Chương 4: Long Đế!!!

Đúng như kế hoạch đã xác định từ trước, sáng sớm ngày hôm sau… Rimuru đã cùng với Milim một lần nữa bước vào bên trong thị trấn.

Chẳng có gì xảy ra cả… nó vẫn giống như những thị trấn khác chẳng qua là hoang tan hơn mà thôi. Những vết tích của đêm hôm qua cũng hoàn toàn biến mất, như thể nó chưa từng xảy ra vậy.

Càng đi sâu vào bên trong… Rimuru lại càng cảm thấy có điều gì đó khiến trong thâm tâm của cậu không ngừng lo lắng.

Milim… cậu chạy qua hướng kia kiểm tra, còn tớ đi bên này. Rimuru quay qua nhìn Milim rồi nói.

Ô kê, vậy tớ qua bên kia kiểm tra. Milim đáp xong thì chạy đi ngay.

Hừm, chẳng biết cậu ấy hào hứng như thế làm gì… chúng ta là đang đi kiếm manh mối để cứu người đó nha. Rimuru lẩm bẩm trong miệng nhưng cũng không quên nhiệm vụ.

cậu đi loanh quanh  trong một khu vực nhất định nhằm tìm ra chút manh mối. Nhưng thời gian trôi qua cũng rất lâu rồi mà vẫn chưa thể tìm thấy một chút gì cả.

Rimuru lúc này cũng bắt đầu thở dài… có vẻ như cậu đã bị lật xe. những suy đoán của cậu lúc này giường như chẳng đúng một chút nào. Rimuru cứ như thế ngồi xuống đất rồi bắt đầu thở dài cho đến khi bên chỗ Milim có động tĩnh.

Rimuru… mau qua đây xem này.

Hả… có chuyện gì. Rimuru nghe thấy Milim gọi thì cũng đứng dậy và ngay lập tức chạy đến.

đây này… cậu xem đi, ở đây có một bức tượng rất kỳ lạ nhá, tớ cảm nhận được trong đó có một chút nồng độ ma tố. Milim chỉ tay vào bức tượng rồi nở một nụ cười rạng rỡ.

Rimuru cũng biết nụ cười này của milim là có ý gì, chắc chắn là đợi để cậu khen chứ còn gì nữa.

Cậu làm tốt lắm Milim, không có cậu chắc tớ không tìm được điểm kì lạ này đâu. Rimuru ngượng ngùng khen Milim.

Mặc dù biết Là Rimuru cũng chỉ là cố gượng khen mình, nhưng như thế cũng đủ làm cho cô vui cả ngày rồi.

Hừm… đúng thật, bên trong bức tượng này có một chút nồng độ ma tố. Rimuru âm thầm quan sát xung quanh bức tượng.

Pháp ấn… là pháp ấn. Rimuru  bất ngờ lên tiếng khi cậu xem xét đế của bức tượng.

đúng vấy, phần đế của bức tượng này có một pháp ấn khá kỳ lạ… nó không giống như những gì mà cậu biết, hay nói cách khác… nó vượt qua kiến thức của cậu, lúc này… người duy nhất có thể dựa vào chỉ có Ciel.

Ciel, giúp tôi kiểm tra xem… rốt cuộc pháp ấn này là gì.

Đã rõ, chủ nhân chờ tôi một chút.

Rimuru đợi tầm 15 giây thì âm thnh quen thuộc của Ciel lại vang lên.

Báo: đã phân tích xong. Pháp ấn  không thuộc về thế giới này, lượng ma tố còn tồn đọng  cũng như thế, hay nói cách khác… Pháp ấn này phụ thuộc vào một thế giới nào đó mà chúng ta hoàn toàn không biết. đây là tất cả thông tin mà tôi phân tích được, còn cụ thể như nào thì tôi cũng chịu thưa chủ nhân.

Một thế giới khác, nhưng làm thế nào mà nó lại xuất hiện ở nơi này. Chẳng lẽ… nơi này đã từng xuất hiện những kẻ ngoại lai giống như mình sao. Rimuru không ngừng suy nghĩ.

Milim đứng ở bên cạnh cũng nhìn cậu chằm chằm… như chờ  dòng suy nghĩ của Rimuru tuôn ra.

Cái pháp ấn này nó đến từ một thế giới khác.  

Nghe được lời này từ miệng rimuru, milim cũng không khỏi bất ngờ mà thốt lên.

Oa, thật sao… lại là đến từ một thế giới khác, chẳng lẽ nơi này cũng đã từng xuất hiện những vị khách qua đường như chúng ta sao.

Ể,  suy đoán của cậu ấy vậy mà đúng luôn này. sao hôm nay thông minh dữ vậy. Rimuru không ngừng cảm thán.

