Chap 18 : Trừng phạt những kẻ bắt nạt

Khi quay trở lại học viện thì Rimuru có đến thư viện và nhờ Cliff tìm hiểu về Rinia và Pursena để xem danh tính thật sự của họ là gì.

Sau đó thì Cliff tiết lộ cho Rimuru những thông tin cần thiết về hai người đó khi nghe xong thì Rimuru cũng bất ngờ khi họ đúng là công chúa.

 

Rinia và Pursena thuộc hai nhánh khác nhau trong tộc Dorudia, hiện đang cư trú và phụng sự Đại Sâm Lâm.

 

Trong đó thì Rinia thuộc nhánh Dedoruidia, còn Pursena thì thuộc nhánh Adorudia và cả hai đều là tộc trưởng kế nhiệm sau này, suy ra cả hai đều là công chúa.

 

Vì là hậu duệ của Thú Thần nên họ mang trong mình trách nhiệm trở thành tộc trưởng hoặc là vợ của tộc trưởng tương lai.

 

Hai người này quyền lực đến nỗi được cho là ngang hàng với công chúa của những quốc gia hùng mạnh như Asura. Thế là khi nhập học thì bộ đôi này được coi là nhân vật cực kỳ quan trọng.

 

Buồn phiền vì mức độ ngu của hai đứa cháu nên các vị tộc trưởng người thú đã đưa họ đi du học, nhiệm vụ là tiếp thu kiến thức.

 

Cứ nghĩ ở một nơi không thể sử dụng quyền lực của công chúa, cộng thêm việc đối mặt với nhiều khó khăn sẽ là cơ hội để hai đứa trưởng thành, thế nhưng các vị tộc trưởng đã sai.

 

Nhờ có thứ kỹ năng được lưu truyền trong tộc Dorudia, sự nhanh nhẹn, cơ bắp, dẻo dai của tộc người thú, hai người họ dần cảm thấy mình rất mạnh so với các học sinh còn lại.

 

Kết hợp với phép thuật thì hai người này có thể dễ dàng đánh bại cả học sinh lớp trên của mình, kết quả là họ dần trở nên kiêu ngạo rồi đi bắt nạt các học sinh yếu hơn.

 

Nhưng đến một ngày vì ghen tị trước sự nổi tiếng và giỏi giang của Ariel nên họ đã bày ra rất nhiều trò để phá đám cô ấy, nghiêm trọng nhất là vụ Rinia và Pursena tập hợp nhiều học sinh để tấn công Ariel.

 

Kết quả là cả đám bị Fitts xử gọn chỉ trong nháy mắt, những kẻ khác đã bị đuổi học còn Rinia và Pursena thì vẫn được giữ lại vì đơn giản họ là công chúa của tộc người thú.

 

Sau khi cảm ơn Cliff thì Rimuru đi đến lớp để tiếp tục việc học của mình, vì bây giờ Ciel đang rất bận rộn nên khi Rimuru hỏi thì Ciel sẽ không thể trả lời.

 

Nên bây giờ Rimuru phải tự mình học và ghi nhớ mà không được nhờ đến Ciel, cũng may là Rimuru có thể tăng tốc độ suy nghĩ lên hàng triệu lần nên khả năng tiếp thu kiến thức của Rimuru được giáo viên đánh giá là tốt hơn cả hội trưởng hội học sinh là Ariel.

 

Sau khi học xong thì Rimuru quay về phòng trọ của mình, vừa đặt chân vào phòng thì có một mùi hôi khó chịu bốc lên, nó đến từ chiếc giường đã ướt và đang bốc mùi.

 

Hoá ra Pursena và Rinia đã chịu hết nổi rồi đi vệ sinh tại chỗ luôn rồi, thấy nó thì Rimuru nghĩ rằng ( Đáng ra mình nên để họ được sử dụng nhà vệ sinh, mình phạt như này có hơi nặng tay quá không nhỉ  )

 

Sau khi làm phép để sấy khô chiếc giường và mở cửa sổ thanh tẩy không khí, Rimuru thì đem quần lót của Rinia và Pursena đem đi giặt.

