Chương 4 – Trở thành sát thủ

Rimuru’s Pov.
Mọi người có thể tự hỏi tại sao tôi lại muốn trở thành một sát thủ.
Đơn giản là vì, các kỹ năng sẽ trở nên vô cùng hữu ích đối với tôi trong thế giới thối nát và khủng khiếp này. Một điều hoàn toàn không liên quan nữa, đó là việc trở thành sát thủ thì chẳng khác gì địa ngục, lẻn vào nhà và ám sát những mục tiêu có giá trị cao và tội phạm của đối phương, nghe thôi đã thấy hấp dẫn rồi.
Có kỹ năng và giải phẫu thể chất mà tôi không thực sự kiệt sức và thể chất chắc chắn sẽ giúp tôi trở thành sát thủ giỏi nhất thế giới.
Một điều tôi phải làm là nghĩ ra một câu chuyện thực tế về quá khứ của tôi, vì tôi chắc chắn rằng các chỉ huy đế quốc sẽ không mua BS mà tôi đã nói với Akame, tôi đã nói với cô ấy một số nguồn gốc của nhân vật chính trong anime.
Tôi nghĩ ý tưởng tốt nhất là nghĩ ra một quá khứ có vẻ như tôi sẽ cực kỳ trung thành với đế chế và khiến họ nghĩ rằng đây là điều duy nhất tôi có trong đời để tôi sẽ hoàn toàn cống hiến.
[adrotate banner=”9″]
Này, Akame, cô có nghĩ rằng chúng ta có thể đưa ra một câu chuyện hay cho tôi để chúng ta có thể đi đến cùng một hành trình không. Vì nhiều lý do, tôi không thể thực sự nói quá khứ của mình nhưng tôi muốn nhận được sự tin tưởng của họ dễ dàng hơn.
Cô ấy nhìn tôi hồi lâu, tôi đang đoán mò xem tôi có phải là con chuột chũi hay không thì cô ấy đáp.
Được rồi, hãy đảm bảo rằng chúng ta có câu chuyện của mình ngay lập tức.
Sau đó, chúng tôi đi mua một số thực phẩm và ăn trước khi chúng tôi đi vào căn cứ của họ, chúng tôi quyết định rằng tôi sinh ra trong một khu vực xung đột và khi tôi còn nhỏ quân đội kháng chiến và quân đội triều đình đã chiến đấu và cha mẹ tôi đã bị quân kháng chiến giết chết vì họ sẽ không từ bỏ tôi để trở thành người vững chắc cho họ.
Bây giờ tôi đang đi khắp nơi để giết những người kháng chiến và những tên cướp để có gắng trả thù cho họ.
Sau đó, khi Akame và những người bạn đồng hành của cô ấy đang chiến đấu với kẻ thù trong nhiệm vụ cuối cùng của họ, họ thấy tôi bị bắt và bị thẩm vấn nơi tôi đã trốn thoát và giúp cô ấy giết những kẻ thù còn lại.
Nếu tôi không nói thì đó là một vỏ bọc khá tuyệt vời, vậy thì tôi chỉ cần chiến đấu với ai đó để chứng minh rằng tôi mạnh thì tôi sẽ được đưa vào và đào tạo bài bản. Tôi có thể thuyết phục người phụ trách Gozuki này.
Sau bữa ăn nhanh, chúng tôi quay trở lại nơi có vẻ như nhóm sát thủ này đang đóng quân, tội hơi lo lắng về điều này vì tôi chưa bao giờ là diễn viên xuất sắc nhất nhưng đây là cơ hội tốt nhất để tôi tiến xa trong đế chế và nhận thông tin về teigu. có thể giúp tôi về nhà.
Khi chúng tôi đến cửa, Akame bảo tôi đợi ở đây và cô ấy sẽ nói chuyện với chỉ huy của mình để nhờ anh ta đến gặp tôi. Trong khi chờ đợi, tôi cố gắng dùng ánh mặt tàn nhẫn nhất có thể để làm cho có vẻ như tôi là người không có gì để sống và chỉ có thể giết người. 
…………………….
[adrotate banner=”8″]
Akame’s Pov.
Tôi không thể hiểu chính xác lý do tại sao tôi lại đi theo ý tưởng của Rimuru mặc dù đó là một rủi ro lớn đối với không chỉ nhóm của chúng tôi mà là toàn bộ đế chế, nhưng tôi cũng không nghĩ rằng đó là một lựa chọn sai làm.
