_____________
Tôi được Athena dẫn đến một nơi nó là một cánh đồng muối bên dưới, ở trên là bầu trời xanh quang đãng, các đám mây nhẹ nhàng di chuyển
Đúng theo góc nhìn của tôi thì cánh đồng muối và một lớp nước mỏng bên dưới phản chiếu lại bên trên bầu trời, cảnh tượng này giới từng thấy trên tivi lúc còn là con người. Nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tận mắt.
Lúc này Athena nhẹ nhàng cất lời bằng một giọng điệu trong trẻo
“Cậu thấy nơi đây thế nào!?” Athena cười nói
Tôi trầm ngâm một lúc
“Tôi không nghĩ là hành tinh của cô có cảnh này đấy!”
Mặt lạnh trả lời
“Mooh! Tôi tưởng cậu sẽ ngạc nhiên lên chứ! Bộ mặt cậu lúc nào cũng vô cảm vậy à!?” Phụng phịu nói
“Mặt tôi vô cảm sao!?” Vẫn không có dấu hiệu thay đổi
“Chứ gì nữa! Tôi biết quá khứ cậu từng trải qua những chuyện không mấy tốt đẹp! Nhưng đâu vì thế mà tự ép mình không biểu lộ cảm xúc chứ!” Áp sát vào mặt tôi nói
“Bản thân tôi cũng không rõ!” Nhìn thẳng vào mắt cô ấy
Cô ấy bắt đầu thở dài, rồi nhìn khung cảnh quang đãng ấy. Xoa nhẹ thái dương. Tôi nghĩ là cô ấy đang suy nghĩ việc gì đấy khá phức tạp, rồi quay qua nói với tôi.
“Cậu thử cười lên đi!”
“Tại sao!? Vì chuyện gì mà tôi phải cười!?” Tôi nghiêng nhẹ đầu thắc mắc
“Thì cứ cười thử đi! Coi như đây là yêu cầu đầu tiên cho thư kí của mình!” Mặt khá nghiêm túc
Tôi chả hiểu cô ấy tại sao lại bắt tôi cười, mà còn lấy lý do là công việc cho thư kí của cô ấy nữa! Có lẽ là do cái IQ của tôi quá thấp hoặc cô ấy chỉ ngẫu hứng yêu cầu tôi làm vậy!
Tôi thử làm theo lời cô ấy nói! Cơ miệng của tôi hầu như chả nhúc nhích nổi, cố gắng làm lại thêm lần nữa
Mép môi của tôi hình như nhúc nhích được một tí, rồi trở lại bình thường
“Xin lỗi! Tôi không làm được!”
Athena đã nhận ra được mép miệng của Rimuru cong lên được một chút
Cô ấy bắt đầu ôm tôi rồi làm vẻ mặt vui mừng, nó làm tôi càng khó hiểu về tính cách hay mục đích của cô gái này
“Không sao! Vậy là quá được rồi đấy!”
Cô ấy ôm tôi rất chặt, tôi cảm giác như cơ thể sắp nổ tung vậy! Cũng may là tôi không cần hô hấp nếu có thì tôi đã tắt thở từ lâu rồi!
“Có thể bỏ tôi ra được không!?”
“À ừm!”
Cô ấy buông tôi ra tóc và quần áo hiện tại của tôi khá xộc xệch, hình như tôi thấy má của cô ấy hơi đỏ thì phải chắc là do tôi tưởng tượng
“Rồi ra đây chỉ để động viên tinh thần của tôi sao!?”
Cô ấy làm vẻ mặt bối rối xua hai tay qua lại rồi sau đó dừng hẳn
“Cậu cứ cho là vậy đi!” Cô ấy nói xong thì quay mặt đi
“Nếu thế thì cảm ơn!” Tôi hơi cuối nhẹ đầu xuống
Nghe thế cô ấy ho vài tiếng
“Đó là việc nên làm thôi!” Ưỡn ngực tự hào
Lúc này cả hai không nói gì, bầu không khí khá khó xử nên tôi sẽ tìm chuyện gì đó để nói
“Anou! Vậy giờ tôi gọi cô là Athena-sama nhé! Dù gì tôi cùng là thư kí của cô!”
“À….Ừm!.. Sao cũng được…Mà tôi cũng không ép cậu kêu tôi như vậy đâu! Vậy giờ tôi sẽ dẫn cậu đi giới thiệu với một số người!” Cô ấy cất tiếng.
