câu chuyện mới của Rimuru – chương 33

Trời đã độ tầm hơn 3:00 chiều

Ánh nắng tao nhã chiếu xuyên qua những đám mây đen trên bầu trời. Từng cơn gió lạnh thổi qua làm tôi, thằng dở hơi đang viết cái này cũng phải rung lên vì lạnh

 

Trận chiến cuối cùng kết thúc bán kết đã sẵn sàng. kāng yù {Khang Dụ: thân hình nở nang, cường tráng} là dũng giả thú nhân sắp thi đấu cùng Rio, chiến binh nhân tộc nhỏ bé

 

Với cơ thể đồ sộ và tư thế đứng không chút phòng bị, nhưng kāng yù vẫn gây ra áp lực lớn cho đối thủ bằng cặp mắt dày dặn kinh nghiệm của mình

 

“Yo, nhóc con, lần trước chưa thể hạ nhóc do vài thứ kì lạ mà nhóc mang trên lưng nhưng lần này thì ta chắc mình sẽ hạ nhóc nhẹ nhàng thôi”(kāng yù)

 

Tự tin

 

“Rất mong được ngài chỉ bảo”(Rio)

 

Thủ thế với 1 cây kiếm ngắn

 

Vận dụng ám ma thuật vào cả cơ thể và lưỡi dao, thân ảnh của Rio mờ nhạt trong không khí, 1 loại ma pháp ảo ảnh đơn giản nhưng lại được bày ra khá công phu khi che dấu cả mùi hương và tiến bước chân

 

1 cú móc từ dưới thẳng lên trên với uy lực tầm ngang 1 cú vồ của gấu, cú chém ấy chỉ lướt ngang người đối phương chỉ vì ông nhích nhẹ về sau như biết trước chuyển động của đối phương

 

Sau cú vồ hụt đầy tiếc nuối, Rio 1 lần nữa biến mất, ánh sáng mặt trời cũng tắt vụt khi mây đen cứ kéo tới liên hồi

 

Mái che tại khán đài mở ra bao phủ chỗ ngồi của khán giả, trừ sân đấu ra toàn bộ mọi nơi còn lại đang được bao trùm bởi lớp kim loại dày đặc

 

*Acchoo*

 

Ôi trời, tôi ghét trời mưa

 

Những hạt mưa nhỏ tí tách rơi, chả mấy chốc đã trở thành một cơn mưa lớn, gió thổi mạnh mang theo cái lạnh cùng nổi buồn, vị dũng sĩ vẫn đứng đó chờ đối thủ ra chiêu

 

Khéo léo trong từng chuyên động né tránh mặc cho cơ thể đồ sộ của ông sừng sững như thái sơn

 

Đưa tay ra 1 hướng bất định, thoạt nhìn ta sẽ chẳng thấy ai nhưng ngay đang đó, 1 cú vật trời điến

 

Rio đã bị bắt lấy ngay khi tiếp cận ông phía hông phải và giờ phải chịu kết cục là 1 cú vật đau điến

 

Âm thanh của sự đổ vỡ vang lên khi tôi nghe 1 cái rắc rõ to trong cơn mưa tầm tả này, hẳn là xưowngnsoongs của cậu ta đã vỡ vụng

 

Nhìn xuống thân ảnh đang đau đớn cự qu…

 

Củ lạc giòn tan. Tại cái nơi mà đáng lẻ phải có thân ảnh của 1 chú cừu nhỏ đang ôm mình đau đớn đến hét lên lại không có lấy 1 bóng người, chỉ có 1 cành cây nhỏ bị gãy làm đôi

 

Là 1 ma pháp ảo ảnh nhưng sao tôi lại tả cứ như rằng mình đang bị dính ảo thuật vậy, để uống matcha cho matme cái đầu chứ pha này ảo quá

 

“Oho, nhóc khá thật, lừa ta như thế cơ đấy”

 

Vị chiến binh già cỏi theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng cười 1 tiếng có vẻ sảng khoái rồi bất thình lình vung tay về phía sau

 

Bất ngờ trước đòn tấn công có độ chính sát cao lại còn bonus power làm cho chàng trai trẻ rơi 1 vài giọt mồ hôi lạnh

 

Vãi *beep*

 

Lại bị dính ảo thuật khi tôi nhìn thấy cả mồ hôi mặc dù trời đang mưa có vẻ to

 

Tại chỗ vung tay 1 lần nữa thay vì là nhân ảnh phải khổ sở đỡ đòn nay chỉ là 1 làn khói đen mù mịt

 

Trước sức gió mạnh mẻ cùng cơn mưa, đâm khói nhanh chóng tan mất, nhưng như thế là đủ để phân tán sự chú ý của 1 vị chiến binh

