Chương 3 : Gặp được người đó sau một quãng thời gian dài

Gần được 1 tuần sau thì Emi quyết định sẽ thông báo cho tất cả mọi người trong làng biết việc mình sẽ làm sợ săn hải tặc, ban đầu ai cũng chỉ xem đó là một trò đùa nhưng khi nghe được tin từ chính hải quân thì cả làng ai cũng bất ngờ. Có người thì cười, có người thì không tin, còn có người hì phản đối vì họ cho rằng người con gái nhỏ con như cô không thể làm thợ săn hải tặc được. Người phản đối kịch liệt nhất có thể là Meri cô chủ quán rượu cô từng làm :

-Không được Emi em có biết nguy hiểm như thế nào không hả. Ở ngoài đó có những người to lớn hơn em, còn em chỉ là một cô bé yếu đuối sao em lại có cái ý nghĩ điên rồ như thế được cơ chứ.- Meri dùng tay che mặ nước mắt bất giác mà rơi, Emi thì không thể nào hiểu được thứ cảm xúc bây giờ là như thế nào có lẽ thời gian tiếp xúc với cô gái Meri này đã hình thành bên trong cô thứ tình cảm mà đẫ rất lâu cô không được nhận.

*Phì…..hahaha…chị mà là cô bé nhỏ con yếu đuối, haha…cười chết em mất* Aki dùng thần giao nói với Emi (mà chỉ có những người đã từng kí khế ước với Emi mới làm được)

*Sao em có ý kiến gì à* Emi nhăn mặt đáp với giọng cọc  cằng

*Đâu em ….haha…em có nói gì đâu…haha* tuy lời nói của Aki chẳng trùng khớp với hành động gì cả miệng thì nói không làm gì nhưng vẫn liên tục cười không ngừng.

*Thôi tùy em vậy nhưng trong lúc này có một thứ cảm xúc gì rất lạ bên trong chị* Emi đặt tay lên ngực để cảm nhận

[adrotate banner=”9″]

*Haizzz… thì chị đã có tình cảm với cô gái đó chứ sao nữa nhưng chị nên nhớ rằng cô ấy con người không hể nào thoát khỏi vòng sinh tử còn chị là môt thực thể bất tử dù chị có dành tình cảm cho cô ấy đi nữa thì đến một thời điểm cô đó vẫn chết tốt nhất là nên mặc kệ nếu chị không muốn bị đau khổ như bao lần trước.* Aki khoanh tay và lắc đầu

Phải như mấy lần trước chính nhờ sự bất tử này mà Emi, cô luôn luôn phải tận mắt nhìn những người thân mình chết đi có người bi sát hại có người thì chết vì tuổi già từ đó cũng đã hơn 100 năm cô không tiếp xúc hay kết bạn với bất kì con người nào ngoài những loài sinh vật bất tử hay có tuổi thọ cao ra như tinh linh, rồng, yêu tinh,…nên dần dần cô cũng không còn cảm xúc nữa.

-Thôi chị Meri em đã quyết rồi, em rất cảm ơn chị trong suốt thời gian qua đã cho em ở đây nếu có dịp em sẽ quay lại. Thôi em đi đây.-Nói xong Emi dùng phép bay lên mặc kệ lời khuyên của Meri.-

*Giờ chị tính đi đâu* Aki hỏi

*Chị sẽ đi đến thành phố Lougetown nằm trên đảo Polestar để gặp Gol D. Roger*

*Nhưng mà bây giờ hắn còn chưa được ra đời nữa mà ?*

*Thì đợi theo như lời em nói đó*

10 năm sau :

-Ê, mày nghe nói gì chưa.

-Nghe cái gì chứ ?

-Mấy năm nay có một nữ thơ săn hải tặc đó, khắc tinh của bọn hải tặc hay nói đúng hơn là cho dù có là hải quân hay hải tăc đi nữa chỉ cần không cẩn thận là ngủm hết đó.

-À tao có nghe người ta nói cách đây mấy ngày có một đám hải quân dám chắn đường cô gái đó để xem sau chiếc mặt nạ đó là gương mặt như thế nào kết quả 3 người bị thương nặng 2 người không qua khỏi.

-Mà nói cũng lạ chưa từng có ai nhì thấy khuôn mặt của nữ thơ săn đó hết.

*Cạch* Từ bên ngoài quán rượu có một người trùm kín người chỉ cao khoản 1m5 (mọi người biết ai rồi đó) đẩy cửa bước vào ngồi trên một cái bàn trong góc gọi một ly nước ép.