 

Rimuru chỉ tốn năm giây để giặt đống quần đó nhờ vào phép thuật của mình rồi nhanh chóng đưa cho Rinia và Pursena mặc vào.

 

Lúc này Rimuru nhận ra có vẻ cách tốt nhất để răn đe người thú là trói họ lại rồi cho họ nhịn đói, bằng chứng là Rinia và Pursena cứ cầu xin được cởi trói và ăn uống.

 

Sau khi cởi trói thì cả hai quỳ xuống trước mặt Rimuru, nhìn bộ dạng thê thảm xen lẫn sự tội nghiệp đó làm cho Rimuru khá buồn nhưng dù sao thì họ cũng là đầu gấu chuyên bắt nạt người khác nên bị phạt như vậy cũng là đúng thôi.

 

Sau đó thì Rimuru lấy một chút mực đen và thùng sơn để bắt đầu quá trình vẽ lên mặt của Rinia và Pursena, đó cũng là phương pháp mà Rimuru nghĩ ra từ đầu.

 

Năm phút sau, nhìn bộ dạng hài hước của họ đã làm cho Rimuru hoàn toàn nguôi giận, ngược lại Rinia và Pursena tỏ ra khá khó chịu, bằng tài trang điểm đẳng cấp của mình Rimuru đã trang trí cho Rinia và Pursena một khuôn mặt chẳng đâu vào đâu.

 


Rimuru liền lên tiếng với giọng điệu thoả mãng: Được rồi, các cậu có thể đi được rồi đấy, nhưng không được xoá chúng cho đến hết ngày mai đấy nhé.

 

Rinia sợ hãi lên tiếng: Được rồi, được rồi tha cho chúng tôi đi nya.

 

Pursena thì đã rơi nước mắt.

 

Sau đó thì Rinia và Pursena trèo qua cửa sổ rồi rời đi, người thú có thể chất rất tốt nên chuyện nhảy qua cửa sổ từ tầng cao đối với họ là chuyện thường ngày rồi.

 

Sáng hôm sau khi Rimuru bước đến trường thì đột nhiên Rimuru nghe thấy Rinia và Pursena đang nói điều gì đó.

 

Rinia lên tiếng: Chẳng có chuyện gì to tác đâu nya, ta chỉ thua một trận quyết đấu và bị họ vẽ đùa lên mặt thôi nya!

 

Pursena cũng biện minh: Phải đó, phải đó… Đúng là không có chuyện gì xảy ra hết…!

 

Đó là những lời giải thích của Rinia và Pursena khi bị nguời khác hỏi về đống râu ria cùng dòng chữ trên mặt của mình. Rinia thì vô cùng bối rối còn Pursena thì run bần bật luôn rồi.

 

Sau khi bị đánh bại, Rinia và Pursena đã coi cậu là boss và tích cực nghe lời hơn, hiện giờ nhóm năm nguời Rimuru, Rudy, Zanoba, Rinia và Pursena đang vui vẻ trò chuyện trong lớp học.

 

Zanoba ngồi ở kế bên Rudy và cũng là nguời hưng phấn nhất trong cuộc trò chuyện, Rinia thì gác chân lên bàn khoe cặp đùi nóng bỏng trước mặt Rimuru.

 

Trải qua hai kiếp nguời và sau khi bị dịch chuyển, Rimuru nhận ra quả thực có những nguời bạn cùng bàn cũng vui ghê.

 

Khi nhóm năm người đang nói chuyện với nhau thì Rimuru nhìn về phía Cliff, nguời luôn ngồi cô độc ở hàng ghế đầu , cậu ta rất siêng năng học và tỏ ra khó chịu bởi tiếng ồn phát ra từ nhóm Rimuru.

