Chap 5 – Vấn đề nảy sinh

Sau một tuần vui chơi thoả thích, tôi lại trở về với công việc của mình. Tôi đến viện nghiên cứu quốc gia để tìm thêm một số thông tin để phát triển một loại vũ khí mới mà tôi mới lên ý tưởng cách đây không lâu.
Đi trên con đường cao tốc bắc nam nhìn những con phố đông người qua những lâu đài nguy nga là tôi lại nhớ về những ngày chiến đấu ở Marikovan một cảnh tượng kinh hoàng và ám ảnh mà những kẻ xâm lược đã gây ra, tôi quyết không để nơi này và những thành phố khác phải chịu đựng điều đó thêm một lần nào nữa, mang sứ mệnh đem đến hoà bình cho Wikian, tôi sẽ kết thúc cái vòng đau khổ đó khi nó chỉ vừa bắt đầu, nhất định chúng tôi sẽ dành chiến thắng.

⁃ Xin chào quý khách.
⁃ Xin chào, cô có biết phòng nghiên cứu số 202 ở đâu không?
⁃ Ôi! Anh tên là Akata nhỉ, anh có quộc hẹn với thiếu tướng Sikano phải không?
⁃ Đúng vậy.
⁃ Mời anh đi lối này.
Tiếp tân dẫn tôi đến phòng 202, quả thật nơi này khi nhìn từ bên ngoài thì trông thật trật hẹp nhưng khi bước vào thì cảm thấy tương đối thoải mái, chí ít thì cũng không cảm thấy ngột ngạt, khó chịu.
⁃ Dạ phòng 202 đây ạ.
⁃ Cảm ơn cô.
“Cốc cốc” – tôi đến rồi đây.
⁃ Ồ, anh đến sớm hơn tôi tưởng đấy. Vào đây đi.
⁃ Ai kia? ( ngoài thiếu uý Sikano ra thì còn có sự hiện diện của một cô gái khác nữa)
⁃ Đây là Achiru, cộng sự của tôi.
⁃ Chào cô.
⁃ Chào. ( Cô ấy trông có vẻ khá lạnh lùng với tôi)
⁃ Cô ấy hơi vô cảm một chút, anh thông cảm nhé.
⁃ Không sao đâu. (Tôi ngồi lên ghế và bắt đầu cuộc nghiên cứu của mình.)
Quá trình nghiên cứu diễn ra tương đối thuận lợi, chỉ có một số chi tiết mà Achiru đưa vào khá khó hiểu nên tôi đã bỏ nó đi. Cô ấy khá hờn dỗi nhưng khi xem xét lại các phương án và giả định khác nhau, cuối cùng bọn tôi cũng thiết kế ra súng hoả mai, nó giống như pháo vậy nhưng nhỏ gọn hơn và chuyên dụng cho bộ binh tầm xa. Tuy nó có thời gian nạp đạn lâu hơn xo với cung tên nhưng nó có độ ổn định và tầm bắn tốt hơn. Tôi mong rằng, đây sẽ là vũ khi hữu dụng và là chìa khoá giúp chúng tôi giành chiến thắng trong những cuộc chiến sắp tới.
⁃ Này, có vẻ chúng ta làm việc hơi quá sức rồi nhỉ, hay đi tìm cái gì đó ăn đi. ( Sikano vui vẻ nói với mọi người)
⁃ Đằng nào thì cũng xong việc rồi, cũng phải giải lao lấy sức cái đã( tôi cũng đồng ý hùa theo)
⁃ Tôi sẽ về phòng.
⁃ Sao vậy? Bộ cậu không muốn đi à.
⁃ Không. Tôi muốn ở một mình thôi.
⁃ …
⁃ Tuỳ cậu vậy, mình đi thôi.
Tôi cùng Sikano ra canteen tìm thức ăn bỏ bụng. Quả thật, sau 4 tiếng ngồi trong phòng, cơ thể tôi đã mất đi rất nhiều năng lượng khi phải liên tục nghĩ ra những phương án mới, thiết kế và vẽ ra những bản thiết kế làm sao để súng có thể hoạt động một cách hiệu quả nhất. Giờ nghĩ lại thôi mà thấy khổ.
Sau gần 5 phút di chuyển trên dãy hành lang tưởng chừng dài vô tận này, tôi và Sikano cũng đã tới được Căng tin, nơi này vô cùng đông đúc và nhộn nhịp, từng nhóm người đi ra đi vào lấy thức ăn, người thì ăn những món ăn dân dã, người thì ăn những món ăn độc là và không kém phần hấp dẫn, mà điều khiến tôi ấn tượng nhất là các đầu bếp vô cùng tải năng, họ đảo qua đảo lại cái chảo một cách điêu luyện và cho ra những món ăn vô cùng hấp dẫn, mà cũng chẳng có gì lạ, bây giờ cũng là buổi trưa rồi mà.


