Phụ lục 1 – Cuộc cách mạng thế kỉ p2

Sau nhiều ngày nỗ lực không ngừng nghiên cứu, tìm hiểu hai người chúng tôi dường như đã sắp hoàn thành quá trình nghiên cứu của mình chỉ còn một bước nữa thôi. Nhưng, mọi chuyện không dễ dàng đến thế.

 ⁃ Tiểu thư à, đã muộn lắm rồi đấy, ngài nên đi ngủ sớm đi kẻo mai dậy muộn.

 ⁃ Ta biết rồi.

Tôi tuy đã thấm mệt sau những giờ nghiên cứu đầy căng não tôi đã hiều ra được nhiều thứ. 

Quả không ngoài dự đoán của tôi, cách hoạt động của phép thuật là thay đổi cấu trúc các phân tử trong không gian để có thể thao túng nó theo ý mình nhờ một dòng điện 3 chiều hay từ trường.

Tôi nhanh chóng xếp gọn tài liệu của mình vào trong một chiếc rương và khoá loại cẩn thận đề phòng bất trắc. Rồi leo lên giường đi ngủ.

Nhưng chẳng ngủ được bao lâu, tôi lại bị quấy rầy bởi những âm thanh ồn ào bên ngoài.

 ⁃ A~a có truyện khô~

Tôi nhanh chóng bịt miệng Ikina lại, và bảo cô ấy thật là bình tĩnh. Tôi biết rằng trong cái hoàn cảnh này hoảng loạn chỉ khiến chúng ta gặp nguy thêm.

Nhưng những kẻ xâm lược đã xâm nhập vào bên trong nhà. Hai bọn tôi nhanh chóng dùng của thoát hiểm tẩu thoát ra bên ngoài, vừa chạy vừa tìm đường đến trụ sở Racura, nơi mà bố tôi đang ở.

 Nhưng không dễ dàng đến vậy, bọn tôi đã bị bao vây bởi những kẻ xâm lược.

Tưởng chừng như số phận đã an bài, nhưng không. Những cơn bão liên tục dội vào kẻ địch và hất tung họ lên bầu trời. 

Sau những lớp bụi dần hiện ra một cô gái trẻ với mái tóc bạch kim.

 ⁃ Hai người không sao chứ?

 ⁃ Vâng, bọn tôi không sao. 

 ⁃ Vậy là tốt rồi, mà hai cô có nơi nào an toàn chưa?

 ⁃ Bọn tôi đang đến trụ sở Racura.

 ⁃ Được rồi, tôi sẽ giúp hai người đến đó.

Trên đường đi, hai người bọn tôi hoàn toàn yên tâm , không sợ kẻ địch tấn công. Chỉ cần cô ấy vẩy nhẹ tay một cái là kẻ địch liền bay sạch.

Trên đường đi, bọn tôi cũng tán dóc một số chuyện nhưng cũng chẳng có mấy thông tin quan trọng.

Sau vài phút đi bộ, bọn tôi cũng đã đứng trước cổng chính của trụ sở Racura.

[adrotate banner=”8″]

 ⁃ Các người mau đứng lại!

 ⁃ Đây là Trụ sở liên hiệp trung ương Racura, nêu các người còn tiến thêm một bước nữa thì đừng có trách bọn ta!

 ⁃ Là ta, Meriku đây! Mau mở cổng ra!

 ⁃ Là tiểu thư sao!? Mau mở cổng.

 ⁃ meriku~

 ⁃ Cha~

 ⁃ Con không sao chứ, con có bị thương không.

 ⁃ Dạ, con không sao. Nhờ có chị này giúp đỡ nên hai tụi con an toàn.

 ⁃ Cảm ơn cháu nhiều nhé, ta không biết nói thế nào để đáp lễ nữa.

 ⁃ Dạ thôi ạ, cháu còn phải đi giúp những người khác nữa.

 ⁃ Đợi chút đã! Ta có thanh bảo kiếm này muốn tặng cháu, hãy xem nó như là quà đáp lễ khi cứu mạng con ta nhé.

 ⁃ Cháu cảm ơn ạ. Vậy cháu đi nhé.

 ⁃ Bảo trọng nhé!

Vậy là buổi tối hôm đó đã có một cuộc chiến đấu vô cùng không liệt ngay tại nơi tôi sống. Các binh sĩ hai bên liên tục nằm xuống, một phe thì tấn công điên cuồng, bên còn lại thì chống trả quyết liệt để bảo vệ quê hương cũng nhơ gia đình của họ. Cuộc chiến này kéo dài đến tận nửa đêm thì kết thúc, tôi đã không thể ngủ được trong nhiều ngày vì nỗi ám ảnh của chiến tranh, tôi cũng không thể ra khỏi nhà trong nhiều ngày vì chờ xác của các binh lính được dọn đi và tôi sợ rằng những tên lính còn sót lại vẫn đang lẩn chốn ở góc tối chỉ chờ thời mà lao ra.

Tôi đã đấu tranh tư tưởng trong nhiều ngày giữa hai lụa chọn:

1: chỉ nghiên cứu khoa học trong mục đích lịch sử

2: áp dụng những kiến thức của mình cho mục đích quân sự.

Cả hai đều có cái lí riêng của mình:

cái thứ nhất sẽ đảm bảo rằng quá khứ chỉ là quá khứ, chúng ta khó lòng có thỉ chứng minh được những thứ mình đang nghiên cứu có thể đúng hoặc cũng có thể sai. 

Cái thứ hai thì lại quá nguy hiểm, cề mặt đạo đức chế tạo vũ khí mới đồng nghĩa ta cũng đang giết người một cách gián tiếp. Nó cũng quá rủi ro, nếu thất bại thì sẽ khiến cho ta mất đi một khoản ngân sách không nhỏ, điều đó khiến chính phủ phải gia tăng thuế là nhân lực phục vụ cho chiến tranh. Mà nếu nó thành công đi nữa thì cũng chưa chắc đã có thể hiệu quả bằng súng hay đại bác được.mà nếu nó thật sự thành công thì chính phủ cũng có cái cớ để khiến người dân phải tham gia nghĩa vụ quân sự.

Nhưng sau khi đã xem xét kĩ lại vấn đề, tôi vẫn quyết định dùng những kiến thức thu được để chế tạo vũ khí. Khi mà lật lại những tài liệu có trong kho, tôi đã thấy một bản thiết kế trông vô cùng kì lạ, khi nhìn vào thì hình dáng giống như một cây thương dài nhưng trên thực tế nó thật khó hiểu khi tôi có thể nhìn thấy những kí tự kì lạ.

sdhs

https://www.pexels.com/photo/ok-14764336

 

Tôi bắt đầu quá trình nghiên cứu của mình Việc đầu tiên cũng cũng là việc quan trọng nhất, đó là kiếm những loại nguyên, vật liệu có khả năng chế tạo ra loại vũ khí này.

Bước hai là tìm kiếm một công thức chuẩn để có thể tìm ra cáh mà nó hoạt động.

Bước ba là chế tạo và thử nghiệm.

Cứ như vậy tôi bắt đầu nghiên cứu

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.