câu chuyện mới của Rimuru – Chương 4 thành viên mới trong gia đình nhỏ

8 giờ 30 sáng ngày 16 tháng 7 năm 991
Tân thiên lịch

Tại nhà Rio, tất cả đang trong bữa ăn bình thường đây cũng là bữa ăn đầu tiên của Rimuru ở thế giới này, theo khẩu vị của cậu thì nó khá ngon nhưng mà còn kém xa so với shuna

 

Đột nhiên Rio sực nhớ ra 1 điều quan trọng. Cậu quay sang hỏi Rimuru

 

“Rimuru nè, cậu đến từ đâu vậy? Tôi chưa từng thấy cậu trong thành phố này bao giờ”(Rio)

 

[Chết](Rimuru)

 

<<Ciel>>(Rimuru)
{<<>> Thay đổi 1 tí cái này là thoại của Ciel và Rimuru. ^^ còn này là thông tâm thuật}

 

<<Vâng hiện tại ngài chỉ cần nói ngài đến từ một thị trấn nhỏ có tên là laden đang trên đường đến thủ đô để tham gia trường kỵ sĩ là được>>(Ciel)

 

<<Um cảm ơn cô, cô làm tốt lắm>>(Rimuru)

 

<<V.vâng đây là nhiệm vụ của tôi thưa master>>(Ciel)*đỏ mặt*

 

Cuộc trò chuyện vừa ròi chính xác hơn là lời cầu cứu từ Rimuru, cậu nay hiện là cô đã dùng/gia tốc tư duy/ nên đối với người khác chưa đầy 1 cái chóp mắt

 

“Tôi đến từ một thị trấn nhỏ có tên là laden đang trên đường đến thủ đô để tham gia trường kỵ sĩ”(Rimuru)

 

“Vậy sao, cậu ở tận rìa biên cương lận à”(Rio)

 

“U..um”(Rimuru)

 

“Trường kỵ sĩ sao, khoảng 2 tháng nữa kì thi sẽ bắt đầu, mình cũng muốn vào đấy nữa, hay là lúc đó ta đi cùng nhau có được không”(Rio)

 

“Um tức nhiên là được rồi”(Rimuru)*cười”

 

“Nào hai đứa, đừng mãi nói chuyện mà quên ăn đấy, nguội hết bây giờ”(nee san)

 

“Vâng ạ”*đồng thanh*
—————————————————–
Ngày 17 tháng 7 năm 991 tân thiên lịch

 

Đây là ngày thứ 2 kể từ khi Rimuru có mặt tại nhà tôi. Cậu ấy khá dễ thương dễ gần còn có phần hơi trẻ con nhưng nấu ăn thì phải nói là siêu ngon. Chị tôi cũng phải thán phục.

 

{Tối hôm trước, Rimuru vì thèm 1 số món nên đã tự tay nấu, sẵn tiện đãi mọi người, mà nói là đãi chứ chủ tịch sài tiền của Rio để mua thực phẩm và gia vị mà}

 

Hiện tại tôi đang bị cậu ấy đánh bầm dập lý do là vì lúc sáng tôi có rủ cậu ấy tập kiếm, thân hình nhỏ nhắn và có hơi đôi phần gầy gò đó lại sở hữu một sức mạnh đáng sợ, đây đã là trận thứ năm từ khi bắt đầu tôi còn chưa chạm được cậu ấy dù chỉ 1 cái sượt qua.

 

“Siêu trộm gì mà yếu vậy, tôi tưởng cậu phải mạnh lắm cơ”(Rimuru)

 

“Chỉ là vì tôi chuyên về ẩn hiện diện và gia tốc {tốc độ} thôi, tôi không luyện tập kiếm pháp nhiều”(Rio)

 

Nói xong tôi lại tiếp tục buổi ăn hành của mình cho đến khi nee san gọi

 

“Hai đứa ngưng một tí đi, chị vừa mới mua một ít trái cây về này”(nee san)

 

“Vâng, tụi em vào liền”(Rimuru)

 

“Tụi em vào ngay đây ạ”(Rio)

 

So với việc ăn hành liên tục thì việc thưởng thức trái cây quả nhiên là tuyệt hơn bội phần, áh cảm ơn chị nhiều lắm nee chan

 

Sau khi ăn xong tôi dẫn Rimuru đi tham quan vòng quanh khu phố dù sao thì cậu ấy cũng mới từ vùng biên cương đến nên chắc không biết nhiều về thành phố này.

