Prev

Chapter 11: Cuộc Gặp Gỡ Và Lời Tạm Biệt

 [Kết thúc sự đáng yêu của 3 cô nàng Ác ma Nguyên thủy thì bây giờ chúng ta với đến chỗ của 1 chân long với cái tên Veldora, veldora tempest và một nàng tiên với chức danh ma vương mang tên Ramiris.]

 [ Cả hai người hiện tại đang ở sâu trong một khu rừng nào đó.]

  > Này sư phụ ơi… khu rừng này trông nó cứ là lạ thế nào ấy. Ramiris ngồi trên vai của Veldora liên tục thắc mắc.

 > Hừm, ta cũng thấy thế… khu rừng này nó khác hẳn với những khu rừng ở thế giới của chúng ta. Veldora vừa đi vừa ngó nghiêng xung quanh.

 (Xột xoạt)

> Hả, cái gì thế. Ramiris giật mình khi nghe thấy có âm thanh lạ.

> Này, làm gì mà cô  phản ứng ghê thế, nó chỉ là tiếng lá cây khi chúng ta nhẫm lên thôi mà. Veldora thở dài rồi sau đó lại cười lớn.

> Không… không phải… nó… nó kìa sư phụ. Ramiris nói rồi chỉ tay về phía trước mặt trong sự bất ngờ.

[ Và xuất hiện trước mặt của veldora và Ramiris là một cái cây ăn thịt ( biến dị ) to lớn.]

[ Cây ăn thịt có nhiều phương cách để bẫy động vậtCây nắp ấm (Pitcher plants) có lá mọc như một chiếc bình với một chiếc mũ để mở. Bên trong chiếc bình là những chất có mùi ngọt rất hấp dẫn côn trùng, và những sinh vật khác ]

> Cái quái gì thế. Veldora cũng hết sức bất ngờ… nhưng còn chưa xong những phút giây ngạc nhiên thì cái cây kia đã nhào tới tấn công Veldora với Ramiris.

> Úi, suýt nữa thì bị nó ăn thịt rồi. Veldora nhảy lùi về phía sau rồi nói.

Rầm…

[ Bỗng nhiên ở phía sau Veldora và Ramiris cũng xuất hiện thêm một cái cây như thế… nó cũng đã tấn công veldora từ phía sau… nhưng với cậu đó chỉ là trò con nít, veldora đã né nó một cách dễ dàng. Ramiris ngồi trên vai Veldora thì cũng yên tâm vì cô biết là veldora mạnh cỡ nào và mấy cái cây này sẽ chẳng làm gì được veldora cả.]

> Sư phụ, hay là  thổi tung nơi này lên đi. Ramiris  vỗ đầu veldora rồi nói.

> Cô bị hâm à, nếu làm thế rất có thể chúng ta sẽ bị đá đít về tempest đấy. Veldora vừa né những đợt tấn công của đám cây ăn thịt kia vừa nói.

> Nếu không làm thế thì chúng ta đâu còn cách nào khác, còn không thì chỉ có di chuyển thật nhanh để ra khỏi chỗ này thôi à. Ramiris nói liên tục khiến cho Veldora đau cả đầu.

> Ramiris, cô bớt nói lại được không vậy, ta đau đầu lắm rồi đấy. Veldora hét lớn.

[ ờ thì hét lớn quá nên đã tạo ra  những làn sóng xung kích nhẹ và nó cũng đã khiến mấy cái cây ăn thịt kia bị thổi bay một đoạn, cây cối xung quanh vị của veldora… cái thỉ đổ xuống, cái thì nghiêng bên phải, cái thì nghiên bên trái.]

> Được rồi… được rồi sư phụ ơi, chúng nó bị thổi bay cả rồi… sư phụ giỏi thật đấy. Ramiris tấm tắc khen.

> Kuahahaha, ta mà lại… đường đường là một chân long, sao có thể để mấy cái cây này làm khó. Veldora vỗ ngực tự hào rồi cười lớn.

> Ủa mà khoan, chúng ta ở đây để làm gì nhỉ. Ramiris sực nhớ ra điều gì đó, cô cũng lấy ra tấm bản đồ mà Ciel đã gửi cho cô từ mấy hôm trước.

> Sư phụ ơi, hình như chúng ta đi nhầm đường rồi thì phải. Ramiris vừa nói vừa chỉ tay vào tấm bản đồ.

> Nhầm hả, thôi kệ đi… sẽ chẳng sao đâu, ta với cô cứ nhầm như này cũng tốt mà… càng có nhiều thời gian để dạo chơi ở thế giới này. Kuahahaha. Veldora nói với giọng điệu chẳng mấy quan tâm.

> Nhưng chẳng phải ciel đã nói là, nếu chúng ta gây chuyện thì sẽ đuổi chúng ta về ngay lập tức sao. Ramiris vẫn thắc mắc.