[adrotate banner=”8″]
“Họ là những ai!?…” Tôi bắt đầu hỏi
“Cũng không có gì to tác đâu chỉ là mấy người cùng cấp bậc với tôi thôi!” Làm bộ mặt thản nhiên đáp lại
“Là Thiên Thể à!?”
“Chính xác!”
Sau đó tôi được Athena-sama dẫn đi đến chỗ các Thiên Thể khác! Chúng tôi đi bằng hình thức là bay. Khi tôi hỏi về việc tại sao lại không dùng [Dịch chuyển] hay các hình thức di chuyển khác thay vì đi bay thì Athena-sama giải thích cho tôi
Thiên Phủ là nơi mà các Thiên Thể thường tụ họp lại để bàn với nhau về các công việc. Ở đó không gian bị bóp méo rồi đảo lộn liên tục, nếu dùng dịch chuyển đến sẽ bị không gian đó nghiền nát. Cho dù đó là một Thiên Thể đi chăng nữa. Thông thường thì Thiên Phủ sẽ là nơi cho Ngũ Đại Thiên Thể sống nhưng do việc đi lại bất tiện và tốn thời gian nên hiếm khi có ai ở Thiên Phủ.
“Tại sao lại chọn những nơi vậy!?”
Tôi lên tiếng hỏi
“Khi xưa đã từng có vài tên Thần ngu ngốc bẽn lẽn đến Thiên Phủ! Chỉ vì muốn được thách đấu để lên được cấp Thiên Thể. Vốn các Thiên Thể là những tồn tại độc nhất và không thể thay đổi, chỉ khi có người đứng sau Ngũ Đại Thiên Thể lên tiếng thay đổi!”
Cô ấy nói với vẻ mặt khó chịu, rồi cô ấy nói tiếp
“Vì thế mà chúng tôi phải chuyển Thiên Phủ đến cận của Hư Vô Giới vì nơi đó những loại ma pháp hay kĩ năng dịch chuyển đều sẽ không thể dùng được!”
“Hư Vô Giới!?”
Tôi lên tiếng thắc mắc vì tên nó khá tương đồng với năng lượng Hư Vô Không của tôi
“Hư Vô Giới hay còn được gọi là thế giới hồi kết! Những tạo vật từ linh hồn, sự vật, thời gian, không gian, thực tại khi bị tiêu diệt đi sẽ bị chuyển đến Hư Vô Giới! Hư Vô Giới nó như là một cái máy nghiền vậy, sau khi bị nghiền nát thì nó sẽ được làm mới và trở về vòng luân hồi!”
Cô ấy giải đáp một số thắc mắc của tôi
“Vậy còn người cao hơn Thiên Thể nữa à!?”
“Đúng rồi! Nhưng chuyện đó là tuyệt mật tôi hào phóng lắm tiết lộ cho cậu đấy!”
Khuôn mặt cô ấy có vẻ thoải mái nhưng lời nói lại không
“Thế tôi không đào sâu vào người đó! Vậy năng lượng Hư Vô Không và Hư Vô Giới có liên kết gì với nhau không!?”
Cô ấy nghe vậy thì khựng lại đôi chút
“Đơn nhiên là có! Vì hơn 10 triệu năm trước Hư Vô Giới có một lỗ thủng làm cho năng lượng của nó bị rò rỉ ra ngoài! Và cậu là người vô tình hấp thụ được! Thông thường nếu ai hấp thụ năng lượng Hư Vô Không sẽ ngay lập tức tan biến!”
Điều cô ấy nói làm tôi ngạc nhiên
“Thế lỗ thủng ấy giờ ra sao!?”
“Nó sẽ tự khôi phục lại!”
*Xoa cằm* Rimuru
“Vậy đó có lẽ là lý do tôi dùng năng lượng Hư Vô Không, không bao giờ bị hết!” Rimuru
“Tôi cũng ngạc nhiên khi cậu vẫn có thể sử dụng thứ đó đấy tuy vẫn có tác dụng phụ! Có lẽ cậu là trường hợp đặt biệt”
Tôi im lặng không nói gì! Rồi đưa ra phỏng đoán của mình! Năng lượng Hư Vô Không là do tôi vô tình hấp thụ được mà Hư Vô Giới ấy bị rò rỉ năng lượng khoảng 10 triệu năm trước, còn tôi phát hiện mình có thứ này vào 8 triệu năm trước!