 

Hiện tại, chúng tôi đang ở khu chợ, tôi đang mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng với áo khoác bên ngoài màu đen khá tương phản, cùng chiếc quần jeans màu xám tro trên cổ tôi có chiếc khăng choàng cùng màu với chiếc quần nhìn tôi khá bảnh trai chứ bộ hehe

 

Còn Rimuru, hiện cô ấy đang mặc một trang phục khá bắt mắt, chắc là trang phục tại laden chăng. Một bộ đồ màu xanh có cổ tay nhìn như lông của một loài vật nào đó, trên cổ cũng có thức tương tự nhưng có màu vàng chắc là cùng chất liệu với cổ tay mặc chiếc quần màu đen cùng đôi giày màu xanh có trang trí lông màu xanh như ở cánh tay, trên hong có 1 thanh đoản kiếm, tuy không cấm mang vũ khí khi ở chợ nhưng gần như không có ai như cậu ấy, thật kì lạ. À mà thanh kiếm đó chui từ đâu ra vậy, hôm trước có thấy nó đâu hay là do cậu ta có không gian ảo giống mình

 

Nhức não quá, như thế này thật là quá sức với 1 tên ngốc như tôi rồi, bỏ qua đi

 

{Đây Ri đây}

Nhìn cậu ấy có vẻ khá hứng thú với đồ ăn, khi qua các gian hàng lúc nào cậu ấy cũng ghé vào mua một ít, cậu ấy không sợ hết tiền vì sao ư vì toàn bộ là do tôi trả mà T.T, cậu ấy luôn bảo đấy là trắc nhiệm của tôi, cơ mà tiền của tôi không phải là vô hạn nhá đừng có tiêu xài phun phí như vậy

 

Lúc về chúng tôi vô tình đi ngang một vụ hành hạ nô lệ giữa đường, một cô bé á nhân là nô lệ đang bị mắng và chịu bị đánh dập rất dã mang, vì không chịu được nữa nên tôi mới tiến đến để cản lại, hình như lúc đó Rimuru cũng muốn ra cản nhưng giờ nó không quan trọng, trước tiên tôi phải ngưng việc này lại cái đã

 

POV RIMURU

 

Lúc nãy tôi được Rio ngõ ý dẫn đi tham quan thị trấn, tôi khá hứng thú khi đi cùng cậu ta, không phải tôi thích cậu ta đâu nhá, dù cho cơ thể có là nữ đi chăng nữa thì ‘tâm hồn’ tôi vẫn là 1 thằng đàn ông, không thể có chuyện tôi thích cậu ta được.

 

Đi qua các gian hàng đồ ăn có nhiều món khá lạ nên tôi đã mua thử tất nhiên Rio trả rồi cậu ta giàu vl luôn, các món ăn ở đây cũng khá ngon, tôi cũng đã nhờ Ciel phân tích một số món để khi nào về tôi sẽ nhờ Shuna tái tạo lại, hehe lúc đó cung đường ẩm thực tại tempest sẽ tiếp tục mở rộng thế nào cũng thu về 1 đống tiền cho coi, tiền đầu tư thì chắc là dụ dỗ Myorumile {đáng ko nhệ, viết theo wed ấy} kêu ông ta xì tiền ra mới được

 

Bỏ qua 1 bên đi thì lúc về tôi và cậu bạn Rio vô tình bắt gặp thấy một bé á nhân diện một bộ đồ khá rách rưới đang bị hành hạ giữa đường thấy tội qua tôi mới bước ra can lại nhưng mới nhấc nữa bước chân thì Rio đã lên trước

 

“Ngừng tại đây được rồi”(Rio)

 

“Hả mày là cái thá gì mà bắt tao ngưng”

 

“Tao là chủ nó tao muốn làm gì nó thì đó là việc của tao, mày ngon thì mày mua nó đi lúc đó tao sẽ ngưng”

 

“Được bao nhiêu”(Rio)

 

“200.000 đồng credit” {nguồn từ S.A.O PHẦN 2}

 

“Thằng nhóc như mày làm gì có chứ gì”

 

“200.000 đồng credit ư, á nhân đáng giá đó ư”*bàn tán xì xầm*

 

“Được, tôi mua”(Rio)

 

“Đừng có phét, nhóc con bộ đồ nhìn nghèo nàn thế sao mà có…”

 

Rio móc từ trong túi {chính xác hơn là không gian ảo do Rio tạo ra} ra một sốc tiền thẩy vào người tên đó rồi bắt lấy cánh tay của cô bé á nhân đưa đi trước sự kinh ngạc của mọi người về sự giàu có của cậu ta

 

“Đi thôi Rimuru”(Rio)

 

“Ờm”(Rimuru)

 

POV 3th

 

Trước cửa nhà Rio, hiện tại cậu đang quỳ gối tạ lỗi với chị mình. Khi không lại đem một cô bé á nhân về nhà mà không chịu bàn với cô, cô có thể chấp nhận thêm người vào cái gia đình nhỏ này nhưng việc Rio mua nô lệ mà còn là bé gái tức có thể sẽ có lúc cậu dỡ thú tính bất kì lúc nào suy nghĩ này của cô làm cho cô không biết nên sử lý thế nào

