào người của Hắc Long đi?”
Link một tay nâng cằm, nhìn hai người phía sau nghiền ngẫm, khóe môi lại cong lên đầy ẩn ý: “Mấy người bán bạo lực lấy tiền. Đề nghị của tôi cũng chỉ tương đương với thuê người nhưng thời hạn dài hơn thôi mà.”
Vẻ mặt Taiju khó coi: “Mày cho rằng mày là ai. Chọc giận tao, đừng nghĩ đến việc tay chân lành lặn mà rời khỏi đây.” Có vài tên Hắc Long vây quanh đã bắt đầu rục rịch, tay lăm lăm vũ khí. Thiếu niên tóc đen dài đứng bên cạnh cũng đã vào tư thế phòng thủ.
Khóe mắt cong cong, Link thản nhiên chìa tay làm ý mời: “Lady first.”
Bị trêu tức, cảm giác tê dại xông lên đại não. Shiba Taiju vẻ mặt dữ tợn hất tung cái bàn trước mặt lên dễ như không, nắm đấm cuồng bạo vung tới hướng gương mặt của đối phương chắng chút do dự.
Link cũng không định ngồi yên chờ bị đánh chết, ngửa cổ lên. Giơ chân lên cao, đạp cái bàn đang bay lên đập xuống đất, trở về vị trí cũ. Một tay thủ thế bắt lấy cổ tay của Taiju, bẻ ngược lại ngăn chặn cú đấm. Tay kia chẳng biết từ lúc nào đã cầm lên cái kéo nhỏ bằng bạc. Mũi nhọn hướng thẳng yết hầu của Taiju, khoảng cách chỉ sát đến chỉ còn một ít thì dừng lại. Mặc dù cản được quyền kia, nhưng phần cổ tay của y vẫn truyền đến cơn đau nhức thấu xương, giống như bị đòn kia đánh gãy.
[adrotate banner=”8″] |
Không khí tĩnh lặng.
Link thả cây kéo ra xoa xoa cổ tay vừa khống chế tay Taiju, nhìn dấu đỏ bầm tím dữ tợn trên đó mà ưu sầu.
Taiju biết người này cũng chẳng phải kiểu mềm mại như bề ngoài, ngồi lại vị trí cũ. Con mắt híp lại theo dõi từng động tác của y.
Baiji đánh ngã một hàng Hắc Long muốn tiến lên. Lập tức quay sang che chở cho người trên ghế.
Nén nỗi đau xuống không kêu một tiếng. Cùi chỏ chống trên đầu gối, Link ngước lên: “Thôi nào, có qua có lại. Điều kiện tôi đưa ra cũng đâu có gì không tốt đâu nhỉ? Tôi cũng không định lấy thành viên quan trọng của Hắc Long. Người đều sẽ do ngài đây quyết định có đi hay không rồi tôi mới lấy.”
Cuộc thảo luận giữa hai bên kéo dài khá lâu. Cuối cùng vẫn kết thúc bằng việc Inui đưa hai người Link đi xem tổng thể các thành viên trong Hắc Long. Để y tuỳ ý chọn lựa, rõ ràng Taiju đối với sức mạnh của y vẫn là nể mặt.
Đi một vòng lớn quanh lãnh địa của Hắc Long. Link vẻ mặt đầy cao hứng chỉ cho người bên cạnh thấy một kẻ mặc đồng phục đeo khẩu trang cách đó không xa
“Nhìn nè, cậu ta có hình xăm, có thể doạ được người khác.”
Thanh âm của thiếu niên tóc đen truyền tới: “Nhưng đó là hình xăm trái tim?”
Link quay đầu: “Thì?”
Baji đấm vào lưng y một cái: “Doạ là một thằng luỵ tình hay gì?”
Một lát sau. Link lại bừng bừng ý chí chỉ vào một người gầy còm khép nép mang theo gậy sắt gần đó: “Trông có vẻ mạnh. Nhìn xem. Chúng ta…”
Thiếu niên tóc đen đập rớt cái tay đang quơ loạn, gằn giọng: “Rồi cái dáng kia, tính đánh nhau bằng ngoại cảm à?”
Baji tỏ vẻ hoàn toàn không đồng tình với thái độ tùy tiện của y, từng cái bác bỏ. Link bĩu môi: “Mày bắt bẻ quá.”
Baji: “…” Mình phải đánh thằng này.
Link xoè hai tay, bắt đầu phân bua thuyết phục: “Chúng ta có thể từ từ chỉ bảo, dẫn dắt từng bước đi cho họ. Mày xem Hanagaki là một ví dụ. Chỉ cần có tình yêu và niềm tin. Kể cả là kẻ yếu cũng có thể trở lên mạnh mẽ.”