 

Bỗng nhiên Cliff quát lớn: Mấy người ồn ào quá đó! Tôi không thể tập trung đuợc! Nếu đến đây chỉ để chơi thì về nhà mà chơi đi!

 

Rimuru, Zanoba và Rudy thì im lặng và cố tỏ ra lịch sự để tránh những phiền phức không đáng có. Thế nhưng hai vị đầu gấu lại coi đó là một lời khiêu chiến.

 

Rinia lên tiếng: Ngươi nghĩ nguơi đang nói chuyện với ai đấy hả nya?

 

Pursena hùa theo: Ví tiền của ngươi, sau lúc này sẽ trở thành túi tiền riêng để ta mua thịt.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này Rimuru cũng cạn lời, cậu nghe nói rằng sau trận thua trước Rinia và Pursena, Cliff đã tích cực học tập hơn rất nhiều.

 

Cho nên việc làm phiền Cliff khi cậu ta đang học là một điều cấm kị.

 

Rimuru lên tiếng xin lỗi Cliff và khuyên hai bé giang hồ mõm đừng đe dọa người khác. Dù sao thì cuộc sống cũng sẽ thoải mái hơn nếu bớt đi một kẻ thù mà.

 

Vào buổi tối hôm đó khi Rimuru bước trên con đường về nhà trọ thì chợt nhìn thấy một vụ đánh nhau, đúng hơn thì có một người đang bị một đám nam sinh bắt nạt.

 

Nạn nhân đang cố hết sức duy trì khoảng cách để niệm chú nhưng lại bị hung thủ liên tục ngăn cản. Thế là cậu ta bị dồn vào góc tường, bị đánh đập liên tục.

 

Là gương mặt mẫu mực trong làng chống bạo lực học đường nên Rimuru lên tiếng: Này này mấy cậu kia. Đừng có bắt người không thể phản kháng chứ!

 

Đến gần hơn thì Rimuru thấy có sáu tên nam sinh đang nhìn mình với đôi mắt giận dữ, chúng đều cao lớn hơn Rimuru, đồng nghĩa đây có thể là những đàn anh trong trường.

 

Một tên trong số đó lên tiếng: Mày vừa nói cái gì cơ!?

 

Tên cao lớn nhất trong đám lên tiếng với thái độ hốt hoảng: Ồ ồ, R…Rimuru lừng danh đấy ư!?

 

Tên đứng gần Rimuru nhất lên tiếng: Là người đã nhốt Rinia và Pursena trong phòng và huấn luyện họ sao!? Rimuru đấy sao!?

 

Không đợi Rimuru trả lời thì chúng cứ bàn tán về vụ trừng trị Rinia và Pursena của Rimuru mà không thèm để mắt đến cậu.

 

Sau đó thì cả nhóm im lặng rồi quyết định tha cho nam sinh kia. Tên cao lớn nhất lên tiếng: Hừ, lần này tụi tao sẽ bỏ qua cho mày, lần sau bọn tao mà gặp lại thì mày chỉ có chết.

 

Sau đó thì cả nhóm nam sinh kia chạy đi mất, chúng vừa chạy rồi vừa khóc như thể vừa trốn đuợc khỏi tử thần vậy, dĩ nhiên là Rimuru không tha cho bọn chúng.

 

Rimuru đã dùng kỹ năng [Ngưng đọng thời gian] để đặt bẫy trên đường chạy trốn của bọn chúng, kết quả là bọn chúng liên tục dính bẫy rồi la hét như thể đang bị lửa đốt trong khi loại bẫy mà Rimuru dùng chỉ là một loại chất gây ra ảo giác mà thôi.

 

Sau đó Rimuru nói lớn: Nếu các nguơi còn làm điều tương tự thì cách trừng phạt sẽ thảm khốc hơn rất nhiều chứ không đơn thuần là mấy cái bẫy đâu!

 

The End

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.