 

“Nhưng mà nee san em đang làm việc tốt mà”(Rio)

 

“Nhưng nhị gì thì việc sử dụng một cô bé đáng yêu như thế này làm nô lệ thì không được”(nee san)

 

Cô bé á nhân đứng trước mặt Rio *chắn ngang* giơ hai cánh tay nhỏ nhắn ra rồi nói

 

“Xin đừng mắng chủ nhân”(cô bé)

 

“Chủ nhân?”(Rio)

 

“Vâng ạ ngài đã mua em nên ngài là chủ nhân.. của em”(cô bé)

 

“Á dễ thương quá, em định bắt cô bé dễ thương này làm nô lệ thật sao Rio”(nee san)

 

“Không không nhất định không, nghe nè cô bé em sẽ sống ở đây từ hôm nay, nhưng ma đừng gọi anh là chủ nhân, nhé, không anh bị giết mất”(Rio)

 

Những lời sau cậu không dâm nối lớn nên chỉ thù thầm nhỏ vào tai bé á nhân

 

“Vâng ạ, nhưng mà giờ em phải gọi anh như thế nào”(cô bé)

 

“Cứ gọi như thế nào em thích, anh tên là Rio, Jonathan Ross Rio, hân hạnh được gặp em”(Rio)*cười*

 

“Vâng vậy em xin phép gọi anh là onii chan có được không ạ”(cô bé)*đỏ mặt*

 

“Um tất nhiên rồi”(Rio)

 

“Vậy hân hạnh được gặp anh onii chan”(cô bé)

 

“Um”(Rio)*cười lần 2*

 

*Bóc khói*(cô bé)

 

“Cậu được trẻ con yêu mến quá nhỉ Rio”(Rimuru)*trêu chọc*

 

“Không phải vậy đâu”(Rio)

 

“À mà cô bé em tên gì”(Rio)

 

[Chuyển chủ đề tệ ghê](Rimuru)

 

“Em không có tên”(cô bé)

 

“Không có tên sao thế trước giờ họ kêu em như thế nào”(Rimuru)

 

“Vâng bình thường sẽ gọi em là con nhỏ á nhân hoặc tên nô lệ chết tiệt”(cô bé)

 

[Họ tệ đến mức nào chứ, ít nhất cũng phải cho đứa bé 1 cái tên đàng hoàng](Ri chủ tịch)

 

“Ta cần 1 cái tên cho em ấy”(Rimuru)

 

“Chị đông ý, không có tên thì bất tiện lắm”(nee san)

 

“Vì Rio là người đem về nên cậu sẽ đặt tên cho em ấy”(Rimuru)

 

“Đặt tên sao, mình không giỏi việc đặt tên đâu, hay là cậu thay mình có được không Rimuru”(Rio)*cầu xin*

 

Ngẫm một hồi lâu Rimuru mới quyết định trả lời, lý do ư, chủ tịch tập đoàn đa cấp đang hỏi Ciel nếu đặt tên thù có tiêu mana với tạo liên kết linh hồn hay không để cậu còn tính

 

Kết quả Ciel nói duy nhất 1 từ, không giải thích thêm

 

<<Không>>{tác cho Ciel xả vai 1 tí rồi, không có thoại gì đâu, tác cho xả vai vì Ciel bận lên kế hoạch rồi}

 

“Thật hết cách mà”(Rimuru)

 

“Vậy thì để ta đặt cho em một cái tên”(Rimuru)

 

“Thật ư, chị cho em tên ư”(cô bé)

 

“Chị..umm”(Rimuru)

 

[Để xem nào cô bé á nhân này thuộc tộc người sói, người sói à, một đứa trẻ người sói có lông màu cam như lá thu thì](Rimuru]

 

“Akiko, từ nay em sẽ là Akiko”(Rimuru)

 

{Akiko có nghĩa là thu tử, tức đứa trẻ mùa thu tên đặt theo màu sắc trên người của Akiko, mặc dù tác có nhắc đến người sói nhưng ghép vô khó quá thành ra bỏ lun}

 

“Vâng, em cám ơn chị rất nhiều”(Akiko)

 

“Không có…gì đâu”(Rimuru)

 

“Để mọi người giới thiệu sơ qua cho em biết tên chứ nhỉ, c.chị là Rimuru Tempest, cứ gọi Rimuru là được”(Rimuru)

 

“Như lúc nãy anh đã nói, anh là Rio”(Rio)

 

“Còn chị là Olivia, chị của Rio, mong rằng từ nay về sau chúng ta sẽ sống vui vẻ cùng nhau Akiko”(nee san)

 

“Akiko chào cả nhà, mong mọi người chiếu cố”(Akiko)*cúi đầu*

 

