Chương 12: Nivarna.

_” Tính sao với bọn chúng đây?”

Rimuru đang quan sát đội hình của Orasion Seis.

(Ciel cô nghĩ sao về chún?)

Rimuru lên kế hoạch và hỏi Ciel.

《Việc này theo ý ngài thì chỉ cần dịch chuyển chúng đi ra xa này thôi.》

Ciel dường như đoán được ý nghĩ của Rimuru.

(Tuyệt vời, cảm ơn cô nhiều lắm.)

Rimuru thực sự không muốn chạm trán với bọn Orasion Seis.

_” Anh có ý tưởng gì à, Rimuru-san?”

Wendy tò mò hỏi khi thấy Rimuru cười.

_” Em cứ núp ở đây, anh đi giúp nhóm Natsu.”

Rimuru xoa đầu Wendy và mỉm cười.

[Dịch chuyển] Rimuru áp dụng kỹ năng lên 4 người của hội Orasion Seis.

_” Có chuyện gì vậy?”

Người hội Orasion Seis bất ngờ khi thấy một vòng tròn phép dưới chân họ.

Họ đều không biết chuyện gì xảy ra với mình nhưng rồi cũng biến mất khi kỹ năng hoàn thành.

_” Phù, cái bọn này không biết sống chết là như thế nào mà?”

Rimuru đến gần nhóm Natsu và sử dụng [Hồi Phục].

Ánh sáng màu nắng bao phủ họ trị thương lẫn hồi phục năng lượng cho nhóm Natsu.

_” A, cơ thể mình khỏe lại rồi này.”

Natsu vừa cười vừa nói.

_” Đúng thật.”

Lucy nhìn cơ thể không còn chút vết thương của mình.

_” Cảm ơn cậu Rimuru.”

Erza nhìn Rimuru và cảm ơn cậu.

_” Cảm ơn nhiều nha Rimuru.” Gray.

_” À không có gì đâu, nhưng tôi nhắc lần cuối đừng có mạo hiểm tính mạng của mình vào việc vô ích.”

Rimuru thuyết giáo.

_” Bọn tớ đã biết lỗi rồi.”

Cả nhóm đồng thanh.

_” Anh chị không sao chứ?”

Wendy chạy ra từ sau tảng đá.

_” Cảm ơn nhóc tụi anh không sao.”

Natsu mỉm cười nhe răng.

Rimuru kêu nhóm Natsu tách ra đi hai người với nhau để dễ do thám và tiện cho chiến đấu.

Natsu và Lucy, Gray và Erza, Rimuru và Wendy mỗi nhóm hai người đi mỗi hướng khác nhau.

Đang đi thì nhân lúc Rimuru không để ý thì một tên đã đánh lén Wendy và làm bị thương nặng Wendy.

Rimuru đang tính bắt hung thủ thì hắn đã chạy thoát.

Rimuru đành tức tốc chạy về khoang thuyền để thuận tiện trị thương cho Wendy.

Rimuru sử dụng thuốc hồi phục của mình cho Wendy.

Vết thương dần dần biến mất nhưng Wendy vẫn bất tỉnh vì vết thương chí mạng hồi nãy.

Đang nhìn các vết thương hồi phục thì bỗng nhiên ba người xuất hiện cùng hai chú mèo.

_” Rimuru, có chuyện gì vậy?”

Lucy tò mò lại gần chỗ của Rimuru.

_” Wendy, em ấy bị làm sao vậy?”

_” À không sao đâu, chỉ là bất tỉnh thôi một chút em ấy sẽ dậy ngay.”

Rimuru xoa đầu Wendy.

_” Mà tại sao các cậu lại tới đây?”

Rimuru vào chuyện chính.

_” Thực ra thì bọn tớ đang chiến đấu thì thấy cậu bế Wendy vào trong này, tưởng có chuyện nên đã tức tốc chạy về.”

Lucy tường thuật lại mọi chuyện.

Kết thúc lời nói thì một trận động đất lớn xảy ra làm rung chuyển con thuyền, tất cả mọi người chạy ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra.

Ra đến bên ngoài thì Rimuru chứng kiến một cột ánh sáng màu trắng khổng lồ và xung quanh là làn khói màu đen.

Rimuru đang nhíu mày thì chợt Hibiki lên tiếng.

_” Là Nivarna.”

_” Có mùi của Jella, tức thật.”

Natsu tức giận chạy tới chỗ ánh sáng đó.

_” Nó là gì vậy, cậu nói mau lên?”

Lucy gấp rấp hỏi Hibiki.

