Chap 6: Cuộc chiến lại tiếp tục

Sau khi bữa tiệc kết thúc, tôi đi dạo đêm cùng Sineta. Tuy đang trong mùa đông giá rét nhưng thành phố vẫn vô cùng đông đúc và nhộn nhịp, chúng tôi đi từ khu phố này đến khu phố khác, đi đến từng ngõ hẻm của thành phố để chơi, còn tôi vẫn tiếp tục làm nhiệm vụ của mình. Nhưng có vẻ nó không khả thi cho lắm. Chúng tôi chơi đến tận đêm khuya mới về.
Đến sáng hôm sau, tôi cùng Sineta ăn bữa sáng ở nhà sau đó mỗi người một nhà, tôi đến viện nghiên cứu để thử nghiệm và phát triển vũ khí mới, cũng tiện để tập huấn cho binh sĩ mới vào nghề. Còn Sineta thì đến học viện ma pháp quốc gia , vừa tiện học tập và cũng bớt nhàm chán hơn so với ở nhà.
Vừa đi tôi cũng vừa nghiên cứu các tài liệu cũ liên quan đến lịch sử của từng quốc gia một. Tôi nhận thấy, con người ở lục địa Ansius ra thì quốc gia được phát hiện cách đây là Satania không có cùng giòng máu với phần còn lại, vậy thì họ sinh ra bằng cách nào?, hay nói đúng hơn thì họ là ai?- Đến nơi rồi!
– Vậy à, cảm ơn nhé.
Tôi không nhận ra mình đến nơi từ lúc nào vì tôi đang tập chung suy nghĩ về vấn để nảy sinh trong đầu tôi. Không sao, đến nơi là được. Tôi bước vào trong viện nghiên cứu một cách thong thả và nghe tiếng chào quen thuộc:
– Chào thiếu uý!
– Xin chào, buổi sáng hôm nay thế nào?
– Vẫn trong lành như mọi hôm!
– Vậy mọi người vẫn cố gắng nhé.
– Vâng, thưa thiếu uý!
Và đến phòng 202 cùng Sikano và Achiru tiếp tục nghiên cứu, bổ sung thêm những thứ còn thiếu trước khi đưa vào chế tạo.
– Việc tìm kiếm thế nào rồi?
– Không thuận lợi cho lắm.
– Có lẽ chúng ta nên cho người tìm kiếm cô ta.
– Tôi nghĩ là không nên.
– Sao vậy.
– Nếu cô ta biết mình đã bị phát hiện, cô ta có thể đi qua các nước khác hoặc bỏ nhiệm vụ này và đến một hành tinh khác thì sẽ gặp rất nhiều bất lợi cho ta.
– Anh nói cũng đúng. Nhưng nếu không tìm được cô ta trước khi khi chiến tranh nổ ra thì càng bất lợi cho chúng ta hơn.
– Vậy phải làm sao bây giờ ta.
– Để tôi giúp cho. (Có vẻ như Achiru cũng thấy hứng thú rồi)
– Giúp bọn tôi luôn sao?, đây là nhiệm vụ bí mật cấp quốc gia đấy, chỉ cần sai một li là đi một dặm luôn đấy.
– Tôi có thể giúp theo cách riêng của mình(Achiru khẳng định lại)
– Vậy cũng được, nhưng nhớ là cẩn thận đấy.
– Tôi biết rồi.
Vậy là bọn tôi lại có thêm cộng sự mới trong quá trình điều tra tung tích của cô gái bí ẩn đó.
Sau quá trình nghiên cứu dài gần 2 tiếng đó, bọn tôi đã có những cải tiến đáng kể trong việc chế tạo vũ khí, đồng thời khắc phục được những vấn đề nảy sinh trong quá trình thử nghiệm.
– Cuối cùng thì cũng xong.(Sineko vươn vai và nói với giọng điệu đầy mệt mỏi)
– Đi ăn trưa không? (Achiru lần này khác với lần trước, cô ấy chủ động mời bọn tôi đi ăn)
– Tất nhiên rồi, mệt quá rồi còn gì.