“Cho em hỏi chị Rimuru là em của anh Rio có phải không”(Akiko)

 

{Do dáng người của Ri khá nhỏ nhắn nên dễ gây biểu lầm}

 

“Không đâu cậu ta chỉ ăn bám nhà anh thoi”(Rio)

 

*Bụp*. *Xoa xoa đầu*

 

“Chị không phải em của cậu ta, chị chỉ ở nhờ 1 thời gian thôi”(Rimuru)

 

“Vâng em hiểu rồi ạ”(Akiko)

 

“Giờ thì ta cần mua ít đồ để Akiko mặc nhỉ, không thể để em ấy như vậy được “(Rimuru)

 

Sau khi thảo luận 1 tí người đi mua đồ cho Akiko sẽ là onee san Olivia vì cô rành đường ở đây cũng như là con gái nên khi mua đồ cho 1 bé gái thì sẽ thuận tiện hơn

 

Còn về phần của 2 thánh, 1 người thì trò chuyện với cô bé {Rio} ,người còn lại thì nấu ăn vì trời cũng đã xế chiều rồi{Rimuru}

 

Tóm tắt cuộc trò chuyện của Rio và Akiko như sau

 

Cậu hỏi về gia đình của con bé, lí do thành nô lệ, cuộc sống từ trước đến nay để có thể hiểu con bé hơn

 

Con bé cũng rất thật thà, trả lời từng câu một của Rio

 

Gia đình con bé bị bắt làm nô lệ vào 5 năm trước, lúc đầu họ không làm gì con bé chỉ bắt cha mẹ con bé lao động liên tục, hễ làm sai là bị đánh, chậm là bị đánh, cải là nhịn ăn, trốn thì bị đánh tới chết

 

Mẹ con bé vì không chịu được nên đã tự sát, 1 năm trước cha con bé cũng bị đánh chết do cố trốn đi

 

Con bé bị bán làm nô lệ vào 1 năm trước, thường thì sẽ làm bia để cho những tên kia đánh dập để giải toả {kiểu thua cờ bạc ròi tức á}

 

Trong 1 năm cô bé đã đổi năm chủ, Rio là người thứ năm, người duy nhất mà cô bé không sợ bị đánh vì đã ra tay cản trở việc con bé bị hành hạ đánh đập, đối với cô bé cậu là ân nhân, cậu là người chủ tuyệt vời từ cái nhìn đầu tiên. Vì thế cô bé mới nói chuyện một cách thoải mái với cậu

 

Sau khi Olivia về cô dẫn Akiko vào bên trong phòng để tiện thay đồ

 

Mang trên mình một bộ đồ khá dễ thương với hình con gấu nâu cute ở ngoài sau lưng, phía trước thì có nhiều hoạ tiếc sặc sỡ, nhìn con bé khác hoàn toàn lúc nãy, vô cùng dễ thương

 

Chiếc đuôi ngoai ngoái biểu hiện sự thích thú với bộ trang phục cô bé nhỏ này bây giờ không khác một cô tiểu thư

 

Một chiếc váy nhỏ được mặc chung với cái áo bên trên, chiếc váy màu thu có thiếc kế để có thể đưa đuôi ra ngoài một cách dễ dàng nếp gấp nhẹ trên váy tạo cảm giác bồng bềnh cho chiếc váy

 

“Mọi người vào ăn thôi đồ ăn đã sẵn sàng rồi”(Rimuru)

 

“Em cũng vào đi Akiko”(Rio)

 

“Được ạ?”(Akiko)

 

“Tất nhiên rồi, từ nay em đã là thành viên của gia đình này mà”(nee san)

 

“Thành viên trong gia đình ư, em á”(Akiko)

 

“Ngoa, cám ơn mọi người rất nhiều”(Akiko)
*Cười tươi*

 

Và thế là chỉ trong 2 ngày gia đình nhỏ của Rio lại đón thêm một bé loli về nhà. Akiko hứa hẹn sẽ là một cô hầu gái thạo việc xinh đẹp trong tương lai không xa
————————————————-
Hết
Như mọi chap
Đây là lần đầu viết chuyện nên có thể tôi viết mạch chuyện hơi cẩu thả
Tôi mong mọi người đống góp ý kiến qua bình luận để tôi làm một chap hoàn chỉnh hơn
Toàn bộ chuyện là do tôi nghĩ ra nên thời gian đăng lên có thể hơi lâu một chút
Nếu nhanh thì 2 chương 1 tuần còn nếu chậm thì 2 tuần 1 chương
Cuối cùng mong các bạn thích truyện của tôi. Cảm ơn vì đã đọc!

 

Chap 5 và 6 sẽ đăng cùng 1 ngày, chủ nhật tuần này nhá

 
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.