Chapter 4: Chúa Qủy Slime

Hai tuần đã trôi qua kể từ khi sự thật rằng Hajime là người yếu nhất trong số họ được biết đến.

Hajime tập luyện nhiều nhất có thể và thời gian còn lại cậu ấy dành để đọc về thế giới để có được nhiều thông tin hơn những gì nhà thờ cung cáp.

Haizz . Hajime thở dài sau khi đọc xong cuốn sách. Anh đứng dậy và nhặt thẻ trạng thái của mình lên.

Tên: Nagumo Hajime.

Tuổi: 17.

Lớp: Hợp lực.

Sức mạnh: 12 Sinh lực.

Cấp: 2 

Thế lực : 12.

Nhanh nhẹn: 12.

Sức mạnh phép thuật: 12.

Kháng phép: 12.

Đây là kết quả của hai tuần làm việc chăm chi. Thật nực cười. Hãy so sánh või Kouki.

Tên: Amanogawa Kouki.

Tuổi: 17.

Đẳng cấp: Anh hùng.

Cấp độ: 10.

Sức mạnh: 200.

Sinh lực: 200.

Thể lực : 200.

Nhanh nhẹn: 200.

Sức mạnh phép thuật: 200.

Kháng phép: 200.

[adrotate banner=”8″]

Tốc độ phát triển của anh ấy thật đáng sợ. Rimuru không thích hiển thị bảng trạng thái của mình, vì vậy không ai biết anh ấy đã trưởng thành bao nhiêu. Hajime tình cờ nghe được Kouki nói những câu đại loại như, không ai thấy cậu ấy luyện tập, cậu ấy hẳn là kiêu ngạo vì trạng thái ban đầu của mình, nhưng rõ ràng là chúng ta sẽ vượt qua cậu ấy. Anh ấy có vẻ hơi ghen tị với sức mạnh của Rimuru.

Nhân tiện, Rimuru tập luyện, Hajime chỉ không biết ở đâu. Những người dậy sớm là Hajime và Rimuru, hai người luôn nhìn thấy nhau khi ra khỏi phòng, nhưng Hajime không biết Rimuru tập luyện ở đâu.

Anh ấy trông không bao giờ mệt mỏi, gần như là anh ấy không cần ngủ.

Hajime nhận thấy rằng sở thích của anh ấy với ma thuật rất thấp, vì vậy để sử dụng một câu thần chú thì tiêu tốn nhiều năng lượng hơn và cũng cần phải tạo ra những vòng tròn ma thuật lớn hơn hoặc phức tạp hơn. Ngoài ra, nó là cần thiết để làm cho các góc lớn hơn. Về cơ bản thì Hajime rất yếu về ma thuật.

Sau khi đọc thêm một số điều về thế giới này, Hajime tự hỏi liệu mình có nên chạy trốn và thực hiện một chuyến du lịch hay không. Anh không có chút lưu luyến nào với cuộc chiến này, nhưng anh từ bỏ ý định vì anh nhận ra rằng với sức mạnh hiện tại của mình anh sẽ chết trước con ma thú hoặc tên cướp đầu tiên mà anh nhìn thấy.

Hajime đã nghĩ đến việc rủ anh trai mình đi cùng, nhưng anh ấy có một số bạn trong số các học sinh và Hajime không nghĩ rằng Rimuru sẽ muốn rời xa họ. Hơn nữa, anh không muốn phụ thuộc vào Rimuru về mọi thứ.

Hajime cũng muốn trở về nhà và chỉ có thể làm được điều đó nếu anh tham gia các cuộc chiến.

Thực ra điều tôi muốn nhất là được nhìn thấy các Demi-loài người. Hãy tưởng tượng một cô gái có đôi tai thỏ.

Hajime lãm bầm. Nhưng nhà thờ nói rằng á nhân là một chủng tộc bị chúa trời bỏ rơi nên rất khó để nhìn thấy một á nhân ở đây trong Vương quốc.

Lý do nhà thờ nói như vậy là vì á nhân không thể sử dụng ma thuật và vị nhà thờ tin rằng ma thuật là thứ do Chúa tạo ra nên mọi người ở Vương quốc Haihiri đều ghét á nhân.

Đế chế Baharuth vốn là một đất nước của Con người ở phía Đông đã sử dụng á nhân làm nô lệ nhưng ảnh hưởng của nhà thờ ở Vương quốc này quá lớn nên mọi người không thích sử dụng họ kể cả làm nô lệ vì họ ghét có họ bên cạnh.

Hajime hiện đang đọc về các Hàm ngục lớn. Một số ít trong số chúng đã được phát hiện nhưng có báo cáo rằng có 10 trong tổng số.

Nhưng hãy nói về buổi huấn luyện buổi sáng với Đại úy Meld.