Tớ cũng không nắm chắc, nhưng cũng có thể coi là như thế. Tớ còn có một suy nghĩ… liệu có phải là thị trấn này bị tàn phá cũng bởi vì người kia hay không đây. Mọi chuyện ngày càng trở nên rắc rối hơn rồi.

Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì… manh mối duy nhất cũng chỉ biết được là có người đến từ một thế giới khác, nhưng như thế sao có thể đủ để cứu Asoka với Yumie.

Chuyện này… Chuyện này. Nghe thấy Milim nói thế, rimuru thực ra cũng rất khó sử, cậu lúng túng không biết nói gì vào lúc này.

các… các người. Một giọng nói nhỏ xíu vang lên phía sau Rimuru và Milim

cả 2 đồng thời quay lại nhìn thì có hơi bất ngờ.

A…  cô bé này là người mà cậu kể hôm qua đúng không, rimuru.

ừm, chính là cô bé này đấy. Rimuru quay qua nhìn Milim.

Trông có vẻ hơi tiều tụy nhỉ, chắc là thiếu ăn rồi.

này này, nói nhỏ thôi. Rimuru vội bịt miệng Milim.

hai… hai người đang thì thầm cái gì… định tính kế mưu hại ta sao. Cô bé hoảng hốt lùi về phía sau rồi sau đó lấy ra từ trong người 1 cái dao găm.

ấy… ấy, không phải nha. chúng tôi làm sao lại mưu hại cô được. Rimuru xua xua tay.

Lúc này Milim cũng chẳng để ý nữa, cô chạy đến và đi xung quanh để xem xét.

Rimuru… cô bé này không có chút khí tức hay gì luôn này. Bảo sao lúc nãy cô bé xuất hiện mà chúng ta đều không cảm nhận được.

Ừm ha, đúng là như thế. lần trước cô bé xuất hiện tớ cũng không cảm nhận được, thật là kỳ lạ ha.

đối diện với những  câu từ mang nhiều hàm ý, cô bé không ngừng run lên.

các ngươi… tính làm gì ta.

Bình tĩnh, bọn tôi không hề có ý gì đâu, chỉ là thấy cô hơi kì lạ thôi. Rimuru vẫn xua tay làm vẻ vô tội.

Thật sự là không có ý gì sao. Cô bé xác nhận lại lần nữa.

Thật, hoàn toàn không có gì muốn hại đến cô cả.

nghe thấy những lời này không giống như lừa, cô bé lúc này cũng coi như là thở dài nhẹ nhõm.

Thế… hôm nay ngươi quay lại đây làm gì hả. cô bé nhìn chằm chằm rimuru sau đó lên tiếng hỏi.

Hài… sự thật là như này, bọn tôi tổng cộng có 4 người… chỉ là đi  ngao du một vài nơi, nhưng khi đến thị trấn này thì thấy nó  quá mức hoang tàn nên cũng lấy làm lạ, tuy nhiên đây chưa phải là tất cả. chính xác là tối hôm qua, 2 người bạn đi cùng bọn tôi đã đột nhiên bị mất tích.

Mất tích. nghe đến từ này, cô bé lại không ngừng run lên.

Bọn chúng… bọn chúng lại đến rồi. không được… nguy hiểm, mau rời khỏi đây. Cô bé không ngừng hét lên và lặp đi lặp lại những câu từ như này khiến Rimuru cùng với Milim không khỏi ngạc nhiên.

Cô biết bọn chúng sao. Rimuru và Milim đồng thanh lên tiếng.

Nguy hiểm… mau… mau rời khỏi đây. Cô bé hét lên 1 lần nữa, nhưng chẳng hiểu tại sao cô bé đó cũng tự nhiên ngất đi.

Rimuru cũng rất nhanh lao đến đỡ lấy cô bé.

Milim, sự việc này không hề đơn giản, có vẻ như cô bé này biết một chút gì đó về đám người đã bắt cóc Asoka và Yumie.

Ngay bây giờ…. chỉ có thể coi là như thế, chúng ta mang cô bé ra khỏi thị trấn, đợi cô bé tỉnh lại chúng ta sẽ hỏi kỹ hơn một chút, có thể sẽ tìm ra được manh mối để kịp thời cứu Asoka và Yumie.

Rimuru nói xong liền bế cô bé lên, sau đó cùng với Milim nhanh chóng bay ra khỏi thị trấn này.

Ở một thung lũng nào đó, nơi mọi thứ đều trở nên khô cằn… cây cỏ hoàn toàn không còn tồn tại, mặt đất nứt vỡ, sông suối toàn bộ đều biến thành một màu đen,  ánh sáng cũng chẳng thể soi rọi nổi… ở nơi này, giống như ở trong một màn đêm vô tận vậy.