– Vậy thì đi thôi.
Bọn tôi lại về canteen thưởng thức bữa trưa. Tuy có chút khác biệt nhưng hôm nay có vẻ nhẹ nhàng hơn mọi khi. Có vẻ là thời tiết đã khiến một số binh sĩ phải nhập viện do không quen thời tiết khắc nhiệt ở đây, vì hầu hết các binh sĩ mới nhập ngũ đều là những người được tuyển mộ từ những vùng xa tít tắp tận vùng thảo nguyên Sibania, một nơi ấm áp và thanh bình hơn ở đây.
– Hai người cần tìm một cô gái đúng không?
– Đúng là như vậy.
– Để làm gì vậy?
Tôi và Sikano lại kể lại những gì mà bọn tôi đã biết cho Achiru nghe, tuy câu truyện đã được thay đổi một chút cho dễ hiểu nhưng về căn bản thì những thông tin cần thiết không thay đổi. Tôi cũng đã phải xác nhận về bản thân mình không phải là con người bình thường mà là một cá thể đặc biệt được sinh ra để làm nhiệm vụ do Akashic đưa ra, nhưng có vẻ cô ấy không ngạc nhiên cho lắm, có thể do cô ấy không tin hoặc là do cô ấy đã biết. Nhưng dù thế nào thì nhiệm vụ chính lần này vẫn là phải tìm ra cô gái ấy bằng được.
Sau khi đã đánh chén no nê, bọn tôi lại tiếp tục làm việc của mình. Sikano huấn luyện binh lính, cô ấy cũng huấn luyện lính của tôi luôn giúp tôi có thể rảnh tay làm nhiệm vụ, Achiru đi dạy thêm để kiếm thêm thu nhập, tôi thì vẫn đang trong quá trình điều tra tung tích của cô gái bí ẩn và đến tối thì hẹn gặp nhau tại nhà hàng Michely.


Biết rằng không thể cứ tìm kiếm ở thủ đô mãi được, tôi đã mở rộng phạm vi tìm kiếm qua các thành phố khác bằng cách bay lượn tung tăng trên bầu trời. Cuộc tìm kiếm vẫn đi vào bế tắc vì phạm vi quá rộng nên tôi không thể tìm kiếm một cách chi tiết ở mọi nơi được. Và đến tối hôm đó, bọn tôi đúng như những gì đã bàn từ trước, gặp nhau tại nhà hàng Michely để bàn tiếp.
Tôi cùng Sineta bước vào nhà hàng, một khung cảnh sầm uất hiện ra trước mắt, những quý, ông quý bà, những vũ công thiêu vũ trên khán đài một cách uyển chuyển vô cùng đẹp mắt, không gian nơi này cũng vô cùng rộng rãi thoáng đãng, những chiếc đèn được treo trên trần nhà một cách khéo léo có thể cung cấp đủ ánh sáng cho nhà hàng mà không làm cho khách hàng cảm thấy chói mắt. Càng bước vào bên trong, tôi càng cảm thấy mình nhỏ bé vì không gian rộng mở bên trong. May mà tôi đã chuẩn bị từ trước, tôi mặc một chiếc khoác màu đen, cổ áo được dựng lên kết hợp với cà vạt đỏ làm nổi bật chiếc nơ màu trắng ở cổ, cùng với quần dài và đôi ủng cao để kết hợp với bộ váy dài và hẹp màu xanh da trời, được trang trí thêm những hoa văn trang trí vô cùng đẹp mắt. Tôi cũng dạy các lễ nghi cần thiết cho Sineta để tránh xảy ra những vấn đề không đang có, và em ấy học rất nhanh nên tôi cũng an tâm phần nào.
Tôi cũng đã nhận được bưu thiếp gửi lời mời dự bữa tiệc nên tôi biết phòng ăn ở đâu, tuy không được nổi bật cho lắm nhưng bọn tôi cũng nhận được một số lời chào và những lời mời cùng thiêu vũ với Sineta nhưng đều từ chối vì bọn tôi có phòng ăn riêng. Tôi đến bàn tiếp tân hỏi phòng:
– Dạ thưa, em có thể giúp gì cho anh ạ?