> Ôi, cô thật là ngốc quá đi… nếu như thế thì chúng ta không gây chuyện là được mà. Veldora thở dài.

> Đúng ha… chúng ta chỉ cần không gây chuyện là được mà. Ramiris nhắc lại câu nói của Veldora thì cười lớn.

Tiếp tục khám phá thôi nào, nhà thám hiểm Veldora và  người hầu Ramiris. Veldora vừa nói vừa bước nhanh về phía trước, còn Ramiris thì liên tục cốc vào đầu của Veldora khi dám nói cô là người hầu.

[adrotate banner=”8″]

 

 

Chuyển khung cảnh.

 [ Trên biển cả, một con thuyền đang trôi lững lờ theo dòng chảy của biển cả, trên con thuyền đó có tổng cộng 4 người, bọn họ đang ngồi bên cạnh nhau và nói chuyện gì đó.]

+  Các cậu thấy con Thuyền Going Merry này thế nào. Nami lên tiếng hỏi.

+ Cũng được đấy chứ… nó phù hợp với số lượng thành viên và cũng đủ tiêu chuẩn để giúp chúng ta giương buồng ra khơi. Usop là người lên tiếng đầu tiên, còn Luffy với Zoro thì chỉ biết ngồi gật đầu. 

[ Usopp nói xong thì cũng từ từ đi lên mũi thuyền rồi làm động tác gì đó, cậu đeo một thanh kiếm gỗ vào ngang hông rồi làm vẻ mặt nghiêm túc.]

+ Các ngươi dám tấn công con thuyền Going Merry của thuyền trưởng vĩ đại Usopp sao, Hãy đón nhận sự giận dữ của ta. Usopp vừa hò hét vừa rút thanh kiếm gỗ ra rồi múa may lung tung, nhưng khi cậu múa xong thì cả luffy với Zoro đã lăn ra ngủ, còn Nami thì chỉ chăm chăm nhìn vào tấm bản đồ.

+ Hể, các cậu không xem sao. Usopp thở dài.

+ Có cái gì đáng xem đâu cơ chứ, ở đây ai cũng biết cậu như thế rồi mà. Nami  thẫn thờ nói, còn Usopp nghe thấy những điều đấy thì cũng lủi thủi đi  ra phía mũi tàu rồi ngồi xuống đó với vẻ mặt buồn rầu.

[ Đến giữa buổi chiều… khi nắng cũng đang dần bị những đám mây đen che khuất thì Luffy với Zoro cũng tỉnh lại, nhưng vừa tỉnh lại thì Zoro lại ngả ngưng ở gần cột thuyền, vó vẻ như  chuyến đi này quá yên bình nên chẳng có việc gì cần Zoro phải làm cả, còn Luffy khi vừa mới tỉnh lại thì cậu lại hì hục làm thứ gì đó. Và sau một hồi lâu thì Luffy đã làm xong, và thứ mà cậu đã bỏ thời gian ra để làm chính là lá cà hiệu cho băng hải tặc của cậu, Luffy hào hứng khoe với mọi người.]

+ Hả đây là cờ hiệu của chúng ta sao. Zoro bất ngời, cậu không ngờ được là Luffy lại có thể tự vẽ nó, một lá cờ có nền màu đen, trên đó có vẽ hình của một chiếc đầu lâu xương chéo và điểm nhấn của cái hình đó là nó có đội thêm một chiếc mũ rơm, giống với chiếc mũ mà Luffy đang đội.

+ Được rồi, Usopp cậu mau kéo nó lên đi. Luffy hô to, và Usopp cũng nhanh chóng làm theo, và thế là cờ hiệu của băng hải tặc mũ rơm đã hoàn thành, cả 4 người đều đứng đó và nhìn  lên lá cờ kia.

[ sau một thời gian dài lênh đênh trên biển cả, thì luffy cũng với những người đồng đội của mình cũng đã cập bến ở một hòn đảo hoang, cả 4 người trong băng hải tặc mũ rơm đều bước xuống thuyền rồi dần tiến vào sâu bên trong hòn đảo đó.]

[ Nhũng bụi cỏ um tùm, những cây cổ thủ cao ngất ngưởng cùng với những luồng khí u ám đến rợn người, nhóm luffy đang dần tiến sâu vào trong hơn nữa thì bỗng có điều gì đó xảy ra. từ trong bóng tối u ám của khu rừng trên hòn đảo hoang này, rất nhiều những đôi mất đỏ hiện ra, điều này khiến nami với usopp trở nên lo sợ hơn lúc nào hết, nhưng ngược lại với hai người kia thì Luffy với Zoro chẳng mấy ngạc nhiên với điều này.ư

~ Hãy cút khỏi đây… Hãy cút khỏi đây, Một giọng nói u ám vang vọng trong khu rừng.~

+ Ai… ai đấy. Luffy hét lên.