“Năng lượng này khi rò rỉ ra ngoài có tồn tại lâu được không!?” Lên tiếng hỏi
“Hmm…Nó tồn tại được khoảng 1 ngày! Nhưng còn tùy vào mức năng lượng mà cậu tiêu hao!”
Cô ấy hời hợt đáp
Tồn tại được khoảng 1 ngày! Có lẽ từ khi nó bị rò rĩ rồi tôi vô tình hấp thụ sau hơn 2 triệu năm thì nó mới thích ứng được cơ thể của tôi, từ đó cũng là lúc mà Ciel phát hiện ra
Tôi tạm gác chủ đề này và tiếp tục bay vì cô ấy bây giờ đã bỏ xa tôi rồi
—————-
….
Bây giờ đã đến nơi, chúng tôi phải bay qua với tốc độ vài chục năm ánh sáng để đến đây
Đúng như Athena-sama nói nơi đây không gian bị bóp méo và đảo lộn nghiêm trọng, nếu tôi bước vào vùng nhiễu không gian thì có khi tôi bị cuốn đi một nơi khác rồi tan xác tại đó
Thiên Phủ chính là nơi đây, bây giờ chúng tôi đã tới cảnh vật bên ngoài rất sáng sủa, xung quanh Thiên Phủ là các tầng mây cao được ánh sáng chiếu xuyên qua
Gần ngay cửa chính có vài bức tượng, đó những thanh niên cầm cung. Chúng sẽ tấn công nếu có kẻ khác lạ đột nhập
Đúng như những gì đã nói bọn chúng bây giờ đang chĩa mũi cung vào tôi
Lúc này Athena-sama giơ tay lên, bọn chúng liền trở về hình dáng ban đầu
Một người mặc một bộ vest bước ra, anh ta là một thanh niên cao tầm 1m9 với vóc dáng cân đối của thanh niên độ tuổi trưởng thành, mái tóc tóc đen và đôi đồng tử xanh lục
“Xin chào! Athena-sama!” Anh ta bắt tay chéo rồi cuối người để toả lòng thành kính
“Ôh! Chào ngươi Inrada!” Thái độ bình thản
“Tôi rất biết ơn người vẫn nhớ tên tôi! Còn vị kế bên ngài là ai!?” Anh ta nói một cách chậm rãi nhưng không làm cho người nghe cảm thấy khó chịu
“Ah! Cậu ta là thư kí tôi mới nhận! Cậu giới thiệu đi!” Athena
Tôi nghiêng xuống một chút để toả lòng kính trọng khi lần đầu gặp
“Tôi là Rimuru Tempest! Hân hạnh được gặp!”
“Thì ra là Ác Thần Rimuru! Thật vinh dự cho tôi khi được gặp ngài!”‘
Anh ta đáp mà không toả ra coi thường hay biểu hiện khác chỉ có một lòng kính trọng, điều này làm tôi đánh giá anh ta khá cao
“Cứ gọi như bình thường được rồi!” Từ tốn nói
“Tôi sẽ làm theo! Vậy ngài Athena-sama đến đây có việc gì!?” Cuối đầu xuống một chút do Inrada cao hơn Athena
Athena ngước lên trong đầu thầm nghĩ ‘Mỏi cổ!’
“Ta đến để giới thiệu Rimuru cho những người khác!”
Inrada lúc này nước mắt chạy dàng dụa, tay thì chiếc khăn lau nước mắt nhưng giờ nó đã ướt sũng
“Athena-sama cuối cùng ngài cũng có thư kí cho mình rồi! Tôi dù không phải là thuộc hạ của ngài nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc! Rimuru cậu cũng thật may mắn khi được Athena-sama chọn làm thư kí…..”
Inrada tuông ra những câu chữ nếu gộp lại sẽ thành bài diễn văn vào những ngày khai giảng năm học mới
“Im lặng cho ta!” Athena hét lên
Inrada giật bắn lên khi Athena biểu hiện như vậy!
“Tôi thật hạnh phúc khi được chứng kiến những biểu hiện hiếm có của Athena-sama…..bla..bla…”
Athena làm bộ mặt chán nản, rồi lập tức kéo tôi rồi lách qua người Inrada, tôi có nhận xét lại cho anh ta là -Nhây-
“Athena-sama không lẽ chưa từng có thuộc hạ sao!?”