_” Để mà nói thì sự thật tôi biết về pháp thuật gọi là Nivarna.” Hibiki.

_” Nhưng những người không phận sự thì tôi sẽ không được phép nói, trừ hội trưởng ra.” Hibiki.

_” Vậy nó thực sự nguy hiểm à?”

[adrotate banner=”8″]

Lucy hoảng hốt hỏi.

_” Nó thực sự rất nguy hiểm và đáng sợ, Nivarna hay được gọi là sự hoán đổi giữa ánh sáng và bóng tối.”

Hibiki lo lắng nói.

_” Sự hoán đổi giữa ánh sáng và bóng tối sao?” Rimuru lên tiếng.

_” Khi Nivarna bước vào giai đoạn cuối cùng thì nó mới đáng sợ nhất, ánh sáng trắng sẽ biến mất để dành chỗ cho ánh sáng đen. Khi đó những người ở giữa ánh sáng và bóng tối sẽ bị chuyển về thuộc tính đối lập.”

Hibiki miêu tả về Nivarna.

_” Những người của ánh sáng sẽ bị những cảm xúc tiêu cực chi phối và rơi dần vào bóng tối và ngược lại.”

_” Khoan đã, vậy cơn giận dữ thì sao?”

Lucy lo lắng cho Natsu.

_” Tôi cũng không rõ chuyện này nhưng có lẽ sự giận dữ vì đồng đội không là cảm xúc tiêu cực.”

Hibiki suy nghĩ và nở nụ cười trấn an.

Rimuru chăm chú nghe về Nivarna và Ciel sẽ tiếp tục lấy thông tin thông qua năng lượng của Nivarna bay xung quanh đây.

_” Tôi không hiểu gì cả.”

Happy vừa ôm đầu vừa bay xung quanh.

_” Là do cậu quá ngốc nên không biết thôi.”

Carla ném cho Happy ánh mắt coi thường.

_” Vậy nếu giải hoàn toàn phong ấn thì những người bị ảnh hưởng sẽ có tính cách đối lập với chính mình à.”

Lucy hỏi.

_” Vậy nên tôi không nói cho mọi người chuyện này vì nó quá nguy hiểm, khi mọi người cứ nghĩ về cái tốt và cái xấu của mọi vật thì nó sẽ gây ra cảm xúc tiêu cực đáng sợ.”

Hibiki nghiêm túc.

_” Ví dụ như: tại sao lại là tôi, nếu không phải hắn thì mình sẽ như thế này.”

Hibiki đưa ra 1 vài ví dụ.

_” Vậy bọn người xấu sẽ trở thành tốt hết à?”

Lucy bàng hoàng.

_” Điều đó có thể, nhưng khả năng đáng sợ của Nivarna là nằm ở khả năng kiểm soát tâm trí.”

Hibiki nói với tông giọng lo ngại.

_” Sao cơ?”

Lucy bất ngờ.

_” Ví dụ cụ thể: Nếu dùng Nivarna chống lại một hội, các đồng đội trong hội có thể tiêu diệt lẫn nhau không phân biệt ai và các thể gây chiến với hội khác mà không hề có lý do gì.” Hibiki.

Câu chuyện của Hibiki đã khiến Lucy và Happy run sợ còn Carla cô sợ nhưng không thể hiện nó ra bên ngoài.

Rimuru chú tâm nghe hết câu chuyện nhưng không hề tỏ ra tâm trạng lo lắng hay sợ hãi về nó.

Sau khi Hibiki kết thúc câu chuyện thì họ bắt đầu đi tìm các thành viên ba hội và Rimuru đặt một kết giới bảo hộ cho phi thuyền để bảo vệ Wendy.

Đi được một hồi, thì cả nhóm chứng kiến một cảnh tượng đó là Gray đang đánh với Natsu say sóng trên một bè gỗ trôi nổi trên dòng sông.

_” Gray cậu đang định làm gì vậy?”

Lucy hét lớn khi thấy Gray định tấn công Natsu.

Gray đang định tấn công Natsu bằng cọc băng khổng lồ thì Rimuru búng viên đá vào.

Chiếc cọc băng bị phá hủy trong tích tắc.

_” Hắn không phải Gray đâu.”

Rimuru giải thích cho Lucy và mọi người.

Rimuru biết tên này giả mạo vì luồng năng lượng thoát ra rất khác Gray.

_” Tại sao cậu biết?”

Lucy thắc mắc.

Rimuru búng tay, tức thì tên Gray giả mạo lộ diện chân tướng thật khiến mọi người một phen bất ngờ.

