Chương 31 – Trận quyết đấu cuối cùng (3)

 

Khi mặt trời mọc vào ngày hôm sau, rất nhiều người tụ tập quanh sân để xem Ashton ra tay trong trận đấu tay đôi với Donovan. Hầu hết nếu không phải toàn bộ thành phố đã tập trung ở đó như thể đây không phải là một cuộc đấu tay đôi mà là một lễ hội.

Ashton vẫn đang ở trong phòng chuẩn bị chiến lược để vượt qua thử thách trước mắt. Nhưng dù có nghĩ thế nào đi chăng nữa, anh cũng không thể nghĩ ra cách nào để có thể giành chiến thắng. Đêm qua thì khác vì đối với người mới bắt đầu thì đó là ‘đêm’ chứ không phải ngày.

Vì thế hắn mới có thể phát huy hết sức mạnh của mình. Trong khi đó, bây giờ lẽ ra anh phải chiến đấu với Donovan dưới bầu trời sáng sủa. Điều này chắc chắn sẽ khiến anh ta rơi vào tình thế bất lợi hơn nữa vì chỉ số của anh ta sẽ bị giảm do ánh nắng mặt trời.

Sau đó, có một sự thật là Donovan được cho là người sói mạnh thứ hai trong thành phố sau chính cô chủ. Anh ta đã được chuẩn bị để trở thành một hiệp sĩ không giống ai. Ashton thậm chí đã từng chứng kiến ​​anh ta đấu một mình với hàng tá vệ sĩ ưu tú và Donovan vẫn đứng đầu.

Với những điều này trong tâm trí, tình hình có vẻ thật tồi tệ đối với anh ta. Tuy nhiên, điều khiến anh lo lắng nhất là, anh thậm chí còn không biết lý do tại sao Donovan lại muốn chiến đấu với anh ngay từ đầu?

Theo những gì anh có thể nhớ, Ashton không nghĩ rằng gần đây anh đã xúc phạm ai đó tầm cỡ như Donovan. Thậm chí đêm qua anh ta cũng chỉ hành động tự vệ bằng cách đá anh ta. Lúc đó Ashton đã nghĩ Donovan đang cố kiểm tra khả năng nhận thức của mình như anh đã làm nhiều lần trước đây.

Nhưng anh ta đã sai, Donovan thực sự muốn đâm anh ta, và sự thật đó đã khiến Ashton bối rối đến tột độ. Trong mắt anh, Donovan đang hành động thay anh. Suy cho cùng, nếu ai đó tấn công người kia thì đó đáng lẽ phải là Ashton như một cách để trả thù cho tất cả những tổn thương và đau đớn mà anh ta đã phải chịu đựng trong vài tháng qua.

‘Anh chàng đó có cái tôi quá lớn. Có lẽ tôi đã làm gì đó để không làm tổn thương anh ấy về mặt thể chất mà thay vào đó làm tổn thương cái tôi của anh ấy?’ Ashton đang nghĩ thầm khi nghe thấy tiếng gõ cửa.

Anh mở cửa và ngạc nhiên khi thấy cô chủ đang đứng đó. Trên tay cô là vũ khí và áo giáp nhẹ mà lẽ ra anh phải mặc khi đấu tay đôi. Bản thân cô đang mặc bộ đồ màu đen khá xa hoa, ôm sát đường cong.

Lần đầu tiên, Ashton biết tại sao lũ sói luôn hành động nóng nảy xung quanh cô. Trước khi chìm đắm trong suy nghĩ về cô, anh lắc đầu và thoát khỏi sự quyến rũ của cô. Khi hệ thống thông báo với anh rằng anh đã bị cô phù phép.

‘Ngay cả bây giờ… con khốn này vẫn đang cố quyến rũ tôi. Tại sao cô ấy phải làm điều này mỗi ngày?’

Nếu không phải có gen undead trong cơ thể, Ashton đã từ bỏ ý định chống lại sự quyến rũ của tình nhân và bắt đầu hành động như một con chó nóng nảy. Giống như mọi người khác.

Anh đâu biết, anh càng chống cự, cô càng muốn ép buộc anh. Đó gián tiếp là lý do khiến Donovan coi thường anh ta và do đó là lý do cho cuộc đấu tay đôi của họ.

Donovan ít quan tâm nhất đến việc hạ nhục một đứa trẻ trước mặt toàn thành phố. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, Ashton trong mắt anh không phải là một đứa trẻ mà là một đối thủ có khả năng cướp mất bạn tình của mình. Đối với một người có tính chiếm hữu như anh ta, Ashton có nói gì không quan trọng, Donovan cũng sẽ không tin anh ta.

Vì vậy, trong cuộc đấu tay đôi này, Donovan đã hy vọng khẳng định mình là người bạn đời chính và duy nhất xứng đáng với tình cảm của Cô chủ. Xét cho cùng, anh ta tốt hơn Ashton về mọi mặt và nếu anh ta phải làm điều gì đó như đấu tay đôi để khiến tình nhân yêu anh ta lần nữa thì cũng vậy thôi.

Ashton không biết gì về tất cả những điều này vì anh ấy đã dành cả cuộc đời mình để rời khỏi một khu vực bao vây nơi họ không có quyền tự do xử lý cảm xúc của mình một cách đúng đắn mà không phải đối mặt với con mắt ghê tởm của những người lính canh.

“Cảm ơn.” Ashton cầm số và quay lại để thay đồ.

Anh cũng muốn đóng cửa lại nhưng cô chủ đã ngồi thoải mái trên giường anh. Vì vậy, việc đóng cửa lại cũng chẳng ích gì vì những người hầu sẽ chỉ lan truyền những tin đồn không cần thiết về hai người họ.

Anh có thể cảm nhận được ánh mắt của cô chủ đang nhìn mình nhưng anh không quan tâm. Đây không phải là lần đầu tiên anh thay quần áo trước mặt người khác. Dù sao đi nữa, những người bảo vệ ở khu vực bao vây luôn thích ‘quan sát’ họ.

“Hm… vết sẹo của anh trông đẹp đấy. Khiến anh có vẻ ồn ào một chút.” Cô nhân tình vừa nói vừa tra cứu anh ta.

“Tất cả là nhờ có bạn.” Ashton trả lời cô ấy và mặc quần áo xong.

“Tôi sẽ coi như chưa nghe thấy điều đó.” Nói xong, cô chủ đứng dậy và rời khỏi phòng, để lại Ashton bối rối không hiểu tại sao ngay từ đầu cô lại đến đây.

“Những người này thật kỳ lạ…”

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.