⁃ Chào chỉ huy!
⁃ Chào mọi người, hôm nay làm việc có vất và lắm không?
⁃ Vẫn vui vẻ và siêng năng như mọi ngày ạ!
⁃ Tiếp tục phát huy nhé( trông cô ấy rất vui vẻ khi nói truyện với mọi người, từ khi được lên hàm thiếu tướng, cô ấy đã phải bận nhiều công việc hơn và khó có thể lo cho mọi người nhưng cô ấy vẫn có thể vui vẻ hoà nhã với mọi người như hồi còn ở thiếu uý)
⁃ Trông cô vui chưa kìa, mọi người ai cũng quý cô như vậy à.
⁃ Cũng không hẳn đâu, đây phần lớn đều là binh sĩ của tôi nên vui như vậy chứ còn lên thượng viện thì khác hẳn.
⁃ Sao vậy? Ở đó bị làm sao à.
⁃ Ở đấy có độ nghiêm ngặt về kỉ luật rất cao, những người ở đó đều là những người có cấp bậc cao hơn tôi nên chẳng mấy ai nói truyện với tôi như này cả.
⁃ Khó đến vậy cơ à.
⁃ Chắc tôi cũng phải quen dần với việc này thôi. Ăn thôi nào.
⁃ Mời mọi người ăn cơm.
⁃ Mời mọi người ăn cơm.
Phần lớn đây đều là những món ăn mà tôi đã quen thuộc, nhưng về độ ngon thì thua hẳn Sineta. Nhưng tôi cũng không thể trách gì được, vì các đầu bếp phải nấu ra những món ăn liên tục và phục vụ lượng khách hàng đông đảo nên những món ăn có thể không hợp với khẩu vị của tất cả mọi người được.
⁃ cô nghĩ sao về những dự định sắp tới?
⁃ Là sao?
⁃ Trước khi cuộc chiến tiếp tục, cô có dự định và phương án dự phòng gì chưa.
⁃ Hiện tại thì chưa, nhưng chắc là tôi sẽ xây dựng lại toàn bộ lực lượng để đề phòng kẻ địch tấn công khác hơn xo với tính toán ban đầu.
⁃ Vậy à.
⁃ Còn anh thì sao.
⁃ Tôi chỉ sống như vậy thôi, ở cùng Sineta lâu nhất có thể để tránh việc rời xa nhau lâu quá mà buồn.
⁃ Cậu lo cho em gái mình quá nhỉ.
⁃ Chắc vậy thôi.
⁃ Dạ thưa. Thiếu uý Sikano và thiếu uý Akata có ở đây không ạ. ( cô tiếp tân bất ngờ bước vào cắt ngang cuộc nói chuyện của hai bọn tôi.)
⁃ Tôi đây, có chuyện gì vậy?
⁃ Công chúa muốn gặp hai người ở dinh thự ạ.
⁃ … Tôi biết rồi.
⁃ …