Tên giả mạo liền tạo ra hàng chục mũi tên băng bắn thẳng về phía Rimuru nhưng lại bị cậu cản lại và làm tan biến bằng [Tan Rã].

Đột nhiên một tiếng Rầm vang lên, khói bụi che kín Rimuru.

Khi khói bụi tan đi để lại Rimuru đang dùng thanh kiếm chặn đứng cú đá của tên giả mạo kia.

_” Ngươi nghĩ lừa ta dễ dàng thế à.”

Rimuru nghiêm túc với gương mặt của một ma vương.

_” Chậc.”

Tên giả mạo vừa tung những mũi tên băng vừa dùng những cú đá liên hoàn lên Rimuru.

Tất cả đều bị chặn đứng dưới lưỡi kiếm của Rimuru khiến tên kia hoảng sợ lùi lại và biến mất bằng ma pháp [Dịch Chuyển].

_” Khá khen cho ngươi chạy nhanh, không thì ngươi sẽ không ổn với lưỡi kiếm của ta đâu.”

Rimuru tra thanh kiếm vào bao.

_” Rimuru nhìn cậu ngầu thật.”

Lucy vui mừng cùng Happy và Hibiki.

Rimuru cảm nhận thấy sự hiện diện khác quanh đây nên Rimuru tách ra đi một mình.

Rimuru đi tới chỗ của tên một trong thành viên của hội Orasion Seis.

Tới nơi Rimuru nhìn thấy một tên đang ngủ trên chiếc thảm bay lơ lửng, nó khiến Rimuru liên tưởng tới chiếc thảm bay.

_” Ngươi…mau biến khỏi chỗ nào nếu không muốn chết.”

Tên nằm ngủ ra lệnh cho Rimuru.

Rimuru không trả lời gì và chỉ đứng nhìn.

Đột nhiên, không gian xung quanh bị méo mó và từ cánh rừng lại trở thành một nơi đầy quái vật đáng sợ.

Rimuru nhíu mày sau đó cậu nhanh chóng ra dùng kiếm chém kết hợp cùng kỹ năng [Thao Túng Ma Thuật] khiến không gian bị xé toạc ra và trở về bình thường.

_” Khá khen cho ngươi, tên ta là Midnight, còn ngươi?”

Midnight mỉm cười khi tìm thấy đối thủ xứng đáng với mình.

_” Ta là Rimuru.”

Rimuru nói với khuôn mặt vô cảm.

Không khí giữa hai bên yên lặng thất thường, không ai làm gì nhau cả.

(Tên này tấn công đi chứ, đứng đó làm gì chứ.)

Midnight trong tâm trí hối thúc Rimuru ra đòn.

Pháp thuật của Midnight cho phép bẻ cong đường di chuyển của bất cứ chiêu thức nào chạm vào lớp khiên bảo vệ hắn và cả chiêu thức vật lý.

(Ta biết ngươi nghĩ gì, vậy thì ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy không một pháp thuật nào là hoàn hảo cả.)

Rimuru cầm thanh kiếm và chạy tới tên Midnight.

Midnight mỉm cười vì đã thành công dụ Rimuru ra đòn nhưng hắn không ngờ rằng hắn đã sai lầm.

Midnight cảm thấy nguy hiểm nên đã né sang một bên và bên kia tấm thảm đã bị thanh kiếm chém trúng.

Dư sóng từ kiếm kéo dài tới cả cánh rừng phía sau.

Tất cả những thứ phía sau đã bị chém làm hai, Rimuru kết hợp [Thao Túng Ma Thuật] và [Sóng Âm] để tạo ra vết chém không gian như hồi nãy.

Midnight đổ mồ hôi khi lần đầu tiên pháp thuật của hắn bị phá hủy dễ dàng như vậy.

Cuộc chiến vẫn tiếp tục diễn ra bất lợi nghiêng về phía Midnight và sau một khoảng thời gian.

Cơ thể của cậu lành lặng không một vết dơ trái ngược với Rimuru là tên Midnight đang thở hởn hễn và trên người đầy vết chém.

Hắn lần đầu tiên trong đời cảm thấy sợ người thứ hai ngoài cha hắn và hắn nghĩ không thể thắng Rimuru nên đã [Dịch Chuyển] đi mất.

Rimuru thở dài và ánh mắt hướng về phía Nivarna.

(Nó đã bị bóng tối bao phủ như vậy rồi sau, mình phải nhanh chóng đi tới chỗ tụi Natsu thôi.)

Rimuru không biết rằng liệu chuyện này sẽ đi về đâu.
_____________
Còn tiếp.

Truyện có hơi dở mong mn thứ lỗi.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.