Trong khi là một phần của đội này, tôi đã thấy rất nhiều bạn bè của mình chết và tôi không muốn điều đó xảy ra nhiều hơn, có lẽ tôi đang bám vào sự thật rằng tôi có thể nói rằng Rimuru sẽ không chết dễ dàng với khả năng tái sinh hoặc những lọ thuốc đó.
Có lẽ anh ấy là người mà tôi thực sự có thể coi như một người bạn thực sự, nếu ai đó nói với tôi rằng họ muốn trở thành sát thủ, tôi sẽ phản đối điều đó vì họ gần như chắc chắn sẽ chết nhưng tôi biết rằng Rimuru không phải là người mà tôi phải lo lắng về cái chết trong một nhiệm vụ.
Tôi thoát khỏi suy nghĩ của mình khi đến cửa văn phòng của chỉ huy Gozuki và gõ hai lần. Sau khi vào, tôi mở cửa và xem người sáng tạo nhóm của chúng tôi. Sau khi chào, chúng tôi bắt đầu nói chuyện.
Vây kết quả của nhiệm vụ của cô là gì Akame.
Mục tiêu bị loại bỏ.
Tốt, có ai trong số những người khác với cô sống sót?.
Không có.
Ok, tôi hiểu, cô đã làm tốt để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Chẳng bao lâu nữa cô và Elite Seven còn lại sẽ nhận được teigu của riêng cô, vì bây giờ cô đã bị sa thải.
Khi tôi không rời đi, anh ấy nhìn tôi đầy thắc mắc.
Tôi có thể làm gì khác cho anh không?.
Sau một vài giây, tôi đã trả lời.
Tôi đã tìm thấy một người thú vị trong nhiệm vụ, người có thể cực kỳ hữu ích.
Ngay cả khi anh ấy đối xử với chúng tôi như những đứa con của anh ấy trong một số trường hợp, tôi biết rằng anh ấy sẽ không quan tâm đến một số người ngẫu nhiên chỉ vì họ giỏi kiếm.
Ồ và điều gì là hữu ích về người này ?.
Tôi nghĩ người đó sẽ trở thành một sát thủ tuyệt vời để bổ sung vào đội của chúng tôi sau những tổn thất từ nhiệm vụ này, anh ta không được đào tạo như một sát thủ nhưng anh ta là một chiến binh đáng kinh ngạc.
Sau vài giây trầm ngâm, anh ấy khê mỉm cười với tôi trước khi đáp lại.
Người này bây giờ ở đâu, còn biết động cơ cùng quá khứ của anh ta là gi?.
Hiên tại anh ta đang ở ngay ngoài cửa trước.
Sau khi tôi nói rằng tôi có thể nhìn thấy một tĩnh mạch hiện ra trên trận anh ấy, có lẽ không phải là ý kiến hay nhất nếu để Rimuru đợi bên ngoài nhưng hy vọng điều đó không phải là vấn đề lớn.
Về quá khứ của anh ấy.
Sau một cái gật đầu, tôi cố gắng nhìn vào bên trong càng sớm càng tốt, tôi đi theo anh ta xuyên qua tòa nhà để trở lại khu vực sân tập.
Khi chúng tôi bước ra vòng tròn để đánh nhau, tôi nhận thấy một vài người đang tụ tập để xem, một người trông khá giống Akame, tôi tự hỏi liệu cô ấy có thể là em gái của mình không. Tôi cũng thấy rằng rất may là chúng tôi sẽ chiến đấu bằng kiếm gỗ thay vì kiếm thật, tôi không muốn biết lý do của luồng khí đáng sợ đó và tôi không muốn vô tình giết anh chàng này nếu tôi bắt đầu quá cố gắng.
Khi chúng tôi đã sẵn sàng, anh ấy lại bắt đầu nói chuyện.
Trận đấu này sẽ diễn ra cho đến khi một người trong chúng ta bất lực, đừng lo lắng, tôi sẽ không giết cậu. Ngay cả khi cậu không đáp ứng yêu cầu của tôi, tôi chắc chắn cậu có thể xuất sắc trong một đơn vị đế chế khác, nếu cậu thực sự gây ấn tượng với tôi, tôi có thể huấn luyện bản thân cậu.
Phần cuối cùng đó dường như gây sốc cho hầu hết những người xem, tôi đoán tôi không thể làm anh ta thất vong. Người làm trong tài là một người đàn ông trông bình thường, khi anh ta nói bắt đầu, tôi lao về phía trước.