Athena làm khuôn mặt như muốn lãng tránh câu hỏi của tôi rồi quay qua tôi với bộ khá hài hước
“À!….Thực ra….Do không ai đủ tiêu chuẩn để làm thuộc hạ của tôi thôi!….Hohoho!…” Athena nói xong rồi làm điệu cười ba bước
Tôi lúc này chả biết nói gì, rồi cứ để cho Athena kéo vào
—————-
Cả hai đang đứng trước một căn phòng rồi Athena mở cửa, cánh cửa được mở ra nhưng hiện giờ tay nắm cửa đã bị bóp nát
“Ếh! Dùng lực hơi mạnh!” Toả ra chút bất ngờ rồi bình thường trở lại
Có lẽ đó là một thói quen của cô ấy, ở hành tinh của Athena chỉ có cảnh vật không hề có động vật sống. Chỗ của Athena cũng chỉ có một chiếc giường và một bộ bàn ghế không hề có nhà cửa
Một tiếng nói vọng ra từ căn phòng
“Athena bộ cô không thể nào mở cửa mà không bị hư tay nắm à?” Giọng đôi chút bực bội
“Tôi xin lỗi nha! Do không quen dùng cửa…!” Athena lên tiếng xin lỗi nhưng điệu bộ của cô lại không như vậy
Người trong căn phòng thở dài mệt mỏi, đó là một cô gái với mái tóc xanh lam đậm kèm đôi đồng tử là đỏ
“Ai đây!? Cô bắt cóc về à!?” Nâng tách trà lên uống
“Hahaha! Tôi đến đây để giới thiệu cho cô biết đây là thư kí của tôi!” Nói với chất giọng đầy vẻ tự hào
“Phụt….! Khụ khụ..!” Phun ngụm trà vừa uống
“Cô đùa à!? Một người chưa bao giờ nhận thư kí hay thuộc hạ như cô cũng có!?….” Cao giọng đầy bất ngờ
“Thời thế ai rồi cũng thay đổi!” Athena
“Vậy ngươi tên gì!? Ta nghĩ ngươi cũng không thuộc loại tầm thường gì! Mà cô ta lại nhận!” Tiếp tục uống tách trà
“Rimuru Tempest!” Giọng không quá cao nhưng cho cô ấy nghe
Phun trà lần hai
Lúc này cô ấy lục lọi đống giấy trên bàn tờ giấy
“Đây rồi!” Cầm một tờ giấy lên
“Ểh!! Tôi chậm chân một bước rồi!” Nói với giọng tiếc nuối
“Hửm!? Có chuyện gì sao!?” Athena lên tiếng
“Ta định sau khi làm xong đống giấy này sẽ đi tìm tên Rimuru để bắt về làm thuộc hạ!”
“Vì ta nghe được rằng tên Zodiac đã bị tiêu diệt bởi Ác Thần Rimuru Tempest!” Nói với giọng nặng trĩu rồi gục xuống
“Zodiac với ngài có mối quan hệ gì thế!?” Tôi lập tức hỏi
“À tên đó chỉ là một tên tép riêu! Thuộc hạ mạnh nhất của ta thôi!”
“Mà cũng chưa giới thiệu ta tên Sozaku Hestia! Hân hạnh được gặp” Màn giới thiệu đầy lịch thiệp
“Tôi cũng vậy!”
“Mà những người khác đâu!? Sao chỉ có mỗi cô!” Athena hỏi Sozaku
“Đâu có ai cũng rảnh như cô! Đi chơi long nhong đâu!” Nhìn với ánh mắt miệt thị
“Ta không thèm nói với cô nữa! Ta về thôi Rimuru!” Kéo tay Rimuru đi
“À ừ!” Trả lời bằng một giọng lạnh thông thường
Khi cả hai đứa tôi bước ra tới cửa thì Sozaku lên tiếng
“Rimuru! Nếu ngươi muốn đổi ý làm thuộc hạ của ta thì ta luôn sẵn sàng chào đón!” Tiếng nói của cô ấy vang vọng từ trong phòng ra tận hành lang
“Sẽ không có chuyện đó đâu!” Athena hét lên
Rồi Athena kéo tôi đi với vận tốc gấp chục lần ánh sáng
______________
Hết