Hôm nay là buổi huấn luyện đầu tiên với ma thú mà họ cho các học viên Ma thú yếu đi giết trên chiến trường. Đối với những người khác, đó là một nhiệm vụ dễ dàng.

Đối với Hajime?, Rõ ràng là tôi đã rất yếu.

Chà, tôi sẽ đọc thêm một số nữa và trong một giờ nữa tôi sẽ luyện tập.

[adrotate banner=”8″]

Hajime nghĩ và tiếp tục đọc.

Vào lúc này, Rimuru chuẩn bị đi tàu. Tất nhiên không phải của tôi, Rimuru có toàn quyền kiểm soát ma thuật của mình. Anh ấy đang luyện mà pháp của thế giới này, thật ra cũng không phải luyện. Anh ấy làm thí nghiệm ma thuật và Ciel phân tích. Ciel nói những điều như “trộn hai loại ma thuật này” hoặc “tạo ra vòng tròn ma thuật này” và Rimuru thực hiện các bài kiểm tra.

Nhưng Ciel-san nói rằng việc làm sáng tỏ các quy luật và phép thuật của vũ trụ này là rất phức tạp. Cậu thậm chí còn nói rằng cậu có thể nhận được sự can thiệp từ một sinh vật cấp cao của vũ trụ này nhưng Rimuru đã phủ nhận ý kiến đó, bởi vì không có ai trong vũ trụ này biết về sức mạnh của cậu.

Rimuru luyện tập trong một sân tập bỏ hoang, vì không ai ở đó thấy cậu đang thử nghiệm phép thuật cấp cao, nhưng kỳ lạ là hôm nay khả năng nhận thức ma thuật của Rimuru đã phát hiện ra ai đó trong sân tập.

Trên khán đài, Rimuru nhìn thấy một cô gái xinh đẹp buộc tóc đuôi ngựa, cô ấy đang co rúm người lại, nhỏ giọng khóc. Rimuru nhận ra cô ấy là Yaegashi Shizuku.
 
Yaegashi-san em có sao không?. Chuyện gì đã xảy ra vậy?.
 
Rõ ràng là cô ấy không ổn, vì vậy Rimuru bước tới và hỏi chuyện gì đã xảy ra.
 
Hả?.
Ri … Rimuru-kun?.
Đừng lo lắng, tôi … tôi không sao, nhưng làm thế nào mà bạn tìm thấy tôi ở đây?.
Ta làm sao có thể không lo lắng cho người?. Ngươi đang trốn ở đây.
Rimuru muốn bác bỏ nhưng nghĩ tốt hơn là không nên ép buộc vấn đề và quyết định trả lời cô ấy.
 
“Ahhhhhh tôi tập luyện ở đây, đó là lý do tại sao tôi ở đây và bạn tại sao bạn lại ở đây khóc?. Bạn có thể nói chuyện với tôi bạn biết không?. Chúng tôi đã là bạn từ khi còn nhỏ và những người bạn này cũng rất tốt cho đến thời điểm này …
 
Shizuku có vẻ miễn cưỡng không muốn nói, nhưng bị lời nói của Rimuru thuyết phục và nói.
Ừ..chỉ là tôi không thể ngừng nghĩ về cảm giác đó.
Cảm giác?.
Cảm giác lấy mạng.
Ah.
Rimuru hiểu cô ấy đang nói về điều gì. Buổi huấn luyện sáng hôm nay là Chiến đấu với ma thú và đó là cuộc chiến tiêu diệt ma thú nên Shizuku có vẻ đang cảm thấy tồi tệ về điều đó.
Tôi hiểu rồi …
Yaegashi-san đang cảm thấy tội lỗi vì đã cướp đi mạng sống hay là điều gì khác?.
Không, chỉ là..
Nước mắt cô bắt đầu trào ra. Cô ấy trông thực sự tồi tệ về một cái gì đó.
Tôi không biết liệu mình có sẵn sàng cho chiến tranh hay không. Tôi không muốn ra ngoài giết những người mà tôi không biết. Tôi luôn muốn làm điều tốt, nhưng bây giờ tôi sẽ phải sẵn sàng giết người trong cuộc chiến của người khác và tôi không biết mình nên làm gì …”
Hừ…
Bạn biết đầy, tôi nghĩ những lúc như vậy học hỏi kinh nghiệm của người khác là rất tốt.
“Yaegashi-san… “
Tôi đã nói rằng bạn có thể gọi tôi là Shizuku khi chúng ta không có những người khác không …
 
“À vâng.”
 