– Tôi được nhận lời mời tại phòng ăn số 76.
– Anh có bưu thiếp không?
– Đây. (Tôi đưa bưu thiếp cho cô tiếp tân)
– Dạ vâng, mời anh chị đi lối này.(Cô tiếp tân dẫn tôi và Sineta đến phòng ăn )
Sau khi lên tầng hai bằng thang máy, tôi cảm thấy có gì đó không ổn cho lắm nhưng cũng bỏ qua. Bọn tôi đến nơi một cách an toàn, có lẽ do tôi suy nghĩ khá nhiều chăng?
– Dạ, phòng 76 đây ở đây ạ.
– Cảm ơn cô nhé
“Cốc cốc” – Tôi đến rồi đây. ( tôi mở cửa bước vào phòng)
– Ồ đến rồi à, mau vào đi.
Tối nay Sikano đã bỏ qua sự trang nghiêm của một chỉ huy để mặc một bộ vest màu nâu vô cùng trẻ trung và không kém phần nam tính.
– Tối nay trông cô bảnh bao thật đấy.
– Thật vậy sao, tôi có khác mọi khi là bao đâu chứ( Sikano vui vẻ đáp lời)
– Chào cô Sikano( Sineta nói một cách đầy vui vẻ)
– Chào cháu nhé, hôm nay trông cháu xinh đẹp thật đấy.
– Achiru chưa tới à?
– Chưa, nhưng chắc cô ấy đến sơm thôi, Achiru ít khi thất hứa lắm.
– Vậy thì bắt đầu cuộc họp thôi.
Cũng cần điểm danh qua các món ăn một chút. Do đây là bữa ăn của các quý tộc nên các món ăn được bày ra một cách vô cùng đẹp mắt, có các loại món ăn đa dạng gồm bít tết, cá tươi, bánh mì, gà quay, canh cà rốt hầm và một số loại gia vị.
– Việc tìm kiếm thế nào rồi?
– Không tiến triển gì cho lắm, tôi đã mở rộng phạm vi tìm kiếm xa nhất có thể rồi.
– Có thể cô ta đang ở nơi khác chăng?
– Cũng có thể, nhưng cũng chưa chắc chắn được, tuy có thể tìm kiếm diện rộng và sử dụng đến nhiều hệ thống hỗ trợ nhưng cô ta ẩn dấu quá tốt nên chưa tìm ra được.
– Cũng có thể cô ta không ở đây chăng?
– Ý cô là sao?
– Tôi nghĩ rằng, cô ta chỉ mới xuất hiện nên có thể cô ta đang vòng quanh trái đất để tìm kiếm chúng ta chăng?
– Cũng có thể là như vậy, tôi cũng ở nhà Sineta được hơn 6 tháng trước khi triến tranh nổ ra mà.
– Tức là cô ta cũng tương tự như vậy.
– Nếu thế thì chẳng phải chúng ta sẽ phải kiểm tra từng nhà hay sao?(Tuy đang ăn dở cái đùi gà nhưng Sineta cũng chen ngang vào nói.)
– Như vậy thì khó quá, dân số của thủ đô rơi vào khoảng 7 triệu người, nếu chia ra cứ khoảng 3 người một nhà thì ta sẽ phải tìm kiếm tới hơn 2 triệu gia đình đấy.
– Vậy chỉ cần gọi tất cả mọi người ra cùng một nơi để tìm kiếm là được.
– Như vậy càng khó, nếu tất cả mọi người tập trung lại thì việc phân biệt càng trở nên khó khăn hơn.
Và như vậy, cuộc họp dần rơi vào bế tắc.
– Sao giờ này mà Achiru vẫn chưa tới nhỉ?
– Sao vậy ta, đã gần nửa đêm rồi mà.
– Có lẽ có điều gì đó không hay rồi.
Tôi nhanh chóng chạy ra ngoài trong sự ngạc nhiên của Sineta và Sikano.

