câu chuyện mới của Rimuru – chương 2: đạo tặc, trường kiếm và sự kiện bất ngờ

 

Rắc rối đang đến với Rimuru, dựa theo phục trang của họ, có thể nhóm người này là binh sĩ, nếu bị bắt cậu có thể bị tra khảo rất nhiều, còn nếu cố trốn thoát khỏi thì cũng sẽ trở thành tội phạm đồng loã, ngoài ra một trong số bọn họ có một người có lẽ đã nhìn thấy mặt cậu, theo báo cáo từ Ciel người đó có kỹ năng nhìn ban đêm tầm trung và là đội trưởng của đám còn lại.

Hai người hiện đang chạy qua các con ngõ làm những người đuổi theo không cách nào bắt được cùng với đó Rimuru đã bí mật sử dụng /ẩn dấu hiện diện/ để cắt đuôi nhóm người kia
Dẫu sau cậu cũng không muốn rắc rối chút nào

 

Đã được 2 tiếng từ lúc Rio ‘vô tình’ kéo Rimuru theo

 

Trong lúc di chuyển ‘cuộc họp’ giữa hai chủ tớ nhà tempest bắt đầu

 

“Ôi Ciel!”(Rimuru)*cay cú*

 

Trong lời nói có chứa phần tức giận và cay cú của Rimuru, Ciel có chút giao động {hơi sợ ấy mà} nhưng ngay lập tức cô bình tĩnh lại dùng giọng điệu máy móc để nói với Rimuru

 

“Vâng thưa master, tôi biết ngài muốn nói gì”(Ciel)

 

“Do trước đó ngài đã đồng ý về 1 điều kiện từ tôi nên hiện tại tôi chỉ làm điều đã giao ước mà thôi”(Ciel)

 

“Nhưng mà nè có cần phải biến ta thành con gái thì mới được không vậy?”(Rimuru)*vẫn còn cay*

 

“Cái này có thể gọi là sở thích riêng của tôi, dẫu sau ngài cũng là người đã đồng điều kiện trước”(Ciel)*đắt thắng*

 

“Ể…cái này”(Rimuru)*không thể chối cải*

 

Rimuru không chịu nghe cũng như hỏi về điều kiện khi được đi chơi là gì nên thành ra hiện giờ cậu không thể đáp trả Ciel được 1 lời nào {ham chơi. He~*tác cười khinh bỉ*}{thất vọng xong lại tuyệt vọng}

 

Quay trở về hiện tại, do đã cắt đuôi được nhóm người nhìn giống quân sĩ được một đoạn tương đối xa nên hiện giờ Rimuru vừa di chuyển chậm rãi vừa ‘tra khảo’ Rio

 

”Này Rio, rốt cuộc cậu đã trộm thứ gì mà họ đuổi theo dai vậy”(Rimuru)*thắc mắc*

 

“À nếu cậu hỏi về chuyện đó thì là do tôi lấy cái này”(Rio)

 

Nói xong cậu đưa thang kiếm màu đen kia lên màu sắc đen tuyền huyền ảo của nó có thể mê hoặc người khác nếu nhìn vào nó quá lâu. sung quanh thanh kiếm Rimuru có thể cảm nhận rõ ma lực đang bao bọc sung quanh nó cậu đánh giá thanh kiếm này ít nhất cũng phải ở cấp độ độc nhất nếu tính với thế giới cậu /gai tốc tư duy/

 

“Phản bác: hiện tại thanh kiếm đang bị phong ấn ma lực so sánh với bạo phong chi kiếm thì nó hiện đang ở cấp độ sáng thế nhưng yếu hơn một chút”(Ciel)

 

“Sáng thế lận cơ à, à mà cô đã biết chút gì về thế giới này chưa vậy?”(Rimuru)

 

“Thành thật xin lỗi ngài, hiện tại tôi chỉ mới biết 1 chút thông tin cơ bản về thế giới này. Ngài có muốn nghe”(Ciel){nói dối trắng trợn}

 

“Tất nhiên rồi”(Rimuru)

 

“Thế giới này là sự kết hợp giữa ma thuật và công nghệ, các chủng tộc tranh đua nhau tìm kiếm các công nghệ mới nhằm vượt mặt các chủng tộc khác, thế giới này có nhiều chủng tộc nhưng chỉ có 7 chủng tộc đứng đầu họ gồm: long nhân, elf, người lùn, con người, cự nhân, quỷ tộc và cuối cùng là ma nhân”(Ciel)

 

Để vài giây cho não Rimuru thu nhận thông tin Ciel tiếp tục nói

 