⁃ Akata, chúng ta đi thôi.
⁃ Ừm. (Tôi cũng đi theo ngay cả khi chưa ăn xong, chắc là có truyện gì to tát lắm.)
Vậy là tôi cùng Sikano lại lật đật trèo lên xe ngựa đến dinh thự của hoàng gia mà chẳng hiểu truyện gì. Sau gần 20 di chuyển, một lâu đài nguy nga, tráng lệ hiện ra trước mắt tôi. Tôi và Sikano bước vào trong toà đài, với sự chuẩn bị tinh thần từ trước, tôi đi theo sau Sikano một bước đề phòng bất trắc, đằng nào thì tôi cũng chưa hiểu rõ lắm về luật hoàng gia mà nên cứ phải cẩn thận từng bước một cho chắc ăn.
⁃ Thưa công chúa điện hạ, thần đã đến rồi đây. ( Sikano vừa nói, vừa cúi đầu xuống tỏ lòng thành kính, tôi tuy chậm hơn một chút nhưng cũng kịp làm theo.)
⁃ Sikano, lâu lắm chúng ta không gặp nhau rồi, cô vẫn khoẻ chứ?
⁃ Thưa công chúa, thần vẫn khoẻ ạ.
⁃ Vậy thì tốt rồi. Còn cậu trai kia nữa, ta rất vui khi được gặp một người như cậu. Tên cậu là Ruyry akata nhỉ.
⁃ Dạ vâng, thưa công chúa.
⁃ Ta cũng đã nghe qua những chiến công của cậu rồi, điều đó khiến ta rất vui.
⁃ Thưa công chúa, ngài gọi chúng thần đến đây có việc gì ạ?
⁃ Quả thật, chúng ta đang phải gặp nhiều khó khăn trong cuộc chiến lần này, nhưng vẫn còn việc khác quan trọng hơn. Đêm qua, ta được nữ thần báo mộng về nói rằng:” Một thiếu nữ cùng tràng trai trẻ họ là chìa khoá để giúp chúng ta chiến thắng” nhưng ta không biệt họ là ai,nên khi nghe tin chiến thắng thì tức tốc cho người tìm kiếm và nhận ra duy nhất cô là nữ trong những chỉ huy tôi biết nên cho gọi cô về đây.
⁃ Là như vậy à.
⁃ …
⁃ Nói truyện ở đây không tiện cho lắm, ta về phòng khách nói truyện tiếp.
Vậy là bọn tôi lại đi từ phòng tiếp tân qua phòng khách nói chuyện. Công chúa lấy ra một quả cầu kì lạ, nói rằng:
⁃ Chỉ có một cách duy nhất để biết người mà nữ thần nói đến là ai chính là nhờ quả cầu này. Akata, cậu hãy đặt hai bàn tay lên quả cầu này đi, nếu nó phản ứng với cậu thì cậu là người được trọn đấy.
⁃ Vâng, thưa công chúa. (Tôi làm theo những gì cô ấy nói và điều xảy ra tiếp theo vô cùng kì lạ. Quả cầu từ màu trắng trong suốt thì nay lại xoay chuyển liên tục cho đến khi hoàn toàn chuyển thành màu tím huyền bí.)
⁃ Thật là kì lạ, từ trước tới giờ chẳng ai có thể làm được điều này cả.(Công chúa hốt hoảng khi nhìn thấy những gì đang xảy ra)
⁃ Gì vậy công chúa!
⁃ Có vẻ như quả cầu này có thể nhận biết được loại ma pháp mà tôi sử dụng nhỉ.
⁃ Đúng vậy, quả cầu này được sử dụng để nhận biết loại ma pháp của người sử dụng, nhưng nó chưa bao giờ chuyển sang màu đen như này.
⁃ Tôi nhớ ra rồi, hồi mới nhập ngũ tôi cũng được sử dụng cái này, người xét duyệt nói tôi hệ phong.
⁃ Nếu như vậy thì chỉ cần tìm người còn lại nữa là được.
⁃ Tôi không nghĩ rằng cậu lại kì lạ đến mức đó đấy.
⁃ Tôi cũng chẳng rõ luôn.(Cố tình nói vậy để khỏi bị nghi ngờ.)
⁃ À đúng rồi, cậu còn có em gái nữa nhỉ, cậu nghĩ em ấy cũng giống vậy không?
⁃ Em gái sao?
⁃ Đúng là tôi có em gái nhưng tôi nghĩ không phải đâu.
⁃ Sao vậy.
⁃ Đấy đâu phải em gái ruột của tôi.
⁃ Nhưng phải thử mới biết được, mau đưa em gái cậu ấy về đây đi.
⁃ Vâng!
⁃ Gì gấp vậy?
⁃ Chuyện quan trọng đấy, nếu không tìm ra được người còn lại thì sẽ khó cho ta lắm đấy.
⁃ Tôi hiểu rồi.( tôi nói rồi cũng chạy theo)
Sau khi quay về hạ viện, tôi cùng Sikano về phòng Sineta đang ở.
⁃ “Cốc cốc” Anh về rồi đây.
⁃ A! Anh về rồi à, mau vào phòng đi.
⁃ Mà sao nhiều người quá vậy nè?
⁃ À, đó là bạn của em.
⁃ Gồm Saika, Fineo, Julipher và tiểu thư Sikone.
⁃ Vậy à.
⁃ Mà Sineta nà-
⁃ Mau vào đi, bọn em vừa làm xong cái bánh kem này ngon lắm, anh vào ăn thử đi.
⁃ Nhưng mà-
⁃ Đã bảo là vào đi mà(Em ấy nói vậy rồi kéo tay tôi vào)
⁃ …( tôi cũng tạm gác việc kiểm tra đó qua một bên rồi vào ăn bánh.)
⁃ Mà chị Sikano cũng vào ăn chung với tụi em đi.
⁃ À, vậy cũng được” Có làm sao không vậy?”
⁃ Tôi cũng chẳng biết nữa.
⁃ Ủa, có chuyện gì vậy?
⁃ À, không có gì đâu.
Vậy là tôi bị kéo vào bữa tiệc nhỏ do Sineta làm ra. Mong rằng truyện này sẽ ổn.
⁃ Chúc mừng sinh nhật anh Akata!
⁃ Ủa ủa, gì zậy, gì zậy? ( ướt tờ fớc sinh nhật?)
⁃ Chúc mừng kỉ niệm 1 năm anh đến nơi này nha!
⁃ Là sao? 1 năm nghĩa là sao?
⁃ Chẳng phải sao? Từ lúc anh rơi xuống nhà em đến giờ tròn một năm còn gì?
⁃ 1 năm sao!?
⁃ À, có thể coi là như vậy.
⁃ Tôi không hiểu cho lắm( Sikano bắt đầu bối rối)
⁃ Đây là bí mật, không nói cho người ngoài biết nha.
⁃ Bí mật.
⁃ Quả thật, tôi không phải người ở nơi này.
⁃ Vậy thì trước kia anh sống ở đâu?
⁃ Tôi đến một nơi được gọi là Akashic,tôi được nhận nhiệm vụ đến để bảo vệ nơi này.
⁃ Nhiệm vụ?
⁃ Ban đầu, em cũng thấy lạ lắm đấy, anh ấy bay từ trên trời rơi xuống nhưng chẳng nhớ vì sao mình ở đây, nhưng đến khi chiến tranh nổ ra anh ấy mới nhớ mình đến để bảo vệ nơi này, và bảo vệ em nữa.