Báo cáo Long đế. Chúng tôi đã phát hiện 2 tên này xuất hiện ở khu vực thị trấn Thyrae. hơn nữa… bọn chúng mang trong người một luồng năng lượng hết sức thuần khiết.

nói xong, 1 tên  có thân hình giống như một con người, đầu thì lại giống một con quái thú, toàn bộ cơ thể bọn chúng đều nứt vỡ… những mạch máu gần như đều hiện lên bên trên lớp da. mang asoka cùng với Yumie ném xuống dưới đất.

Hừm… xuất hiện ở thị trấn, lại còn mang trong người nguồn năng lượng thuần khiết. Bọn chúng muốn làm gì ở đó.  một  thanh âm uy mãnh vang lên phía trên một bậc đá cao. tuy nhiên không thể nhìn thấy mặt hắn, bởi vì hắn đã quay lưng lại.

Long đế… chúng ta sử lý bọn chúng như nào đây. tên thuộc hạ đứng bên cạnh Long đế lên tiếng. Hắn có một thân  được bao bọc bởi một lớp vảy rồng, cơ thể thì vẫn rất giống con người… duy nhất chỉ có đầu của hắn là giống như đầu rồng.

các ngươi còn hỏi sao. Long đế tức giận quát lên.

Chúng… chúng thần biết tội, mong long đế tha thứ.

các ngươi, mang 2 tên đó nhốt vào ngục… đợi Long đế xử trí. tên thuộc hạ vội vàng kêu những kẻ đang đứng phía dưới mang nhốt Asoka cùng với Yumie vào ngục.

ở nơi đó… không chỉ có 2 tên này, còn có tổng cộng 3 tên nữa.   cả 3 đều không rõ lai lịch. Tối qua có 1 kẻ đã đặt chân vào bên trong thị trấn, động đến kết giới phong ấn mà Thượng cổ long đế đã đặt ở đó, 1 kẻ đã cố gắng phá vỡ lớp kết giới, còn kẻ cuối cùng là ai… khí tức của hắn giường như không thể cảm nhận được. Thanh âm uy mãnh lúc nãy bất ngờ trầm xuống, Long đế làm bộ dáng suy tư.

điều này… có  thể không gây ra chút thương tổn với kết giới, nhưng nó chắc chắn đã kinh động đến thượng cổ long đế. rất có thể ngài ấy sẽ lại một lần nữa đáp xuống thế giới này. Tên thuộc hạ  cũng trở nên nghiêm trọng hơn trong vấn đề này.

điều này chưa thể xác định… nhưng nếu như bọn chúng lại một lần nữa chạm đến kết giới… hay thậm chí có thể phá hủy kết giới, điều này Thượng cổ long đế sẽ không thể nào bỏ qua… ngài ấy sẽ lại 1 lần nữa đáp xuống thế giới này…  sau đó  phá hủy nó.

Nhưng… không phải thể giới này là nguồn cũng cấp Năng lượng cho ngày ấy sao, thưa Long đế.

Không… Thượng cổ long đế… ngài ấy không chỉ lấy năng lượng ở thế giới này… mà còn có rất nhiều những thế giới khác. Thế nên, ngài ấy sẽ không ngại phá hủy 1 cái. Long đế vẫn bình tĩnh nói… nhưng trong đó cũng có 1 chút lo lắng.

Vậy… vậy chúng ta phải làm sao đây… thế giới này bị phá hủy…  chúng ta cũng sẽ chết.  Tên thuộc hạ run lên.

có 2 cách có thể bảo toàn mạng sống của chúng ta. 1 là ngăn chặn những kẻ kia chạm đến kết giới. 2 là được Thượng cổ Long đế chấp nhận mang đi. nếu 2 cách này không được… chúng ta chắc chắn sẽ chết. 

Ngay bây giờ, phái người đến thị trấn kia, tìm hiểu xem năng lực của bọn chúng đến đâu… sau đó mang người đến xử lý bọn chúng, điều này cần làm nhanh và gọn. diệt bọn chúng xong… tăng cường cảnh giới toàn bộ khu vực có liên quan đến thị trấn, bảo đảm cho kết giới được an toàn.  Long đế nhìn về nơi xa rồi ra lệnh.

Đã rõ. Thuộc hạ sẽ ngày lập tức đi làm. Nói xong tên thuộc hạ  liền biến mất, giờ đây… ở nơi này chỉ còn lại Long đế đang không ngừng lo lắng.

Long đế biết rằng… thượng cổ long đế mạnh mẽ và cường hãn đến mức nào, đôi với ngài ấy… hắn chỉ là 1 con giun con rắn, ngài ấy có thể bóp chết hắn  dễ dàng như trở bàn tay. Và điều duy nhất hắn có thể làm chính là ngăn chặn những kẻ kia tiếp tục động đến kết giới.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.