*Chị Emi, chị trùm kín người chi vây ?*

*Chị không muốn bị chú ý vì màu tóc đặc biệt của mình*

*Sao chị không mua thuốc nhuộm lại.*

*Em biết đó Aki, mấy loại thuốc nhuộm ở thế giới này không thể nào bám chặt lên tóc chị được nên bắt buộc chị phải trùm như vậy thôi.*

-Này, tôi ngồi ở đây được chứ.

Emi ngước mặt lên nhìn trước mắt cô là một người đàn ông cao lớn có lẽ tầm 1m80 có khi hơn trên đầu đeo mộ chiếc mũ rơm ( nếu mọi người không biết thì hồi xưa Roger có đeo một chiếc mũ rơm sau đó đưa lại cho shank rồi mới truyền cho Luffy) cô thắc mắc hỏi :

-Anh là ai chúng ta cí quen nhau à ?

-Haha…không chúng ta không quen nhau.

-Vậy thì thôi tôi không rảnh ngồi cùng anh.

-Tôi là Roger, Gol D. Roger 17 tuổi làm quen với tôi đi.

-Cái gì?????

[adrotate banner=”8″]

Nghe đến cái tên này cô lập tức đứng dậy chân bất giác không còn sức mà ngã xuống nay mà hắn đỡ cô kịp nhưng không may khăn trùm rớt ra kèm theo chiếc mặt nạ. Bây giờ tất cả mọi người có mặt trong quán rượu mới biết được khuôn mặt của vị khách bí ẩn kia, mái tóc bạc lấp lánh, đôi mắt xanh trong vát, làn da trắng không tì vết mọi thứ trên khuôn mặt cô gái đó như được chạm khắc lên. Tất cả mọi người có mặt trong quán bỗng đứng im, mê đắm vẻ đẹp đó ngay cả chàng thiến niên kia cũng vậy. Tại thời khắc này linh hồn của tất cả như lìa khỏi xác mà không ự chủ được.

*Chị Emi mặt nạ.*

*Thôi chết*

Cô nhanh chóng đeo lại mặt nạ và kéo người đàn ông kia ra khỏi quán rượu mà nói là đàn ông thì cũng không phải vi nhìn dáng vẻ này thì chỉ mới 17 tuổi. Vừa chạy chàng thiếu niên kia vừa nói :

-Này cô đừng kéo tôi nữa mà nhìn cô nhỏ con vậy mà khỏe đữ hen.

-Anh bớt nói lại một chút được không, có tin là tôi khâu miệng anh lại không hả.

-Thôi thôi cho tôi xin mà công nhận cô đẹp thật, từ trước đến giờ tôi chưa gặp ai đẹp như cô vậy.

Chạy thêm được một quãng khá xa thì cả hai mới dừng lại.

-Nè cô gái.

-Gì?????

-Cô  có muốn tham gia vào băng hải tăc của tôi không.

-Băng của anh có bao nhiêu người.

-Nếu mà tính đến hiện tại thì có tôi và cô là 2 người duy nhất.

-Anh nói cái gì chứ.-Cô lắc đầu ngán ngẩm.-

Lúc này Emi mới bắt đầu suy nghĩ ban đầu cô đến đây là để xin được tham gia vào băng hải tặc mũ rơm do sai xuất kĩ thuật mà bị dính ở đây đến giờ nếu mà cô vào băng của Roger thì đến lúc mà Roger bị tử hình vua hải tăc chết thì cô sẽ được xem là mối nguy hiểm của thế giới, sẽ bị truy lùng gắp mọi nơi điều này thì không được bởi vì phải gần 20 năm sau Luffy mới chào đời không lẽ trong suốt thời gian đó cô phải trốn chui trốn lủi ở nơi khỉ ho cò gáy không được không được chuyện đó không thể xảy ra.

– Này hồi nãy anh nói tên anh là Roger đúng không.

-Đúng rồi.

[adrotate banner=”8″]

-Tôi sẽ không tham gia vào băng của anh tuy nhiên tôi sẽ trở thành bạn của anh bất kể anh nhờ tôi chuyện gì ngoại trừ việc giết người vô tội ra dù tôi có làm nghề gì hải quân hay hải tặc đều được.

-Hahaha…..được tôi chấp nhận điều đó mà tên cô là gì.

-Emi.

-Chỉ Emi thôi không có họ à.

-không tôi đã từ bỏ họ rồi vì một số lí do cá nhân thôi.- Hơn 100 năm về trước lúc còn ở thế giới cũ từ lúc bị chính người mẹ vứt bỏ cô đã từ bỏ họ mẹ mình chỉ giữ lại cái tên mà cha đã dặt cho cô.

Hết Chap 3.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.