“Các chủng tộc sẽ chọn VUA ‘người mạnh nhất’, cứ năm năm một lần tất cả chủng tộc đều tổ chứa một cuộc chọn lọc VUA, những người là VUA từ trước vẫn có thể tham gia để giành quyền, trong lúc thi đấu mất mạng cũng là đều bình thường ở đây”(Ciel)*giọng máy móc*

 

[Có thể chết cơ à](Rimuru)

 

“Còn gì nữa không Ciel”(Rimuru)

 

“Vâng còn một đều nữa, mỗi tộc sẽ có một thánh khí, các thánh khí không chỉ dành cho vua mà còn dành cho người khác, các thánh khí đều có tư duy nên có thể tự chọn chủ nhân cho mình”(Ciel)

 

[Vậy thì thanh kiếm Rio chôm chẳng lẽ là thánh khí](Rimuru)

 

“Không phải vậy master, các thánh kiếm có màu vàng kim. Tất cả 7 thanh đều được vị thần của thế giới này tạo ra nhằm giúp các tộc tiêu diệt tà thần. Hiện tại vẫn trong quá trình tìm kiếm chủ nhân cho mình. Còn về thanh mà Rio cầm là 1 thanh kiếm khác”(Ciel)

 

“Không phải thánh khí mà gần bằng sáng thế cơ á, vậy thì rốt cuộc thánh khí mạnh cỡ nào”(Rimuru)

 

“Thưa, về các thánh khí yếu hơn thanh của Rio”(Rimuru)

 

“Sao lại như vậy được chứ”(Rimuru)

 

“Đáp thanh kiếm được tạo bởi một phần linh hồn của vị Vua mạnh nhất và con Rồng mạnh nhất nên nó mới mạnh hơn thánh khí”(Ciel)

 

“100 năm trước nó được tạo ra nhằm mục đích giúp Vua đánh bại Tà thần nhưng việc đó đã không thể hoàn thành, ma lực và sức mạnh của các Tà thần lớn hơn ông tưởng nên Vua mới chỉ có thể phong ấn lại chứ không thể giết được. Ước tín khoản 9 năm nữa phong ấn sẽ bị vỡ”(Ciel)

 

Cuộc nói chuyện với Ciel về thế giới này diễn ra cho đến khi não Ri không thể chứa được thêm thong tin nữa thì mới dừng lại
/Tắt gia tốc tư duy/

 

“Chi tiết về thanh kiếm, nói chuyện ở đây không tiện, hay là cậu theo tôi về ‘căn cứ’ của tôi đi, dù sau tôi cũng cần phải tạ lỗi với cậu chuyện lúc nãy”(Rio)

 

“‘hay là’ cơ đấy, cậu lôi tôi vô cái rắc rối này nên đáng lẽ cậu phải chuẩn bị chỗ ở cho tôi chứ. Ít nhất thì từ bây giờ tôi sẽ sống tại nhà cậu” (Rimuru) *cười thầm vì sắp có chỗ ở miễn phí*

 

“Sống tại nhà tôi sao, chuyện này…”(Rio)

 

“Yên tâm đi tôi không có làm phiền gì đến gia đình cậu đâu, chỉ là hiện tôi vẫn chưa có chỗ để tá túc mà cậu lại gây phiền phức cho tôi nên cậu phải chia sẻ một chút về chỗ ngủ cho tôi chứ”(Rimuru)

 

“Tôi hiểu rồi, vậy thì từ nay mong cậu chiếu cố”(Rio)*miễn cưỡng*

 

“Tôi cũng vậy, mong cậu chiếu cố”(Rimuru)*hí hửng*

 

__________góc nhìn của Rio___________

 

Trên đường về nhà cùng với Rimuru,để tránh phát hiện tôi quyết đinh chọn một con đường vòng, tuy có hơi xa nhưng chí ít có thể cắt đuôi hoàn toàn những binh sĩ. Việc chạy trốn làm cho con đường về nhà tôi đã xa khu này nay còn xa hơn. Tuy vậy tôi cũng cảm thấy bình thương vì dù sao tôi làm việc này đã được một vài năm rồi. Trong lúc đi ngay nơi có ánh đèn ma thuật, tôi đã nhìn rõ được khuôn mặt của người con gái ấy. Mái tóc xanh nhạt cùng với đôi đòng tử kim sắt lướt da trắng nỏn nà tạo cảm giác muốn được người khác bảo vệ nhưng cũng thật uy nghiêm, phải mất vài phút mất hồn bởi vẻ đẹp lạ kì ấy, tôi mới có thể tập chung di chuyển được. Chạy gần 1 giờ tôi và cô bạn này mới về tới nơi, vừa vào nhà thì bà chị của tôi đã chạy với tốc độ bàn thờ nhảy lên người tôi chào đón với một nụ cười gạn rỡ{bà này brocon nha}