Theo lời kể của tôi, tôi chưa bao giờ luyện kiếm nên nó rất hoàn hảo vì tôi thực sự không quen với bất kỳ phong cách kiếm thuật nào nên tôi chỉ cố tỏ ra hung hăng.
[adrotate banner=”8″]
Tôi bắt đầu bằng một nhát chém ngang qua cánh tay trái của anh ta, nơi dễ dàng bị chặn, sau đó anh ta tấn công  vào phần bụng của tôi mà tôi đã né được trước khi thử đòn vào chân phải của anh ta, vốn đã được bước lên phía trước, sau khi anh ta chặn được tôi đá đi vì một cú đá vào đầu mà anh ta lăn xuống dưới và thúc cùi chỏ vào mặt tôi.
Tôi đã có gắng né tránh nhưng nó vẫn áp sát vào má tôi, tôi quyết định bắt đầu sử dụng. Gia tốc suy nghĩ ở một mức độ tối thiểu. Tôi nghỉ là tôi sẽ thắng vì tôi không muốn thua nên tôi phải tìm cách chặn anh ta, trong khi nghĩ rằng anh ta vung kiếm vào ngang hông tôi mà tôi dễ dàng chặn được trong khi giảng phần lưỡi của thanh kiếm với tay kia của tôi để ngăn thanh kiếm của tôi bị đẩy trở lại đâm vào đầu tôi.
Sau một vài phút, các cuộc tấn công của chúng tôi dần trở nên nhanh hơn và mạnh hơn, tôi đã bối rối và rơi vào tình huống buộc phải đánh rơi thanh kiếm của mình hoặc nếu tôi là con người thì cách cổ tay của tôi bị đầy sẽ làm gãy nó. Rõ ràng là tôi chọn phương án ba và lật về phía trước trên cả hai thanh kiếm, xoay cổ tay của tôi trở lại vị trí bình thường và thực hiện một cú đá vào cổ anh ta trước khi tiếp đất.
Với gia tốc, tôi có thể thấy cú đá của mình sẽ trúng, nhưng tôi cũng nhận thấy rằng cánh tay phải của anh ấy không còn trên kiếm nữa mà đang chĩa vào tôi và duỗi ra?!?!?!
Cái quái gì thế?.
Tôi không thể né tránh vì tôi đang ở giữa không trung. Không ai nói với tôi rằng anh chàng này có thể mở rộng cánh tay của mình như vậy, đó là gian lận.
Sau đó cùng lúc cú đá của tôi tiếp đất vào cổ anh ấy khiến đầu anh ấy sang một bên và khiến anh ấy chao đảo một chút trong khi tôi, tôi đã cách xa sàn đấu 15 feet.
Sự tái sinh của tôi đã chữa lành cho tôi nhưng nếu tôi là một con người bình thường thì nội tạng của tôi có bị hóa lỏng không?.
Chà, nếu có ai hỏi, tôi đoán tôi sẽ phải nói rằng quần áo của tôi được làm để bảo vệ khỏi chấn thương do lực tác động mạnh hoặc thứ gì đó.
Sau khi chỉ ngồi đó một lát, tôi cảm thấy có gì đó, tôi lăn qua lăn lại để thấy Akame đang chọc tôi bằng một cây gậy, tôi hy vọng cuộc đấu tay đôi này đã kết thúc.
Tôi chắc chắn đã thua nhưng tôi đoán vậy là tốt rồi, hy vọng tôi đã làm đủ để giành được quyền được đào tạo.
Sau khoảng một phút, tôi đứng dậy và bắt đầu đi về phía đối thủ của mình.
Khi tôi đến chổ anh ấy, anh ấy đang nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ, nhưng điều đó biến mất khi tôi còn cách vài bước chân, thay vào đó là một tiếng cười ngạo nghể.
[adrotate banner=”8″]
“Haha thật là một trận chiến tuyệt vời, lúc đầu tôi nghĩ rằng cậu sẽ đến một đơn vị đế quốc khác nhưng sau khi kết thúc đó, tôi chắc chắn sẽ tự minh huấn luyện cậu. Thật tốt là cậu đã có một số loại bảo vệ nên cậu không quá đau, tôi hơi bị thất vọng khi cú hích đó diễn ra như vậy.
Buổi tập của cậu sẽ bắt đầu vào ngày mai, vì vậy hãy ăn uống và nghỉ ngơi, sáng mai hãy là khởi đầu của một hành trình tuyệt vời, nơi cậu sẽ trở thành kẻ giết người hiệu quả nhất mà đế chế từng thấy!”
Kết thúc.
Spread the love
Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.