Baji xoa cằm, gật gù: “Cũng hợp lý.”
Inui đứng bên cạnh: “…” Khá là cồng kềnh.
Nói là thế. Nhưng thời điểm mang mười người đã chọn đến trước mặt Taiju xem thử, ánh mắt âm trầm của hắn càng tối hơn.
Nhìn một loạt mấy người kia, lại quay sang chỗ Link đang đùa giỡn với con chuồn chuồn bắt được: “Mày cũng thật có mắt chọn.”
Link cười tủm tỉm: “Dĩ nhiên rồi nha.”
Người của y chọn, mặc dù nhìn qua không phải toàn bộ đều cao lớn vạm vỡ. Nhưng chung quy lại đều là những kẻ liều mạng nhất trong băng.
Link bỏ tiền mua một chung cư cao cấp cùng khu với biệt thự, sắp xếp chỗ ở cho mười người kia. Phổ biến qua một vài luật lệ chung chung mà các băng đảng cần có, lại thoả thuận ký hợp đồng trả lương theo tháng cho từng người. Điều kiện cung cấp còn cao hơn cả một quan chức nhà nước đi làm mỗi tháng, tuyệt đối không có bạc đãi. Chưa kể mỗi người còn được quyền chọn một con xe mình thích. Khiến mấy người kia cũng phải cảm thấy mơ hồ hoài nghi về việc bị lừa bán.
Link: “…” Nhà ngoại trừ tiền thì chẳng có gì.
Dưới chân cầu, Chifuyu và Hanagaki lắng nghe câu chuyện của Hakkai về hoàn cảnh gia đình và Hắc Long.
Trên cầu, Link buồn bực dựa vào lan can, nhỏ giọng than phiền một tiếng: “Đứa trẻ nói dối là đứa trẻ hư.”
Lại quay sang nhìn người bên cạnh đang quan sát bên dưới bằng ánh mắt chuyên chú, Link lấy trong túi xách một bịch khoai chiên đưa qua. Chính mình cũng bóc một túi, bắt đầu than thở
“Phải kiếm một người có đầu óc hỗ trợ duy trì dòng chảy của tiền thôi. Tài lực nhiều đến mấy thì cũng phải cạn. Có phân nhỏ ra gửi ngân hàng thì lợi nhuận muốn thu cũng phải đợi đến kỳ hạn.”
Mặt nạ phòng độc đã cởi xuống. Thiếu niên tóc đen nhét một thanh khoai vào miệng: “Không phải chú mày rất thông minh à? Khoai này sao mềm thế?”
Link duỗi ngón tay trỏ ra lắc lắc: “Sai rồi.”
“Tao thường tự cho mình là thông minh, nên tao mới nhận rõ được sự ngu ngốc của mình. Thật ra thì Kokonoi của Hắc Long, từ thông tin có thể thấy cậu ta có tiềm năng đấy. Nhưng đào đi chắc chắn Taiju sẽ làm loạn lên cho coi. Vẫn phải tìm người khác. Ít nhất là trong vòng sáu tháng phải kiếm được một người đủ khả năng.”
Người dưới chân cầu đã rời đi. Link quay lưng dựa vào lan can: “Huấn luyện cho mười người kia và trại cải tạo giao cho mày. Nhắm đước đứa nào ưng ý cứ chụp lại gửi qua. Hai mươi người. Tao tin tưởng mắt nhìn của mày.”
Một cái tay vươn ra vỗ vỗ vai người bên cạnh: “Về phần viện tâm thần, sau khi tao xong việc mỗi ngày ở Touman, chúng ta sẽ cùng đi xem.”
Đồng tử Baji hơi chuyển: “Vấn đề bang phục…?”
Link hơi dừng tay: “Cái này không cần… a…”
Trong miệng rên rỉ gì đó, dạ dày cuộn trào. Y toàn thân run rẩy khom lưng ôm lấy bụng.
Baji như có phản xạ mà giật nảy mình: “Làm sao vậy?” Xem xét một hồi lại hồ nghi nâng lên túi khoai trong tay y: “Không lẽ là ngộ độc. Túi này mày lấy ở đâu vậy, nhãn hiệu lạ lắm.”
Link gian nan vịn lấy lan can bên cạnh: “Kiếm được trong nhà kho, một đống luôn. Tao phải dỡ cả đống bụi mới xách ra được đấy.”
Nhớ lại, hình như chính Baji cũng đã ăn vào một ít do người kia đưa cho.
Baji: “…” Phải ném tên này từ đây xuống dưới.
