Chap 8: Một Ngày Bất Ổn

Cả dân làng đang hoang mang lo lắng cho nhóm của Rimuru, họ đã đi được một lúc rồi vẫn chưa quay lại ai cũng lo lắng cầu nguyện không có việc gì xảy ra với họ !

Từ đằng xa có bốn người đang tiến đến trên người họ những bộ đồ bị rách máu dính trên người họ nhất là cô gái tóc tím kia

 

Trưởng làng không biết họ có bị làm sao không liền chạy đến chỗ Rimuru

 

-Trưởng làng : Mọi người không sao chứ chúng tôi rất lo cho cậu đó máu dính trên người cậu là sai vậy ???
-Rimuru : Chúng tôi không sao chỉ là giải quyết bọn ma thú yếu ớt đó thôi mà

 

Những người trong làng ai nghe xong cũng thắc mắc làm sao chỉ với bốn người mà có thể tiêu diệt được nhiều ma thú tới như vậy

 

-Rimuru (ấp úng trả lời) : Thôi bỏ qua chuyện đó đi chúng tôi về nghĩ ngơi có được không
Nhiều người nghe xong cũng không hỏi gì thêm chỉ biết cảm ơn Rimuru vì đã bảo vệ dân làng nếu không tất cả mọi người ở đây đã chết !!!
Một số người trong làng muốn tổ chức bữa tiệc thay cho lời cảm ơn gì đã giúp họ và muốn đem đến cho chúng tôi mấy bộ đồ khác
Những bộ đồ của chúng tôi đều rách và dính máu của ma thú nên chúng tôi chạy về nhà của trưởng làng
-Trưởng làng (nói lớn) : Được rồi mọi người phải tổ chức bữa tiệc cho họ vì đã cứu chúng ta
Mọi người đều đồng tình và có một số người chạy đi đâu đó

 

Cốc cốc cốc
Ông chủ ông có trong đó không
Có tiếng gõ cửa bên trong căn phòng một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế đắt tiền cùng với một tập tài liệu
-Ông chủ : Vào đi
Một người phụ nữ trẻ bước vào chính là thư kí của ông ta
-Thư kí : Ông chủ một số người báo cáo rằng cách xa thành phố có một nguồn năng lượng kì lạ vì khoảng cách quá xa nên không xác định đó là thứ gì
-Ông chủ : Cử một số chuyên gia sáng mai đến đó kiểm tra hiện tại trời sắp tối rồi không nên đi vào khu rừng có rất nhiều thứ nguy hiểm
-Thư kí : Tôi hiểu rồi ông chủ

 

Rumuru đang ngồi trong phòng tắm những những giọt nước từ từ rơi xuống người cậu
Tiếng cửa mở ra một cô gái bước vào với thân hình nhỏ con tóc tím
-Ultima : Chào ngài Rimuru em vào chung luôn có được không
-Rimuru (nghe thấy) : Sao cô lại vào đây Ultima ???
-Rimuru (quay mặt đi và nghĩ)  : Mình không phải Lolicon mình không phải lolicon
Dù gì cũng lỡ vào rồi Ultima quyết định kì lưng cho Rimuru
Một cô gái đang đi đến căn nhà
Cốc cốc cốc
Carrera đi ra mở cửa
-Carrera (thắc mắc) : Có chuyện gì à
Trên tay cô gái đang cầm mấy bộ đồ màu đen tiến đến đưa cho Carrera vì muốn cảm ơn nhóm của cậu
Carrera hiểu ra cầm mấy bộ đồ trên tay
Tessta và Carrera đã chọn được đồ cho riêng mình còn hai bộ còn lại đặt trên một cái bàn gần phòng tắm lúc này có gì đó khiến Carrera cảm thấy không đúng
-Carrera : Tessta chị có thấy Ultima đâu không
-Tessta (lắc đầu)  : Không,  chủ nhân thì đang tắm Ultima không thấy đâu
Một luồng suy nghĩ vừa chạy vào đầu hai người
-Tessta : Không lẽ nào
-Carrera : Cô ta cũng đã vào đó
Cả hai vừa nói dứt câu xong thì Rimuru tiến đến đằng sau cậu là Ultima với vẽ mặt vui vẽ cùng cả hai đều đang mặc một đồ đen Rimuru thì mặc áo tay dài cùng với cái quần dài đen còn Ultima thì mặc một cái váy đến đầu gối và áo đen
-Tessta (mặt tức giận) : Chúng ta cần nói chuyện với nhau đó Ultima
-Carrera : Cô dám vào đó mà không rủ tôi à
Rimuru nghe xong phung ngụm nước đang uống ra khỏi miệng

 

-Rimuru : Cái gì….
Carrera và Tessta đỏ mặt chạy đi mất
Rimuru và Ultim đi ra khỏi nhà đến nơi mọi người đang bận bịu với công việc trời tối ở nơi đây những con đom đom nhỏ bay trong màn đêm tĩnh lặng những bông hoa con suối nhỏ ở gần đó tạo nên một khung cảnh đẹp
Ultima say đắm nhìn khung cảnh đó kế bên cô là chủ nhân của mình
Rimuru-sama từ đằng sau hai cô gái chạy đến chỗ của Rimuru cả bốn cùng đi đến một cây hoa anh đào thì trời bỗng đổ cơn mưa những hạt mưa từ từ rơi xuống
Bầu trời đêm đầy sao những hạt mưa rơi xuống ánh trăng chiếu rọi tạo nên khung cảnh đẹp

 


Chúng tôi đến nơi thì thấy rất nhiều người đang chờ chúng tôi bữa tiệc diễn ra những chiếc bánh ngọt như của Shuna thường làm cho tôi nhiều người ở đó đã cho Tessta công thức làm bánh Ultima và Carrera thì không quan tâm đến điều đó lắm
Tôi đến ngồi gần trưởng làng
-Rimuru : Trưởng làng ông có thể không nói cho ai biết về chuyện đội quân ma thú này có được không
-Trưởng làng : Sao vậy cậu Rimuru
-Rimuru : Chẳng qua là tôi không muốn ai biết về nó thôi
-Trưởng làng : Thôi được rồi tôi hứa với cậu đó cho đến khi tôi chết sẽ không nói với ai đâu !

 

Bữa tiệc diễn ra đến nữa đêm chúng tôi cũng đi về trưởng làng về nghĩ ngơi trước chắc do công việc đã làm ông ấy mệt
Bước vào ngôi nhà yên tĩnh chúng tôi bước vào phòng và chợt nhớ ra
-Rimuru : Ta sẽ ra ngoài hành ngủ mấy cô cứ ở trong này đi
-Tessta : Không thể được ngài là chủ nhân của chúng tôi sao có thể làm như vậy
Đang nói chuyện một cái gối bay vào mặt tôi
-Carrera : Xin lỗi ngài
Tôi cũng không nói gì liền cầm cái gối ném lại
Cả Tessta cũng tham gia một trận chiến bằng gối đã diễn ra khốc liệt

 

Tiếng phóng khá lớn làm Trưởng làng tỉnh dậy
-Trưởng làng : Cậu Rimuru và ba cô gái kia tăng động thật
Ông cũng không nói gì thêm nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi
Một lúc sau cả đám cũng nghĩ ngơi Rimuru nằm cách xa ba thủy tổ ra ai biết được lúc ngủ họ có ném bom hạch kích lung tung không chứ nhất là Carrera
Nằm cách xa ba người họ ra là an toàn nhất!!!!

Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.