 

1 cua đâm lén từ sau lưng đến từ vị trí của Rio

 

Là 1 assassin giàu kinh nghiệm…’trộm đồ’. Tức nhiên thứ vũ khí lợi hại nhất mà cậu có là ma pháp ảo ảnh và che mắt

 

Mặc dù phải che đậy ý định trước 1 chiến binh kì cựu là điều khá khó khăn nhưng ít nhất cậu đã tiếp cận được đủ khoản cách để tặng đối thủ 1 nhát da

 

Cú đâm sượt qua lớn da và để lại 1 vết…….trầy. Trước lúc bị tấn công bất ngờ bởi 1 tên trẻ trâu nhưng lại khá biết dùng cái đầu, vị chiến binh ấy đã cường hoá cơ thể đến mức gần như là thép khiến cho đòn đâm của Rio chả khác nào muỗi chích inox cả

 

1 cơ hội sẽ không bao giờ đến, vậy tại sao không tạo ra nó

 

Việc dẫn dắt lối tư duy chiến đấu cho Rio là việc của Khang Dụ bán nhân. Để đánh 1 đối thủ không thể nhìn thấy mắt, không thể cảm thấy qua sát khí thì chỉ cần đưa đối thủ lộ diện lúc ta không đề phòng nhất. Đấy là con ngắn nhất để kết liễu đối phương

 

Phần đốt sống ngực thứ 2 và 3 là chỗ Rio bị đánh trúng

 

Cái cơ thể bằng thép ấy khi va phải lưng cậu thì 1 tiếng *keng* va đập của kim loại vang lên

 

Bàn tay của sư phụ già rung gẩy khi đập phải 1 vật cứng cáp, còn Rio thì hộc cả máu khi bị va đập mạnh vào lưng

 

Cố đứng dậy trong tư thế đang quỳ, cậu phát ra những tiếng ho khe khẽ

 

Tấm vải đen được phủ lớn bảo vệ băng ảo ảnh ơi xuống, để lộ 1 thanh kiếm đen tuyền từ mũi đến chui

 

Hắc sắc cứ như bầu trời đêm, nhưng nhìn lại không tương xứng với người sở hữu

 

Khó khăn cho việc đứng dậy, cậu bị đối phương túm lấy cổ áo rồi kéo lên

 

“Nhóc lấy nó từ đâu. Bất cứ lời nói dói nào cũng sẽ khiến nhóc đi tìm ông bà cả”

 

Nói với thái độ nghiêm túc cùng cặp mắt hung tợn

 

“Hể…nó á, là kiếm của ông cháu để lạ…..”

 

Chưa kịp nói dứt lời

 

“Hahaha, ra nhóc là cháu của tên dê cụ Jonathan đó à”

 

Dễ tin người dữ, à màla
Trận đấu đi có vẻ hơi xa

 

“Vâng?”

 

“Đừng nói với ta là nhóc chả biết gì về ông mình nha, ông ta nổi tiếng lắm đó. Khi trước rủ ta đi phiêu lưu cùng nhưng sau đó toàn đi rình phụ nữ tắm không, cái lão già chết tiệt đó đúng là hết thuốc chữa mà”

 

“A, haha, không biết ông đã làm cái quái gì nữa… Cơ mà khoan đã, ta đang thi đấu mà”

 

Trí nhớ tốt đó anh bạn

 

Mặc dù điệu bộ có vẻ lơ đảng nhưng cậu ta đang vận dụng tốt thời gian mình có được để dùng thuật trị liệu, pha lúc nãy chí ít cũng bóc hơi vài cây xương sườn cũng nên

 

“Dù sao thì đây cũng là cơ hội tốt để cháu thử kiếm, anh hùng-san, có phiền không nếu đấu tập với cháu 1 chút”

 

“Rất sẵn lòng nhóc con”

 

Nói rồi ông cầm cho mình 1 thanh cự kiếm. Thanh kiếm này đi theo ông cũng đã khá lâu rồi. 1 hay 2 tháng gì đó

 

Cái gã nghiện rượu này thường đem vũ khí của mình đi bán lắm nên được 1 hay 2 tháng là lâu rồi đó. Chà, mặc dù 80% số tiền mua rượu của ông là do trộm mấy bộ đao của thằng đệ tử ruột rồi đem đi bán, làm cậu ta phải nhốn nha nhốn nháo đi tìm lại rồi lại mất cả núi tiền để chuộc nữa. Tội ghê

 

