câu chuyện mới của Rimuru – chương 34

Tứ kết dù sao cũng khá thú vị mặc dù nhìn chung họ thua 1 cách bất hợp lí, tôi nghĩ mình không có quyền nói câu này khi cố tình thua để đi ra xem nhưng với vai trò mà tôi đang tự đặt cho bản thân là ‘nhà bình phẩm’ nó thật sự vô lí

Thôi kệ nó đi, xem đánh nhau mà tôi chỉ ăn mỗi bắp rang với nước ngọt nên bây giờ cần bổ sung thêm dinh dưỡng

 

À mà quên chào nhỉ. Chú slime cute vô hại tên Rimuru đây

 

Tôi hiện có mặt tại 1 nhà hàng 5 sao gần đấu trường. Trước đó tôi đây đã tham gia giải đấu nhằm có được mấy món hời….. À nhầm 1 chút hương vị cuộc sống

 

Có khá nhiều nhân vật kì lạ xuất hiện tại đấy. 1 cô mèo chưa thạo ngôn ngữ nè. 1 ông chú sài 7749 loại vũ khí để choảng nhau. 1 tên ma cà rồng ‘kì quặc’. 1 cậu chàng nhìn sad boy vãi *beep*. Vân vân và mây mây

 

Tí thì quên mất con gà chiến của tôi cũng là 1 tên kì quái

 

Ôi trời, mãi nói chuyện mà đồ ăn đến luôn rồi

 

“Xin lỗi đã để quý khách chờ lâu. Món slime tái chanh đã tới”

 

“…?”

 

Cái quái gì vậy nè

 

“Xin lỗi, hình như lộn bàn rồi. Tôi đâu có gọi món đấy”

 

Sao mà tôi nhẫn tâm ăn đồng loại trên lý thuyết được chứ

 

“Không đâu. Tôi chắc chắn là mình đưa đến đúng chỗ. Cái này do cô Ciel yêu cầu”

 

What the hel*

 

Chơi nhau à cai cô này. Cô làm sensei tôi hơi lâu rồi đó

 

[…]

 

Mất tích luôn

 

“Cảm phiền anh có thể đổi món khác cho tôi được không. Tôi không ăn slime”

 

Tuyệt đối không

 

“Ngài nói gì. Không ăn slime ư. Ngài thật sai lầm mà, thịt nó mềm mềm thêm chút đá lạnh ăn vào ngày hè như bây giờ là tuyệt phẩm đó”

 

Nghe mà cảm thấy ớn lạnh

 

Cảm giác như mình từng trải qua việc này rồi thì phải

 

[Đáp: nhóm của Benimaru từng dùng nó để trêu ngày vào ngày hè năm đầu tiên lập quốc]

 

Ơn trời, cô đây rồi. Thế cái món này là cái quái gì đây. Muốn hù tôi gì à

 

[…]

 

“Thế thì xin phép ngài, tôi đi đây”

 

Cậu chàng kì lạ lặng lẽ rời đi. Cơ mà khoan đã

 

“Còn món slime”

 

Đi xa rồi, nhanh thật, đúng tác phong nhà hàng cao cấp. Cơ mà tại sao không đổi món cho tôi chứ. Huhu
_________________

 

Ngày hôm nay thật ngoài sự mong đợi mà, được gặp một đối thủ mạnh như ngài anh hùng lại còn là người quen của ông nữa, chỉ tiếc là cây hắc kiếm si đa vãi *beep*

 

“Nói ai si đa vậy nhóc con”

 

Thanh hắc kiếm run mạnh, 1 hình ảnh khuôn mặt tức giận hiện lên trong tâm trí tôi

 

“Xin lỗi nha, lơ đảng quá mà tôi nói ra cả suy nghĩ luôn”

 

“Thật tình, tôn trọng người có tuổi đi nhóc, tuy chúng ta mới nói chuyện với nhau từ đêm hôm trước nhưng hôm nay đã là bạn hữu rồi, không những thế ta còn là bạn thân của anh hùng Jonathan nữa, ta là cựu anh hùng đấy nhá. Tôn trọng xíu đi”

 

“Vâng, vâng”

 

Cố nói 1 cách có lệ

 

“Nghĩ thì đừng có nói ra chứ cái tên trời đánh này”

 

1 cái cóc đầu ‘nhẹ nhàng’ đã cho tôi có cơ hội trồng 1 cục u be bé, đau thật

 

Mặc dù chỉ là linh hồn như cái ông ‘rồng’ này lại có thể vật chất hoá cơ thể và tách ý thức của mình ra thanh kiếm, không biết lúc trước ổng có giúp  ông tôi bằng cái kĩ năng giống hack như vậy không

 

“Thế, ông kiếm nè. Ngoài cái kĩ năng ảo ảnh mà ông chỉ tôi hôm trước, còn cái nào khác hay không?”