[adrotate banner=”8″] |
Kisaki Tetta và Hanma đưa ra lời sẵn sàng hợp tác với Chifuyu với Hanagaki để đánh bại Hắc Long.
Link: “…” Nghe thế nào cũng thấy có vấn đề.
Nhưng Kisaki có nội gián trong Hắc Long. Nên Hanagaki đã đồng ý.
Link: “…” Không thể nào bớt lo.
Phòng riêng, một phong bì đựng đầy tiền ném ra trên bàn.
“Nhất định không được tiết lộ ra ngoài đâu đấy.” Kẻ được gọi là nội gián vẻ mặt lo lắng: “Nếu bị lộ thì coi như tao xong đời.”
Link ngồi xen giữa Kisaki và tên nội gián, nghe hai người bàn bạc với nhau, trao đổi lịch trình của Taiju. Chính mình thì vừa xoa cái bụng đau âm ỉ từ vụ ngộ độc lần trước, vừa vơ lấy đồ trên bàn bỏ vào miệng gặm rồn rột.
Kẻ kia mới chỉ nhận là thân tín của tổng trưởng, của phòng đã kẹt một tiếng mở ra.
Người xuất hiện là… Kokonoi.
Kẻ phản bội bị hai người theo sau Kokonoi nhanh chóng lôi đi mặc cho hắn hết sức cầu xin. Quay đầu lại, thiếu niên trên trán đã nổi gân xanh: “Nào! Định sao đây?” Ánh mắt chuyển một vòng rồi dừng lại trên người kẻ đang thong thả gặm đồ ăn ở giữa.
“Không ngờ mày cũng ở chung hội với đám này đấy.”
Trước mấy cặp mắt nghi vấn chuyển lại đây, Link mặt mày không đổi mà nói dối: “Đừng nhìn nhau như thế. Trước đây có gặp qua cậu ta vài lần thôi à.”
Kisaki thu lại ánh mắt, hướng về chỗ Kokonoi.
Và bằng một cách kỳ diệu nào đó. Kisaki dùng mười vạn đổi lấy thông tin về lúc Taiju ở một mình.
Ngày 25 tháng 12, vì là một tín đồ thiên chúa giáo, nên Taiju thường đến lễ ở nhà thờ một mình.
Kokonoi nói thêm vài câu nữa rồi mới rời đi. Năm người dưới lời Kisaki ra quyết định ngăn chặn Hakkai và hạ ngục Taiju, một trận quyết chiến bí mật được thành lập.
Dĩ nhiên là Link chẳng tin câu nào cả.
Cấp trên tương lai của y mà thực sự tốt bụng chủ động giúp người thế này, thì y đã chẳng bị Hanagaki lôi theo về đây.
Chifuyu cũng có ý nghĩ tương tự. Trên đường về đã ngăn cản Hanagaki hợp tác với Kisaki. Nhưng Hanagaki lại cho rằng chỉ còn cách hợp tác với Kisaki mới có thể cứu vãn tình hình. Link giữ ý định trung lập, chẳng về phe nào.
Chifuyu thở dài nhìn Hanagaki: “À… Giáng sinh năm nay tao không có duyên với con gái rồi nhỉ!”
Hanagaki nghe vậy thì mỉm cười: “Cảm ơn mày, Chifuyu.”
Link vỗ vai cậu ta: “Tao theo số đông. Như vậy đêm 25 tháng 12 hành động nhỉ. Tao sẽ đi cùng.”
: “Còn nữa…” Link xách cổ áo Chifuyu kéo lại, chỉ chỉ đèn qua đường chưa chuyển trước mặt: “Đừng lo, chỉ có Hanagaki mới có bạn gái thôi. Tao cũng chưa có ai nè.”
Chifuyu tỏ ra hơi kinh ngạc: “Mày đến từ tương lai cùng với nó mà. Lúc ấy vẫn chưa có hả?”
Link: “Kiếm người hẹn hò khó lắm chứ đùa. Con gái thì thích tao nhưng chỉ muốn làm bạn bè với tao, con trai thì sợ tao. Người ta cũng có muốn đâu.”
Chifuyu: “Thằng thất bại.”
Link: “…”
Hanagaki lại giống như bắt được trọng điểm gì đó, tò mò hỏi: “Từ từ đã Link. Sao lại cả con trai. Mày rốt cuộc là trai hay gái thế?”
Link nhìn hai ánh mắt chứa đầy tò mò cùng lúc chuyển đến trên người mình, nhe răng cười: “Bí mật. Tại sao tao phải nói cho bọn mày chứ?”
Hai người còn lại đồng thanh hô lên: “Này!”
Thanh âm trò chuyện hoà lẫn dần trong đám đông, bị ồn ào đè lên lấn át.