Ở một diễn biến khác. Sau khi dậy xong 3 tiết học, Achiru trở về phòng của mình và ngủ một giấc đến tối, khi nhớ ra còn có buổi hẹn với Sikano cô nhanh chóng tắm rửa và trọn một bộ trang phục đẹp nhất. Nhưng do không biết nên cô phải loay hoay mất nửa tiếng sau mới quyết định trọn bộ Vintage màu bạc nổi bật nhất.
Sau khi chuẩn xong mọi công đoạn thì cô đến nhà hàng Michely. Tuy nhiên, cô đã không ngờ được rằng, đây là đêm kinh hoàng khủng khiếp nhất đối với cô.
Khi đang trên đường đến nhà hàng, cô cũng rảnh thời gian để nhìn lêm bầu trời, những ngôi sao lấp ló sau những đám mây đen. Cô nghĩ về thực tại, cuộc sống của cô ngay từ đầu cũng chẳng có gì nổi bật, tuy kiến thức sâu rộng trên nhiều lĩnh vực nhưng thể lực của cô lại rất kém. Sau khi tốt nghiệp đại học cô kiếm sống qua ngày bằng việc dạy thêm cho những đứa trẻ mồ côi. Cuộc sống của cô cứ thế trôi qua cho đến khi gặp được thiếu uý Sikano, cô dần hiểu thêm về kĩ thuật khoa học. Nhờ việc có tài năng thiên bẩm trong lĩnh vực khoa học kĩ thuật nên cô có thể áp dụng kiến thức này vào việc chế tạo vũ khí, nhưng có vẻ là tài năng là chưa đủ, cô liên tục thất bại trong việc thiết kế ra các loại vũ khí vì do cô quá thiếu ý tưởng, cô đã có ý định bỏ cuộc cho đến khi Akata vực dậy khi đã thiết kế ra súng hoả mai, thứ mà cô đã nhiều lần thất bại. Cô cũng nghi ngờ rằng cậu ta không phải người bình thường từ lâu rồi khi cậu ta liên tục nghĩ ra các ý tưởng thiên tài mà khoa học đương thời chưa thể giải thích được. Và quả thật như vậy, khi nghe xong những gì Sikano nói, cô ấy đã tin rằng giả thuyết của mình là sự thật và lần này cô sẽ hỏi rõ mọi truyện. Tuy nhiên, cô nhìn thấy những vật thể bay kì lạ đang lao xuống đây, cô nhanh chóng kêu người lái xe mau tăng tốc khi nhận thấy điều bất ổn đang xảy ra. Nhưng đã quá muộn, chúng đã tới, hàng loạt những khinh khí cầu đang thả lính xuống đây, chúng đã gần như bao phủ hoàn toàn bầu trời khi đây đang là mùa đông. Cuộc chiến đã bắt đầu.
Quay trở về thực tại, tôi nhanh chóng chạy ra ngoài nhà hàng khi nhận được những thông tin kì lạ mà Akashic gửi đến, hàng loạt những thông báo tổn thất và thiệt hại cũng như những nhiệm vụ kì lạ. Khi chạy ra ngoài nhà hàng, tôi không nhìn thấy có gì kì lạ cả, vẫn là cái không khí lạnh lẽo của mùa đông, những ngôi nhà đóng kín cửa khiến không gian chìm vào màn đêm tĩnh mịch. Nhưng bản đồ lại bảo không!, hàng ngàn những chấm đỏ cảnh báo nguy hiểm xuất hiện khắp nơi khiến tôi vô cùng bất ngờ vì Akashic chưa bao giờ nói sai điều gì. Chẳng lẽ, kẻ địch từ trên trời rơi xuống?
Tôi ngước nhìn lên bầu trời,và quả thực kẻ địch từ trên trời xuống thật. Tôi nhanh chóng cấp tin cho mọi người đến bằng cách la lớn:
– Địch đến rồiiiii!