 

Nhờ có ảo ảnh mà mới chạm vào ngài anh hùng được nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ

 

“Ha, giờ mà tôn trọng ta 1 chút thì có thể ta sẽ cho nhóc 1 vài bí kĩ đó”

 

Trời ạ

 

“Thôi nào, ngài kiếm linh vĩ đại”

 

Đầu tiên là tung hô

 

“Chỉ cho kẻ yếu đuối này biết thế nào là sức mạnh đi”

 

Sau đó là bảo bản thân yếu đuối

 

“Ngài tài giỏi lắm mà, tôi biết mà”

 

Khẳng định lại phần đầu

 

Phải, đây là combo để cầu xin 1 kẻ cuồng sức mạnh và muốn được tung hứng như vị cổ long đây, 1 nước đi hoàn hảo

 

“Ôi trời, nói thế thì xấu hổ chết đi được, ngài quá ngại quá. Chắc phải chỉ cho nhóc 1 bí thuật rồi”

 

Vừa nói vừa lắc lắc thanh kiếm qua lại, cảm tưởng như 1 thiếu nữ vừa mới được tỏ tình và trong trạng thái xấu hổ vậy

 

Quá dễ dãi

 

Nhưng mà

 

“Trước đó, cho tôi hỏi được không ngài kiếm linh”

 

“Tất nhiên”

 

Vẫn còn lắc lư khi nói

 

“Cái vụ tôi nói nhiều bữa trước, do ngài phải không”

 

“…”

 

“Ờ thì, nói sau nhỉ. Chỉ là lâu ngày quá không được đưa đi tới lui nên ta hơi phấn khích nên đã giao hưởng với linh hồn của nhóc và nói ra 1 vài thứ ta cho là thú vị”

 

Trời ạ, lúc đó cứ tưởng rằng mình bị ma ám ai dè là ma ám thật à. Hết cái để chơi

 

“Mấy cái skill vô lý như thế cũng tồn tại, hack quá rồi đấy”

 

“Học không, ta chỉ cho”

 

“Trời, tôi nghĩ mình không ‘xứng’ học cái đó đâu”

 

“Không sao, không sao. Ta cho phép mà”

 

Không phải thế

 

Làm ơn, chuyển cảnh đi đạo diễn, cái cây kiếm này bất thường quá rồi

 

“Bảo ai bất thường đấy, ta đâu nam tử hán đầu đội trời chân đạp dép, chả có cái gì bất thường cả”
_________[‘:)]

 

“Khoan đã đạo diễn, tôi chưa nói xong mà, còn cảnh chỉ dạy cho nhóc Rio nữa… Ê khoan từ từ, từ từ…”
__________{nói nhiều vãi, chuyển cảnh đi cameraman}

 

Vẫn cái sân đấu ấy, vẫn cái khán đài ấy, nhà bình luận vẫn còn đấy. Nhưng hôm nay nó, cái sân khấu đó đã khan trang hơn bao giờ hết. Xung quanh các tường chắn ngoài cờ hiệu và băng rôn ra thì nó còn treo thêm 16 món vũ khí đậm đặc mùi tiền nhưng không vì tiền mà nó không cho cái cảm giác khi cầm lên cứ như bậc vương giả

 

Đây có thể xem là 1 trong 100 tuyệt tác của người lùn, thứ đã trải qua hàng chục ngàn năm lịch sử nhưng lại không phai mờ màu sắc

 

Dưới khán đài, 1đôi mắt vàng kim sáng lấp lánh khi nhìn vào đống vũ khí có vẻ lắm tiền đấy, 1 cách thèm thuồng… Ý tôi là bằng đôi mắt xem xét món nào hữu ích hơn trên chiến trường

 

Sau 1 hồi thì người đó quyết định sẽ lấy 1 thanh kiếm màu vàng chóe được tô điểm thêm màu bạc, thân kiếm khắc chữ rune và đang tỏa ra luồn ma lực gần như không đáy

 

Mặc cho cái lớp bảo vệ dày đặc đã làm cho nó cứ như 1 thanh kiếm hào nhoáng đơn thuần

 

Giờ mà bỏ phong ấn ra rồi nói ‘I am atom*c’ thì còn gì ngầu hơn

 

Phòng cho trường hợp vel thua trước cổng thiên đàn thì món thứ hai cô chọn là thanh đại đao, nó không bằng /Thần – Cương Lực Hoàn/ của shion nhưng cũng xém cấm thần thoại, tài nghệ của người làm ra món này thật sự đáng khâm phục