[  nami với usopp thì vẫn với bộ dạng lo sợ và cơ thể trở nên run rẩy khi nghe thấy giọng nói này.]

( Xột xoạt ) tiếng xột xoạt vang lên ở một bụi cỏ gần đó, luffy cũng nhanh chóng chạy đến để kiểm tra thì bất ngờ cậu nhìn thấy một kẻ có hình dạng nhỏ bé, và hình như ông ta  sống trong một chiếc hộp, hoặc có thể nói cơ thể ông ta là một chiếc hộp.

[ Sau khi tóm được kẻ bí ẩn, thì Luffy cùng với những người đồng đội cũng đã lắng nghe câu chuyện của ông ta, và ông ta đã nói rằng… ông ta cũng đã từng là một hải tặc, điều này lại càng khiến nhóm luffy bất ngờ hơn nữa.]

[ Sau một hồi nói chuyện với nhau, thì ông ta cũng quyết định giới thiệu nhóm luffy với những người bạn của mình, và những người bạn mà ông ta nói đến là những sinh vật sống trên hòn đảo này, bọn chúng có hình dạng hơi kỳ lạ. Nhóm luffy thì đã đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, cả 4 người cùng với người đàn ông có cơ thể kỳ lạ kia  đang cưỡi trên một con thú to lớn để đi thăm quan toàn bộ hòn đảo này, trên đường bọn họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ, cứ như thể bọn họ là một gia đình vậy.]

[ Nhưng suy cho cùng… cuộc gặp gỡ  nào thì cũng phải có cuộc chia ly, sau khi cùng nhau thăm quan toàn bộ hòn đảo, và kể ra những câu chuyện thú vị mà mình đã từng gặp thì nhóm luffy cũng đã quyết định rời đi… vì tương lai  và mong ước của bọn họ còn đang chờ họ ở phía trước.]

[ Bước lên chiếc thuyền Going Merry… Luffy, Zoro, Nami và Usopp đều quay mặt lại và vẫy tay chào người đàn ông kia cùng với những người bạn của ông ta.

+ Tạm biệt, Ông lão Người Hộp, nếu có cơ hội… tôi sẽ quay lại thăm ông một lần nữa. Luffy vừa vẫy tay vừa hét lớn.]

+ Hẹn gặp lại… ông lão kì dị. Nami cũng vẫy tay chào.

~ Tôi sẽ quay lại và kể cho ông nghe những câu chuyện thú vị ở ngoài khơi xa. Usopp hét lớn cùng với những giọt nước đang long lanh trên khóe mắt.

[ Zoro thì chỉ đứng vẫy tay rồi nở một nụ cười về hướng ông lão người hộp kia.]

[adrotate banner=”8″]

 

 

[ Đã rất lâu… rất lâu rồi tôi mới có được những người bạn mới… sau này, cho dù mọi người có thế nào đi nữa… tôi nhất định cũng sẽ coi mọi người là bạn hoặc cao cả hơn, tôi sẽ luôn coi mọi người giống như những thành viên trong gia đình của mình. Ông lão người hộp hét lớn, những giọt nước mắt của ông cũng lăn dài trên khuôn mặt… chẳng biết bao nhiêu lâu rồi ông mới có những cuộc gặp gỡ như này… sự cô đơn, buồn tủi của ông cũng chỉ vì cuộc gặp gỡ  thoáng chốc này mà tan biến.]
[  Chiếc thuyền của nhóm luffy cũng đã nhổ neo sau những lời tạm biệt đó, nó đang dần rời khỏi bờ biển này…  Mặt trời cũng đang dần khuất bóng để nhường lại vị trí cho mặt trời làm nhiệm vụ… những tia sáng đỏ của buổi chiều tà đang dần làm cảnh vật nơi nơi này trở nên buồn tủi hơn lúc nào hết, ông lão người hợp cũng chỉ biết nhìn chiếc thuyền của nhóm luffy đang dần biến mất khỏi tầm mắt của mình mà chẳng thể làm gì được, vì ông biết rằng… tuổi trẻ, ai cũng từng có ước mơ… ai cũng có những đam mê của mình, vì ngày xưa… ông cũng như bọn họ. Ông lão người hộp lẳng lặng quay đầu rồi tiến sâu vào bên trong khu rừng của hòn đảo này cũng những người bạn của mình… hình dáng của ông cùng với những người bạn đó cũng dần bị bóng tối nuốt chửng… giờ đây chỉ còn lại một cảnh sắc buồn tủi và đơn giản đến rơi lệ.]

[ Thế là một cuộc gặp gỡ lại kết thúc… rồi chuyện gì sẽ lại chờ đợi nhóm luffy ở phía trước đây, tương lai của bọn họ sẽ ra sao, nếu các bạn thắc mắc thì hãy cùng mình đón xem những chapter tiếp theo nha.]

*********** End Chapter 11 ************

Spread the love
Prev
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.