Mọi người trở nên hoảng loạn, họ nghĩ rằng phải đến tháng 3 khi thời tiết trở nên ấm áp hơn thì kẻ địch mới dám tiến đánh. Tôi cũng vậy, thậm chí tôi còn chưa được đón lễ giáng sinh nữa. Tôi nhanh chóng định thần lại, giờ không phải lúc hoảng loạn đâu! Cần phải nhanh chóng sơ tán dân làng trước khi kẻ địch xuống.
– Có truyện gì vậy Akata.
– Mau chóng sơ tán mọi người đến nơi an toàn thôi, kẻ địch tập kích bất ngờ bằng đường hàng không.
– Tôi hiểu rồi.
– Có truyện gì vậy anh?
– Chúng ta mau chạy thôi.( Sikano vừa nói vừa kéo tay Sineta đi)
– Aaaa! Cô làm gì vậy, thả tay cháu ra đi.
– Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, mau chạy thôi.
Hai người họ hoà vào trong dòng người đang hoảng loạn.
Giờ thì tôi đã có thời gian rảnh để xem xét lại tình hình, nếu như kẻ địch đến đây bằng đường hành không là quá mạo hiểm hay sao? Cho dù không bị các phi đội tuần tra bầu trời phát hiện thì cũng bị những cơn bão cản đường và nếu đi qua được thì cũng phải chịu nhiều tổn thất mà thời tiết cũng rất lạnh sẽ khiến khinh khí cầu chỉ có thể bay ở độ cao thấp lảm giảm tốc độ di chuyển khi không có gió.
Nhưng biết sao bây giờ, đã đến thì đánh thôi.
– Có cần tôi giúp gì không?
– Ai vậy? (Tôi quay người về phoá sau)
Cô ta ung dung uống trà ở bàn tiệc đổ nát, bất chấp sự hoảng loạn của mọi người.
– Có vẻ anh là lính mới nhỉ.
– À, thì ra cô là cá thể đặc biệt mà công chúa nói.
– Tôi là S6C34M109, rất mong được làm quen.
– Tôi là Akata(có vẻ cô ấy chưa có tên chính thức thì phải)
– Anh có tên của con người sao, có vẻ anh không nhớ mình là một cá thể đặc biệt nữa rồi nhỉ?
– Cũng không hẳn.
– Là sao?
– Tôi được một cá thể đặc biệt khác đặt tên cho.
– Hừm, cô ta à. ( cô ấy dần bược ra ngoài và nói với giọng điệu đầy khó chịu.)
– Cô biết cô ấy à?
– Biết thì cũng biết, nhưng cũng chỉ là kẻ thù của nhau thôi.
– Là vậy à. Tôi hiểu rồi, vậy bắt đầu cuộc chiến nào.
– Ừm.


Bọn tôi nhanh chóng tiêu diệt những tên lính mới chạm đất ngăn không cho chúng có cơ hội tấn công. Trong khi tôi sử dụng kiếm để tiêu diệt thì cô ta chỉ cần một cái vẩy tay là quét sạch vô số kẻ địch cũng như một sô toà nhà lân cận cũng chịu chung số phận, mà thôi cũng kệ cứ tiêu diệt hết địch trược đã. Sau nửa giờ chiến đấu, tôi đã tiêu diệt vô số kẻ địch. Lúc này, viện binh đã tới, tôi nhanh chóng hợp quân với Sikano đẩy lùi cuộc tấn công của kẻ địch. Rật nhanh sau đó, Kị binh pentanosauria đã tới hỗ trợ và đánh hạ được nhiều khinh khí cầu của địch đã giúp phe ta nhanh chóng đẩy lùi các cuộc tấn công của địch. Cuộc chiến kéo dài đến rạng sáng thì phe ta cũng đã đuổi kẻ địch ra khỏi thành phố.
Tuy đã dành chiến thắng nhưng do bị tấn công bất ngờ nên phe ta phải chịu nhiều thiệt hại:
– 124 ngôi nhà bị phá huỷ( 1/2 là do S6C34M109 )
– 60.000 dân thường bị sát hại.
– Số tài sản bị phá huỷ ước tính:~ 15.000.000 Roup.

– Cậu không sao chứ?
– Tôi tìm thấy cô ta rồi.
