“Xin thứ lỗi vì đã chen ngang nhưng liệu mọi người có thể dùng ngôn ngữ phổ thông được không? Tôi cảm thấy hơi bối rối về thứ ngôn ngữ kì lạ mà mọi người đang dùng, tôi chưa từng nghe thứ ngôn ngữ này trước đây”
Fiits nói với vẻ mặt khá bối rối, có lẽ vì đây là lần đầu tiên Fiits nghe được một loại ngôn ngữ kì lạ như thế này.
“Ồ, đúng rồi nhỉ trong căn phòng này vẫn có một người không thể hiểu được tiếng Nhật”
Nanahoshi đáp và ngay lập tức chuyển đổi từ tiếng Nhật sang loại tiếng phổ thông ở thế giới này. Rimuru và Rudy cũng làm điều tương tự.
“À mà phải rồi nhỉ, lý do cậu đến gặp tôi là gì thế Rudy?”
Nanahoshi hỏi Rudy với thái độ khá tò mò vì cũng khá lâu rồi chưa có học sinh nào lại đi gặp trực tiếp Nanahoshi tại phòng nghiên cứu.
“À thật ra là tôi đang muốn tìm hiểu về phép thuật dịch chuyển, tôi có đọc qua vài quyển sách về vấn đề này và cảm thấy nó khá thú vị”
Rudy trả lời câu hỏi của Nanahoshi với một hy vọng nhỏ nhoi rằng một học sinh có nhiều kiến thức về phép thuật như Nanashoshi có thể giúp mình giải đáp một vài câu hỏi về phép thuật dịch chuyển.
Sau khi hiểu ra được vấn đề thì Nanahoshi đã ngay lập tức nắm tay Rudy chạy lên phòng nghiên cứu để giải đáp các câu hỏi của Rudy. Đồng thời dùng Rudy cho công cuộc nghiên cứu về phép thuật triệu hồi của mình.
Fiits nhìn thấy cảnh Nanahoshi nắm tay Rudy chạy lên phòng nghiên cứu thì liền tỏ ra thái độ như đang ghen. Vì trời cũng đã bắt đầu tối nên Rimuru quyết định quay về nhà trọ của mình và kết thúc một ngày đầy sự bất ngờ.
Trở về với cuộc sống thường ngày, đã gần một năm kể từ khi Rimuru đặt chân đến học viện. Kể từ lúc Rimuru biết được có hai người Nhật đang sống trên thế giới này thì cuộc sống cũng đã thay đổi khá nhiều thế nhưng bài tập mỗi tuần thì vẫn được duy trì đều đặn.
Vào mỗi thứ hai đầu tuần thì Rimuru sẽ thực hiện một vài bài tập để giúp cho mình có thể mạnh mẽ hơn, Rimuru không cần phải tập mỗi ngày vì đơn giản sức mạnh hiện tại của Rimuru là đủ để cân cả thế giới luôn rồi.
Nhưng tốt hơn hết thì Rimuru vẫn phải duy trì sức mạnh và cải thiện mana để có thể tạo ra một cánh cổng để trở về lại Tensura.
Có vài hôm Badigadi đến nhìn Rimuru tập, anh ta cứ im lặng rồi lâu lâu gật gật gù gù. Đến một người có khả năng ngoại giao tốt như Rimuru cũng không hiểu nổi thằng cha này đang đồng tình về cái gì nữa.
Cho đến một ngày nọ thì Badigadi đột nhiên lại lên tiếng trước.
“Hừm, một bài tập thú vị, nhưng nó có ý nghĩa gì không?”
(…)
“Ngươi có một lượng mana khổng lồ nên nếu không mặc đấu khí thì cũng vô nghĩa mà thôi”
Badigadi tiếp tục nói.
“Đấu khí là gì thế?”
Rimuru hỏi Badigadi.
“Nói ngắn gọn thì nó là một loại kỹ thuật sử dụng mana trong người để cường hoá thân thể”
Badigadi giải thích cho Rimuru.
“Thế liệu ông có thể cho tôi thử một bộ được không? Nghe có vẻ khá thú vị đấy”
Rimuru lên tiếng.
“Được chứ nhưng ngươi hãy đợi ta một chút, ta cần phải tìm lại nó cái đã”
Badigadi đáp lời của Rimuru rồi liền chạy như bay về hướng Đông Bắc, có lẽ là ông ta có một nơi dùng để cất giấu các bộ đấu khí chăng.
Khi nhìn thấy Badigadi đi được một đoạn thì Rimuru tiếp tục quá trình luyện tập của mình vì Rimuru biết chắc rằng Badigadi sẽ đi khá lâu.
Một lần tập luyện của Rimuru sẽ bao gồm các bài về phép thuật, thể lực và ma lực.
Về phép thuật thì Rimuru sẽ đọc những quyển sách có trong thư viện để tìm ra những cách mới lạ để kết hợp các loại phép thuật lại với nhau.
Một vài kiểu kết hợp thú vị như: sử dụng phép tạo ra xenlulozơ để nhúng với HNO3 rồi sử dụng H2SO4 đặc làm chất xúc tác. Sau đó để 2 chất phản ứng với nhau trong khoảng từ 5-6 tiếng sẽ tạo ra chất C6H7O2(ONO2)3 nhưng với kỹ năng [Thao túng thời không] thì quá trình này đuợc rút ngắn xuống còn một giây. Sau khi hoàn thành thì nó sẽ tạo ra một chất gây chất cháy mạnh nhưng không tỏa ra khói.
Rất phù hợp để thiêu rụi hang ổ của kẻ địch vì đây là chất cháy mạnh và không tạo ra khói nên sẽ khó để kẻ địch phát hiện và ứng phó kịp thời.
Nhưng những loại phép thuật kết hợp như thế này thường không được áp dụng tốt cho những mục tiêu quá lớn hoặc quá trâu bò nên Rimuru rất hạn chế sử dụng những loại phép thuật này. Thường chỉ dùng để đốt gỗ hoặc xua đuổi lũ bắt nạt, trộm cướp là chính.
Về thể lực thì đều đặn mỗi thứ hai hàng toàn thì Rimuru sẽ bắt đầu chạy khắp lục địa trung tâm từ sáng đến tối với chiều dài khoảng ba trăm triệu km.
Về phần ma lực thì mỗi ngày Rimuru sẽ thức dậy sớm và đi tìm một khu vực trống để liên tục bắn ra các quả cầu ma lực với quy mô nhỏ, đương nhiên là trước khi làm việc này thì Rimuru đã dùng [Ngưng đọng thời gian] nên sẽ không ai biết.
Do đã ở trong vùng không gian bị ngưng đọng nên Rimuru có thể bắn liên tiếp các quả cầu ma lực trong hơn một năm mà không sợ bị phát hiện. Mỗi khi hoàn thành xong buổi tập thì Rimuru phải sửa lại rất nhiều lỗ hỏng do chính cậu đã gây ra.
Khi Rimuru còn đang tập luyện thì bỗng nhiên có một giọng nói rất quen thuộc cất lên.
“Ta quay trở lại rồi đây, ngươi đợi có lâu không?”
Phải đó là Badigadi, ông ấy đã quay trở về và trên tay của ông là một bộ đấu khí trông khá ngầu và nhìn trông cũng khá nặng nữa.
The End
———————————————————
Comeback rồi nè mọi người, do lâu rồi mới viết truyện lại nên đương nhiên sẽ có sai sót, nếu có gì sai thì mọi người cứ nói và góp ý nha.