 

“Mừng em về nhà an toàn Rio”(bà chị)*mừng rỡ*

 

“Um em về rồi đây nee chan”(Rio)

 

____________góc nhìn thứ 3__________
3 giờ sáng ngày 16 tháng 7 năm 991 Tân Thiên lịch

 

Sau màng chào mừng quá đà của người chị, cô từ từ nhảy xuống khỏi người Rio, ánh mắt cô ngay lập tức chú ý đến sự hiện diện của Rimuru. Rồi vị nee san ấy bắn một đống thông tin làm cho Rimuru không tài nào load kịp

 

“Cô bé ‘x1’ Em là ai vậy? Chẳng lẻ cô bé ‘x2’ là Bạn Gái của Rio à? Cô bé ‘x3’ em đến từ đâu? Em thích thằng bé ở điểm nào thế?…á chị biết là Rio của chị rất quyến rủ mà. Nhưng mà chị sẽ ko dễ dàng giao thằng bé cho em đâu”(nee san)*phùng má*
{Sát thương tinh thần 100%}

 

“Hả?. . . . . . .”(Rimuru)*ngơ ngác*

 

“Từ đã nee chan à, cô ấy không phải bạn gái của em đâu”(Rio)*đỏ mặt*{khoái}

 

“Ôi thế thì chị thất lễ với em quá cô bé ‘x4′”(nee san){sát thương tinh thần lên 1 tầm cao mới}

 

“À… Vâng không có sao đâu ạ”(Rimuru)*giọng nhỏ dần*{cay}

 

“Nói chuyện nãy giờ mà quên giới thiệu với em, chị tên là olivia, chị là chị gái của Rio”(olivia){chị em y chang nói chuyện cho đã rồi mới giới thiệu}

 

“Chào chị Olivia, em là Rimuru, chỉ cần gọi em là Rimuru là được. vì 1 chút rắc rối không mong muốn nên em phải đi theo Rio đến đây”(Rimuru)*vừa nói vừa trừng mắt về phía Rio*

 

Vừa nói dứt câu Rimuru toả một luồn sát khí nho nhỏ về phía Rio làm cậu lạnh cả sóng lưng

 

Đột nhiên có tiến rõ cửa làm Rio đang sợ sệt dựt bắn cả người

 

“Có ai ở nhà không”

 

Giọng nói của một người đàn ông phát ra từ cánh cửa, Rimuru không hiểu sau nhưng giọng nói này làm cho cậu có cảm giác người này rất đáng sợ giống như Guy vậy. tuy vậy nhưng điệu bộ của Rio thì khá là vui mừng khi nghe thấy giọng nói ấy

 

Rất nhanh cậu đã tiến lại gần cánh cửa,.

 

[cậu ta quen biết với người này sao.](Rimuru)

 

*mở cửa*

 

“Chú Paul chà…”(Rio)

 

Chưa kịp nói hết câu thì một người đàn ông to con với khuôn mặt dữ tợn cùng một vết sẹo lớn trên mặt, khoác lên mình bộ quân phục uy nghiêm đã sách Rio lên vai và tiến sâu vào căn nhà. Mặc kệ khuôn mặt ngơ ngác của Rio, ông ta cứ thể đưa cậu vào bên trong còn lúc này olivia chỉ biết cười nhẹ như chuyện thường ngày, còn Rimuru thì khó hiểu, đầu cậu giờ có 1 dấu chấm hỏi to đùng. Người đàn ông này là người lúc nãy đã nhìn thấy mặt cậu.

 

{Vác giống này nhưng ông vác nhìn đô con giống yami trong black clover vậy và có 1 thanh kiếm ở bên hong trái}

———————————————————–
Hết chap 2

 

Như chap trước tôi xin trình bày
Đây là lần đầu viết chuyện nên có thể tôi viết mạch chuyện hơi cẩu thả
Tôi mong mọi người đóng góp ý kiến qua bình luận để tôi làm một chap hoàn chỉnh hơn
Toàn bộ chuyện là do tôi nghĩ ra nên thời gian đăng lên có thể hơi lâu một chút
Nếu nhanh thì 2 chương 1 tuần còn nếu chậm thì 2 tuần 1 chương
Cuối cùng mong các bạn thích truyện của tôi. Cảm ơn vì đã đọc!
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.