– Ai vậy? Tìm thấy rồi sao, cô ta ở đâu vậy.
– Nhà hàng.
– Aizz, cứ tưởng cô ta mà lại ngay trước mắt. Vậy giờ cô ta ở đâu?
– Từ lúc đánh nhau loạn lạc đến giờ tôi cũng chẳng rõ cô ta đi đâu nữa.
– !?, vậy thì mau đi tìm thôi!
– Cô muốn thì cô cứ tìm, tôi về ngủ cái đã. Mà Sineta đâu rồi?
– Em ấy đang ở dinh thự của công chúa.
– Tôi biết rồi, vậy tôi đi trước đây.
– Khoan đã-.
Tôi bỏ qua tất cả mọi việc và dịch chuyển đến dinh thự.
– Là kẻ nào vậy! (Vệ binh bất ngờ trước sự suất hiện đầy bất ngờ của tôi)
– Khoan đã! (Công chúa ngăn lính canh lại)
Tôi mau chóng định dạng lại mọi thứ. Có vẻ mọi người và công chúa đang họp bạn tại đây, quang cảnh có vẻ không ổn cho lắm khi mọi người đều đang lo lắng khi kẻ địch tập kích bất ngờ giữa mùa đông.
– Chào Akata, cậu đến đây làm gì vậy?
– Em tôi đâu?
– Này!, Khong được vô lễ cới công chúa! (Một thánh hiệp sĩ lên tiếng)
– Không phải chuyện của cậu.
– Nhưng-
– Vệ binh, đưa cậu ta đi chỗ khác!
– Rõ
– Công chúa!(Cậu ta bị các vệ sĩ kéo ra ngoài)
– Xin lỗi vì chuyện vừa rồi.
– Em tôi đâu.
– À, Sineta ở phòng tôi
Công chúa dẫn tôi đến phòng cô ây.
– Em ấy vẫn an toàn.
– Ầm, nhờ cô chăm sóc cô ấy một thời gian nhé.
– Sao vậy?
– Tôi tìm được cô ta rồi.
– Tìm được rồi sao!?
– Nhờ cô nhé.
– –
Tôi nhanh chóng dịch chuyển đến nơi mà C4M34S109 nói đến. Không như bình thường, toạ độ mà cô ta không ở trái đất mà là ngoài không gian. Tôi không chắc đây có phải là một cái bẫy hay không nên cần đề cao cảnh giác.
– Xác nhận toạ độ: X11772Y22176Z33722(au) mã z12
Xác nhận dịch chuyển không gian. (Thực chất việc dịnh chuyển này được thực hiện bằng cách bẻ cong không gian qua phương thức chuyển đổi cực từ giữa các phân tử để đổi thành năng lượng vật chất tối tạo ra lỗ hỏng không gian và từ đó di chuyển qua hai cực gọi là dịch chuyển qua lỗ giun)
Nơi này không giống ngoài không gian cho lắm nhỉ, chính xác nó được gọi là tiệc trà ngoài không gian, nơi tụ họp các cá thể đặc biệt.
– đến rồi à.
– Cô nói rõ hơn đi.
– Gì sớm vậy, cứ ngồi xuống ghế đã rồi từ từ nói truyện.
– ( Tốt hơn không nên cù nhây với cô này, cứ ngồi xuống đã rồi tính)
– Để ta giới thiệu lại nhé, ta được Akashic gọi là Kẻ Giám Sát Không Gian, quý lắm ta mới cho cậu kĩ năng đó đấy.
– Vậy thì sao?
– Tôi và cậu sẽ kí một thoả thuận chung, nó có tác dụng liên kết với nhau nếu hai người chung một nhiệm vụ để tránh xảy ra mâu thuẫn.
– Tôi hiểu rồi, thế còn việc thứ hai là gì.
– Hừm, tốt hơn cậu nên cắt đứt quan hệ với cô ta đi.( Khuôn mặt cô ấy trở nên nghiêm túc)
– Ý cô là Ashirika?
– Đúng vậy, cô ta không khác gì một con quái vật, cô ta gặm nhấm từng thiên hà một khi tôi không ở.