Di chuyển thanh cự kiếm ra sau lưng rồi hạ thấp 1 phần trọng tâm xuống, ông đang giữ thế của 1 con thú săn mồi đầy đặn kinh nghiệm cùng cặp mắt đùng đùng sát khí

 

Rio thì dùng 1 tay để ke kiếm, thanh kiếm được đặt song song với lòng bàn tay tạo ra 1 thế đứng không phòng bị và dĩ nhiên nó đầy sơ hở

 

Những hạt mưa tí tách rơi nhưng tựa như thời gian trôi chậm lại, sự chuyển động của hai chiến binh gần như không tồn tại, cho đến khi 1 tia chớt bất chợt rú lên. Hai thân ảnh hoà vào dòng chảy, những lưỡi kiếm lao như điên trong không khí cắt đôi những hạt mưa

 

Bất chấp với vẻ nặng trĩu mà thanh cự kiếm mang lại. Anh hùng san vẫn cứ vung kiếm như vung tông lào. Nhẹ tựa pong hồng nhưng lực tựa ngàn voi

 

Rio với thân hình nhỏ con hơn hẳn nhưng lại rắt khéo léo trong từng chuyển động dù là nhỏ nhất. Vung kiếm tựa như múa kiếm, đôi chút ma thuật đen thoát ra khỏi thanh kiếm, ngự tại chui kiếm là đôi cánh đen tuyền như chính nó. Thứ ma thực dồi dào chạy thẳng vào người Rio

 

Giọng cười vang lên 1 cách khe khẽ như 1 tên kì lạ. Đôi mắt đỏ thẩm tựa như máu tươi

 

Cách thủ thế cũng đã thay đổi. Thay vì đứng 1 cách vô vị nay lại đứng chĩa kiếm với 1 tay

 

Tiếng sấm rầm vang thêm 1 nhịp. Chính là lúc kiếm cùng kiếm đọ với nhau

 

Sự cô đặc mana của thanh hắc kiếm đã ảnh hưởng đến thanh cự kiếm, 1 vài vết nức đang lan ra rồi thanh cự kiếm bị gãy ra làm đôi. Đôi mắt của Khang Dụ sư phụ như thể không nói nên lời. Chả phải là do ngạc nhiên trước thanh kiếm mà là sự hối tiếc nặng nề khi lựa chọn đấu tập với 1 con quỷ dữ. Nó làm gãy đôi thanh kiếm ông định bán với giá cao để mua rượu

 

“Tiền…. Ý lộn, kiếm của ta, thật tàn nhẫn mà. Được rồi cái con rồng chết tiệt kia. Xem ta trả thù nè”

 

1 cặp côn được thay thế, đồ môn của lý tiểu long cơ à

 

Cặp côn được múa 1 cách điêu luyện như 1 kẻ đã dùng côn trong cả cuộc đời, mặc dù lúc nãy ông còn múa kiếm và gãy kiếm

 

[Đau]

 

Ôm thanh vang lên khi cặp côn cứ đanh dồn dập làm Rio phải dùng kiếm để đỡ

 

“Không thể tha thứ cho người đã làm mấy chén rượu ngon ngọt mà đáng lẻ ta phải có được từ lâu”

 

Mặc cho lời nói khó chịu, mặt ông vẫn tươi cười, cái điệu bộ trẻ con chả giống tuổi tác chắc là 1 kĩ năng của anh hùng

 

Cố gắn gạt bỏ những đừng côn sắt sảo nhưng lại chả thể nào chiếm được ưu thế dù chỉ 1 giây, Rio dần rơi vào tuyệt vọng. Ma kiếm cũng mờ dần và đôi cánh đen cung bắt đầu tan biến

 

Cậu gục xuống nên đất thở hỗn hển khi chưa đầy 5 phút đỡ đòn, nó còn đán sợ gấp 10 khi tập với Rimuru, cũng có thể còn hơn thế nữa

 

“Cháu thua rồi, anh hùng-san, chút ông may mắn cho vòng sau”

 

Ngồi bẹp xuống đất với sự vất lực

 

Tự nhủ bản thân lần sau sẽ thắng

 

“Chưa gì đá chịu thua rồi à, mà thôi kệ, trận đấu tập cũng dược lắm nhóc, ta mong lần sau lắm đấy”

 

“Vâng, nhất định cháu sẽ mạnh hoen, mạnh hoen nữa để đánh bại ngài. À mà lát nữa vào trong ngài kể cháu nghe về ông cháu được không, có hơi tò mò” nói bhor

 

“Tát nhiên rồi nhóc”

 

Ôm lấy cổ Rio rồi cười thật lớn, không quên nóc 1 chút rượu đem theo để tự tán dương cho xây kiếm__

 
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.