[adrotate banner=”8″]


⁃ Là như vậy à, đó là lí do tại sao anh mạnh bất thường như vậy.
⁃ Đừng nói truyện này cho ai biết nhé, bất tiện lắm.
⁃ Tôi biết rồi, nếu như vậy thì người còn lại không phải em ấy rồi.
⁃ Sao vậy, em không hiểu.
⁃ Nếu như Akata đến từ nơi khác thì người cần tìm còn lại không phải Sineta rồi.
⁃ Anh chị về tìm em à?
⁃ Chị đang cần tìm một người giống như anh của em vậy.
⁃ Tìm một người giống anh của em?
⁃ Công chúa nói rằng, ngoài anh ra vẫn còn một người nữa và bọn anh đang cần tìm người còn lại.
⁃ Là vậy à. Em hiểu rồi, nhưng trước hết thì cùng nhau ăn bánh đã.
⁃ Ừm.
⁃ Anh ăn trước đi. ( em ấy nói vậy và cắt một miếng ra đưa cho tôi.)
⁃ Anh ăn đây.
⁃ Thế nào, bánh bọn em làm có ngon không?
⁃ U-ừm, bánh ngon lắm, đây là lần đầu em lằm bánh đúng không?
⁃ Đúng là lần đầu em làm, nhưng nhờ tiểu thư Sikone hướng dẫn cho nên em cũng biết làm một chút.
⁃ Vậy à.
Sikone: Tất nhiên là vậy rồi, ở nơi này chưa có ai làm bánh giỏi hơn em đâu.
Tôi: vậy luôn sao?
Sikone: là vậy đấy.
Sau đó, mọi người cùng nhau ăn bánh kem bất chấp việc tôi và Sikano vẫn đang cần tìm người. Mà thôi cũng kệ, vui là được.
Đến buổi tối hôm đó, ai lại về nhà ấy. Tôi và Sikano lại bước sang một hành trình mới, người còn lại rút cuộc đang ở đâu?

 

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.