– !?!
– Tôi đã đấu với cô ta hàng trăm trận nhưng chẳng thể thắng lấy nổi một lần nên chỉ khiến cô ta thêm hăng máu thôi.
– Thì ra cô ta cũng có mặt trái như vậy à.
– Cậu gặp cô ta bao nhiêu lần rồi?
– 1
– Há Ha Ha Ha, cô ta thảo mai thật đấy! (Tuy cười vậy thôi chứ chông cô ấy chẳng vui lên tí nào)
– Cậu may mắn lắm đấy!, lần đầu gặp mặt mà cô ta đã định lấy mạng tôi rồi.

[adrotate banner=”8″]


– …
– Đợi chút.
– Gì vậy.
– Thì ra là vậy à.
– .
– Cô ta không lấy mạng cậu là vì cô ta sợ rằng Akashic nổi giận.
– Là sao? Akashic là một mạng lưới không gian đặc biệt dùng để lưu trữ dữ liệu thế giới mà.
– Quả thật là như vậy. Nhưng đó chỉ là bề nổi thôi, nó còn có một khả năng khác nữa.
– Sao cơ!?
– Nó còn có thể giả lập thêm các triều không gian khác và tạo ra các cá thể đặc biệt của đặc biệt, người ta gọi đó là những đứa con của Akashic.
– … Ra là vậy, cô có nghe thấy giọng nói của thứ đó không?
– Tất nhiên là không rồi, chỉ những đứa con của Akashic mới nghe thấy thôi, cậu hoàn toàn có thể giao tiếp với cô ta, nên Ashirika đã biết cậu là đứa con của Akashic nên đã không dám giết cậu.
– Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc cậu cũng đã được gặp những đứa con của Akashic?
– Đúng là như vậy, lần gần nhất mà tôi gặp là từ năm 18.000 rồi (n²:4).
– Tức là cách đây 1 tỉ năm rồi nhỉ.
– Nhớ về tuổi thơ quá.
– Vậy giờ sao, nếu cô bảo tôi cắt đứt mối quan hệ với cô ấy thì sao tôi biết được cô có nói dối hay không.
– Đó là do cậu trọn, nếu cậu bị sao thì tôi không chịu trách nhiệm đâu nhé.
– Cô nói cô ta không dám giết tôi mà?
– Nhưng cô ta là người vô cùng biết cách lách luật, chỉ cần cô ta đưa cậu sang không gian khác là cô ta thoải mái tung hoành.
– Ra là vậy, không gì là không có kẽ hở nhỉ.
– Vậy cậu đồng ý để tôi trở thành đồng minh của cậu không?
– Tất nhiên, nhưng trước tiên cậu phải có một cái tên trước đã.
– !?(Cô ấy sửng sốt khi tôi nói vậy)
– Nếu không có tên thì việc giao tiếp trở nên khó khăn lắm.
– Cũng được thôi, nhưng tôi sẽ tự đặt tên cho mình.
– Đó thì tuỳ cô.
Sau một hồi suy nghĩ khá lâu, đủ tôi uống hai tách trà thì cô ấy cũng nghĩ ra.
– Được rồi, tên tôi sẽ là Arinia.
– … Vậy cũng được.
Tôi nhận thoả thuận đó thông qua Akashic. Thoả thuân ghi rõ:
– 1: Không tấn công lẫn nhau
– 2: trong quá trình thực hiện nhiệm vụ,hai bên cần thống nhất ý kiến chung.
– 3: khi hoàn thành nhiệm vụ, thoả thuận sẽ bị xoá bỏ.
Tôi thấy cái này chẳng có gì nguy hiểm cả nên xác nhận luôn.
Cuối cùng thì việc tìm kiếm người còn lại đã xong, giờ thì quay lại tiếp tục giai đoạn hai trong công cuộc vệ quốc vĩ đại và đưa Wikian lên một tầm cao mới. Tôi lại có thêm một người bạn trong quộc phiêu lưu khăp nơi làm nhiệm vụ.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.