Thực ra cả hai rất thân thiết, nhưng vào năm đầu cấp hai, khi mọi người nghe thấy họ gọi nhau bằng tên thân thiết và độ nổi tiếng và đẹp đôi của cả hai, mọi người ở trường sẽ đổ dồn về họ với những câu hỏi như.
Mối quan hệ của bạn với Onee-sama là gì hoặc Hai bạn là người yêu sao? hoặc Có thật là bạn đã hôn?.
 
Nhiều người trong số những câu hỏi này đến từ các chị em, câu lạc bộ người hâm mộ của Shizuku. Vì vậy, vì những điều này xảy ra mà họ quyết định không gọi nhau một cách tùy tiện ở nơi công cộng.
 
Shizuku-chan, tôi có thể kể cho cậu nghe một câu chuyện được không?.
 
Uh? Tôi đoán vậy…
 
Shizuku bối rối trước lời nói của mình, nhưng hãy để Rimuru nói.
 
Ngày xưa có một con Slime rất thông minh.
 
Shizuku nhìn rimuru một chút tò mò.
 
Slime này đã trở thành bạn với một con rồng mạnh mẽ và nhận được phước lành của anh ta. Sự ban phước của con rồng được cộng thêm vào sức mạnh của chính anh ta đã khiến anh ta tạo ra một thành phố mới cho những con quái vật. Đất nước này trở nên thịnh vượng và rất giàu có, nhưng sau đó … Một quốc gia láng giềng với một vị vua tham lam đã nhân cơ hội khi kẻ thống trị Slime ra khỏi đất nước để tấn công quốc gia của anh ta.
 
Shizuku vẫn lắng nghe mà không cắt ngang lời nhưng cô hơi bối rối trước câu chuyện. Rimuru có vẻ mặt nghiêm túc khi kể câu chuyện để Shizuku không ngắt lời anh.
 
Những kẻ xâm lược đã giết một số cư dân trước khi anh ta quay trở lại, bao gồm cả một số bạn bè của Slime. Slime đau khổ vì mất mát, nhưng không bùng nổ vì tức giận, đó là vì anh ta biết rằng có thêm 20.000 lính địch đang hành quân vào vương quốc của mình …. Vì vậy anh ta quyết định sử dụng chúng…
 
Sử dụng?.
Với Shizuku, câu chuyện ngày càng xa lạ.
 
Sử dụng một nghi lễ cổ xưa chỉ có 3% cơ hội thành công. Nhưng đối với nghi lễ đó anh ta cần 15.000 … Linh hồn.
 
Vì vậy anh ấy đặt trọn niềm tin vào 3% cơ hội đó. Sliime sử dụng sức mạnh của mình để tàn sát kẻ thù của mình và thu hoạch linh hồn của họ. Anh ta sử dụng các linh hồn trong nghi lễ và nó hoạt động kể từ ngày đó và anh ta được biết đến như một ‘Ma vương’, nhưng bất kể người ta nghĩ gì về anh ta vì hành động của anh ta. Anh ấy không quan tâm vì bạn bè và đất nước của anh ấy vẫn ổn.
Đó là kết thúc?.
Shizuku hỏi vì vẫn không hiểu trọng điểm của câu chuyện.
 
Không, còn rất nhiều thứ nữa, nhưng phần tôi muốn nói với các bạn là điều này. Vấn đề của câu chuyện là Slime đã chọn những gì quan trọng đối với bản thân.
Ý của bạn là gì?. Tôi vẫn không hiểu bạn đang nói cái gì.
Thấy chưa, anh ấy không quan tâm điều đó đúng hay sai, anh ấy không ưu tiên số nhiều hơn số ít.
 
“Ah.”
 
“Tôi không biết liệu tôi có làm vậy nếu tôi ở đó nữa không. Nếu tôi ở trong vị trí của anh ấy, nhưng tôi nghĩ nếu bạn chọn điều quan trọng đối với bạn. Bạn có thể tìm ra những gì bạn muốn và nếu bạn muốn sự giúp đỡ của tôi, chỉ cần hỏi.
 
Nếu bạn muốn thoát khỏi Vương quốc, tôi có thể giúp bạn, nếu bạn muốn bảo vệ đồng đội của mình và chiến đấu trong cuộc chiến, tôi sẽ giúp bạn, nếu bạn chần chừ giết ai đó, tôi sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ ban.
 
Rimuru tự tin nói để thể hiện sự ủng hộ của mình với Shizuku. Shizuku nhìn chằm chằm vào Rimuru với một biểu hiện suy nghĩ và sau đó nói.
Ý bạn là …. bạn sẽ tiêu diệt một đội quân 20.000 chỉ để cứu tôi?.
 
Cô ấy nói điều này với một giọng gượng gạo, nhưng cô ấy cũng có vẻ hơi ngại ngùng, vì vậy có lẽ cô ấy muốn biết câu trả lời thực sự của Rimuru.
 
 
 
 
 
 

 

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.