 

“Fufufufu”

 

1 nụ cười nho nhỏ được thốt lên. Hết tiền cát-xê nên lời chỉ còn nhiêu đó thôi. Mấy ê-kíp cho diễn viên vô làm cảnh đấu nhanh lên với, à mà ánh sáng chưa tốt lắm nên anh bạn làm bên kĩ thuật chỉnh lại 1 tí nha, còn ai có tiền không cho tui mượn trả tiền cát-xê cho ngài Rimuru với, thiếu nợ rồi

 

“Kuhaha hahaha, thua trước Veldora vĩ đại như ta thì cũng chả có gì đáng ngại cả”

 

Tiếng cười lớn văng vẳng khắp sàn đấu, rồng wibu quyết định nói 1 câu như khẳng định chiến thắng của mình, mặc dù đối thủ Zaza của thằng chả đã thể hiện 1 sức mạnh khinh người vào ngày hôm qua

 

“….”

 

Đáp lại lời tuyên bố hùng hồn của vel là sự im lặng thường thấy của Zaza, cậu chỉ nói nhiều khi ở cùng thầy mình vì lúc đó là lúc cậu có thời gian để càm ràm về việc tiền của mình đột nhiên không cánh mà bay {à mà thật ra là tại ít tiền cát-xê quá nên chả có nhiều thoại, đoàn phim nghèo mà}

 

Không nói nhiều với đối phương, zaza thủ thế thường thấy của mình trong khi đó vel- người đang đứng với cái thế. . . Khá là Dio đang dùng tay chủ về phía cậu

 

Có vẻ cậu ta đang rung lên… Vì mỏi rồi. Đứng thế đấy không đau lưng mới lạ

 

Đối thủ của cậu cũng đang có 1 dấu chấm hỏi to tùng trên đầu như thể ‘thằng cha này làm cái quái gì vậy’

 

Ai rồi cũng phê bình vel-taku thôi

 

Đột ngột bắn 1 tia năng lượng đỏ từ mắt, thứ ánh sáng chói lọi đó của vel đi thật nhanh đến chỗ của zaza theo 1 đường thẳng. Né tránh 1 cách nhẹ nhàng mặc dù chàng trai trẻ cảm thấy nó không nguy hiểm mấy

 

Tia sáng bay tới đến bức tường và xuyên qua như đâm 1 cái bánh pho mai thô ráp

 

[Xin rút lại cái suy nghĩ vừa rồi](zaza)

 

“Trượt rồi à, cứ tưởng ăn ngay phát đầu tiên cơ chứ”

 

Nói với giọng điệu thất vọng, rồng wibu lao đến với tư thế cúi người

 

“Sao mà đỡ được, sao mà đỡ được, sao mà đỡ được, sao mà đỡ được,….”

 

Hãy coi cái khúc ở trên như muda, vì tui thấy nó hay hơn thôi, đừng bận tâm

 

Các cú đấm cứ dồn dập kéo đến cứ như con thú săn mồi. Áp lực bắt đầu đè lên tay của zaza

 

Cậu lui lại thật xa rồi dùng tốc độ vượt quá âm thanh của mình mà di chuyển. Đôi mắt của Veldora vẫn cứ dáo diết nhìn cậu không rời

 

Cậu tăng tốc độ lên đến mach 3 nhưng cặp mắt sắc sảo như chiến binh ấy vẫn cứ dõi theo không rời

 

“Trời ạ, quả là quái vật”

 

Nói nhỏ nhẹ khi di chuyển, tốc độ hiện tại đã cán móc mach 20 như con bạch tuộc vàng nào đó

 

Lực dồn do tốc độ là lợi thế duy nhất mà cậu có so với cái cơ thể nhỏ bé mong manh này. Cú vung kiếm chứa toàn lực nén được tung ra ngay sau gáy của vel

 

Chỉ chờ có thế, vel thể hiện 1 pha triệu tập stand không thể nào ảo diệu hơn. Trong thoáng chốc zaza đã nhìn thấy 1 thân ảnh vàng mập mờ xuất hiện sau lưng vel và là thứ đã đỡ đòn tấn công nguy hiểm vừa rồi

 

Nó là 1 nổ lực lớn của vel khi luyện tập cụ thể hoá ma lực, nó làm ma lực nén lại thành 1 hình dạng mà vel mong muốn và có thể vận dụng cả năng lực ma pháp cùng với sức mạnh vật lí khinh người

 

Ma năng dồn lại cứ như the world tái xuất. Chơi thêm cái khả năng time stop nữa là Dio hiện hồn

 

_-_-_-_-_-_-_-_-

 

Tác làm ăn như cái quần đùi
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.